Ta chỉ hứng thú với nam phụ thứ 99

Chương 5 : thế giới lọ lem (4)

Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo QuânDù gì thì cũng đã bị phát hiện rồi... Hoàng Miêu siết tay từ sau bóng cây chui ra ngoài ánh sáng " Ngài...không cảm thấy buồn sao ? " Cô nhỏ giọng hỏi Người đối diện suy nghĩ một chút rồi cười nhạt " Buồn ? Tại sao ta phải buồn ? " " Đừng giả vờ nữa ! Ngài thích Lọ Lem mà phải không ?! " Hoàng Miêu chỉ thẳng vào người đối diện nói Lọ Lem ? Là đứa lúc nãy sao ? [ Vùng nguy hiểm! Hảo cảm của Mục tiêu với MIE đã tụt xuống (-5) % ] Hoàng Miêu rõ biết nếu nói thẳng như vậy sẽ rất có nguy cơ tụt hảo cảm, nếu hảo cảm không tăng sẽ không thể chuyển cốt truyện Nhưng mục tiêu lần này của cô là thần tiên! Số lần gặp cũng sẽ không nhiều, thà đánh trúng tinh thần người ta thì sẽ có ấn tượng sâu sắc sau này " Ta không có thích cô ấy. Ta là thần " Giọng nói chậm rãi mang theo nét nghiêm túc " Vì ngài là thần tiên lên không thể thích cô ấy phải không ? Nhưng dù sao ngài cũng đừng dễ dàng bỏ cuộc như vậy chứ ! " " Ta chính là như vậy " Vị thần tiên nhàn nhạt đáp Hoàng Miêu chính là không thích những nam phụ chưa tiến công mà đã bỏ cuộc bảo sao nam chính luôn luôn thắng " Ngài vốn biết...Hoàng Tử không thích Lọ Lem thật lòng mà... " Hoàng Miêu giọng ỉu xìu Nếu không nhờ thứ ma pháp kia tên Hoàng Tử đó cũng không để ý tới Lọ Lem Người đối diện trầm mặc, đôi mắt bị che khuất có nét rũ xuống " Thế thì sao ? Ngươi đang thương hại ta à ? " Giọng điệu lạnh nhạt Hoàng Miêu có chút sững sờ Lần đầu tiên Hoàng Miêu thấy một NPC nói cô thương hại hắn.... Nhưng đúng là như vậy mà Động tác của Hoàng Miêu cứng đờ, biểu cảm vô cùng bối rối. Muốn mở miệng nói lại đóng lại không nói được câu nào, bàn tay nắm chặt bắt run rẩy " ha... " Người đối diện nhỏ giọng cười nhạt [ Hảo cảm của mục tiêu với MIE tăng lên hiện giờ là 0 % ] Hoàng Miêu bị âm thanh hệ thống làm cho tỉnh Vì cái gì liền tăng rồi ?! Thôi kệ, cứ tiếp tục nắm bắt cơ hội ! " Đúng là.... " " Đến lúc ta phải đi rồi " Vị thần tiên cắt ngang lời Hoàng Miêu xoay người định rời khỏi " Khoan đã ! " Hoàng Miêu vội chạy tới túm lấy áo choàng trắng của hắn *Oạch* Không cẩn thận gót chân lệch xuống, cả hai người ngã sấp trên mặt đất. Vị thần tiên vô cớ trở thành cái thảm đỡ cô, tình hình hiện tại là nữ nằm đè trên nam Cảm nhận được cơ thể phía dưới Hoàng Miêu bỗng trở nên nóng bừng nhanh chóng ngồi dậy Mặc dù cô đã công lược rất nhiều NPC nhưng chưa bao giờ có cảm giác chân thật đến như vậy. " aida...Ngươi đúng là độc ác đến cả thần tiên mà cũng có ý định mưu sát " Vị thần tiên từ trên mặt đất ôm đầu ngồi dậy Hoàng Miêu: "..." Ta chính là muốn đè chết ông! Cái vị thần điên này...rõ ràng người ta đã dùng chiêu thẹn thùng thiếu nữ rồi mà hảo cảm chẳng thèm tăng ! Lớp ảo choàng trên đầu đã bị tuột ra, mái tóc màu bạch kim ngắn nhẹ bay theo gió, đôi mắt màu xám tro tựa như cái hố sâu. Khuôn mặt mỹ nam khá non nớt trắng trẻo tựa như thiếu niên mới 16 mang theo nét ôn nhu lẫn mị hoặc " Ngài.... " Hoàng Miêu có chút kinh ngạc Chưa có một NPC nào khến cô hút hồn đến vậy " Nhìn thế thôi nhưng ta đã hơn 200 tuổi rồi " Hắn bình thản nhún vai 200 tuổi ? Sợ có người nhìn vào tưởng ngươi là em trai ít hơn ta hai tuổi ấy chứ ! Nhìn sắc mặt Hoàng Miêu vẫn chưa có một biểu cảm nào, hắn bỗng cảm thấy kỳ quái " Ngươi rốt cuộc là ai ? " Hoàng Miêu trầm mặc một lúc " Tôi là Maria, chị của Lọ Lem " Hắn nhíu mày nghi hoặc nhìn Hoàng Miêu Trông không hề đơn giản vậy " Thôi, ta đi đây " Hắn lấy ra một cái đũa phép rồi biến mất trong không trung Hoàng Miêu bàng hoàng còn chưa kịp định thần, mắt rũ xuống chỉ còn mình cô ở bên ngoài " này...Đi rồi sao ? " Không còn ai đáp lời cô ngoài tiếng gió Lần đầu có NPC khiến Hoàng Miêu bực đến thế! Vội vàng như tránh quỷ !