Tứ Đại Ma Nữ và Tứ Đại Ác Ma
Chương 64
___
Chạy tới vườn trường. Nhỏ dừng lại thở dốc,mặt đỏ gay vì mệt.
Ngẩn ngơ ngồi gần hồ nước,ngâm chân xuống nước.
Dòng nước mát lạnh tạo cho nhỏ cảm giác dễ chịu.
Suy nghĩ về chuyện trong lớp,mặt nhỏ lại đỏ lên. Tim nhỏ đập loạn xì ngầu.
Sao thế nhỉ?
Không lẽ nhỏ yêu Jin rồi!
Nhỏ lắc đầu mạnh,gạt phăng dòng suy nghĩ đó. Nhỏ vẫn còn yêu Izumi mà,sao lại có cảm giác đó với Jin được.
CỘP CỘP....
Tiếng pước chân từ xa vang lên,nhỏ nhanh chân phóng lên cây anh đào gần đó quan sát.
Chủ nhân của tiếng pước chân đó dần hiện ra.
Là Izumi.
Anh đang lôi Lin đi. Không quan tâm cô đang vùng vẫy.
Anh ép sát Lin vào tường,ghì chặt lấy cô. Dùng môi mình ngậm lấy đôi môi đỏ mọng của cô. Pàn tay không ngừng vuốt ve người cô.
Anh cắn nhẹ vào môi cô,do đau nên cô mở miệng khẽ rên. Nhanh như cắt,đầu lưỡi anh chui tọt vào miệng cô. Tham lam mút lấy vị ngọt trong đôi môi nhỏ nhắn ấy.
Cả hai hôn nhau một cách cuồng nhiệt.
_
Nhỏ như chết trân nhìn Izumi. Gương mặt ngu ngơ khi nãy giờ đanh lại.
Từng giọt nước mắt trong veo trên khóe mắt nhẹ rơi xuống.
Nhỏ đưa tay lên vị trí con tim mà giữ chặt lấy.
Tại sao chứ? Tại sao lại đau như thế, tim nhỏ như sắp rớt ra ngoài,muốn vỡ nát.
Những ký ức của hai năm trước ùa về.
Lúc ấy,hầu như Izumi luôn pên cạnh nhỏ,quan tâm nhỏ. Luôn giúp nhỏ có thêm sức mạnh để vượt qua khó khăn.
Nhưng sao giờ đây anh ấy lại như thế. Chẳng xem nhỏ ra gì,coi nhỏ như món đồ chơi mà pỡn cợt.
Nhỏ cắn chặt môi khiến nó pật máu. Một dòng máu tươi từ khóe miệng chảy ra.
Lấy tay lau đi,nhỏ cười nhạt nhẽo. Nếu giết người mà không ở tù thì nhỏ chắc chắn pắn chết hai người đó.
Một kẻ khiến nhỏ phải tổn thương,một kẻ vì tham vọng mà giết người không gớm tay.
_____
VÈO.....
Nghe tiếng xột xoạc ở phí cành anh đào. Izumi vội puông Lin ra,đôi mắt sắc pén lạ thường.
Rút nhanh hai chiếc phi tiêu,anh phóng về phía đó,cũng là chỗ nó đang ngồi. Nhỏ giật mình nên chỉ né được một chiếc phi tiêu. Chiếc còn lại thì xoẹt ngang lên mặt nhỏ.
Máu tuôn ra trên gò má trắng phếu,nhỏ không cảm thấy đau.
Nhỏ nhẹ nhàng đáp người xuống đất. Thấy nhỏ,Izumi và Lin khẽ nhếch môi mỉm cười.
-Là em à?-Izumi cười đểu
Nhỏ im lặng,dùng mũi hừ lạnh một cách khinh pỉ. Tay để phía sau.
-Không cần giấu đâu! Tao piết mày đang cầm súng. Muốn pắn thì cứ pắn đi!-Lin nói giọng thách thức
-Mày....
Nhỏ nghiến răng,đưa tay về phía trước. Siết chặt lấy khẩu RoseLiz mà lên đạn.
-Haizzz... Em có súng,nhưng có chắc là em dám pắn anh hay không?-Izumi cười đểu giả
-Anh nghĩ sao?-nhỏ nhíu mày
-Thử đi! Xem ai nhanh tay hơn nhé!
Izumi rút khẩu súng lục trong túi ra chĩa về phía nhỏ.
-Anh thật sự muốn giết em???-Nhỏ như không tin vào mắt mình
-Đương nhiên!-Izumi nhún vai
-Em chẳng có vị trí nào trong tim anh sao?
-Có chứ! Vị trí dành cho kẻ thù!
-Anh! Xử nó lẹ đi,nói nhiều chi ệt vậy!-Lin trừng mắt
ĐOÀNG.........
Nhỏ chưa kịp phản ứng lại thì Izumi đã nổ súng. Viên đạn đồng cắm sâu vào pả vai làm nhỏ đau điếng.
-Lần này anh tha cho em! Nhưng lần sau, Mizu,Winny kể cả em và Toki nhất định sẽ chết...
Izumi nói một cách nhẹ nhàng nhưng giọng sặc mùi thuốc súng. Ngay sau đó,anh nắm lấy tay Lin rồi chạy đi. Nhỏ ngồi đó,nhìn theo póng dáng của anh mà khẽ cười nhạt.
-Izumi... Anh đã thật sự thay đổi,thay đổi đến độ em không thể nhận ra anh là ai! Được thôi... Nếu anh muốn,em sẽ chơi tới cùng...
Một cô gái với mái tóc nâu hạt dẻ duỗi thẳng và đôi mắt phượng màu hồng phấn. Cô dựa người vào tường,nhìn nhỏ một cách đau xót.
_____
Nghe thấy tiếng súng,cả trường loạn cào cào hết lên.
Tụi nó,pọn hắn và pọn Kyo chạy nhanh xuống vườn trường,nơi phát ra tiếng súng.
Đập vào mắt cả pọn là nhỏ. Nhỏ đang ngồi khụy trên mặt đất,tay giữ chặt lấy pả vai. Máu thắm ướt cả một mảng áo.
Đôi vai nhỏ pé khẽ run lên từng đợt,nhỏ dường như đang muốn khóc lớn.
Khóc để quên đi tất cả,để những nỗi đau trôi theo giọt nước mắt mà tan piến.
Khóc để pớt ưu phiền,để trái tim ổn định lại mọi thứ.
Cả pọn định tiến lại đỡ nhỏ. Nhưng không piết Toki từ đâu pước ra ngăn lại.
-To-chan! Làm quái gì thế?-Cả pọn phát cáu
Toki phớt lờ câu hỏi đó,cô nhìn sang Jin. Trên môi nở một nụ cười nhẹ.
-Anh đưa nó tới pệnh viện đi Jin! Lát mọi người sẽ đến sau.
Jin khẽ gật đầu,anh đến pên cạnh nhỏ. Kéo nhỏ dựa vào ngực mình,nhỏ chẳng phản kháng gì. Chỉ ghì chặt lấy anh khóc rồi ngất đi vì mất màu.
Anh pế xốc nhỏ lên,lướt qua cả pọn,đi lấy xe để đưa nó đến pệnh viện.
__
22.9
Truyện khác cùng thể loại
111 chương
72 chương
180 chương
68 chương
21 chương