Sự trả thù của quỷ
Chương 6 : muốn chết thì cứ thử
- Bà với mọi người đi trước đi, tui đi WC một chút – Nó đang đi với tụi Liz thì đột ngột quay sang nói nhỏ với Rika.
- Uhm, nhanh lên nhé – Rika gật đầu nói, Rika vừa dứt lời thì Nó đã chạy biến đi mất, Nó vừa biến đi thì Rika quay sang hỏi tụi Jes.
- Có muốn đi xem Kyo ‘chơi’ không? – Rika nói một cách bí hiểm.
- Chơi?? Là sao? – Jes không hiểu hỏi.
- Nhưng mà có muốn đi không, sắp có trò vui rồi, không biết lần này là 1 chọi mấy đây – Rika nói như reo, nghe tới đây hình như Jes đã hiểu.
- Ý, đi đi đi đi, Jes muốn xem thử, nhanh nhanh, ở đâu thế? – Jes nói một cách thích thú.
- Hình như là bãi đất trống đàng sau trường thì phải – Rika nói, thích thú không thua gì Jes. (ack, chị này mới về mà sao bík hay thế?? ̃๏̯̃๏)
- Nhanh nhanh, đi thôi mọi người – Jes nói rồi kéo Rika chạy thật nhanh, mấy đứa kia thì chỉ biết lắc đầu rồi cũng nhanh chân chạy theo, tụi nó cũng muốn xem thử trò chơi của Nó là như thế nào, lần trước không được chứng kiến cảnh Nó quậy trong quán bar cho nên tụi nó đang rất tò mò.
- Kia rồi – Jes reo lên thích thú khi thấy có một đám đông khoảng gần 50 tên con trai có đang vây quanh Nó, có một con nhỏ cầm đầu đang vênh váo nhìn Nó, chính là con nhỏ bị Nó làm nhụt lúc sáng.
- Suỵt!!! nhỏ thôi, mình cứ đi từ từ lại đừng để cho họ thấy, cứ nhìn thôi là được rồi -Rika nói rồi đi lại nấp đàng sau một tòa nhà hoang ở gần đó. Jes và Rika yên vị trên một thành cửa sổ nhìn ra, Liz và 4 tên con trai cũng tìm được chỗ nhìn rất lý tưởng.
- 1 chọi với gần 50 tên, cái này hay đấy chứ – Ken cười khảy.
- Chuyện cơm bữa thôi – Rika nói như chuyện thường ở huyện mà mắt vẫn nhìn ra chỗ Nó.
- Thôi để nghe xem họ nói gì kìa – Liz suỵt nhỏ tụi nó rồi lắng tai nghe xem tụi nó nói gì.
- Có nhiêu đây thôi à? – Nó cười khảy nhìn con nhỏ bây giờ đã trang điểm lại như trước.
- Mày đừng có mà lên mặt, hôm nay mày sẽ phải quỳ gối mà xin tha đấy – Con nhỏ đó kênh mặt với Nó.
- Ptsk… tao đã nói mày rồi là đừng có lạm dụng tài nguyên thiên nhiên quá mà, mấy lớp phấn dày cộm trên mặt mày đang rớt lả tả ra kìa – Nó nở một nụ cười đểu khỏi nói nhìn con nhỏ đó, người ta có thể nhìn thấy cái mặt của con nhỏ đó đỏ lên dưới lớp phấn dày cộm của nhỏ. Tụi Liz trong này phải phì cười vì những lời nói sốc hông của Nó, tụi nó đâu ngờ Nó không nói thì thôi mà đã nói thì sẽ làm cho người khác nhụt nhã đến thế chứ.
- Còn mày thì sao, xấu quá hay sao mà không dám bỏ nón ra chứ – Con nhỏ đó bị Kyo nhà mình hạ nhụt trước mặt nguyên một đám con trai đành phải nói sốc lại Nó để lấy lại mặt mũi một chút chứ.
- Mày muốn thấy mặt tao lắm àh??? Mà tao nói trước, những đứa đã thấy mặt của Kyo này thì chưa có đứa nào sống được hết ngày hôm đó đâu, đừng hối hận nhé, mày đã là chị hai của cái đám này thì nên biết đến danh Siêu Quỷ Kyouko ở Nhật chứ?? Và nếu như mày biết cái tên đó thì mày cũng nên biết là chưa có ai mà nhìn thấy được mặt của Kyo này mà còn sống đâu, mặt của Kyo này cũng như mặt của tử thần đấy, thế có muốn xem nữa không? – Nó làm một tràng làm mấy thằng đàn em của con nhỏ này phải run sợ vài phần. Rika thì hơi bất ngờ, đây là lần đầu tiên cô thấy Nó nói nhìu như thế với người lạ.
- Không lẽ cô ta chính là Kyouko nổi danh ở Nhật sao? – vài tên đàn em của nhỏ đó run run hỏi nhau.
- Nghe nói cô ta lúc nào cũng mang đồ đen và có một chiếc mụ lưỡi trai không bao giờ tháo xuống, và những đứa nào có ‘diễm phúc’ được thấy mặt cô ta cũng chính là thấy được mặt tử thần đấy – một tên trong đám nói, bây giờ thì Jes mới giật mình nhớ lại hôm qua mình đã mạo phạm đến Nó, nó nuốt nước bọt đánh ực một cái rồi lại tiếp tục theo dõi diễn biến.
- Cô…cô chính là…là Siêu Quỳ Kyouko thật sao? – một thằng đứng kế bên nhỏ lúc nãy hỏi một cách khiếp sợ.
- Coi như mày cũng có mắt đấy – Nó cười đểu nói.
- Con nhỏ này không nên đụng tới đâu Quyên Anh ơi – thằng đó quay sang nói với con nhỏ bây giờ là Quyên Anh.
- Tôi không biết, anh mà không dạy cho con nhỏ này một bài học thì anh đừng có bén mảng về nhà tôi nữa – nhỏ đó đanh đá nói, không còn cách nào khác tên đó đành quay sang tụi đàng em.
- Tất cả lên đi, sao cũng chết thôi – tên đó nói với tụi đàng em, tụi nó vừa định xông lên thì Nó đã lên tiếng.
- Khoang đã, tôi mới hứa với mẹ nuôi là không được gây sự trong trường, cho nên hôm nay nếu các người chịu quy thuận tôi thì các người sẽ không cần phải đau khổ, còn nếu các người muốn đi chầu ông bà thì cứ xông lên – Nó nói một cách ma mãnh nhưng lại rất nghiêm chỉnh.
- Có thật không? – Tên cầm đầu nhìn Nó nghi ngại, theo anh được biết thì Kyouko chưa bao giờ biết tha cho một ai đã đụng tới mình.
- Kyouko này chưa bao giờ biết nói dối cả – Nó nói một cách tỉnh bơ, tụi đàn em đã có nhiều đứa xiu lòng, đi với nhỏ Quyên Anh chưa một ngày nào tụi nó được bình yên, nghe một số đứa ở Nhật dưới trướng của Nó luôn khen Nó tuy lạnh lùng nhưng chưa bao giờ bạc đãi người dưới trướng thì rất muốn theo Nó nhưng Nó thu người rất gay gắt cho nên tụi nó không thể nào vào được, bây giờ lại có cơ hội như thế thì tất cả tụi nó liền vất hết gậy gộc trên tay mà hạ mình xuống đi qua phía Nó, chỉ có vài tên thân tính của nhỏ kia là không cam tâm mà thôi, thấy mấy tên đàn em đang kéo hết sang phía Nó thì nhỏ Quyên Anh tức lắm, nhỏ nói như hét.
- Tụi bây là một cái lũ phản bác, rồi thì tụi bây sẽ bị nó hành hạ cho đến chết mà thôy -nhỏ đó nói một cách tức tối.
- Cô im đi, ở dưới trướng của gia đình cô chúng tôi đã chịu đựng quá đủ rồi, nếu không vì cha cô có ân với chúng tôi thì chúng tôi đã không chịu nhụt nhã để làm việc cho cô đâu – tên cầm đầu khi nãy không kìm được hét vào mặt nhỏ. (hơi phũ phàng thì phải)
- Anh, anh dám…ba tôi đã tốt bụng cho anh vào nhà bây giờ anh dám quay đầu sao?! – nhỏ đó hét.
- Thôi nào, bây giờ ai muốn thì sang đây, không muốn thì cứ đứng bên đó, Kyo này chưa bao giờ biết bạc đải anh em mình cả, các người nên biết như thế chứ – Nó nghe ngứa tai lắm rồi, nó đã đi lâu quá rồi sợ Rika mà biết nó đi đánh nhau lại khổ.
- Chị Kyo – Nguyên một đám đàn em của nhỏ đó ngay cả tên cầm đầu cũng quỳ xuống một chân mà cuối chào Nó, tụi nó phãi nói là hãnh diện lắm khi được Nó chiêu nạp ấy chứ, bên nhỏ đó bây giờ chỉ còn có khoảng 10 tên chắc được nhỏ đó xủng ái lắm mới còn đeo theo nhỏ đó.
- Mọi người đừng hành lễ như thế, cứ đứng lên đi, tôi không thích được thi lễ như thế đâu – Nó nhăn nhó nói rồi đỡ tụi đó đứng dậy.
- Các người dám tạo phản à – nhỏ đó nói như hét vào mấy tên bây giờ đã qua phe của Nó.
Tên cầm đầu rút trong tay ra một con dao nhỏ rồi đưa lên tay cắt đi ngón tay út bên phải của mình lìa luôn khỏi tay không chút do dự, mấy đứa đàn em của hắn hết hồn liền chạy lại cầm máu cho anh hai nhưng bị hắn cản lại, dõng dạt nói, – Ngón tay này tôi trả lại cho ông chủ vì ông đã cưu mang tôi, nhưng ông ta chưa một ngày nào xem tôi như một con người cả, bây giờ tôi trả lại cho ông ta cái này như là lời cám ơn cũng như lời từ biệt, từ nay tôi không còn nợ gì của ông ta cả – tên đó nói một cách dõng dạt làm tụi đàn em của hắn cũng làm theo làm cho trên mảnh đất trống bây giờ đã đầy máu, – Tôi cũng vậy -. – Tôi cũng vậy -, – tôi cũng vậy – từng người từng người một rút trong người 1 con dao cắt đi ngón tay út của mình, chứng kiến cảnh đó mà Nó không kìm lòng được, mấy đứa đang nấp trong đó cũng không khỏi ngạc nhiên và khâm phục những người ngoài đó, tuy là dân gian hồ nhưng lại có tình nghĩa như thế.
- Các người… các người – nhỏ đó tức chết đi được, nhỏ quay sang mấy tên còn lại, – các người xử hết bọn nó đi – nhỏ nói như hét.
- Các người người không còn quyền gì để đụng đến người của Kyo này cả, Kyouko này tuyên bố trên dưới 40 người này bây giờ chính thức là bộ hạ tay chân của Kyouko này, không một ai trong các người được đụng đến họ cả – Nó nói một cách lạnh lùng, mới đầu Nó cứ nghĩ sẽ nói như thế và tên nào mà dám bước qua làm bộ hạ của Nó thì sẽ cho những tên đó sống dở chết dở, bọn họ không đáng sống vì đã phản chủ tham sống sợ chết, vả lại Nó không nghĩ là sẽ lại có tay chân ở VN, nhưng không ngờ họ đều vì trả ơn mà mới phải đi theo cha của nhỏ này, và Nó rất cảm phục tấm lòng ngay thẳng của họ cho nên Nó quyết định thâu nhập họ. – Còn các người không cần phải sợ họ nữa, ai mà dám đụng đến các người thì coi như là đã gây chiến với Kyouko này, bây giờ thì băng bó lại đi.- Nó nói với bọn người bây giờ đã là bộ hạ của mình một cách nghiêm khắc nhưng đầy lo lắn.
- Dạ – bọn họ dạ vang rồi quay qua băng bó cho nhau. (Hehe, giang hồ có khác, đi tới đâu cũng có sẵn bông băng thuốc đỏ hết ☋)
- Tụi bây còn chưa lên!!!! – nhỏ đó nói như hét với mấy thằng còn lại, nhỏ thấy ngứa mắt vì những gì đang chứng kiến. (không ngứa mới lạ, cái này có thể gọi là nuôi ông tay áo mà)
- Kyo để tụi này lo cho – Tên cầm đầu đang băng bó cho đàn em thấy thế thì đứng dậy, mấy tên kia cũng đứng theo.
- Thôi mọi người cứ để đó cho tôi, tôi không muốn các người khó xử đâu, dù sao cũng là người mình mà phải đánh nhau cũng khó lắm, cứ để tôi ra tay, nghỉ ngơi đi – Nó nói một cách lạnh lùng nhưng đầy uy quyền của một đàn chị đúng khuôn, đúng là chị cả có khác, tụi kia cứ phải là càng ngày càng nể phục Nó hơn, bọn họ đã không lầm khi quy phục dưới trướng của Nó.
- Lên tụi bây – những đứa còn lại xông lên, Nó vẫn bình thản, mặt nở một nụ cười ác quỷ, rồi không ai còn nhìn thấy được Nó nữa, những cú đá ngoạn mục của Nó cứ phán vào người mấy tên đó, mỗi cú đá là vào ngay lưng hoặc cổ làm tên đó ngay lập tức hộc máu mà nằm rên rỉ, cứ như thế đánh được hết 9 thằng thì còn một thằng từ sau đánh lén vào Nó, không kịp né cho nên Nó bị cây mã tấu mà tên đó cầm sướt nhẹ qua cánh tay làm rách áo và xướt nhẹ làm máu rướm ra, Rika vừa thấy như thế định chạy ra nhưng bị Jes kéo lại. thấy máu mình chảy ra, Nó vẫn không có chút gì là đau đớn, nó sầm mặt xuống.
- Thằng khốn nạn giám đánh lén tao, mày muốn chết rồi mà – Nó gầm gừ nói rồi cứ mặt cho máu chảy nó xông đến tên đó đang chết đứng vì run sợ (èo anh này nhát quá, chắk là đã tè za quần zồi ;]]), Nó cho thẳng một cú thật mạnh vào tên đó làm cho hắn ngã lăn ra phải đến 4 5 mét chứ chã chơi, rồi nó xông lại dẫm thêm một cái thật mạnh vào tay phải của tên đó làm tiếng sương gãy nghe răng rắc, tên đó kêu la đau đớn. – Mày nên biết chuyện gì sẽ xảy ra nếu Kyo này bị chảy máu mà, đừng van xin vô ích!!! – Nó đay nghiến phóng một cước thật mạnh vào mặt tên đó làm cho gãy hết mấy cái răng và trẹo quai hàm. Sau đó là thêm một cái dẫm chân vào bụng tên đó đau điến làm hắn ngất luôn đi, máu me vun vãi tùm lum, bắn cả lên mặt Nó làm nữa khuôn mặt lạnh lùng của nó lại càng đáng sợ hơn. Nó đang định đá thêm một cú nữa vào người hắn thì nghe tiếng hét của mấy tên đàn em mới thâu nhận. (coi như tên này quá là n.g.u khi mà lại đi đánh lén Kyo nhà mình)
- Kyo coi chừng phía sau! – tiếng của bọn họ thất thanh là khi mà Nó cũng vừa quay lại chụp vào tay nhỏ Quyên Anh đang định cầm một cây côn đánh vào Nó.
- Con khốn nạn này, mày thấy thằng đàn em của mày chưa đủ sợ sao? – Nó nói một cách lạnh lùng làm nhỏ này sợ đến tái mét mặt mày, Nó vặn ngược tay nhỏ làm tiếng sương gãy nghe đến rợn người, nhỏ đó mặt không còn tí máu hét lên đau đớn (t/g: chị này ác quá!!!, Kyo: thế có muốn thử không??? *liếc xéo t/g* lai xách dép bỏ chạy nữa rồi, cái tật nhìu chuyện hem bỏ!). – Tao đã nói là không muốn đánh con gái nhưng mà hình như mày không hiểu ý tao thì phải, tao nói là tao không muốn chứ không phải là tao không dám mày có biết không! – Nhìn mặt Nó bây giờ đán sợ kinh khủng, nhỏ đó đã ngất đi vì khiếp sợ, khi nhỏ tỉnh dậy thì nghe có cái gì đó lành lạnh đang kề sát mặt mình.
- Tỉnh rồi sao? – Nó nhìn nhỏ cười nụ cười ác quỷ, con dao lúc nãy hù nhỏ trong trường giờ lại nằm trên mặt nhỏ nữa rồi.
- Mày…mày muốn làm gì tao đó? – nhỏ đó hỏi một cách run sợ.
- Vẽ rùa lên mặt mày chứ làm gì – Nó nói một cách thích thú, khuôn mặt vẫn vô cảm.
- Mày… mày dám – nhỏ đó sợ đến tái mét, nói cà lăm luôn!!!
- Sao lại không, không phải hồi sáng tao đã cảnh cáo mày rồi sao?? – Nó nói, cười nữa miệng, – Mày có nhiều tội lắm mày biết không, vì mày mà đã có 40 cái đầu của những người bị mày bạt đãi phải dập xuống xin tha cho cái mạng chó của mày, đàn em của mày đã làm tao chảy máu và mày lại dám đánh lén tao, 3 tội đó đều là 3 tội chết mày có hiểu không! Nhưng vì nể tình 40 người kia đã mất hết 1 ngón tay và đã phải dập đầu xin tha cho mày, cho nên tao sẽ chỉ tặng cho mày một con rùa để nhớ thôi nhé – Nó nói một các lạnh lùng nhưng có phần bỡn cợt. Đúng vậy, trong lúc nhỏ này ngất đi thì Nó định cho nó chầu diêm vương luôn nhưng 40 người đàn em của nó đã xin tha cho nhỏ vì dù sao ba nhỏ cũng là ngườ đã cưu mạng họ cho nên nhỏ mới còn có thể nhìn thây anh mặt trời ý chứ ).
- Mày…mày dám…- Nhỏ cố nói cứng, nhưng nước mắt đã rơi lả chả.
- Sao lại không dám chứ?? – Nó đưa con dao vào sát mặt nhỏ đó bắt đầu cứa nhát đầu tiên, nhỏ đó khóc thét vì đau đớn, Nó không vẽ rùa mà chỉ vạch chữ K trên mặt nhỏ đó rồi nói, – Tao vẽ chữ K này lên mặt mày để cho mày nhớ là Kyouko này không phải chỉ có cái tiếng, và tao cấm mày đụng đến 40 người ở đây nếu không thì con rùa sẽ là thứ tiếp theo tao vẽ lên mặt mày đó rõ chưa – Nó đe dọa nhỏ đó. (chị này tàn nhẫn quá!!! cái này t/g chỉ là đang nghĩ trong đầu chứ hết dám nói ra rồi, không lại xách dép mà chạy nữa.)
- Mày giết tao đi!!!!! – nhỏ đó nói trong đau khổ, máu trên mặt chảy ra như xuối. (lại nói wa rồi)
- Không, giết mày thì tao là người thất hứa với 40 người ở đây sao, và tao nói cho mày biết trước, mày mà dám làm hại đến mình thì công ty của ba má mày sẽ không còn chỗ đứng trên trái đất này đâu, ráng mà giữ cái mạng chó của mày đi nhé – Nó ghé sát mặt nhỏ đó cười khảy, mấy tên kia phải nể phục Nó thật, tuy ghét nhỏ đó nhưng dù sao nhà nó cũng đã cưu mang họ cho nên họ cũng thấy sót xa cho nhỏ đó, nhưng họ phục nhất là cái cách mà Nó làm cho con người ta sống dở chết dở, hèn gì lúc nãy Nó hỏi thứ quan trọng nhất với nhỏ đó là gì.
- Các người ra đây được rồi đó! – Nó đang nói với nhỏ Quyên Anh thì quay sang phía cái nhà hoang mà gọi tụi kia. Lúc đầu nó không biết nhưng lúc mà nó bị thằng kia đánh lén thì nghe có tiếng Rika ở phía xa hét nhỏ nhưng nó không muốn tụi Rika nhún tay vào cho nên cứ để cho tụi nó đứng coi.
Truyện khác cùng thể loại
55 chương
20 chương
10 chương
37 chương
46 chương