Ta chỉ hứng thú với nam phụ thứ 99
Chương 14 : thị vệ đáng ghét! (5)
Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo QuânRạng sáng hôm sau
" Hoàng Miêu, Ta muốn ra ngoài một chuyến, ngươi mau chuẩn bị giúp ta "
" Được... " Hoàng Miêu cầm cây lược đi qua
Vừa hay đúng hẹn của tam tiểu thư
" Hay là...ta dẫn người tới Ngự Hoa Viên chơi nhá ~ " Hoàng Miêu vui vẻ cầm tóc của Tô Nhi Nguyệt nhẹ nhàng chải
Tô Nhi Nguyệt suy nghĩ một chút, nhỏ giọng đáp " ...cũng được "
Hoàng Miêu thở phào trong lòng, tay nổi gân bóp chặt cái lược
Chơi trò này chắc ta đau tim chết mất !
Giúp Tô Nhi Nguyệt thay xiêm y màu lam xong dáng vẻ nàng ta trông rất vô cảm giống như băng đá lâu năm không tan vậy, Hoàng Miêu cung kính đi phía sau thầm cảm thán
Thường thì những nữ chính kiểu này đã phải trải qua quá khứ thậm tệ lên họ đã trở nên lạnh lùng và vô cảm...
Nhưng Hoàng Miêu thì khác, ở thế giới hiện tại cứ tỏ vẻ lạnh nhạt nhưng bên trong thì không giống. Thuộc kiểu người ngạo kiều, thích tỏ ra nguy hiểm nhưng lại chẳng nguy hiểm chút nào
Khi sợ hai bàn tay sẽ run đùng đùng
Tại Ngự Hoa Viên
Đi một đoạn đường, Hoàng Miêu bỗng khựng lại
" Tiểu thư ! Ta nhớ ra quên thứ đồ. Đợi ta quay lại lấy nhé "
" ..Ừ " Tô Nhi Nguyệt lạnh lùng đáp nhìn bóng lưng Hoàng Miêu vội vàng chạy đi khuất
Quay đầu bước tiếp thì thấy hai bóng người đứng gần bên cái cá có lát đá xung quanh
Chính là tam tiểu thư - Tô Dương đang ngồi xổm cho cá ăn, bên cạnh là một cung nữ của nàng ta thấy Tô Nhi Nguyệt đang đứng gần đó thì nói nhỏ thông báo cho Tô Dương
" Tam tiểu thư, ả ta tới rồi... "
Tô Dương phủi tay đứng dậy đối diện với Tô Nhi Nguyệt
" a~ Tưởng là ai thì ra là tỷ tỷ. Tỷ tỷ tới đây chơi sao ? "
" Đúng vậy! Bộ cấm sao ? " Tô Nhi Nguyệt nhếch miệng khiêu khích
Tô Dương cong môi cười nhạt
Đúng là chị ta biến thành một con người khác hẳn!
" Ai lại cấm nhị tỷ tỷ chứ~ Chỉ là ta lo cho sức khỏe của tỷ tỷ mà thôi...Nếu như tỷ khỏe lại là ta vui rồi "
Tô Dương nắm lấy cánh tay Tô Nhi Nguyệt trông vô cùng thân thiết
Tô Nhi Nguyệt nhíu mày nghi hoặc
" Bái kiến, Tô thừa tướng đến ! " Ở đằng xa tiếng của thải giám ra hiệu
Tô Dương ấn cánh tay của Tô Nhi Nguyệt vào người mình rồi té xuống nước
" A ! "
Tíếng ồn làm một vị trung niên chú ý đi tới, cảnh tượng Tô Dương ngã xuống ao, tay của Tô Nhi Nguyệt vẫn còn giương ra. Nhìn thì ai cũng nghĩ là Tô Nhi Nguyệt đẩy Tô Dương
" Xảy ra chuyện gì !? " Tô thừa tướng nhíu mày đi đến
" Tiểu thư ! Có chuyện gì vậy ? " Hoàng Miêu làm như không biết gì chạy tới phía sau Tô Nhi Nguyệt
" Chính mắt nô tì nhìn thấy nhị tiểu thư đã đẩy tam tiểu thư xuống ao. Xin ngài hãy làm chủ cho tam tiểu thư " Cung nữ bên cạnh Tô Dương cúi đầu nói
" Tô Nhi Nguyệt sao con lại làm vậy? Có phải bệnh lại tái phát rồi không? "
" Phụ thân, con không làm vậy là tam muội muội tự nhảy xuống " Tô Nhi Nguyệt nghiêm mặt nói
" Phụ thân đừng tin ! Con đang cho cá ăn thì tỷ ấy từ đâu đi tới chửi rủa con sau đó còn đẩy xuống ao còn nói không có ! Con thấy tỷ ấy lạ lắm chắc chắn là bị ma nhập rồi ! Cha nhìn xem dáng vẻ và khẩu khí của tỷ ấy hôm nay khác hẳn " Tô Dương từ trong ao đứng dậy chỉ thẳng vào Tô Nhi Nguyệt vẫn không biến sắc
Tô thừa tướng nhíu mày
Đúng là...rất khác
" Hoàng Miêu ngươi có thấy ta đẩy nàng ta sao ? " Tô Nhi Nguyệt quay sang Hoàng Miêu
Hoàng Miêu bị điểm tên thầm đổ mồ hôi giọt " Nô tì đi lấy đồ lên không có biết gì hết "
" Vậy ngươi tin ta đẩy nàng ta sao ? "
" Không có ! Nô tì chỉ nói đúng sự thật thôi ! "
Tô Nhi Nguyệt trầm mặc
Cung nữ này...vẫn là đáng nghi nhất
Tô Nhi Nguyệt quay sang bình thản đối diện với Tô thừa tướng
" Phục thân, ta còn chưa kể việc tam muội muội hằng ngày phái cung nữ đưa canh có độc cho ta đâu "
Truyện khác cùng thể loại
3 chương
10 chương
31 chương
52 chương
50 chương
1700 chương
36 chương