Sau khi được phẫu thuật lấy đạn ra,nhỏ được chuyển sang phòng bệnh. Toki không cho ai đến thăm nhỏ trừ Jin. Jin ngồi pên cạnh,nắm lấy tay nhỏ. Đôi mắt xanh xám vẩn đục đầy lo lắng. Từ lúc gặp nhỏ đến giờ,nhỏ chỉ cười. Anh chưa khi nào thấy nhỏ khóc nhiều như thế. -... ư...-Nhỏ khẽ rùng mình,mệt mỏi mở mắt ra. -Em tỉnh rồi à? Anh vừa nói vừa đỡ nhỏ ngồi dậy. Gương mặt vẫn lạnh như tảng băng,không hiện hữu một chút cảm xúc nào. -Vẫn ổn đó chứ?-anh lại hỏi -Vâng! Em ổn mà!-nhỏ nở một nụ cười tươi nhất Anh nhìn nhỏ cười mà tay siết chặt. Anh không hề muốn nhỏ cười như thế. Một nụ cười quá sức gượng gạo,không thật. §§§§§§§§§§ *Thà rằng em cứ im lặng... *Anh sẽ ở pên cạnh em... *Thà là em cứ khóc lớn... *Anh sẽ lau nước mắt cho em! *Cớ sao em phải cười để che đi sự cô đơn! *Bé ngốc à! Tại sao em không nhìn anh... *Anh đang dõi theo em ở phía sau đây mà! *Cứ phải thấy em khóc vì người khác... *Anh thật sự rất đau! §§§§§§§§§§ Từ khóe mắt lạnh lùng ấy,những giọt nước mắt nóng hổi khẽ rơi xuống. Anh là một tản băng. Một tản băng biết khóc,tản băng đã bị nhỏ làm tan chảy. Đây là lần đầu anh thấy đau,một nỗi đau quá đỗi đáng sợ. -Anh Jin!!! Sao anh khóc? Anh bị đau chỗ nào hả?-nhỏ hoảng hốt nắm lấy tay anh -..... Anh không trả lời,chỉ mỉm cười với nhỏ. Nhỏ kéo anh ngồi gần lại mình,vỗ vỗ lưng anh như đang an ủi trẻ con. Anh ngạc nhiên,lấy tay gạt đi nước mắt. Nhìn nhỏ chằm chằm rồi pật cười lớn. -Anh cười gì?-nhỏ chu chu mỏ -Không có gì! Thấy em dễ thương quá thôi!-anh pẹo má nhỏ -Anh Jin! Đáng ghét!!! Nhỏ xoa xoa gò má đang ửng đỏ vì cái pẹo má hết sức "nhẹ nhàng" của anh. -Anh yêu em! Jin đột nhiên nghiêm túc,anh nhìn nhỏ một cách trìu mến. -Em không yêu anh!-nhỏ thản nhiên -Ừ! Jin cười nhạt,quay lưng định bước ra ngoài thì bị nhỏ kéo giật lại. -Anh giận??? -Không! -Anh chở em ra biển nha... -Ừ! _____ Hoàng hôn trên biển thật tuyệt vời. Nhỏ im lặng nhặt từng vỏ sò Sakura trên cát rồi mỉm cười. -Jin....-nhỏ gọi -Sao?-anh lạnh lùng nhìn nó -À... Không có... Nhỏ chưa kịp nói hết câu thì đã bị môi của Jin chiếm giữ. Nhỏ trợn trừng mắt,không ngừng vùng vẫy thoát khỏi anh. Nhưng vô vọng,nhỏ càng vùng vẫy thì anh càng ôm chặt. Anh dùng một tay giữ lấy đầu nhỏ,hôn nhỏ mạnh bạo. Nhỏ sợ hãi cắn mạnh. Một dòng máu đỏ tươi chảy ra từ môi anh. Mặc dù vậy,anh vẫn không thả mà hôn cho đến khi cả hai không thở được nữa thì mới dừng lại. CHÁT..... Nhỏ tát mạnh vào mặt Jin,nước mắt pỗng trào ra như mưa. -Anh điên rồi!-nhỏ hét -........ Jin im lặng,anh đứng nhìn nhỏ. Máu rỉ ra ở khóe môi anh. -Anh có thể... nào đừng làm như thế... nữa không! Em đã quên... Izumi rồi,quên ngay lúc... anh ta định... giết em! Em không muốn... lại yêu thêm... một lần nữa! Em sợ phải... yêu anh,rất sợ! Sợ một ngày... anh giống như Izumi,rời xa em... lạnh nhạt với em! Xin anh đấy... anh đừng làm như thế với em! Nhỏ ngồi bệt xuống,nói trong tiếng nấc. Jin cười nhẹ ngồi xuống,kéo lấy thân hình của nhỏ đang run lên vào lòng mình. Anh hôn nhẹ lên trán nhỏ,vén những sợi tóc rũ trên mặt của nhỏ lên. -Đồ ngốc! Sao em có thể nghĩ anh sẽ giống Izumi chứ? Anh khác hắn ta,khác ở chỗ là anh yêu em thật sự! Nếu em đã quên Izumi rồi thì yêu anh đi!!!-anh xoa đầu nhỏ -Ơ............-nhỏ giương đôi mắt thấm đẫm nước nhìn anh -Làm bạn gái anh nha,sau này thì làm cô dâu của anh luôn!!!-anh nháy mắt -Em không..... Không để nhỏ nói,anh dùng ngón tay ra hiệu cho nhỏ im lặng. -Nếu em không đồng ý,thì... Jin nhẹ nhàng rút một thanh trủy thủ trong túi ra,anh rạch vài đường trên tay mình. -Em đồng ý hay là không?-anh nhếch môi -Em... Jin đưa thanh trủy thủ lên cổ mình định rạch. Nhỏ hoảng hồn,ôm chặt lấy anh mà tiếp tục khóc. -Em đồng ý mà! Anh đừng làm em sợ... huhu... Jin nhe răng cười hạnh phúc rồi cũng ôm lấy nhỏ. Trên bờ biển,hai người đang ngồi ngắm hoàng hôn với nhau. Nhỏ tựa đầu vào vai anh mà ngủ. Mái tóc đen pồng pềnh pay theo gió biển,cặp mắt nâu khép hờ,hàng mi dài cong vun vút quyến rũ. Cái mũi thon và đôi môi anh đào đỏ mọng,nhìn thấy mà muốn cắn. Sau một hồi nhìn ngắm vẻ đẹp của nhỏ. Jin mỉm cười,lấy áo khoác của mình khoác lên người nhỏ. Nhẹ nhàng bồng nhỏ ra xe,đưa nhỏ về. Trên xe,anh vừa lái vừa cười ngây ngô. Còn nhỏ thì vẫn ngủ ngon lành không piết trời trăng gì cả. *Hạnh phúc đối với anh chỉ có một... *Đó là em!!! *Anh Yêu Em!!! *I LOVE YOU FOREVER! _____ hết chap 22 Cái kiểu của Jin là đe dọa chứ tỏ tình cái nỗi gì.