Sủng phi của pharaoh

Chương 5 : 2: con của pharaoh

“Nefertari…” ….. “Tiểu thư Nefertari?” …….. “Tiểu thư Nefertari!” ……. Ngải Vi đang ngồi ngẩn người trong gian phòng, đột nhiên chợt nhớ thanh âm này là đang kêu chính mình đi, cô cả kinh, thiếu chút nữa là nhảy dựng lên. Nhìn người vừa kêu mình, người vừa tới bộ dáng thật đúng là xinh đẹp! Tóc dài đen mượt dài ngang eo, làn da trắng nõn mịn màng, lông mi đen dài, phía dưới là con ngươi đen huyền như đang phát ra ánh sáng , thật đẹp! Là nam? Hay là nữ? “Tiểu thư Nefertari, xem ra nàng đã chuẩn bị rất tốt” Thanh âm như nước quen thuộc vang lên, người vừa tới mỉm cười nhìn Ngải Vi. Thanh âm này………..Chẳng lẽ là “Lễ, Lễ Tháp Hách?” Không phải đâu! Lúc trước hắn dùng mạng che kín mặt cho nên không ngờ hắn có diện mạo kinh người…….thật xinh đẹp a~! Như thế lại là nam nha, ở thế giới này thực sự có nhiềm nam nhân xinh đẹp như vậy, thực sự làm người ta rất tuyệt vọng. Ngải Vi hơi thất bại nhìn hắn. “Tiểu thư Nefertari, chốc lát nàng ra ngoài cùng các hài nữ khác, cùng nhau mời rượu khách. Sau mặc kệ phát sinh sự tình gì, nàng xem như không thấy là được, hôm nay yến tiệc nếu tổ chức thuận lợi, ta liền phái người đưa nàng về nhà một cách bình an” Lễ Tháp Hách nhìn Ngải Vi ôn hòa mà nói “Không cần lo lắng, sẽ không nguy hiểm gì cả” Nếu nửa ngày trước Lễ Tháp Hách nói những lời này thì trong long Ngải Vi có thể suy nghĩ một chút, nhưng hiện tại lời nói đó càng làm cô thêm tuyệt vọng mà thôi. Nơi này là Ai Cập cổ đại, không biết cách mấy ngàn năm a~! Nếu nói cô có thể trở về, thì cô cần gì phải trở thành cái bộ dạng như thế này, không cần ngồi lơ đãng nhìn mọi thứ trong phòng này a~. Nếu ngày mai hắn đưa cô ra khỏi cung thì cô nên làm sao đây, làm sao có thể trở về thế giới hiện đại? Không thể như Carol trong truyện tranh nhảy xuống sông Nile trở về nha~! Cô_Ngải Vi tuy rằng tự xưng là vạn năng nhưng chỉ một thứ duy nhất không biết, đó chính là bơi nha~. Xem ra trong tình trạng này, mặc kệ làm việc gì, cô đều giúp, sau đó xin hắn ở trong này làm việc vặt rồi từ từ tìm cách trở về. Thấy Ngải Vi ngơ ngác không nói gì, Lễ Tháp Hách liền nhẹ nhàng vén bức màn phía ngoài, một đám người tiến vào tất cả đều có diện mạo khác nhau nhưng đều là các nữ nhân vô cùng xinh đẹp. Trong phòng giờ đây thập phần hoa lệ. Các thiếu nữ đi đến, cung kính hướng về phía Lễ Tháp Hách cúi đầu chào “Ti tế đại nhân” Ôi chao? Ngải Vi nghi ngờ liếc nhìn Lễ Tháp Hách một cái. Ti tế đại nhân là ý gì? Chẳng lẽ là muốn đưa các cô tham gia lễ hiến tế gì đó? Ai Cập cổ đại rất hay làm hiến tế, nghe nói sẽ bị oan tâm đào phế, tốt nhất là cô không nên đi nha ( ad: Oan tâm đào phế là gì ta cũng không hiểu nên ghi như bản gốc luôn >. ) Giống như nhìn thấu suy nghĩ của Ngải Vi, Lễ Tháp Hách lại mỉm cười “ Lát nữa khi diễn ra yến tiệc mọi người chỉ cần làm theo chỉ thị, rót rượu cho tất cả khách mời. Nếu cần vũ đạo, các vị nào am hiểu cũng không nên đi ra. Mọi người làm việc như đã nói thì sẽ không có gì nguy hiểm” Tất cả các cô gái đều mỉm cười xinh đẹp gật đầu, có người hỏi “Ti tế đại nhân cũng tham gia yến tiệc chứ?” Lễ Tháp Hách gật đầu “ Đó là đương nhiên, cho nên mọi người không cần lo lắng, sau khi làm xong sẽ phân phát thù lao như đã định. Giờ các vị chờ một chút, khi nào có người gọi hãy xuất hiện. Bây giờ ta đi trước………” Lễ Tháp Hách xoay người bước ra khỏi cửa, trong phòng các cô nương lập tức bàn tán rôm rả. “Lễ Tháp Hách đại nhận thập là tuấn mĩ vô song khiến người khác phải đó kỵ đó a~” “Kỳ thực, cho dù không có thù lao, có thể nhìn thấy điện hạ cũng đủ rồi” “Nghe đồn điện hạ vô cùng tuấn mĩ, hôm nay rốt cuộc cũng có thể nhìn được một cái. Tuy rằng người ta nói điện hạ bề ngoài vô cùng soái. Nhưng lại không có bản lĩnh gì cả. nhưng nếu có thể nhìn thấy khuôn mặt tuấn mỹ trong truyền thuyết thì kể ra cũng đáng” “Đúng rồi, đúng rồi, còn có Mạnh Đồ Tư tướng quân, nếu có thể nhìn thấy Mạnh Đồ Tư tướng quân cũng tốt a~!” Ngải Vi có chút nhàm chán nhìn các nàng, đúng là rất háo sắc như mấy người hiện đại, bản thân cô trong lòng đã có không ít tính toán. Nghe Lễ Tháp Hách nói vừa rồi chắc có ý tứ, chắc chốc nữa các cô nương này sẽ chuốc cho các khách mời quá chén trong yến tiệc. Nếu là quá chén, tất nhiên là có ý đồ……….. Thực sự đau đầu nha, nguyên lai Ai Cập cổ đại nội bộ cũng lục đục a~ Không biết bồi rượu để làm chuyện gì, xem ra cũng không tốt đẹp gì. Vừa rồi Lễ Tháp Hách năm lần bảy lượt nói cái gì không có nguy hiểm, không có phiền toái, hiện tại nghe qua thì có vài phần khả nghi. Không thể nào, chắc chắn sẽ không có gì tốt đẹp cả! Lo lắng ước chừng 10 giây, Ngải Vi quyết định –trốn! Nhưng trong đầu mới nảy lên ý tưởng chưa kịp hành động thì bên ngoài đã có tiếng truyền đến. “Truyền các vị tiểu thư đến thượng điện” Tiếng nói vừa dứt, trong phòng đang ồn ào bỗng dưng im bặt, trên mặt mọi người tươi cười, cảm thấy rất hưng phấn. Hu hu hu, tại sao có thể như vậy……. Số con có thể đen hơn được nữa không trời. .... ****** Các nhà văn Homer của Hy Lạp cổ, từng đem Thebes xưng là “Trăm môn chi đô”. Chỗ này vô cùng rộng rãi, các thủ phủ kéo dài hai bên bờ sông Nile. Thân là Ai Cập chính trị, trung tâm tôn giáo, thần miếu ở Thebes nhiều đếm không xuể. Pharaong trung thực được nhóm dân đen tự hào xưng là “Vĩnh hằng chi đô” Sống chết đem cho sông Nile cùng tồn tại. Hoàng cung Thebes, có thể nói đây là một kiến trúc vô cùng tuyệt đẹp, khi đêm đã xuống lại càng hoa lệ và rất đẹp mắt, giống như thần thoại vậy. Đèn đuốc rộng rãi chiếu ánh sáng màu vàng rực rỡ, ánh sáng giống như bay lên trời, đến cả các vì sao cũng phải chào thua. Tối nay, Thebes không biết sẽ có biến cố gì…. Người con trai của Pharaong tức nhiếp chính vương tử hôm nay cử hành đại yến, không chỉ mời các tướng quân nổi danh, quan viên nhưng cũng nghe nói là tụ tập rất nhiều cô gái xinh đẹp, nói là vì Hittite ở bên kia đang có ý định xâm chiếm vùng đất của Pharaong? Cầu chúc cho Ai Cập nhất thắng lợi. Nhiếp chính Vương tử Pharaong là con thứ bảy, tuổi còn trẻ đã phải gánh trọng trách này, Pharaong mang binh xuất chinh, nhiêp chính vương đã quản lý các chính sự đất nước hết sức ổn thỏa. Trong lòng dân chúng, quan viên, binh lính toàn bộ đều hiểu vị Vương tử điện hạ thứ bảy có một ngày sẽ trở thành vị Pharaong tiếp theo của Ai Cập. Nhưng là…Lại có nhiều lời đồn rằng Vương tử điện hạ chỉ ham vui không quản lí chính sự,có gì đều là hai vị trở thủ đắc lực bên hắn _Mạnh Đồ Tư cùng Lễ Tháp Hách xử lí. Chính là vì có diện mạo vô cùng xuất chúng, lại được mẫu hậu củng cố địa vị nên mới được vị Pharaong nhất ưu ái. Bởi vậy, Ai Cập đối với vương tử trẻ tuổi này hết sức mong chờ,nhưng có lẽ chỉ là mong chờ xem tướng mạo hắn như thế nào. Đương nhiên, còn có nhiều người khác mong quyền lợi rơi vào tay vương tử này. Đại sảnh hoàng cung Thebes, tất cả người ngồi đó đều là quyền cao chức trọng. Đại thần, tướng quân, ti tế…tất cả đều tụ họp nói chuyện vui vẻ. Ngoài mặt thì vui vẻ hòa thuận nhưng bên trong không biết ôm bao nhiêu mưu mô. Vương tử thứ bảy mở yến tiệc, đây đã là lần thứ năm. Mỗi lần Pharaong xuất chinh ra bên ngoài, hắn sẽ mở yến tiệc rất long trọng cùng mọi người uống đến say mèm. Tối nay được xem là yến tiệc lớn nhất, cư nhiên còn sắp xếp hơn mười cô nương xinh đẹp mĩ miều bồi rượu. Bao nhiêu người miên man với những ý nghĩ khác nhau trong đầu. “Mạnh Đồ Tư cùng Lễ Tháp Hách đại nhân đến” Tiếng của tên lính bên ngoài truyền vào, trong phòng thanh âm đang trò chuyện bỗng nhiên im bặt. Tuy đối với nhiếp chính Vương tử vô cùng bất mãn, nhưng Mạnh Đồ Tư cùng Lễ Tháp Hách đại nhân là người không hề đơn giản. Mạnh Đồ Tư là danh sĩ nổi danh Ai Cập. Năm ấy hai mươi tuổi hắn đã được phong làm tướng quân, nắm trong tay quân đoàn binh lực vô cùng lớn. Còn Lễ Tháp Hách, là thiếu niên có đầy đủ phương diện trời cho, mười tám tuổi trở thành nhà tiên tri trẻ tuổi nhất cả nước, nay mười chín tuổi hắn bắt đầu tham dự chính sự, vì nước mà bày mưu tính kế. Chỉ sợ cũng vì vương tử bất tài nên Pharaong đệ nhất mới an bài hai người xuất chúng như vậy phụ tá hắn. Mọi người giường như đều đã đoán như vậy, có người còn tưởng mời hai vị thiếu niên xuất sắc này về dưới trướng mình. Nhưng bọn họ lại đối với vương tử vô cùng trung thành, trước mặt bọn họ không nên nói xấu nhiếp chính Vương tử nha. Hai người đi vào đại sảnh ngồi xuống vững vàng. Chỉ trong chốc lát, trong đại sảnh lại dần khôi phục không khí thân thiện như lúc trước. Sau một lúc lâu, Nhân vật chính của buổi yến tiệc hôm nay cũng xuất hiện. “Điện hạ giá lâm” Theo thanh âm truyền vào, tất cả người ở đại sảnh đều đứng dậy, cung kính hướng về phía cửa mà hành lễ, đợi một hồi lâu, một bóng dáng trẻ tuổi chậm rãi đi tới. “Nhóm mỹ nữ ta cố ý triệu tập đâu?” Đây là câu nói đầu tiên mà người vừa đến nói. Người trong miệng mọi người gọi là “Điện hạ” không nhanh không chậm tiến vào đại sảnh. Người này quả nhiên danh bất hư truyền, dáng người thon dài, thân hình lại rắn chắc, khuôn mặt được tô điểm bởi sống mũi cao thẳng đứng cùng đôi môi tao nhã, hàng lông mày tinh tế. Con ngươi màu hổ phách phát ra ánh sáng đặc biệt hòa cùng trang sức màu vàng trên trán, rất tuyệt. Mái tóc dài màu rám nắng được bối gọn gàng, có một số lọn tóc lơ đãng bay bay càng làm tăng thêm vẻ sức quyến rũ qua hơi thở. “Điện hạ, các nàng đều ở phía sau, chỉ cần một tiếng truyền lệnh các nàng sẽ tiến vào đại sảnh” Lễ Tháp Hách cung kính, hướng nam tử kia mà nói. “Vậy còn chờ gì nữa, ta mất rất nhiều khí lực mới tìm được nhiều mỹ nữ như vậy, nhanh dẫn tới, không có nữ nhân thì uống rượu làm sao vui vẻ được” Nam tử kia rất nhanh khoát tay, thẳng tiến đến cái ghế màu vàng hoa lệ ngồi xuống, cầm bầu rượu lên, tỏ vẻ thiếu kiên nhẫn “Ngươi còn đứng đó làm cái gì, mau nhanh lên” “Vâng” Lễ Tháp Hách vẫn như trước khom người mỉm cười, đối diện tên lính trước cửa mà gật đầu. “Truyền các vị tiểu thư vào điện” Tiếng lính truyền vào, chỉ thấy vương tử tuấn mỹ kia một bên uống rượu, một bên miễn cưỡng nhìn mọi người nói “Ha, ha, thừa dịp phụ vương không ở đây, chúng ta lại một lần nữa không say không về! Lần trước còn thiếu nữ nhân, mọi người uống không thoải mái, hôm nay bổn vương tử đã có sự chuẩn bị chu đáo” Lời còn chưa dứt đã thấy các thiếu nữ phía sau nối đuôi nhau đi vào. Nam tử kia càng cười đắc ý hơn, hướng các cô gái mà vẫy tay “Ha ha, đến đây, đến đây, các nàng mau tới đây, cùng kính rượu các vị đại nhân” Các thiếu nữ, người hưng phấn, kẻ thẹn thùng đều có, cứ như thế đi lên trên điện, rất nhanh ngồi vào vị trí của các trọng thần mà kính rượu. Ngải Vi đi theo ở phía sau, vọng tưởng không bị chú ý. Nhưng mà, thời điểm cô đứng trên đại sảnh, một mảnh hỗn loạn ồn ào dần dần bỗng nhiên im lặng một cách kì lạ. Cô gái này thực sự hiếm thấy a~!