Chị dâu sao không chuốc cho cô ấy thêm mấy ly nhỉ?
Anh vừa cười vừa nói, “ai bảo con người tôi khá dễ nói chuyện! Không làm những chuyện khác cũng được, nhưng vì đi cứu mấy cô, quấy nhiễu đến hứng thú uống rượu của tôi, cô phải uống với tôi!
Anh ta dễ nói chuyện?
Anh ta đang nói đùa sao?
Lâm Tri Hiểu không khỏi ngẩn người, nhưng cuối cùng vẫn gật đầu nhẹ, so với việc mất trinh tiết, uống rượu thì có là gì.
“Cô đợi đi, tôi đi lấy!” Anh xoay người đi ra ngoài!
“Thích tổng, sẵn tiện anh nhặt giùm tôi cái túi nha, cảm ơn!” Cô nói lớn với bóng lưng của anh.
Tiếng lớn như vậy, anh ta hẳn nghe được nhỉ!
Cũng không lâu lắm, cô nghe thấy tiếng bước chân trầm ổn, trong tay Thích Thịnh Thiên cầm hai bình rượu, một tay khác bưng hai cái ly, mà trên cổ tay đó treo một cái túi nhỏ màu nâu.
“Đừng làm bộ mặt u ám như thế, là anh ép tôi, không phải tôi ép anh.” Sao mà làm như vai của họ giống bị đảo vậy.
Thích Thịnh Thiên đặt rượu và ly rượu ở trên bàn, còn túi của cô bị ném sang chỗ bên cạnh cô, cô còn đang ở trên giường, là muốn uống rượu trên giường, hay là muốn tôi ngủ với cô ngay bây giờ!
“Thích tổng, vì an toàn, chúng ta vẫn nên giữ khoảng cách xa một chút tốt hơn, ví dụ như......” Nàng nhảy xuống giường, cầm một cái ly và một bình rượu, rồi nhanh chóng chạy lên giường, “thế này.”
Động tác của cô, Thích Thịnh Thiên nhìn hết vào trong mắt, không bỏ qua cái nào, chỗ duy nhất bỏ lỡ có lẽ là......
Anh hoàn toàn không nghĩ tới cô sẽ làm như vậy.
“Cô có cần phải đề phòng tôi như phòng trộm không? Nếu như tôi thật sự lên giường với cô, cô bây giờ đã ở trên người tôi thở hổn hển rồi, cô cho rằng chút sức lực đó của cô chống lại được tôi sao?” Thích Thịnh Thiên mặt cười nhạt nhìn cô, ngồi chéo chân dựa vào ghế sô pha, cầm bình rượu lên rót rượu.
Lâm Tri Hiểu liếc mắt nhìn anh, “người cần đề phòng chính là anh.”
“Ha ha, thật thú vị.” Thích Thịnh Thiên cầm ly lên, tự uống, mắt anh thỉnh thoảng liếc cô một cái.
Lâm Tri Hiểu cũng nhìn anh mấy cái, chẳng lẽ cô thật sự phải ở đây uống rượu sao?
Sau khi uống rượu thì sao?
Cô nhất định không cách nào lái xe về nhà, cô cũng không phải những người này.
Tối nay không thể nghi ngờ gì là cô phải ngủ lại ở chỗ này, thế nhưng cô ngủ đâu đây?
Cô cũng không muốn ngủ trong phòng của, cô từ từ suy nghĩ, càng nghĩ đầu cô càng hồ đồ.
Nghiêng đầu nhìn Thích Thịnh Thiên đang ngồi trên ghế sôpha, giống như biến thành hai cái bóng vậy, “Thích tổng, phòng khách ở bên nào? Tôi say rồi, muốn đi ngủ.”
“Phòng khách ở dưới người cô.”
Lâm Tri Hiểu cúi đầu nhìn chiếc giường lớn dưới người cô, ly rượu và bình rượu trong tay đồng thời rơi xuống mặt đất.
“Bang bang!”
Lâm Tri Hiểu vừa mới nằm xuống, nghe được tiếng động lại bỗng nhiên ngồi dậy, mê mang nhìn Thích Thịnh Thiên, “bùm” lại ngã xuống.
Trong phòng tràn ngập mùi rượu, cô có chút không phân biệt được là cô vừa đập bình rượu, còn là trên người cô.
Tửu lượng của cô không đến mức xỉn nhanh như vậy? Chuyện gì xảy ra thế?
Cô cảm thấy đau quay cuồng, Thích Thịnh Thiên có phải anh lấy rượu mạnh không!
Ý thức của cô dần dần mơ hồ, cô cũng không muốn lo, từ từ ngủ thiếp đi. ----------Nhóm dịch: Boss – app Inovel-----------
Hôm sau.
Ánh nắng sáng sớm rọi xuyên qua khe hẹp ở màn cửa, trên chiếc giường lớn bừa bộn, một người nho nhỏ cử động một cái.
Lâm Tri Hiểu nhắm mắt ngồi dậy, thế nhưng lại cảm thấy toàn thân cô rất đau, đau như bị ai xé qua vậy.
Cả người mềm nhũn không có chút sức, cô tựa hồ còn ngửi thấy nồng nặc mùi rượu.
“Bành!”
Cô vừa mới ngồi dậy lại ngã xuống.
“A......”
Cô nhịn không được than nhẹ một cái, tình huống gì thế?
Cô nhớ rõ cô đang trong quán rượu, sau đó gặp Lucy, sau đó boss lớn đưa Nhiễm Nhiễm đi, sau đó cô ngồi ở trong xe, kết quả đến nhà Thích Thịnh Thiên.
Giờ phút này cô mới cảm giác được bên cạnh cô tựa hồ còn có một người khác, tiếng hít thở nhàn nhạt ngay trên đỉnh đầu cô, cô chậm rãi mở mắt, đập vào mắt cô là một khối da thịt trơn bóng.
Vừa nhìn là ngực của đàn ông, thế nhưng trên ngực sao lại có dấu hôn......
Tầm mắt của cô chậm rãi chuyển qua trên người mình, quả nhiên trên người cô cũng có những dấu hôn đậm nhạt không đồng nhất, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Cô bỗng nhiên xốc chăn trên người lên, trên ga giường màu trắng, cô nhìn thấy rõ vài vết máu đỏ, giống như từng đoá từng đoá hoa hồng kiều diễm, đang nở rộ lấy.
“Thích, Thịnh, Thiên!” Cô nghiêng đầu nhìn anh, không ngờ tối hôm qua anh lại làm thế với cô!
Cô uống say rồi, cái gì cũng không nhớ rõ!
Sao anh có thể giậu đổ bìm leo chứ!
“Ngủ thêm chút, mệt......”
Thích Thịnh Thiên mơ mơ màng màng chìa tay ra, khoác lên eo cô, dùng sức ép người cô xuống.
Lâm Tri Hiểu bất đắc dĩ nằm trở về giường, nghiêng đầu mắt không chớp hằm hằm nhìn anh, “anh mở mắt ra trả lời tôi, anh có còn là một chính nhân quân tử không vậy, tôi uống say sao anh có thể làm thế với tôi chứ! Sự trong sạch của tôi không còn nữa, tôi một người bạn trai cũng không có! Thích Thịnh Thiên anh là tên khốn!”
Thích Thịnh Thiên vẫn không có mở mắt, chỉ thản nhiên nói, “ngoan, đừng phá, anh chịu trách nhiệm.”
“Chịu cái đầu anh!”
Hình như cô thật sự rất giận!”
Lông mi dài của Thích Thịnh Thiên run lên, lúc này mới chậm rãi mở mắt, “em nói sợ đau, tối hôm qua không đau phải không?”
“Anh đừng có dùng bộ mặt nghĩ cho tôi để nhìn tôi được không?” Hiện giờ cô rất tức giận, rất phẫn nộ, rất muốn giết người!
Nếu như không thể giết người, thiến anh cũng là một lựa chọn tốt!
“Vì nghĩ cho sau này của cô, sau này sẽ không đau nữa.” Thích Thịnh Thiên ra vẻ đứng đắn nói, cánh tay khoác lên eo cô vẫn không quên nhéo nhéo làn da mềm mại của cô.
Thật mềm, thật mịn, sao trước kia anh không chú ý tới nhỉ!
Mắt anh đều để ở đâu thế?
“Vậy cũng không thể trở thành lý do anh thừa dịp tôi uống say, cưỡng hiếp tôi chứ!” Cô quát chói tai, lúc đó nằm như vậy nói chuyện, tay của anh còn đang trên người cô, khí thế gì cũng mất hết.
“Kỳ thật......”
“Kỳ thật cái gì? Anh đừng có tìm cớ, nói nhanh một chút.” Cô ghét nhất nói chuyện nói một nửa!
“Tối hôm qua anh chỉ muốn dọn mảnh thủy tinh kế bên giường, là em kéo anh lên giường.” Anh lại bắt đầu nói xạo một cách chững chạc đàng hoàng.
Dù sao cô đã uống say, không nhớ rõ!
Rượu mà tối qua anh lấy độ cồn rất cao.
“Tôi?” Lâm Tri Hiểu không dám tin nhìn anh, cô luôn kháng cự, không muốn xảy ra chuyện gì với anh.
Sao có thể là cô chứ!
“Vấn đề của bây giờ là cô sẽ chịu trách nhiệm với tôi không?” Anh ghé sát mặt cô, đột nhiên cảm giác được buổi sáng tỉnh lại có thể trông thấy cô cũng là một trải nghiệm không tệ.
Anh phát hiện bản thân lại không bài xích!
Mặt của anh tới gần, người cô liền ngửa ra sau, “anh nói những câu thế này không thấy xấu hổ sao? Người phụ nữ phải chịu trách nhiệm với anh nhiều vô số! Tam cung lục viện bảy mươi hai phi tần, anh sủng hạnh hết không? Ta mới không cần!”
“Tôi hiểu rồi.” Thích Thịnh Thiên thản nhiên nói.
“Anh hiểu cái gì?”
“Cô là muốn hậu cung giai lệ ba ngàn chỉ độc sủng một mình cô.” Cánh tay khoác bên eo cô bỗng nhiên dùng sức, người cô lại tới gần anh.
Tối hôm qua đúng là uống say, bất kể là ai chủ động, cô một chút ấn tượng cũng không có, nhưng bây giờ......
Hai người bọn họ đều không có mặc quần áo, cơ thể trần truồng dính chặt vào nhau, gần đến tựa hồ như cô cũng có thể cảm giác được tiếng tim đập của anh, mặt của cô bỗng nhiên đỏ lên!
- ---------Nhóm dịch: Boss – app Inovel-----------
Truyện khác cùng thể loại
145 chương
43 chương
8 chương
84 chương
392 chương
20 chương
61 chương