“Cậu cố lên nhé!” Cảnh Bùi Noãn ngẩng đầu lên một chút, “buổi tối các cậu ngồi cùng nhau”
Thời gian bữa tối, Bạc Ngôn phát hiện người phụ nữ ngồi bên cạnh lại là Vu Ngư Ngư, anh cầm đôi đũa lên, liếc qua, “mỹ nữ...”
“Gọi tôi Ngư Ngư”
“Ngư Ngư mỹ nữ” anh thuận theo gọi, “cái này, chúng ta có phải là có chút gì hiểu lầm không?”
“Có sao? Anh có pahir là hiểu nhầm anh thích đang ông rồi không? Thực tế anh vẫn là thích phụ nữ” cô nhìn các món ăn trên bàn, “anh thích ăn cái gì?”
Ôi trời, người phụ nữ này sẽ không phải là đang tán tỉnh anh đấy chứ?
Nhìn không ra bạn của Noãn Noãn khẩu vị nặng như vậy, đồng tính luyến ái cũng không buông tha?
“Tôi giống là một người tay tàn tật đầu óc tàn tật sao? Còn cần phải có người đến để chăm sóc nữa? Mỹ nữ, cô đối với tôi thật là quá tốt rồi, nhưng mà con người tôi ấy mà, phúc ít, chịu không nổi người khác đối với tôi tốt! Tôi vẫn là thích tự mình ăn hơn!” anh từ nhỏ không phải là ở trong môi trường được chiều chuộng lớn lên!
“Anh hình như có ý kiến với tôi” người đàn ông này dường như thông minh quá sức rồi
“Không có, tôi làm sao có thể có ý kiến với mỹ nữ được!” anh liếc nhìn Cảnh Bùi Noãn đang ngồi ăn vui vẻ ở không xa đó, “thân là mỹ nữ, thì chần phải giống như Noãn Noãn vậy đó, chỉ chăm lo cho bản thân mình ăn no uống no, người khác đều không thèm để ý”
Bỗng nhiên bị nhắc đến tên Cảnh Bùi Noãn động tác có chút sững lại, Bạc Ngôn tên chết tiệt đó, ở trong mắt cô thì chắc là thích đàn ông không sai rồi!
Ngư Ngư một người phụ nữ đáng yêu như thế đều không thích, anh ta nhất định là điên rồi!
Vu Ngư Ngư mỉm cười tiếp tục ăn cơm, xem ra Bạc Ngôn hiểu nhầm chuyện tối đó, trong lòng cảm thấy Noãn Noãn là người phụ nữ của anh ta, không tiếp nhận người phụ nữ khác!
Nhưng mà…Noãn Noãn sẽ không nói ra!
Nhìn thấy tình hình như thế, Mật Nguyệt ngoảnh đầu sang nhìn Dương Dương, mắt mở to tròn chằm chằm nhìn, “Dương Dương, anh phải đồng ý với em, không được tạo ra tình địch cho em, em chẳng may đánh không lại thì phải làm sao?”
“Không có tình địch, chỉ có một mình em” cô ấy từ sơ sinh đã ỷ lại anh rồi, quản một mình cô ấy đã đủ rồi, thực sự không có tâm trạng nào mà đi quản người phụ nữ khác!
“Dương Dương thật tốt!” cô thích thế này!
“Ya ya ya, một lời không hợp lại tỏ tình ân ái!” Cảnh Bùi Noãn nhìn hai người bọn họ, “mình phải đi tìm một nam vệ, cũng ở trước mặt các người ân ái, anh, trong công ty hoặc anh quen biết, có người nào phù hợp với em không?”
“Không có”
“Anh không cần phải trả lời em nhanh như vậy mà! Suy nghĩ một chút đi!” cô nói đùa mà thôi, anh chẳng nể mặt gì hết!
“Chị Noãn Noãn, với điều kiện tốt như của chị, thì không cần người khác giới thiệu, người theo đuổi chị nhiều như vậy mà!” khi còn ở trong nước, chị Noãn Noãn hàng ngày đều phải đối phó với đám người tỏ tình
“Đều là đám trẻ nít ranh, chị không có hứng thú!” cô vẫn là nên ăn cơm thì hơn!
Buổi tối, Cảnh Bùi Dương hướng dẫn Mật Nguyệt làm bài tập, sau đó thì cô kéo Vu Ngư Ngư, còn cả Bạc Ngôn, cùng với Cảnh Hành cùng nhau chơi đùa
Cảnh Hành dựa ở trên ghế sopha, nhìn bộ bài trong tay, “em có thể nói quá nhàm chán, không muốn chơi không?”
“Em trai!” Cảnh Bùi Noãn lập tức đặt bộ bài trong tay xuống, kéo cậu bé đứng dậy, “mọi người cứ ngồi đó, em với thằng bé nói chuyện riêng chút!”
Cảnh Hành bị cô ấy lôi ra bên ngoài, hai cặp mắt cùng màu xanh nhìn nhau, cậu bé nghiêng đầu hỏi, “bà chị, em cảm thấy chị vẫn nên đưa bạn của chị về thì hơn đó!”
“Em trai, em chưa biết, em không có nghe thấy sao? Vu Ngư Ngư thích Bạc Ngôn, chúng ta phải tác hợp cho bọn họ, vì vậy, chị tạo cho bọn họ cơ hội tương tác đấy!” cô kéo tay Cảnh Hành hướng ra phía ngoài, “chúng ta đi dạo bộ!”
“Sure?” cậu bé làm sao cảm thấy chuyện này không đáng tin tưởng lắm!
“Ngư Ngư nguồn cảm hứng muốn đẩy ngã Bạc Ngôn, chị rất kỳ vọng!” cô muốn xem xem, Bạc Ngôn rốt cuộc là thích phụ nữ, hay là thích đàn ông!
“Ồ…” cậu bé không mặn mà không nhạt nhẽo đáp một tiếng, “có liên quan gì tới em? Em có thể quay trở lại rồi chứ? Bên ngoài không có Wifi!”
“Em có chút phong độ được không?” cô không vừa ý gõ lên đầu cậu bé một cái, “muốn ăn cái gì, chị mời”
“…” trong lòng cậu bé thở dài một tiếng, “bà chị, chúng ta có thể trở về đi ngủ không? Hai người bọn họ nếu như có thích nhau, chúng ta chẳng cần phải làm gì”
“Chẳng may ngượng ngùng thì sao! Ngư Ngư là một tiểu cô nương rất rụt rè”
“Trí thông minh của chị bị cẩu ăn mất rồi sao? Rụt rè mà ở trước mặt bao người tỏ tình? Vả lại hôm nay còn là lần đầu tiên gặp mặt!” Cảnh Hành quay người đi trở về, “em muốn trở về đi ngủ rồi!”
“Khi gặp phải tình yêu, thì sẽ có lòng dũng cảm, Tiểu Hành Hành, em sau này gặp được người phụ nữ mình thích, cũng phải như thế ồ…tỏ tình, đau về dài không bằng đau ngắn!” cô cũng đi theo quay trở về
Khi bọn họ quay trở vào trong, bên trong phòng khách đã không còn người nào nữa!
“Thấy chưa, bọn họ nếu như ở cạnh nhau, chúng ta cơ bản không thể làm gì!” Cảnh Hành vô tư mở miệng nói
“Cũng đúng! Dù gì chị một người chưa từng có yêu đương qua không hiểu những thứ xiêu xiêu vẹo vẹo đó được!” cô vỗ nhẹ lên vai của Cảnh Hành, “chúc ngủ ngon!”
Ngày hôm sau, Bạc Ngôn phải đi làm rồi!
Đối với Vu Ngư Ngư cũng nói phải đi thực tập
“Noãn Noãn cũng ở nhà, hai người cũng nhau chơi đi!” Cảnh Bùi Dương vô cảm từ chối
“Anh cả Cảnh…” Vu Ngư Ngư nhìn anh, “chỉ có một tháng mà thôi, không cần tiền lương cũng được”
Vì muốn theo đuổi Bạc Ngôn, cô sẽ đâm đầu theo!
Lợi hại rồi!
“Tiểu mỹ nữ, làm việc rất mệt à! Một người giống như cô thì phải đi bơi lội, làm đẹp spa, du lịch bốn phương, làm việc gì chứ!” anh hôm nay nhất định phải nói với Cảnh Bùi Noãn, anh không thích tìm phụ nữ!
“Thật sao? Nhưng mà không có người nuôi à!”
“Chuyện cười, làm sao có thể, tiểu thư Ngư Ngư nhìn thì là sinh ra từ hào môn, không giống tôi, một đưa con riêng, từ nhỏ không cha không mẹ!” Bạc Ngôn chỉ về Cảnh Bùi Dương, “còn phải làm việc cho cậu ta, tôi mới costieenf học, tiền sinh hoạt, tôi đến tiền nhà đều không trả nổi, còn phải ở nhờ nhà cậu ta, hôm qua mời cô đi chơi đều là quẹt thẻ của cậu ta, xe xịn cũng là của cậu ta!”
Vu Ngư Ngư ở bên cạnh sững sờ, nhìn không giống thế à!
Không phải là đang lừa cô chứ?
Cảnh Bùi Dương im lặng, không hỏi cậu ta, anh cũng không muốn nói
Cảnh Bùi Noãn nhìn trái nhìn phải, Bạc Ngôn anh ta thảm như vậy à!
Không cha không mẹ, còn dựa vào anh trai mình cứu trợ?
Nhưng mà nhìn anh ta sống khá tinh tế à!
“Anh Bạc Ngôn rất lợi hại, tự mình có thể tự nuôi sống bản thân rồi!” tại hiện trường chỉ có Mật Nguyệt đột nhiên mở miệng cười nói
“Nhưng mà chỉ có thể nuôi sống bản thân, nuôi không nổi bản gái à! Vì không muốn cản trở cô nương tốt, vì vậy tôi quyết định thích đàn ông!” trên mặt của Bạc Ngôn vô tư cười nhẹ, “ăn cơm thôi! Chuyện của tôi không có gì đáng nói cả!”
Bữa sáng bỗng nhiên trở bên vô cùng yên lặng, đều trầm ngâm ăn thôi
Sau khi bọn họ rời đi, Vu Ngư Ngư với Cảnh Bùi Noãn tựa lên ghế xem tivi
“Cậu cảm thấy Bạc Ngôn nói là thật không?” Vu Ngư Ngư cầm điện thoại, cúi đầu xem cái gì đó
“Có thể lắm! Tớ ngày đầu tiên khi quen anh ta, chính là khi tớ lái xe đi đến trường đón anh ta đi đến công ty, sau đó anh ta cứ thế mà ở lại trong nhà tớ luôn, tớ đối với anh ta cũng không phải là rất hiểu rõ” cô bây giờ càng cảm thấy có lỗi với Bạc Ngôn rồi!
“Ngư Ngư, cậu thật sự thích anh ta chứ? Nếu không vì nguyên do của tớ, cậu…chúng mình còn trẻ, anh ta thích đàn ông như vậy, cậu vẫn là không nên muốn nữa, chắc rất rõ bẻ thẳng lại được!” cô nói còn có chút gật gật đầu
“Tờ đương nhiên là đùa thôi, trong nhà tớ còn có việc, thôi không ở lại đây thêm nữa đâu, đi trước nhé” Vu Ngư Ngư giơ màn hình điện thoại về phía cô, “tờ vừa mới đặt vé xong!”
Cô nhìn lên thời gian trên màn hình, “tớ tiễn cậu ra sân bay! Cảm ơn cậu đã đến!”
“Đừng khách sao, cũng không có làm được gì”
Truyện khác cùng thể loại
57 chương
146 chương
282 chương
38 chương
10 chương
107 chương
12 chương