Suỵt! Đại Ca Bị Đè Rồi
Chương 157 : Nói chút lý lẽ được không?
Xá Cơ Hoa nhất thời không kịp phản ứng, ngơ ngác trừng mắt bộ mặt anh tuấn phóng đại trước mắt, đầu trống rỗng.
Anh đều là cuồng dã tham lam như vậy, giống như là muốn một hớp nuốt lấy cô; ban đầu anh chỉ là suy nghĩ, nhưng chờ anh nghĩ được thì hành động cũng đã làm, ở trong nháy mắt bờ môi dán vào nhau bị mùi vị tuyệt mỹ ngọt vào tim tỳ của cô ấy đoạt đi lý trí, bản năng anh làm sâu hơn nụ hôn của anh, thân thể bền chắc không ngừng mè nheo đè ép thân thể mềm mại mơn mởn của cô, hận không thể dụi cô vào trong thân thể, cùng hợp làm một thể.
Đau! Nóng rực đau nhói trên bờ môi kích thích cô hồi hồn, ý thức được chuyện đang xảy ra, sắc mặt Xá Cơ Hoa ngừng lại, có lẽ quá trình ngày hôm qua, lại đột nhiên khiến cô có chút không biết làm sao; trái tim đập thình thịch, vành tai ầm vang dội, thân thể giống như đặt mình trong ngọn lửa hừng hực cuồng nhiệt mà thiêu đốt.
Cô nên giãy giụa, phải giãy giụa, nhưng cả người yếu mềm không sử dụng được một tý hơi sức, chỉ có thể phát ra kêu rên mơ hồ.
Anh giống như dã thú đói bụng quá độ, mắt điếc tai ngơ với kháng nghị của cô, quên mình nuốt chửng món ăn ngon trước mắt, cho đến khi dùng hết dưỡng khí trong lồng ngực, anh mới không thể không buông cái miệng nhỏ nhắn ngọt ngào của cô ra, từng ngụm từng ngụm bổ sung dưỡng khí, con mắt sâu tối đen lại chưa hết thòm thèm nhìn chăm chú gương mặt đỏ rực của cô.
Hai tay nâng khuôn mặt nhỏ nhắn nóng đỏ lên, vết chai mỏng mọc ở ngón cái khẽ vuốt cánh môi sưng đỏ bị anh thương yêu qua.
Trong nháy mắt, anh quyết định, đôi môi mềm này là thứ anh đặc biệt độc hưởng, Tiêu cũng không thể chấm mút! Hơn nữa, vào lúc còn chưa ăn được cô thì mỗi ngày nhất định phải đòi chút phúc lợi.
"Anh...... Anh làm gì thế!" "Huyền Vũ Thác Hàn, anh làm gì thế?" Lúc này đột nhiên bị cưỡng hôn, Xá Cơ Hoa vừa kinh vừa sợ nhìn hầm hầm tên háo sắc cả gan làm loạn này, nhưng cơn tức giận vô cùng tràn đầy lại khiến cho cô trách móc vụn vặt, chẳng những không hiện ra uy lực, cũng không hấp dẫn được sự chú ý của anh.
Bờ môi tươi đẹp của cô không ngừng rung rung giống như nữ yêu trên biển, đối diện anh phát ra kêu gọi mê hồn.
Nhìn môi anh đào kia bởi vì anh bừa bãi mút hôn mà sưng lên tỏa sáng, một dòng nước nóng chợt vọt lên từ bụng nhỏ, lửa đốt ở đáy mắt thâm thúy càng thêm khiếp người, anh khó khăn cúi gương mặt anh tuấn của mình xuống.
"Anh ——" Xá Cơ Hoa mắt to trừng trừng, không kịp né tránh quyền phát ngôn bị đoạt, môi anh đào sưng đỏ lại một lần nữa bị cắn nuốt.
Sáng sớm bên trong nhà ấm khôi phục yên tĩnh một lần nữa.
Trời! Huyền Vũ Thác Hàn thoáng như bị dòng điện xuyên qua cả người run lên, chưa từng có người phụ nữ nào có thể dễ dàng lại nhanh chóng khơi lên tình dục của anh như thế.
Dần dần, chỉ hôn thôi còn chưa đủ, luồng nhiệt chạy băng băng trong cơ thể kêu gào muốn thỏa mãn, mỗi một dây thần kinh, mỗi một bắp thịt trên người càng thêm căng thẳng; bàn tay bắt đầu sinh ra ý chí, nôn nóng xoa nắn đường cong mềm mại của cô, chậm rãi......
Xá Cơ Hoa run lên, nhiệt độ trực tiếp tăng nhanh, bắt đầu cảm thấy choáng váng.
Anh muốn làm gì? Chết tiệt, cô muốn thét chói tai, miệng nhỏ nhắn đỏ tươi mở lại đóng, nhưng chỉ phát ra ngâm nga yêu kiều vỡ vụn, yếu mềm vô lực khoác trên người anh run rẩy.
Hai tay giữ chặt hông của cô, dễ dàng nâng cô cao, gương mặt tuấn tú nóng bỏng vùi cả vào mềm mại của cô......
Đột nhiên, Xá Cơ Hoa phát ra một tiếng thì mặt biến sắc, giật mình sợ hãi kêu: "A!"
Một dòng điện bén nhọn xẹt qua......, cô khẩn trương ưỡn người, gần như sắp phát điên.
Anh vậy mà...... Vậy mà...... ( Bối Nhi thật ra muốn cho chút kích tình, nhưng biên tập không cho viết, tất cả các vị thân ái tự mình tưởng tượng!)
Dục vọng mãnh liệt khiến anh không thỏa mãn với thăm dò cách vải vóc, một tay vung lên kéo váy dài lên cao, lộ ra một đôi chân dài trắng noãn không tỳ vết.
Gió sớm khẽ thổi, xuyên qua cánh cửa mở ra, man mát lành lạnh phất trên làn da ấm áp của cô; Xá Cơ Hoa rùng mình, trong nháy mắt tỉnh táo lại.
"Anh, không, không biết xấu hổ!" Thừa dịp anh mất hồn, tay nhỏ bé dán vào lồng ngực cường tráng của anh mạnh mẽ đẩy một cái, lui ra khỏi trong ngực của anh, một đôi tay nhỏ bé không ngừng bận rộn nắm vỗ áo ngủ xốc xếch.
"Huyền Vũ Thác Hàn, sáng sớm anh phát thần kinh cái gì, anh...... Đồ háo sắc." Vốn là trách móc lẽ thẳng khí hùng, bị giọng nói mềm mại lại yếu đuối của cô nói ra lại như nàng dâu nhỏ đang làm nũng, một chút sức mạnh cũng không có.
Thật ra thì chính cô cũng không rõ ràng, toàn thân giống như bị rút đi sức lực vậy, tim đập nhanh không ngừng!
Bởi vì đột nhiên đồng ý màn cầu hôn kia, Xá Cơ Hoa đặc biệt ngoài dự đoán, ở trên giường đổi hơn một trăm tư thế vẫn không ngủ được, mới quyết định rời giường ra ngoài tản bộ, xem một chút có thể mượn nguyên do vận động để giúp giấc ngủ hay không.
Tuy rằng cô không nên mặc áo ngủ lại chạy ra, nhưng bây giờ là sáng sớm, ông mặt trời chẳng qua cũng mới vừa ló mặt, làm sao lại để cô đụng phải người đàn ông chết tiệt này ở nhà ấm của mình chứ? Chẳng lẽ anh cũng không ngủ đựơc?
"Sáng sớm em ở chỗ này làm gì?" Huyền Vũ Thác Hàn nóng nảy vò mái tóc đen dày, ưỡn lên khuôn mặt tuấn tú bị lửa dục giương cao nung đến đỏ bừng.
Trời mới biết, vào giờ phút này, cả người anh đau đớn chỉ muốn một hớp nuốt cô, căn bản không có tâm tình ân cần chào hỏi với cô.
Nhưng mà, nếu quả thật làm ra cái gì, không nhịn được bèn trực tiếp ăn người ta, dường như có chút không hay!
"Vấn đề này nên do tôi tới hỏi mới đúng, tên sói háo sắc này, 0di33xn0dafnl330fys0doon có phải anh theo dõi tôi hay không? Hay là anh muốn làm gì?......"
"Cô gái kia, em nói chút lý lẽ có được hay không!" Huyền Vũ Thác Hàn không nhịn được cắt đứt cô, bụng dưới căng thẳng nhu cầu cấp bách cần sự an ủi của cô, "Đây là đang ở nhà, theo dõi gì chứ, hơn nữa, em là vị hôn thê của anh, đây chỉ coi như là hôn chào buổi sáng!"
"Anh ——" Trừng mắt nhìn vẻ mặt Huyền Vũ Thác Hàn trước mắt không hề hổ thẹn, còn dùng ánh mắt thèm thuồng nhìn chằm chằm cô, Xá Cơ Hoa cô vừa thẹn vừa tức, còn có nhiều hơn là không biết làm sao, từ nhỏ đến lớn, khi nào cô từng gặp phải tình huống như vậy?
Hơn nữa, anh không nhắc tới cũng còn tốt, vừa nhắc tới, cô lại tức giận trong lòng dâng lên sáng rực!
Làm sao bây giờ? Vì sao lại có thứ người như thế?
"Anh phách lối cái gì? Ồ!" Cô trợn tròn mắt nhìn về phía người đàn ông bên trái phía sau, mặt kinh ngạc.
"Sao thế?" Huyền Vũ Thác Hàn trực giác quay người nhìn lại, ngoại trừ cả vườn hoa không có một người, không có gì phải kinh ngạc...... Đột nhiên chấn động, anh nhanh chóng quay đầu lại.
Gió nhẹ xuyên qua cửa kiếng rộng mở, thổi đến mức hoa lá nhẹ nhàng chầm chậm lắc lư; nhưng Hoa tiên tử xinh đẹp đã giống như giấc mơ, tan vào trong không khí, biến mất không còn tăm tích.
"Chết tiệt!" Gương mặt tuấn tú Huyền Vũ Thác Hàn cúi xuống, tốn hơi thừa lời khẽ nguyền rủa một tiếng!
"Không biết xấu hổ, đồ háo sắc đáng chết một ngàn lần! Vị hôn thê gì chứ? Chó má!"
Huyền Vũ Thác Hàn đứng trước cái gương lớn toàn thân ở phòng tắm, nhìn chằm chằm bờ môi sưng ứ máu trong gương, không nhịn được mắng ra tiếng.
Đáng tiếc bình thường cơ hội mắng người của cô rất nhiều, nhưng mà, đối với ma-cà-bông chết tiệt này, có thể mắng cô đều mắng xong rồi, không có ý gì mới.
Giơ tay lên nắm lấy dây nơ con bướm trên vai nhẹ nhàng kéo ra, vải áo tơ tằm trắng như tuyết mất đi níu kéo, nhanh chóng trượt xuống thân thể danh xưng trắng nõn tuyết nộn, vây quanh một vòng ở cạnh chân cô.
Chiếm toàn bộ trong mặt tường kính chạm đất, trung thực phản ảnh ra cô ấy là đường cong lung linh thon dài và da ngọc trong suốt không tỳ vết, ngay cả bụng nổi lên một chút, cũng không phá hư phần duy mỹ này chút nào.
Nhưng ngay sau đó lực chú ý của cô bị gò má đỏ tươi như lửa, sóng mắt tỏa sáng lấp lánh và bờ môi sưng như hoa hồng nở rộ hấp dẫn đi.
Đầu ngón tay sờ nhẹ bờ môi sưng đỏ, cảm giác nhoi nhói sâu sắc đánh thẳng đến, cô đau đến run rẩy, ngay sau đó đầu óc hiện lên gương mặt tuấn tú tà khí.
Huyền Vũ Thác Hàn! Khốn kiếp.
Anh thật sự coi cô như cỏ có thể nắm bóp à? Lại một hai lần cưỡng hôn cô? Mẹ nó, đồ đàn ông chết tiệt, khẳng định thường đối với phụ nữ khác như vậy, nếu không động tác cũng sẽ không thuần thục như thế!
Nhớ lại kỹ thuật hôn thuần thục lại làm người ta mất hồn kia và tay không chút kiêng kỵ, thân thể của cô lại dâng lên một đợt xôn xao xa lạ, trở mặt ngay sau đó sa sầm xuống.
Ở trong ấn tượng của cô, anh giống như đàn ông tùy chỗ đều có thể động đực, cho dù không phải công tử nhà giàu quanh năm động đực, cũng không kém bao nhiêu chứ?
Đáng ghét! Xá Cơ Hoa ghét nhất dùng công tử nhà giàu tình không chuyên, tám trăm năm trước đã sớm thề thấy một đánh một!
Tức giận do bị anh chạm qua dùng sức đạp mấy đá trên áo ngủ, ngay sau đó vò nó thành một cục ném vào giỏ giặt quần áo.
Thế này còn chưa đủ, nghĩ đến hai bàn tay quỷ dữ kia của tà ác từng vừa xoa vừa bóp ở trên người mình, cô quyết định triệt để chải mình từ đầu tới đuôi một lần, đỡ phải bị dính vào bệnh khuẩn ác độc gì của anh.
Sau khi tắm rửa làm đẹp thật lâu, cô chỉ cảm giác cả người sạch sẽ lại sảng khoái, lúc này mới hài lòng mặc bộ áo tắm rộng thùng thình ra ngoài.
Vốn định trở về ngủ bù, nhưng cô mới vừa ra khỏi phòng tắm, người giúp việc nữ ngoài cửa đã kêu ăn điểm tâm rồi! Dù sao trước mắt cô còn chưa ngủ được, trước hết ăn điểm tâm.
Nhưng khi cô thấy Huyền Vũ Thác Hàn trên bàn ăn thì vẻ mặt lại không nhịn được sa sầm xuống.
"Tới, tới đây ăn điểm tâm đi!"
Đối lập với người đàn ông nào đó tâm tình tốt, Xá Cơ Hoa tức giận nghiêng đầu ngồi xuống mặc kệ anh.
Người phụ nữ này......
Ánh mắt Huyền Vũ Thác Hàn thoáng qua một vẻ cưng chiều, nhấc tay múc cháo ngon cho cô: "Sáng sớm tức giận, tương lai tính tình cục cưng cũng sẽ đáng ghét, nào, ăn chút cháo trứng muối thịt nạc trước."
Xá Cơ Hoa từ từ nghiêng đầu lại nhìn thẳng vào mắt Huyền Vũ Thác Hàn, Huyền Vũ Thác Hàn vẫn đang nhìn mặt cô.
"Tại sao muốn hôn tôi?" Xá Cơ Hoa không cách nào khống chế nói.
Đây cũng coi là vấn đề? Anh đâu chỉ là muốn hôn cô chứ, có điều, Huyền Vũ Thác Hàn cũng không tự chuốc lấy nhục nhã mà trả lời vấn đề này, ngườiphụ nữ này cũng không dễ phục vụ.
"Ăn cơm đi" Anh ngồi trở lại chỗ ngồi tiếp tục ăn cơm, giống như mới vừa rồi chưa từng xảy ra chuyện gì. Nhưng mà chắc là không ai phát hiện gương mặt tuấn mỹ tà khí của anh đã có một chút dịu dàng.
Xá Cơ Hoa ngồi xuống cầm cái muỗng lên, nhưng lại không cách nào dùng cơm, khi thấy Huyền Vũ Thác Hàn tao nhã thưởng thức bữa ăn như không có chuyện gì xảy ra, cô đập "Bộp" bộ đồ ăn ở trên bàn, lửa giận trong lòng thật sự làm sao cũng không nhịn được.
"Sau này xin đừng vô duyên vô cớ hôn tôi, anh có biết tôn trọng tôi hay không đây?"
Từ trên bàn ăn, Huyền Vũ Thác Hàn từ từ ngẩng đầu lên nhìn cô, đôi mắt hơi nheo lại, không nói lời nào, khóe môi khêu gợi mím vô cùng chặt.
"Cô gái, có phải em còn muốn ôn lại chuyện buổi sáng kia một chút hay không?"
Huyền Vũ Thác Hàn vẫn biết đó là vẻ mặt cô sẽ như vậy lúc hết sức không vui, trang ## bubble nhưng lần này anh hoàn toàn bỏ quên hoặc là không cách nào bận tâm.
Người phụ nữ này là không thể dùng phương pháp đối với phụ nữ bình thường!
"Anh dám?"
"Em thật sự muốn ôn lại, nếu như là vậy, anh rất không ngại."
Anh ném khăn ăn xuống đứng lên, lấy một loại giọng điệu nguy hiểm dứt lời, bèn đi tới phía cô!
Xá Cơ Hoa sững sờ ngồi ở trước bàn, chờ lấy lại tinh thần thì ngang hông vừa đến, thân thể bị nhấc lên trên, sau đó dưới tầm mắt người giúp việc tại chỗ, môi mỏng gợi cảm mang theo bá đạo vô hạn kia trực tiếp hôn lên đôi môi hồng này.
"Huyền Vũ Thác...... Ưmh...... Anh......"
Truyện khác cùng thể loại
14 chương
110 chương
40 chương
42 chương
46 chương
3 chương