“Em muốn ở trên?” Cảnh Thần Hạo vì động tác của cô, mà cơ thể xê dịch.
“Anh nghe không hiểu lời gián tiếp đúng không?” Cô tức giận nhìn.
Cảnh Thần Hạo cúi đầu đến gần cô, tiếp xúc tai cô, mà không nói chuyện, còn bị cô tát 1 cái, không ngừng nghiêng qua hướng khác, “Anh tránh xa em chút!”
“Bà xã, ý em là mặt anh xa em chút, nhưng nơi khác, …. có thể gần chút.” Mặt anh bị nghiêng gần mép giường, tay nhỏ ấm nóng của cô áp lên mặt anh.
“Trong đầu anh chỉ có chuyện đó sao?” Cô phục anh rồi.
“Trong đầu anh đều là em, có em thì có chuyện đó.” Cô đối với những người phụ nữ khác đều không có hứng thú.
“Anh tưởng nói vậy em sẽ cảm động, tối nay anh đừng nghĩ nữa.” Lòng cô tức giận không thôi!
“Được, anh thua, tâm trạng của vợ quan trọng nhất.” Cảnh Thần Hạo từ cơ thể cô lật qua, nhanh chóng đứng bên giường.
Cúi đầu nhìn cô, “Nhưng anh có điều kiện, vẫn cùng ngủ với em.”
“Anh dám!” Cô kéo chăn che người, cảnh cảo nhìn anh, “Cái gì mà cùng ngủ, cái gì mà chỉ để không động, anh tưởng lần đầu em ngủ chung với anh sao! Không có cửa!”
“Bà xã, em nghi ngờ nhân phẩm của anh.” Rõ ràng anh là người nói lời giữ lời.
“Kêu anh nhẹ chút trước giờ chưa từng, anh là người nói lời không giữ lời!” Cô dùng chăn cuộn chặt mình, “Anh ra ngoài! Biệt thự lớn vậy, nhiều phòng vậy, anh tùy tiện ngủ, anh không đi em đi!”
Đôi mắt đen khóa chặt cô, cơ thể thon dài đến gần cô, “Em đang ép anh bây giờ lên giường của em, làm em.”
Bùi Nhiễm Nhiễm ngây người, nam nhân này thật sự nói ra thì làm được.
Cô bất lực chịu thua, “Được rồi! Giường lớn vậy, mỗi người 1 nửa.”
“Có thể.”
Đêm đó, 2 người nằm trên giường, lần đầu ở gần nhau, khoảng cách lại xa vậy, Bùi Nhiễm Nhiễm như nằm trên mép giường.
Trong phòng cô có thể cảm nhận rõ anh ở bên cô, hơi thở thanh lành bao quanh cô, đặc biệt là sau khi tắt đèn.
Cô luôn bất an, nhưng nửa tiếng sau, anh vẫn như cũ không động.
Cô yên tâm ròi, Cảnh Thần Hạo có lúc nói cũng giữ lời.
Cô yên tâm nhắm mắt, chìm vào giấc ngủ.
Nửa đêm.
Cô mơ, mơ thấy cơ thể bị cục đá lớn đè, nặng đến không thở nổi.
Cô không ngừng hô hấp. cứ thế hô hấp.
Đột nhiên, cục đá lộ ra cái lưỡi, thâm nhập vào miệng cô, miệng lưỡi giao nhau.
Cô không ngừng lắc đầu, muốn nói không cần, nhưng nó không thả ra.
Hung hăng cắn 1 cái, anh lập tức lùi ra.
Cô như cảm nhận được mùi tanh của máu.
Cô mạnh mẽ mở mắt, Cảnh Thần Hạo vững vàng áp trên cô, trong phòng tối đen, nhìn không rõ mặt anh, nhưng cô có thể cảm nhận được sự tức giận tản ra trên người anh.
Cô mở đèn giường, nghiêng đầu nhìn anh, “A…”
Cảnh Thần Hạo đưa lưỡi ra, trên đó còn máu, mà mặt anh lạnh lùng, nhìn chằm chằm cô.
Cô liền kéo mấy tờ khăn giấy, để anh lau máu, cô chú ý đến thân dưới của anh, đã nói tối nay cái gì cũng không làm.
Quả nhiên lời anh nói không thể tin, nam nhân có thể tin, thì heo cũng biết leo cây.
Cảnh Thần Hạo là tên lừa đảo!
Cô trừng anh mấy cái, để khăn giấy vào thùng rác mới phát hiện, trên người cô không mặc gì.
Anh cởi lúc nào?
Cô kéo chăn đắp lên người, tức giận nhìn anh: “Nói là đêm nay không chạm em! Đại boss phẩm chất của anh đâu! Danh dự của anh đâu!”
“Đã qua 12h.” Cảnh Thần Hạo liếm môi nói, giọng hoàn toàn không còn khí chất không giận mà uy của bình thường.
“Anh…” Cô nhìn lưỡi chảy máu của anh, lòng tức nhưng không biết nên đối với anh thế nào.
Ánh mắt vô thức dời xuống, muốn thoát khỏi vật gì đang áp lên người cô, “Xuống đi!”
Anh chỉ lưỡi, “EM phải bồi thường cho anh.”
Cô ôm chặt chăn, nghĩ đến ác mộng lúc nãy, “Ai bảo anh quậy? Hại em gặp ác mộng, mơ thấy bị 1 cục đá lạ đè lên, anh nặng quá!”
“Mai bắt đầu giảm cân.”
Bùi Nhiễm Nhiễm nhìn cơ thể trần của anh, xương quai xanh gợi cảm, 8 múi, đường 11…
Chỗ nào còn mỡ dư?
Giảm cân anh muốn giảm chỗ nào?
“Lưỡi anh có sao không? Cần kêu bác sĩ đến xem không?” Cô có chút lo cho lưỡi anh, tuy bây giờ không chảy máu nữa.
Nhưng lúc nãy cô thật sự dùng sức, nếu không sẽ không chảy nhiều máu vậy.
“Bà xã, hôn hôn là khỏi.” Lúc anh nói, cũng đem chăn vứt xuống đất.
Cơ thể nóng bỏng áp lên cô, “Bà xã…”
“Không hôn!” Cô mím môi, vừa mới cắn anh, nhanh vậy đã quên rồi.
Cơ thể 2 người dính chặt nhau, anh trên người cô hành hạ, hành hạ đến cô nổi da gà, từng cơn tê dại.
“Cút cút cút! Đi xuống!” Cô không nhịn được nữa, mở miệng nói.
“Cảnh Thần Hạo, anh có nghe lời em nói không?”
“Uhm…” Cảnh Thần Hạo vùi vào người cô, cơ thể nóng bỏng đột nhiên rời cô 1 chút.
Cô vừa thả lỏng, giây sau liền không khống chế được kêu ra tiếng, “A…”
Nam nhân này, từ đầu đến cuối đều không muốn tha cho cô, muốn động trên người cô!
“Ông xã…” Cô nhanh chóng khởi động mô hình cầu xin, “Em buồn ngủ, muốn ngủ.”
“Em ngủ, anh động.”
“Lưỡi anh không đau rồi đúng không?” Cô la lên.
Giây sau, miệng cô bị bịt lại, vừa nãy cắn anh, bây giờ hoàn toàn không dám hành động lỗ mãng, chỉ tùy anh dây dưa, không kiêng kị lấy đi mọi thứ của cô.
Tức giận với Cảnh Thần Hạo, chính là chuyện ngốc nhất cô làm hôm nay.
Logic quỷ quái của anh, anh luôn nhớ ân oán cũ!
Miệng ẩn hiện có vị máu tanh, cô đưa tay đẩy anh ra: “Đừng quậy nữa! Anh có thể dừng 1 chút, đi lấy thuốc!”
“Không sao.”
“Anh rốt cuộc có nghe lời em không? Lưỡi còn cần không?” Cứng không được, mềm thử coi?
Cô cười cười, nũng nịu nói, “Em không nói là không làm mà! Chỉ 1 chút, em đi lấy thuốc cho anh, lập tức về.”
“Cùng đi.”
Bùi Nhiễm Nhiễm bất lực nằm trên giường như cương thi, chỉ 1 chút cũng không thể tha sao?
Thật không muốn quan tâm anh!
Cơ thể cô bị anh ôm lên, hai chân ôm lấy eo anh, đi lấy thuốc cho anh.
“Sau này để thuốc trên đầu giường.” Cô như nghiến răng nói câu này.
“Đều nghe em.” Cơ thể cô treo trên người anh, còn lúc nào cũng động đậy, cảm giác cũng rất mới lạ.
Cô cúi người lấy thuốc, vừa mở hộc tủ, liền nhịn không được la lên, “Cảnh Thần Hạo anh còn động thêm lần nữa coi!”
Quả thật động thêm 1 cái.
- --- Nhóm dịch: Boss - độc quyền trên iNovel ----
Truyện khác cùng thể loại
145 chương
43 chương
8 chương
84 chương
392 chương
20 chương
61 chương