Trước giờ năng lực khống chế của Đường Sóc rất tốt, nếu không với thân phận là tổng tài của truyền thông Đường Thị, nhưng cô minh tinh xinh đẹp muốn đi cửa sau nhiều thế còn chống được, còn anh thì sao? Chả ai bên anh, cũng chưa đụng vào người khác qua, người ta bỏ thuốc anh đều chống đỡ được. Sao đêm đó chỉ là uống nhiều thôi mà không kiềm chế được? Chẳng phải vì cô ấy là Nhiễm Nhiễm, người trong lòng của anh, nên anh không kìm lòng được, nên bộc phát thú tính. Cô thật không còn lời để nói. Tay nắm lấy cằm anh, “Thật không được? Vậy em mời anh ta đó?” Hai người đàn ông đều cao ngạo, nếu Cảnh Thần Hạo cứ lạnh nhạt thế, Đường Sóc cũng thừa nhận là anh ta sai, không biết phải làm sao thì Cảnh Thần Hạo mới hết giận. Cứ như thế, ân oán này, chẳng phải cả đời không xóa bỏ được sao? Cô cảm thấy những cử động trên ngón tay mình, nhưng lại nói là, “Nhiễm Nhiễm, em tốt nhất đừng gặp cậu ấy.” “Em không gặp cậu ấy! Có thể anh ấy cũng ngại gặp em, ông xã, phạm tội thật đáng sợ, sợ nhất là tính cứng đầu không chịu sửa nhỉ?” Cô thân là đàn bà còn có thể tha thứ được, sao anh không thể chứ? Cảnh Thần Hạo nhăn mày, lạnh lùng nói, “Lỡ như anh ta cứng đầu không sửa?” “Đường Sóc là người gì, nhân phẩm như thế nào anh hiểu rõ hơn em, hà tất như thế!” Cô có chút giận buông cằm anh ra, vùng vẫy rời khỏi người anh. Tay đại boss sao có thể buông được, cứ ôm chặt lấy cô. Chính vì Đường Sóc là anh em, cho nên càng giận. Phụ lòng tin của anh, huống hồ đàn ông ra tay với vợ bạn, còn nhân phẩm gì? “Không thế này thì thế nào, anh cười mời cậu ấy ăn cơm, mời cậu ấy uống rượu được chưa?” Cảnh Thần Hạo nói đùa, khuôn mặt không chút biểu hiện đang đùa. “Nếu anh đồng ý, như vậy là quá tốt, nếu không để anh ra cười rồi mời anh uống rượu ăn cơm cũng được, đạo lý không đánh mặt kẽ đang cười anh hiểu không?” Cô cười híp mắt, thật hy vọng họ sẽ tốt đẹp như lúc đầu. Đường Sóc bên đó cô cũng chưa gặp qua, nói và làm thật rất khó. Đặt biệt trước mặt đàn ông, càng khó! “Em hiểu được tâm trạng của nah, có thể suy nghĩ tí về tình cảm trước đây của 2 người, chuyện vui vẻ không phải nên chia sẻ sao? Nếu anh ngại, cứ để anh ấy thấy mình đang sống tốt bên nhau, chẳng phải càng có cảm giác thỏa mãn.” Tính đố kỵ của đàn ông mà! Cảnh Thần Hạo nhìn cô, hiểu ý cô nói. “Ông xã,,,” cô nhẹ lắc tay anh, “Anh nghiêm túc nghĩ đi, có phải vô cùng kêu ngạo, vô cùng tự hào, vô cùng vui, hả?” Chờ đợi cái nhìn từ khuôn mặt tuấn tú kia, lời nói mê hoặc kia, giờ còn có tác dụng không? Hay là chủ động hôn cái? Khuôn miệng anh khẽ mở miệng, nghiêm túc nói, “Tí nữa là bị em mê hoặc rồi, hôm đó không muốn gặp anh ta, chuyện sau này nói sau nhé?” Sau này? Sau này chính là còn có thể hồi chuyển tâm ý, vậy họ có thể có cơ hội nói chuyện bình thường rồi! “Thật không? Sau này nói, cho dù không đến hôn lễ, sau khi hôn lễ xong, cúng ta lfm gì đó để ôn kỷ niệm?” trái tim mệt mỏi, đàn ông giận còn khó dỗ hơn phụ nữ. “Làm gì?” Chẳng dễ tí nào! “Nhiễm Nhiễm, nếu là chuyện khác, anh vốn không giận anh ấy, nhưng liên quan đến em, anh không thể độ lượng thế.” Anh tự nhận mình không phải người nhỏ nhen, nhưng liên quan đến Nhiễm Nhiễm, anh rất nhỏ nhen. “Không độ lượng, ừm thì không độ lượng! Vậy anh giận đến khi nào? Chết không qua lại hả?” cô thật lo lắng, nếu mình không làm bà hòa giải, hai người này có thể nước sông không phạm nước giếng đến già mất. “Nhiễm Nhiễm...” “Được, em không nói, nếu anh không muốn gặp cậu ta, vậy sua hôn lễ mới nói!” Cô cũng không muốn ép anh, nếu anh không muốn, cho dù gặp Đường Sóc, hai người cũng chẳng có cơ hội làm lành. “Mai chúng ta đi.” “Mai mới thứ 5!” Đi sớm thế làm gì? Cô vừa đi làm hôm đầu tiên, đã nghỉ phép. Nghỉ 2 ngày thôi, đối với họ là chuyện nhỏ. Nghĩ tới đây, cô lập tức cười, “Chúng ta đi chơi trước không phải không được, vậy quyết định vậy đi!” Ngày thứ 2, bọn họ không đến thẳng công ty, mà ra thẳng sân bay. Bay hết mấy tiếng, đương nhiên là đáp trên đảo. Cảnh trời xanh mây trắng, nước trong vắt, tâm trạng cô khá lên rất nhiều. Cô lấy điện thoại ra, chuẩn bị gọi cho Lâm Tri Hiểu, thì phát hiện, không có tín hiệu! Cô nghiêng đầu nhìn Cảnh Thần Hạo đang mặc bộ đồ ngủ, “Ông xã, tín hiểu sóng đâu?” Cảnh Thần Hạo móc môi cười, “Không lắp.” “Không thể nào!” Bùi Nhiễm Nhiễm mở mắt nhìn anh, nhìn điện thoại không có tín hiệu nào, “Ở chỗ của anh sao lại không có tin hiệu được, em còn chưa gọi cho Tri Hiểu.” Cảnh Thần Hạo ôm eo cô rời khỏi, “Thích Thịnh Thiên biết.” “Nhưng không có tín hiệu, sao em có cảm giác anh đang chọc em?” Công việc ở Cảnh bận thế, lỡ có chuyện gì thì sao? Mà theo những gì cô hiểu biết về Cảnh Thần Hạo, không thể không có sóng.! Cảnh Thần Hạo cúi đầu nghiêm túc nhìn cô, “Nhiễm Nhiễm, để phòng em bỏ trốn, anh quyết đoạn tuyệt với thế giới bên ngoài.” Bùi Nhiễm Nhiễm móc môi, vũng vẫy, “Có tin giờ em nhảy xuống biển không?” “Em muốn bơi về?” “Em bắt cá chắc là được!” anh quá khoa trương, còn nhiều người khác đến, sao lại không có sóng. “Em muốn liên lạc với Dương Dương Noãn Noãn! Rõ ràng có thể dẫn theo chúng.” Nhưng người bên cạnh nói gì chúng cần học cho đằng hoàng, ngày 1 tiến bộ. Thực ra anh muốn 2 người bên nhau, điểm này cô hiểu, nhưng 1 ngày không liên lạc với bọn trẻ, cô không yên tâm. “Bọn chúng mai đến rồi, em không muốn thế giới hai người?” Cô nhúc nhích môi, không nói gì. Hai người đi dạo quanh đạo, mới phát hiện Cảnh Thần Hạo nói thật, thật là thế giới 2 người. Trong trang viên đến người giúp việc cũng không có! Tối đó cô nấu vài món đơn giản, bị anh kéo ra biển đi dạo, cái đảo lớn thế, mà lại không có ai. “Mai thì nhiều người.” Cảnh Thần Hạo dường như biết cô nghĩ gì, giải thích. Hôm nay vì họ đến, nên nhiều người tạm thời về đi, bọn họ muốn làm gì thì làm. Ví dụ... “Cảnh Thần Hạo, tay anh đang làm gì?” Âm thanhh Bùi Nhiễm Nhiễm vọng ra. Đây là bên ngoài! Trên bãi biển! Anh bị điên hả! “Anh biết dơ không? Anh dám!” tay anh lại thò vào váy cô. Sao cô có thể chịu làm cái đó trên bãi biển! Ít gì cũng đệm cái gì đó chứ?