Cảnh Bùi Noãn nhìn vào anh, cánh tay bị nắm rất là chặt, “Anh buông tôi ra, Bạc Ngôn!” “Em là bạn gái của anh, làm sao có thể nhảy với người khác ở nơi đây được, còn không nói anh nghe?” Anh không thể không thừa nhận, anh rất là giận! Rất là giận thật! “Chúng ta chỉ đóng giả thôi! Bây giờ chúng ta đã không ở Kinh Đô nữa, kết thúc rồi!” Anh đột nhiên xuất hiện ở đây, rốt cuộc muốn làm gì! “Không có!” Anh tưởng rằng bản thân anh có tí thích cô, nhưng nhìn thấy cô nhảy múa với người khác, mới biết được trong lòng hình như đã lún rất sâu rồi! “Vị này là?” “Liên quan gì đến anh!” Bạc Ngôn liếc người đó một cái, kéo Cảnh Bùi Noãn liền đi. “Bạc Ngôn, anh buông tôi ra! Anh làm gì thế! Tôi nhảy một cái cũng không được sao! Có người như anh vậy sao?” Cô bị kéo đi đến khập khiễng, giày cao gót dưới chân cô sắp theo không kịp anh rồi! Bạc Ngôn đang nóng giận lên đầu, hoàn toàn không nghe được lời của cô! Rất là giận! “Bạc Ngôn, chúng là đóng giả bạn trai bạn gái thôi, bây giờ đã không phải nữa!” “Anh bình tĩnh lại chút!” Dưới gốc cây, anh mạnh tay kéo cơ thể của cô, lưng sau đè lên thân cây. Đôi mắt ấy như là ngôi sao sáng lấp lánh trong bầu trời đêm, chăm chú cô, “Anh có phải là đến trễ một tí, em đã ở bên anh ta rồi? Còn hôn lên nữa?” “Anh bị khùng sao, tôi hôn anh ấy lúc nào? Chỉ là một điệu nhảy thôi mà, không lẽ anh nhiều năm nay, không có ai cùng nhau nhảy với anh? Đúng là đáng bi thật!” Trong lòng cô vẫn còn không vui đây! Bị anh đột nhiên kéo đi như vậy. Đang buồn bã! “Không, anh không có tiếp xúc cự ly gần như thế với phụ nữ.” “Tôi không phải là phụ nữ sao? Anh sớm đã nằm lên người tôi rồi!” Anh có còn nhảm hơn nữa không! “Em là phụ nữ, em là phụ nữ của anh, anh không những nằm lên người em, sau này còn vô sâu hơn nữa!” Anh dần dần để bản thân bình tĩnh lại, nhìn vào vẻ mặt không hề hối hận của cô, liền tức giận. “Em biết đó là ai không? Vô duyên vô cớ đưa thiệp mời gì, em có động não suy nghĩ không?” “Hai người đều là người trẻ tuổi, đương nhiên là giao lưu bạn bè, Bạc Ngôn, trong lòng anh đen tối thật, người nào cũng là người xấu!” Cô cảm thấy sau lưng rất không tự nhiên, “Khó chịu, anh đừng đè vào người tôi nữa!” “Sau này đừng đi ra ngoài một mình, nguy hiểm lắm!” Anh kéo lấy cơ thể cô, “Đi theo anh về nhà!” “Không, dạ tiệc vẫn chưa kết thúc! Điệu nhảy vừa nãy của tôi vẫn chưa nhảy xong! Tôi phải quay về tiếp tục tham gia dạ tiệc, còn anh, Bạc Ngôn không tiếp xúc cự ly gần với con gái, anh về nhà tắm rửa đi!” Cô ngưỡng cằm lên, quay lưng liền đi. Bạc Ngôn mép môi khẽ nhếch, nhạt nhạt nhìn vào đằng sau lưng cô, có ý như là muốn làm sứ giả bảo vệ hoa vậy. Anh đi theo như thế, cô trái lại càng di nhanh hơn. Vừa đi vào nhìn thấy người đàn ông nhảy múa hồi nãy đang nói chuyện với bạn bè, cô cười đi qua đó, chào hỏi. “Chào anh, Cảnh Bùi Noãn!” Cô giơ tay, tự giới thiệu bản thân. “Ngữ Mộ An.” “Tôi nhớ rồi!” Cô cười từ tay của phục vụ bưng lấy một ly rượu, nhẹ nhàng tương tác với anh, “Rất vui được quen biết anh.” Bạc Ngôn nhìn thấy sự tương tác của hai người, cô tuyệt đối là cố ý đấy. Vì anh vừa nãy tức giận, bây giờ cố ý khiêu khích anh. Anh bưng lấy một ly rượu, ngồi trên sofa, bắt chéo chân, ánh mắt ngẫu nhiên rơi lên người cô, trò chuyện vui như thế, đến lúc bị bán cũng không biết chuyện gì. “Anh đẹp trai, cùng nhau uống đi!” “Anh đẹp trai, đêm nay, đi chỗ anh hay đi chỗ tôi nào?” Bên cạnh Bạc Ngôn, rất nhanh vây quanh là các mỹ nữ hình sắc khác nhau, liếc mắt đưa tình với anh, có người thậm chí còn trực tiếp to gan đặt hẹn. “Không hứng thú.” Anh không hề thích những tuýt phụ nữ như thế. Cảnh Bùi Noãn nhìn anh mấy cái, đúng là mèo không biết ăn cá thật sao? Mỹ nữ xinh đẹp như thế cũng không động lòng. “Có cần cùng đi hóng mát.” Ngữ Mộ An nhìn cô, dịu dàng nói. “Được đấy!” Cô trả lời nhanh gọn lẹ, quay lưng đặt ly rượu xuống, cùng anh ra ngoài! Bạc Ngôn nhìn thấy hai người rời khỏi, cũng đứng dậy đi theo sau! Anh rốt cuộc là vì cái gì, cô muốn rời khỏi như thế, thì nên mặc cô đi. Nhưng nếu xảy ra chuyện thật, anh không có cách nào giải thích với Cảnh Bùi Dương được. Huống chi bản thân anh cũng không yên tâm lắm. Hai chiếc xe một trước một sau lái ra khỏi khu biệt thự nhỏ cao cấp. Anh nhìn vào chiếc xe đua đằng trước, cô tóc dài vàng óng bay phấp phới, dang tay ra, gần như vẫn còn có thể nghe được tiếng cười của cô. Trong xe của người lạ lại cười vui như thế, cẩn thận lạc cực sinh bi! “Bạn trai nhỏ của cô đang ở đằng sau theo đuổi cô.” Ngữ Mộ An đang lái xe đột nhiên nói. “Anh ta mới không phải là bạn trai của tôi!” Cô vừa nghỉ đến sáng nay xém tí bị Bạc Ngôn ngủ chung, vừa nãy lại quyết đoán kéo cô đi như thế, trong lòng cô rất là khó chịu. Họ chỉ là đóng giả thôi, đâu phải là thật đâu! Cho dù anh thích cô, nhưng trong lòng cô vẫn không thích anh cho lắm, không thể cưỡng ép, cô không thích nhất là cưỡng ép! “Vậy cô thích tôi không?” “Anh này có nhanh quá không! Chúng ta mới vừa quen biết!” Anh đột nhiên liền hỏi thích hay không thích. “Chúng tôi cũng khá là thẳng thắn, đối đãi với tình cảm cũng rất gọn lẹ, tôi khá thích cô đấy!” Ngữ Mộ An cười nhẹ nói, “Còn cô?” Cô quay đầu nhìn vào xe của Bạc Ngôn, đột nhiên cảm thấy chiếc xe đó an toàn hơn! Chí ít Bạc Ngôn nghe lời cô, hơn nữa có anh trai, cũng sẽ không làm ra được gì! Người đàn ông này lại khác! Cô cảm giác chiếc xe đột nhiên tăng tốc, lòng cô lại không ngừng muốn rút lui. “Chúng ta chỉ là mới nhảy một điệu nhảy thôi, vẫn chưa đến mức độ thích nhau! Anh Ngữ, nhà tôi có quy định, anh trai tôi quản nghiêm ngặt lắm, không thể về nhà muộn, cho nên, anh có thể nào ngừng xe không?” Cô muốn về nhà rồi! Sau này không thể bướng bỉnh nữa! “Tôi dẫn cô đi một nơi!” Tốc độ xe không hề giảm đi, trái lại càng nhanh hơn! Bạc Ngôn ở đằng sau cũng cảm giác được tốc độ xe tăng nhanh, cầm di động gọi cho Cảnh Bùi Dương. “Tôi không đi, anh dừng xe, tôi muốn về nhà!” Cô bắt đầu trở nên nóng vội. “Cô tốt nhất ngồi yên, tốc độ xe nhanh như thế, nhảy xe rất là nguy hiểm đấy.” Nhảy xe? Cô ý đồ muốn mở cửa xe, phát hiện hoàn toàn không thể nào mở được, cửa xe khóa chặt rồi. “Anh rốt cuộc là ai? Anh muốn làm gì?” Cô hồ nghi tra hỏi, “Anh nói! Chúng ta trước đó không hề quen biết chứ!” “Không quen biết.” Anh lạnh nhạt đáp. “Anh không thể làm gì tôi, anh trai tôi nhất định sẽ không tha cho anh đâu!” Cô phòng bị che ngực lại, “Cứu tôi với! Cứu tôi với! Bắt cóc!” Cô la lớn với những chiếc xe đi ngang trên đường, nhưng chiếc xe vẫn không dừng lại. Chỉ có Bạc Ngôn ở đằng sau vẫn đang đuổi theo. “Bạn trai nhỏ của cô kỹ thuật cũng không tệ.” Anh vừa nãy lái nhanh như thế, cũng không cắt đuôi anh được. “Anh tốt nhất là dừng xe thả tôi xuống, nếu không anh sẽ hối hận đấy!” “Cô tưởng rằng tôi sợ cô?” Âm thanh anh lạnh lùng, “Cảnh Bùi Noãn, Cảnh gia ở thành phố A, sớm đã nghe tin.” “……” Không lẽ anh không phải là thành kiến với cô, mà là cố âm mưu khác? Nhưng nhà họ đã rất lâu không đắc tội người khác rồi chứ? Hơn nữa vẫn là ở nước ngoài! Không lẽ anh trai ở nước ngoài đắc tội người nào rồi? Cô nghĩ không ra một sự giải thích hợp lý. “Anh là biến thái sao? Sát thủ sao? Anh muốn phân giải cơ thể tôi sao?” Nghĩ thôi đã cảm thấy đáng sợ rồi. Ngữ Mộ An không có đáp lời cô, chỉ là tăng tốc chiếc xe càng ngày càng nhanh!