Ta chỉ hứng thú với nam phụ thứ 99
Chương 65 : tử thần đến đây (2)
Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo QuânTrên tầng thượng cao tầng của bệnh viện lớn A Hoa
Một cái bóng đen thùi lùi chùm kín từ đầu tới chân đang khiên ngang đứng trên đó, áo choàng nhẹ bay phất phớ tay chống cây lưỡi hái cao qua đầu cắm xuống sàn
Từ đây Hoàng Miêu có thể nhìn thấy bầu trời trong xanh, mặt trời dạng sáng. Phía dưới là một đám người đi qua đi lại bằng phương tiện giao thông không ai để ý tới chỗ này. Nói đúng hơn là không ai nhìn thấy cô...
Đơn giản vì cô là thần chết và chỉ những người có tên trong sổ (sắp chết) được phép thấy thì mới có thể nhìn thấy được, còn những linh hồn thì thấy thoải mái.
Mặc dù lần này không có nhiệm vụ phụ nhưng cô vẫn phải làm công việc của một tử thần không thể lười biếng được!
" Để xem nào... " Hoàng Miêu lấy quyển sổ từ trong không gian ra
" Dạ Tử (Tháng 6/20/XXX) Chết vì tai nạn xe _ Đúng 14:30 chiều " Hoàng Miêu đọc xong liền gấp quyển sổ lại
Nhìn đồng hồ treo lớn của tòa nhà kế bên, còn 1 phút nữa
Hoàng Miêu đảo mắt nhìn về phía đường giao thông, ngay lúc đang đèn đỏ mọi loại xe đều dừng lại như quy định, bất ngờ một xe tay ga màu đen phi nhanh ra khỏi vạch trắng đúng lúc một chiếc ô tô khách từ đường khác đi ngang qua
* Rầm * Người đi xe tay ga không kịp phanh lái đâm thẳng vào chiếc xe khách to lớn anh ta liền bị văng ra khỏi xe, máu chảy be bét
Cảnh tượng thật kinh khủng nhiều người bu tới vội vàng gọi cảnh sát. Linh hồn anh ta liền thoát ra khỏi thân thể mình, ngơ ngác nhìn ngó xung quanh
Hoàng Miêu từ trên tầng thượng kế bên bay xuống, cô vung cây lưỡi hái ra chém ra một lỗ hổng màu tím than
" Cánh cửa âm giới đã được mở, giờ anh có thể đi rồi "
" Tôi không tin ! Tôi không tin là mình đã chết ! Đám thần chết mấy người tại sao lại trù tôi chết chứ !? " Linh hồn trong suốt bay lơ lửng bức xúc nói
Hoàng Miêu tay khoanh trước ngực, giọng không cảm xúc
" Anh không hiểu sao ? Tự anh đã gây cái chết cho mình chứ không phải tôi. Nhiệm vụ của thần chết chúng tôi chỉ là đưa đón mấy người về cõi âm mà thôi. "
" Không ! Tôi không tin ! " tên Linh hồn định bỏ chạy
Hoàng Miêu đành dùng lưỡi hái của mình kéo anh ta lại lôi vào trong cánh cổng âm giới rồi đóng.
Mọi việc nhanh chóng ổn thỏa Hoàng Miêu lại biến mất trong không trung, còn đám người kia không biết gì khiêng thân xác anh ta vào trong bệnh việc nhưng quá muộn rồi anh ta đã chết.
Làm xong nhiệm vụ Hoàng Miêu quyết định đi tìm người cô cần gặp, cô thản nhiên đi trong hành lang tầng 2 của bệnh viện mà không bị người khác chú ý
Có mấy đám bác sỹ đang dùng giường lăn đưa bệnh nhân vào phòng phẫu thuật, chúng chạy xuyên qua cả người cô
Hoàng Miêu đi qua một ngã rẽ của hành lang thì nghe thấy một tiếng khóc nức nở của một đứa trẻ trong góc tối
" hức..hức...huhu... "
Cô thử nhòm vào trong đó, dùng linh hồn lửa để soi bóng thì ra đó là linh hồn một đứa bé gái thắt tóc hai bím nhỏ, mặc một bộ váy trắng dài tới đầu gối đang rụi mắt, thốt ra tiếng khóc
" Này cô bé không có tử thần nào tới đón em sao ? " Hoàng Miêu hơi cúi xuống, tay xoa đầu cô bé
Linh hồn cô bé ngước mặt lên nhìn Hoàng Miêu
" Dạ...từ khi em thoát hồn chẳng có ai nhìn thấy em hết, Tử Thần cũng chẳng thấy tới đón em! " Cô bé nức nở nói
" Được rồi, vậy chị sẽ giúp em nhé. " Hoàng Miêu nhẹ mỉm cười sau lớp áo choàng
" Thật ạ ? Em sẽ gặp được ông bà đúng không ? " Cô bé trở nên hào hứng
Hoàng Miêu trầm mặc một lúc, nhỏ giọng đáp " ...Nếu có duyên thì sẽ gặp lại thôi "
Cô vung lưỡi hái ra tạo ra một lỗ hổng trên không trung " Cánh cửa âm giới đã được mở, giờ bé có thể đi rồi..."
" Em cảm ơn chị gái tử thần xinh đẹp và tốt bụng ạ ! " Trước khi đi cô bé quay lại mỉm cười nói rồi biến mất trong không gian
Hoàng Miêu hạ lưỡi hái xuống, cánh cửa cũng đóng lại theo
Nhẹ mỉm cười nhạt...Mình mà tốt bụng sao ?
Truyện khác cùng thể loại
11 chương
211 chương
9 chương
137 chương
127 chương
64 chương