“Được! Nếu như tôi có thể giúp đỡ, nhất định giúp cô” cô chỉ là lo lắng cô không thể giúp đỡ
“Nhất định có thể”
Bốn bề của trang viên đều bày toàn hoa hồng đỏ, bất cứ chỗ nào đều lộ ra không khí vui mừng phấn khởi
Nhưng tay cầm một ly rượu, Tề Viễn Dương đơn độc một mình đứng ở trên ban công lầu hai, sau lưng nhìn thấy thì sao mà lạc lõng như vậy
Tiểu Hành Hành bị Ôn Thủy bế đi, vì vậy một mình Bùi Nhiễm Nhiễm đi đến, Cảnh Thần Hạo cũng không biết
Tề Viễn Dương nghe tiếng bước chân, rất hiếu kỳ, anh bây giờ vẫn như xưa đến tiếng bước chân của cô ấy đều có thể nhẹ nhàng phân biệt ra được
“Uống rượu một mình, tôi bầu bạn với anh” ly rượu trong tay của Bùi Nhiễm Nhiễm cụng ly với anh, “không vui?”
“Nếu như em là vợ, anh sẽ rất vui mừng” lần trước khi anh rời đi, thì đã hạ quyết tâm buông tay ra rồi
Càng điên cuồng chạy đến tận nam cực, nhưng mà quay trở lại lâu như thế này, tình cảm thật sự không có dễ dàng gì mà buông bỏ được
Cô nhẹ nhàng mở miệng, “có thể hoàn toàn sẽ không thế”
“Nhất định sẽ thế!”
“Bởi vì nếu như tôi là vợ của anh, thì anh chỉ có được con người của tôi, nhưng lại không có được trái tim của tôi!” trong tim của cô chỉ thuộc về một người khác
“Vậy anh cũng vui, chí ít thì cũng có được một thứ! Không giống như bây giwof, không có người của em, cũng không có con tim của em!” anh uống ngụm rượu, ánh mắt nhìn về nơi xa xăm, “tim anh có việc gì?”
“Ừm, khá thâm sâu à, anh tính như như thế này đến khi nào?” Bùi Nhiễm Nhiễm từ trong tay của anh ấy cướp lấy ly rượu, “uống ít rượu thôi, không tốt cho sức khỏe!”
“Em quản anh? Không sợ Cảnh Thần Hạo ghen sao?” Tề Viễn Dương nghiêng đầu sang nhìn cô, miệng mỉm cười, tinh thần lười biếng, tâm trạng không bận tâm nhìn cô
“Anh ấy có thể sẽ ghen, vì vậy anh ấy lúc này không có ở đâu!” Bùi Nhiễm Nhiễm nâng ly rượu, uống một ngụm vào trong bụng
Tề Viễn Dương nhìn hành động của cô, “anh uống qua rồi...”
“Anh hôm nay đã uống khá nhiều rồi” cô đặt ly rượu đã cạn xuống bên cạnh, nhẹ nhàng hít sâu, rồi mới từ từ mở miệng nói, “chúng ta không thể ở bên nhau, trên thế gian này vẫn còn rất nhiều người con gái tốt, anh thật sự tính cả đời cô độc sao?”
Đây là Hứa Thuần nói với Ôn Thủy, vừa rồi Ôn Thủy lại nói với cô xong
Kêu cô đến khuyên khuyên Tề Viễn Dương, đây không phải điên rồi sao?
Tề Viễn Dương nếu như gặp được người con gái mình thích, tất nhiên sẽ cùng ở bên cạnh với cô gái đó, bây giờ vần còn chưa có gặp được!
“Anh thì thích kiểu người con gái như em thôi!” anh từ từ nói, ánh mắt liếc nhìn sang cô
Đôi mắt đào hoa có chút say, cô trước đây khi đi làm đã nhìn thấy không ít lần, không biết có biết bao cô gái chìm đắm trong đôi mắt đó của anh ta
“Tôi vẫn cảm thấy Tề Viễn Dương phong lưu hào hoa của trước đây có sức sống hơn, giống con người hơn!” anh ấy điệu bộ như bây giờ chỉ biết uống rượu, ngày nào cũng vậy có ý nghĩa không
“Cành lá không dính lên thân em không hiểu sao?” anh bước thong dong về phía cô, “Nhiễm Nhiễm...”
“Ừm?” anh ta muốn làm cái gì?
Cô vô thức lùi về phía sau, nhưng mà một giây sau, thì bị anh ta ôm chầm lấy
“Anh...”
Nụ hôn nhẹ thoáng lướt qua ở trên trán của cô, mang theo chút hơi rượu
Cô đưa tay lên đẩy anh ra, chân bước lùi về sau, phòng bị nhìn chằm chằm anh ta, “Tề tổng...”
“Anh biết em muốn nói cái gì, nhưng mà lúc này điều gì cũng đừng nói, chuyến bay tối hôm nay anh sẽ rời khỏi đây, sau này...nhớ anh rồi thì hoan nghênh em quay trở về gặp anh, nhưng mà tốt nhất là một mình em, thêm một người anh sẽ không hoan nghênh đâu!” anh lững thững bước ra phía còn lại của hành lang, “tạm biệt nhé!”
“Bảo trong” cô có thể nói gì đều đã nói rồi, cũng chỉ có hai từ này mà thôi
Tề Viễn Dương nhìn lên bầu trời pháo hoa vẫn còn đang nở rộ, tạm biệt chắc là tình yêu của anh, tình yêu duy nhất của anh
Anh dường như bản thân đều không phải là rất hiểu rõ, tại vì sao mà lại thích cô ấy?
Nhưng mà là yêu rồi
Còn người phụ nữ khác ở trong miệng của anh nói, có cô ấy ở trong tim rồi, những người phụ nữ đó làm sao có thể để tâm chứ?
Trong tim của anh chỉ có một mình cô ấy, chỉ thuộc về một mình cô ấy
Bóng hình của Tề Viễn Dương biến mất, từ phía sau cô truyền đến tiếng bước chân, cô quay đầu lại nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú lạnh băng của Cảnh Thần Hạo đang bồng theo Tiểu Hành Hành đi lại gần, khuôn mặt tuấn tú vẫn còn chút ửng hồng, không khí vẫn lưu lại mùi rượu, lúc nãy ở trong dạ tiệc, anh uống khá nhiều
“Chồng ơi!” cô cười bước lại, đôi tay ôm chầm lấy anh, ở giữa còn bị ngăn cách bởi Tiểu Hành Hành không rõ chuyện gì xảy ra
“Ừm” anh cúi đầu nhìn cô, một tay cũng vòng qua phía sau để ôm lấy cô, cả gia đình đứng ở trên hành lang, phong cảnh vô cùng đẹp
......
Trong vườn hoa phía sau trang viên, Hứa Thuần với Ôn Thủy ngồi đối diện nhau
“Tôi phải đi rồi, tối nay!” Hứa Thuần nhìn cô ấy bây giờ đã hiện ra chút tình mẫu tử trên khuôn mặt nhỏ nhắn, “chuyện của Tề Viễn Dương, anh ấy nếu như thật sự cố chấp như thế, thì tùy anh ấy đi đi! Anh ấy muốn là cô độc đến già, thì tôi cũng chắc gần thế thôi!”
“Cô thích anh ta?” Ôn Thủy trong tay nâng lên ly sữa nóng, là vừa nãy Đường Sóc dặn người làm mang đến
“Không thích, nhưng mà cũng không ghét, có thể xem là một người bạn có thể nói chuyện được! Không muốn nhìn thấy anh ta một mình cô độc! Vả lại tôi cũng không mấy muốn kết hôn!” Hứa Thuần nói xong thì đứng dậy, “chúc mọi người hạnh phúc, Tiểu Bảo Bối nhất định cũng sẽ rất đáng yêu!”
“Cảm ơn, tôi không có gì để giúp đỡ được” trong lòng của cô rất ái ngại
“Có thể...đây chính là vận mệnh rồi!” Hứa Thuần vẫy tay về phía cô, “tôi không phải là một người thích cưỡng ép”
Ôn Thủy nhìn theo bóng cô ấy rời đi, cô ấy thật sự độ lượng, nhưng bản thân không phải là người như thế
Giống như là đối diện với Đường Sóc, cô bao nhiêu năm yêu thầm vậy rồi, cũng chưa từng có từ bỏ qua!
Hứa Thuần vừa mới rời đi chưa bao lâu, Đường Sóc uống say lướt khướt đi đến
“Làm sao mà không quay trở về đi ngủ trưa?” Đường Sóc đi đến bên cạnh cô, từ phía sau ôm chầm lấy, “Thủy Thủy, em cần phải quay về đi ngủ trưa rồi...”
“Vâng, em biết rồi! Anh cũng cần phải đi ngủ đó!” cô một tay xoa lên mu bàn tay của anh, “chúng ta cùng đi!”
“Được!”
Ngày hôm sau, bọn họ cùng nhau đi đến bệnh viện kiểm tra, thật sự mang thai rồi
Ngày tháng sau đó, Ôn Thủy không chỉ không được phép đi vào trong bếp, mà đi đến đâu cũng bị quản, không phải là bị Đường Sóc quản, chính là bị người giúp việc trong nhà quản
Một mình cô vô cùng buồn chán!
Bùi Nhiễm Nhiễm đã quay trở lại Cảnh Thị đi làm, Lâm Trí Hiểu cũng vừa mới rời đi, sau khi rời đi không đến một tháng, thì phát hiện mang thai nữa
Cô nghĩ rằng bản thân cuối cùng có một người bầu bạn!
Nhưng mà Lâm Trí Hiểu lại mặc bộ đồ chống bức xạ cũng đến công ty, dù gì thì Thích Thịnh Thiên ở đó à! Hai người nhà họ à
Vì vậy cô vẫn chỉ có thể ở lại trong nhà, đếnc ả Tiểu Mặc cũng yêu đương rồi, cuộc đời của cô à! Rốt cuộc hoàn toàn buồn chán à!
May mà thời gian chín tháng, không nhanh không chậm vẫn là trôi qua
Cô sinh ra một tiểu công chúa!
2.9kg!
Tên gọi Đường Đường, nhất định sẽ rất ngọt ngào à!
Đường Sóc cảm thấy gầy đi rồi, bởi vì trong thời gian cô mang bầu cũng không có tăng cân, bởi vì cô là nữ minh tinh, cần phải giữ dáng!
Sau sinh một tháng, cần phải hồi phục lại tỷ lệ thân hình hoàn mỹ!
Nhưng dưới sự chăm sóc của Đường Sóc, muốn trong một tháng tái xuất là không thể nào, ít nhất cũng cần phải một năm, bởi vì bảo bối cần được bú sữa, cần mẹ bên cạnh
Một năm sau, bảo bối có thể chạy có thể nhảy, khi cô đang chuẩn bị tuyên bố tái xuất, lại bị trúng đạn nữa!
“Đường Sóc...” cô đứng ở bên trong nhà vệ sinh, nhìn que thử thai trong tay, hừng hực tức giận xông ra ngoài, nhìn về phía con người đang rất rảnh rỗi trên ghế sopha, “anh lợi hại rồi đúng không?”
“Làm sao thế? Đường Đường chọc giận em rồi sao?” Đường Sóc đẩy bỏ trách nhiệm của bản thân sạch sẽ, anh mắt liếc nhìn lên Tiểu Đường Đường đang bò trên sàn, “vợ ơi! Trong tay của em là cái gì vậy?”
Truyện khác cùng thể loại
16 chương
99 chương
32 chương
19 chương
92 chương
183 chương
149 chương