Ta chỉ hứng thú với nam phụ thứ 99
Chương 4 : thế giới lọ lem (3)
Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo Quân" Oáp... " Vị hoàng tử che miệng ngáp dài
Người cha bên cạnh ho nhẹ báo nhỏ " Con nghiêm túc chút đi, đây là ngày con phải chọn ra một người làm vợ đó "
" Con biết rồi..." Vị hoàng tử thờ ơ nhìn xuống đại sảnh
" Hoàng Tử ơi~ chàng chú ý tới em đi~"
" Chọn ta nè~ Hoàng Tử~ "
Một đám láo nhao phía dưới trông chẳng đâu vào với đâu cả
Trong khi Hoàng Miêu đang nghĩ cách làm mục tiêu nhiệm vụ của mình xuất hiện thì không biết Lọ Lem đã đứng bên cạch mình lúc nào
" Chàng Hoàng Tử đúng là rất tuấn tú chị nhỉ ? " Lọ Lem ngước mắt nhìn lên
" Ừ... " Hoàng Miêu nhàn nhạt đáp lại
Mà...Khoan đã !
Chẳng phải trong kịch bản Hoàng Tử vừa nhìn Lọ Lem một cải đã yêu sao ?! Vậy tại sao cô ta luẩn quẩn nãy giờ mà chẳng thấy đến...
Chẳng lẽ....Hoàng Tử yêu Lọ Lem là vì tranh phục lấp lánh mà Ông tiên kia biến ra ? Hay nói đúng hơn là do ma thuật...
Hoàng Miêu cong môi " Ra vậy ! Thì ra là vậy... "
" Lọ Lem! Theo ta đến một nơi ! " Hoàng Miêu nắm lấy cổ tay của Lọ Lem kéo ra ngoài đại sảnh
" Chị có chuyện gì vậy...? " Lọ Lem sợ hãi bị kéo ra đài phun nước thì dừng lại
Nơi này vắng vẻ không có người chỉ có tiếng gió thổi lạnh lẽo
Hoàng Miêu giương tay định xé nát quần áo của Lọ Lem nhưng cô suy nghĩ lại chỉ đẩy Lọ Lem xuống đất
" A ! " Lọ Lem lảo đảo ngã xuống
" Ngồi ở đó đi ! Hoàng Tử sẽ không chú tới ngươi đâu " Hoàng Miêu kiêu ngạo hất cằm dáng vẻ đằng đằng sát khí mặc dù bàn tay có chút run rẩy
Hoàng Miêu lạnh mặt quay lại đại sảnh để lại Lọ Lem nước mắt bắt đầu tuôn trào
" Oa...huhu...hu... " Lọ Lem dựa vào thành bể nước để khóc trông vô cùng thê thảm
Tiếng gió thổi lạnh lẽo
Bỗng một bóng người xuất hiện, trầm mặc đứng dựa lưng vào một thân cây gần đó khí thế vô cùng cường đại
" Con khóc xong chưa ? " giọng nói không nặng không nhẹ vang bên tai Lọ Lem
Giống như...giọng một cậu thiếu niên...Không rõ ý tứ
" Ai vậy ? " Lọ Lem lệ đọng trên mắt quay đầu lại
Đối diện là một người mặc áo choàng màu trắng che từ đầu đến chân chỉ để lộ cái môi đang mấp máy
" Ta là...thần tiên ta có thể giúp con " Giọng nói lại một lần nữa vang lên có chút ôn nhu nhưng một phần nghiêm túc
" Vậy ngài có thể làm Hoàng Tử yêu con sao ? " Lọ Lem khó tin hỏi
Vị thần tiên trầm mặc một lúc nhỏ giọng đáp " Sẽ "
Ngay lập tức Lọ Lem trở nên vui mừng mỉm cười " Thật sao ? "
"..." Hỏi nhiều
Vị thần tiên không nói gì nữa lấy trong áo ra một cái đũa phép
Trang phục màu hồng của Lọ Lem bị thứ lấp lánh bao vây. Chiếc váy dần biến thành chiếc váy công chúa màu xanh dương phồng phình, tóc được dải duy băng cuốn lấy. Chiếc giầy biến thành giày thủy tinh vừa chân
" Woaa...cảm ơn ngài rất nhiều! "
Lọ Lem định lao đến ôm thì vị thần tiên đột ngột né sang một bên rồi bắt lấy cánh tay của Lọ Lem để cô không bị ngã
" Ta có tự trọng của ta "
" hì...hì...xin lỗi ngài " Lọ Lem xấu hổ cười
" Mau đi đi...Còn nữa 12 giờ hơn phép thuật sẽ mất hiệu lực nhớ lên xe bí của ta để sẵn " Vị thần tiên lạnh nhạt phất tay không có nét ôn hòa giống lúc nãy nữa
" Vâng ! "
Nhìn bóng Lọ Lem đi xa, vị thần tiên nhìn vào cái cây phía sau mình lên giọng
" Ngươi định trốn tới bao giờ ? "
Hoàng Miêu giật bắn mình
Ạch! Vậy mà phát hiện rồi đúng là không tầm thường
" ...Ta chúa ghét nhất những người hay nghe lén người khác lắm "
[ Hảo cảm của mục tiêu với MIE bị giảm xuống 5%. Hiện là 0/100% ]
Khóe môi Hoàng Miêu giật giật
Tôi nghe lén hồi nào ?
Lúc đầu gặp tặng nguyên 5% rồi giờ tụt xuống chỉ còn 0%...Giờ mà để âm % thì nguy !!
....
Mỗ nam xuất hiện né thính xuất thần !
Truyện khác cùng thể loại
23 chương
69 chương
10 chương
32 chương
91 chương
9 chương