Ta chỉ hứng thú với nam phụ thứ 99
Chương 63 : giáo thảo đại nhân (hoàn)
Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo QuânHoàng Miêu đóng cửa phòng Lâm Phong lại, ra ngoài đã thấy Lương Nhĩ ngồi vắt chéo chân trên sofa tay kẹp một thuốc lá khói nghi ngút
Hoàng Miêu đành ngồi đối diện, vẻ mặt nghiêm túc nhưng thật ra trong lòng không khỏi lo lắng
Có khi nào bà cô này sẽ trả thù chuyện hôm trước không ?
Lương Nhĩ một tay chống đầu trên thành ghế, một tay nhẹ gạt tàn thuốc lá. Miệng thổi ra làn khói phả trúng Hoàng Miêu đang ngồi trước mặt
" khụ..." Tôi biết bà cố tình mà phải không !!?
" Được rồi, đừng lườm tao như thế mau kể cho tao nghe nó đã xảy ra chuyện gì và tụi bây có quen hệ thế nào với nhau ? " Lương Nhĩ lại nằm dài trên sofa nghiêng đầu hỏi
Hoàng Miêu bắt đầu kể tóm gọn lại về Lâm Phong suýt xảy ra xung đột ở quán bar và may mắn cô kịp thời gọi bảo vệ tới giúp. Lương Nhĩ nghe xong vẻ mặt vẫn rất thờ ơ như chẳng quan tâm cho lắm
" À~ thì ra nó vì muốn rời khỏi ta mà tự ý đi làm thêm...Nhưng mà như vậy cũng tốt, cho đáng đời " Đó là những gì Lương Nhĩ nói
Hoàng Miêu: "..." Vậy là bà cô này cũng không biết anh ta đi làm thêm...
" Vậy...mày là gì của nó vậy ? " Lương Nhĩ đảo mắt nhìn cô
Dựa theo hảo cảm hiện tại thì là " Bạn ạ "
Lương Nhĩ nhẹ tặc lưỡi " xùy! Tưởng gì hóa ra chỉ là bạn đúng là nhàm chán! "
" Bộ có gì sao ? "
" Tao còn tưởng tụi bây đang hẹn hò lên sẵn mua mấy cái bcs cho luôn rồi kìa " Lương Nhĩ chỉ vào mặt tủ gần đó
Hoàng Miêu: "..." Bà dì này...chu đáo quá rồi.
" Vào phòng canh nó giùm đi, tao đi ngủ đây " Lương Nhĩ nhếch nhác đứng dậy trở về phòng của mình
Còn lại Hoàng Miêu lẻ loi trong phòng khách
"..." Không sợ tôi ăn trộm à !? Đây là căn hộ của mấy người mà !
Sao có thể tùy tiện để tôi trông coi thế chứ !
Hoàng Miêu thử mở cửa ra vào phát hiện cửa đã khóa, cô đành phải quay lại phòng của Lâm Phong
Căn phòng Lâm Phong cũng không có gì nổi bật, chỉ phối hai màu đen trắng. Một chiếc giường ngủ và bàn học gần bên cửa sổ
Hoàng Miêu tiến lại kế bên giường, nơi Lâm Phong đang nằm. Sắc mặt anh ta có chút ửng đỏ và lởn vởn mùi rượu
Hoàng Miêu rũ mắt có chút thương cảm, tay nhẹ vuốt lên tóc Lâm Phong
Đâu nhất thiết anh phải làm vậy cơ chứ...
Lâm Phong trong lúc mơ hồ cảm nhận được một bàn tay mềm mại đang vuốt ve đầu mình lên thấy thoải mái hơn phần nào nhưng khi bàn tay đó dừng lại và rời xa hắn liền có chút tiếc nuối mà dần tỉnh lại
Lâm Phong mơ màng mở mắt, khuôn mặt của Hoàng Miêu được phóng đại ngay trước mặt
" Học trưởng tỉnh rồi ! Để em đi lấy nước. " Hoàng Miêu vội xoay người định rời khỏi liền bị bàn tay Lâm Phong nắm chặt cổ tay mình giữ lại
" Không cần! " Lâm Phong không kiểm soát được lỡ lớn giọng
" ??? " Hoàng Miêu khó hiểu quay đầu lại
Lâm Phong ngộ ra hành động kỳ quái của mình bèn bỏ tay cô ra, mỉm cười gượng gạo, dịu dàng nói
" Vậy phiền em lấy giùm anh cốc nước "
" Được " Hoàng Miêu nhẹ gật đầu, chậm rãi rồi khỏi
Lâm Phong trầm mặc, rũ mắt nhìn bàn tay lúc nãy bám vào cổ tay Hoàng Miêu
Không hiểu sao lúc đó hắn muốn giữ cô lại ở bên mình...
Nhất định chỉ là xúc động nhất thời.
* Cạch *
" Học trưởng, nước đây " Hoàng Miêu trở lại đưa cốc nước lọc cho Lâm Phong
" Cảm ơn học muội " Lâm Phong uống dến nửa cốc rồi để trên lắp tủ kế bên, giọng trở nên trầm thấp
" Ba lần rồi...cứ mỗi lần anh gặp phải rắc rối học muội lại đúng lúc xuất hiện và cứu giúp. Học muội giống như...vị cứu tinh của anh vậy...Anh thật sự rất cảm kích "
Hoàng Miêu trầm mặc, ngồi kế bên mép giường của Lâm Phong nhẹ mỉm cười, đặt tay lên lồng ngực mình
" Em cũng không muốn học trưởng xảy ra chuyện gì...Nhìn anh cười như vậy tim em đau lắm "
Lâm Phong ngẩn ra một lúc, sau đó nhẹ giọng cười trêu chọc " Học muội~ thì ra em bị đau tim sao ? "
"..."
" Chẳng lãng mạn gì cả ! Em về đấy! " Hoàng Miêu giận dỗi đứng dậy, trong lòng đầy bực tức
" Khoan anh đùa thôi ! Còn một chuyện... "
" Chuyện gì !!? " Hoàng Miêu không kiên nhẫn quay đầu lại
" Học muội...có thể ôm anh không? " Lâm Phong sắc mặt có chút nghiêm túc, hai tay dang ra
Hoàng Miêu khá sững sờ khi Lâm Phong yêu cầu như vậy nhưng cô cũng không muốn bỏ lỡ cơ hội này
"...Được " Hoàng Miêu chậm rãi bước tới định khom người ôm lấy hắn thì Lâm Phong kéo lấy cánh tay tay Hoàng Miêu làm cô nửa phải ngồi trên giường, cằm dựa vào gần cổ Lâm Phong thoang thoảng có mùi bạc hà
Hai tay Lâm Phong ôm chặt lấy eo cô, Hoàng Miêu có thể cảm nhận thấy hơi thở hắn kề kề bên tai
" Chỉ một lúc thôi... " Lâm Phong nhỏ giọng nhẹ siết chặt lấy, khoảng cách hai người dần được rút ngắn
Hoàng Miêu không thể nhìn thấy được mặt anh ta có chút đỏ hồng nhưng vẫn cảm nhận được nhiệt độ có chút nóng lên
" ...Ừm " hai tay Hoàng Miêu đan lại sau lưng Lâm Phong
[ Hảo cảm của mục tiêu đối với MIE tăng lên 3%. Hiện tại là 45% (Bạn thân) ]
Mặc dù không rõ là ảo hay thật nhưng vẫn cảm giác này thật ấm áp...
Lần đầu tiên được trải qua, giống như cô muốn mãi mãi thế này
[Ting ! Cốt truyện đã kết thúc, Ánh Như và Đình Trạch đã nhận ra đình cảm của nhau. MIE chưa công lược được mục tiêu chuẩn bị rời khỏi trong vòng 10s ]
(10)
(9)
(8)
(...)
Vậy là cốt truyện lần này đã kết thúc....
Hai tay Hoàng Miêu bấu chặt vào lưng áo Lâm Phong, cảm giác nuối tiếc không thể tả
" Học trưởng...hẹn gặp lại! "
(1)
(0)
Lâm Phong có chút sững sờ nhìn thân ảnh Hoàng Miêu dần tan biến trong không trung, hai tay chơi vơi ra ngoài khoảng không
Cũng là lúc trong đầu hắn vang ra một âm thanh máy móc
[ Khảo nghiệm 3: Hoàn Tất]
Ngay lập tức Lâm Phong như trở thành một người khác, môi nhẹ cong lên
" Ừ, sẽ gặp sớm thôi... "
Truyện khác cùng thể loại
11 chương
331 chương
10 chương
64 chương
67 chương
5 chương
105 chương
64 chương