Sử Thượng Đệ Nhất Yêu
Chương 131 : Đại loạn đấu
Là một trong những cường giả được phòng thí nghiệm bồi dưỡng ra, Vader (tên gã người rắn) từng phụng mệnh của ông chủ chấp hành đủ loại nhiệm vụ khó khăn, nhưng hắn chưa từng cảm thấy lần nào quái dị như lần này.
Đối diện cảnh đồng bạn sắp tử vong, răng nanh dày đặc uy hiếp, gã đàn ông trước mắt này lại có thể không hề có chút khẩn trương cùng thương tâm nào, thật giống như chuyện này không hề liên quan gì tới hắn.
- Ngươi thật sự không quan tâm ư?
Hoàn toàn không rõ tại sao lại như vậy, Vader cũng không dám vội động thủ.
Trần Mặc cười hì hì nhìn lên cự xà, thậm chí còn mang theo Nặc Nặc tùy ý tiến lên vài bước, làm thủ thế xin cứ tự nhiên:
- Đừng khách khí, muốn ăn thì ăn đi, ta cam đoan là không có bất kỳ cạm bẫy gì! Ừm, có cần ta hò vang cổ vũ không?
- Ngươi… ngươi nghĩ rằng ta không dám sao?
Nếu đổi thành một gã ngốc nghếch nào đó thì hẳn là đã không chút do dự xé nát con tin, nhưng Vader thiên tính giảo hoạt, càng cổ vũ càng khiến hắn hồ nghi dừng lại.
Trần Mặc bình thản ung dung cười cười, chợt nắm lấy một nắm cát, nhìn hạt cát chảy từ từ xuống từ kẽ ngón tay:
- Đừng dài dòng, có giỏi thì ăn đi ta xem! Bằng không thì chỉ giỏi nói mồm, lão tử khinh bỉ ngươi một trăm năm, một ngàn năm, một vạn…
Chữ "năm" còn chưa nói xong, Trần Mặc đột nhiên nhảy bật lên, chân trái đá ra Nặc Nặc.
Không cho Vader có cơ hội phản ứng, Nặc Nặc đang bay giữa không trung cấp tốc điều chỉnh tư thế, sau đó tức thì phát ra tạp âm liên tiếp.
Sóng âm giống như thủy triều giận dữ, từng đợt từng đợt liên miên không dứt. Vader chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng, thế nhưng nó vẫn kịp tỉnh lại há cái miệng đầy răng nanh cắn xuống Gia Địch đang gần trong gang tấc!
Thế nhưng đúng trong chớp mắt này, cát bụi khắp trời đột nhiên nổi lên ánh sáng xanh, như là mang theo sinh mệnh chợt tụ tập về cùng một chỗ…
Bị cái lồng bắt cát bụi đột nhiên ụp xuống đầu, cho dù lấy Vader thân lớn sức trâu cũng không khỏi hơi khựng lại.
Không đợi hắn giãy đi ra, Oa Oa dưới sức đẩy của Trần Mặc liền bay vụt sát qua cự xà, đem Gia Địch cùng Ngu mỹ nhân đoạt đi ra.
- Xa Xa!
Không đợi Trần Mặc hét dứt câu, Xa Xa đã sớm gào thét vọt tới trước, phần đầu xe không khoan nhượng húc mạnh khiến Vader bị kích bay lên.
Không đợi đống thịt khổng lồ kia hạ xuống, Xa Xa lại đột nhiên hất tung đuôi xe, chỉ nghe thấy một tiếng gãy xương giòn rụm, Vader nặng chừng cả tấn bay ngược ra mấy chục mét, lần nữa lảo đảo ngã vào trong cái hố sâu ban nãy.
"Ầm!"
Xa Xa không chút lưu tình đuổi sát, giơ bánh trước lần thứ hai đập xuống, trực tiếp chọn mục tiêu là đầu Vader.
Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, Vader may mắn ngay tại chỗ quay đầu, khó khăn lắm né qua nguy hiểm một cái.
Mà bánh trước của Xa Xa nện trật mục tiêu lên đất, khiến đất cát nhất thời bị cày tung lên, chiếc hộp gấm vốn bị vùi trong đất cát đột nhiên không hề báo trước mà xuất hiện…
- Tiếp lấy nó!
Giờ khắc này, ánh mắt mọi người đều chằm chằm lên chiếc hộp.
Nhưng cùng lúc với tiếng hô của Trần Mặc, Vader đã sớm nổi giận gầm lên một tiếng, cái đuôi dài mấy mét quét tròn một vòng rồi chụp lấy chiếc hộp gấm, sau đó đập mạnh lên đầu rắn.
Trong một tiếng nổ vang, mảnh ngọc vỡ đã khảm sâu lên trán của cự xà, ánh sáng hồng nhất thời bao phủ toàn thân Vader.
- Sẽ không phải…
Trần Mặc đột nhiên có cảm giác hồi hộp bất an khó tả, theo bản năng lùi về sau mấy bước.
Cơ hồ đồng thời, Vader chợt rít dài rồi bật dậy. Nương theo ánh sáng hồng tím mãnh liệt thiêu đốt toàn thân, xà thân của hắn đột ngột kéo dài ra, không biết từ lúc nào đã sinh ra thêm một cái sừng đen kịt cùng với hai chiếc móng vuốt sắc bén như đao.
Chỉ trong khoảnh khắc, quái vật kia đã dần dần chuyển hóa thành giao long, hơn nữa là một con giao long đầu hổ dữ tợn cổ quái!
- Vốn ta dự tính đem hồn ngọc trình lên, nhưng đã đến bước này…
Phun ra hơi thở màu đen, Vader kêu phì phì thong thả bước tới, yêu lực khuếch tán như ngưng thành thưc chất, áp lực khiến Trần Mặc cơ hồ không thể hô hấp.
Mấy đồ điện đối mắt nhìn nhau một cái, nhịn không được than thở nói:
- Lão đại, chúng ta có nên thay đổi chiến lược chuồn đã không?
- Còn muốn chạy?
Vader khẽ nhếch miệng, lộ ra biểu tình châm chọc, rồi đột ngột bay lên trời, giống như sấm sét mà dậm xuống.
Xa Xa biết đã không thể tránh lui, chỉ có thể vận khởi toàn bộ thanh mang, dốc toàn lực vọt tới trước.
Trong chớp mắt, song phương đã muốn đụng cùng một chỗ. Chỉ nghe một tiếng nổ vang trời đất cũng phải lung lay, toàn bộ không gian cũng muốn vặn vẹo theo, đất cát bị cày xới tung lên tới mấy chục mét…
Mấy phút sau, đợi cho Trần Mặc gian nan mở mắt nhìn lại, đã thấy Xa Xa bị đóng thật sâu trên mặt đất, bày ra tạo hình cực kỳ khoa trương.
Lại nhìn về Vader bị đánh lui, trên bụng rắn của hắn xuất hiện vết thương dài tới hơn hai mét, máu xanh ào ào phun ra giống như mà mưa rào.
Nhưng mà chung quy hắn vẫn còn lực đánh một trận, sau thoáng khựng người liền ngửa đầu thét dài rồi vọt tới, móng vuốt sắc lẻm bật ra óng ánh hào quang!
- Cái đệch, cứu người… Không, cứ xeeee!
Không đợi Trần Mặc phản ứng, đám Oa Oa liền vội vàng nhào lên.
Vader hoàn toàn không sợ hãi, cái đầu hổ quay về phía sau phun mạnh ra làm lực đẩy, nhất thời kéo theo cát bụi mà lao vọt đến như hỏa tiễn.
Chỉ nghe một tiếng nổ vang, Bản Bản dù đã chuyển hóa thành tấm thép vẫn không cách nào ngăn cản, bị đụng bay ngược lại đồng thời còn đụng làm Trần Mặc ngã lăn.
- Gã nào sau khi có mảnh ngọc lại mạnh thế nhỉ!
Ôm ngực không thể giãy dụa, Trần Mặc chỉ có thể trơ mắt nhìn Vader từng bước bức đến gần.
Còn may mục tiêu của đối phương không phải là hắn, mà lần nữa bắt lấy Gia Địch cùng Ngu mỹ nhân, khặc khặc cười nói:
- Tốt lắm! Tốt lắm! Không ngờ hôm nay đã có thể tìm được ngọc vỡ, lại còn có thể xử lý hai con nhãi mà ông chủ chán ghét!
Nhìn hai cô gái hôn mê đang tóm trong tay, Vader tâm tình cực kỳ khoái trá, cứ thế vừa cười vừa tiến tới nhìn nhìn Trần Mặc vẻ mặt âm trầm.
Tựa hồ cảm thấy trò chơi như vậy rất thú vị, hắn đột nhiên lấy hai tay phân biệt bắt lấy Gia Địch cùng Ngu mỹ nhâ:
- Nhân loại ngu xuẩn, hình như ngươi đang rất lo lắng hả? Vậy thì ta cho ngươi một lựa chọn nhé… Ừm, ngươi muốn nhìn đứa nào chết trước?
Nói xong, song trảo của hắn đồng thời dùng sức, nhất thời tiếng vang răng rắc phát ra, cho dù Gia Địch cùng Ngu mỹ nhân đều hôn mê cũng không nhịn được khẽ nhăn mặt ‘ưm’ một tiếng kêu khẽ.
Trần Mặc vẫn không nhúc nhích, thần sắc lạnh như băng quỵ tại chỗ, chỉ là trong đầu cấp tốc nghĩ hàng loạt biện pháp giải cứu.
Thấy biểu hiện này của hắn, Vader cũng mất đi hứng thú chơi mèo vờn chuột, lập tức cười lạnh:
- Được thôi, ngươi đã không thể lựa chọn, như vậy ta sẽ giúp ngươi… Ừm, trước hết là con bé Hy Lạp này đi!
Nói xong, tay trái nó đột nhiên phát lực, muốn mạnh mẽ bóp nát Gia Địch làm hai đoạn.
Chính là trong nháy mắt này, ngay cả Trần Mặc cũng chỉ còn biến sắc trông theo, một tiếng rít bén nhọn lại từ đằng xa truyền đến, trong tíc tắc đã bức tới gần nơi này.
Tiếng kêu này nghe cực kỳ cổ quái, lại tựa hồ mang theo quy luật nào đó. Vader giờ phút này không khỏi ngẩn ra, tay trái thoáng thả lỏng:
- Ông chủ? Mệnh lệnh của ông chủ…
"Vèo!"
Lời còn chưa dứt, nguyên bản mặt đất đang tĩnh lặc đột ngột bắn tung lên, một thân ảnh không hề báo trước từ dưới đất bắn ra, thân ở trên không mà huy động trường đao.
Hàn quang chợt lóe lên, tức khắc chặt đứt song trảo của Vader, theo đó Ngu mỹ nhân cùng Gia Địch đồng thời rơi xuống.
Trần Mặc vội vàng phi thân tới cứu, trong lòng không kìm được mà nhớ tới một đề bài kinh điển —— "nếu em cùng mẹ anh đồng thời rơi xuống nước…"
Chính là ngay sau đó, khi hắn thấy được diện mạo của kẻ tập kích đột ngột kia thì cũng ngạc nhiên đến mở to hai mắt.
Trong tầm mắt kinh ngạc của hắn, Mộc Vân đã sớm vung đao lên, nhảy lên cao rồi chém về trán của Vader.
Chỉ nghe một tiếng vang nhỏ, mảnh ngọc vỡ kia bị mạnh mẽ khoét ra, mang theo vết máu bay lên không…
- Tiếp lấy nó!
Cùng lúc Trần Mặc kinh hô bật thốt lên, Vader trong cơn đau thấy xương đã gào thét mà nhảy lên cắn vào chân trái Mộc Vân.
Hoàn toàn coi thường loại nguy hiểm này, Mộc Vân lập tức lấy tay bắt được mảnh ngọc, rồi thuận thế quơ trường đao chém về chân trái của mình.
Trần Mặc nhất thời hoảng sợ biến sắc, nhịn không được hô:
- Không! Không cần!
Nhưng mà tiếng kêu gào của hắn lại tới chậm một chút!
Trong ánh mắt khó có thể tin của mọi người, Mộc Vân lại chút nào không sợ hãi trực tiếp cắt đứt chân trái, sau đó lảo đảo rơi xuống đất đồng thời lách mình quay người ngay tại chỗ, khó khăn lắm mới tránh khỏi lần thứ hai công kích của Vader.
Trần Mặc sắc mặt đại biến, vội vàng xông lên đỡ lấy Mộc Vân, thế nhưng khi hắn nâng chân trái của nàng lên thì nhất thời trợn mắt há hốc mồm…
Vốn cái chân trái này phải đang máu tươi ròng ròng lại không hề chảy ra một giọt máu nào, nhìn qua quỷ dị đến khó có thể tin!
- Đây… đây là…
Không đợi Trần Mặc hiểu được, Mộc Vân đột nhiên khẽ quát một tiếng, vội vàng lách mình tiến tới chắn phía trước hắn.
Cơ hồ đồng thời, Vader trong cơn cuồng nộ đã chợt há miệng phun ra một luồn dịch đen kịt.
Trần Mặc bị đẩy nhanh về đằng sau nhưng vẫn bị vài giọt dịch kia bắn lên quần áo, chỉ nghe xèo xèo mấy tiếng, trên quần áo đã xuất hiện mấy lỗ thủng lớn.
- Dịch thể ăn mòn?
Qua giây lát ngạc nhiên, hắn hoảng sợ biến sắc quay đầu nhìn lại.
Giờ này khắc này, Mộc Vân lấy thân mình che cho hắn, đã hoàn toàn bị bao phủ trong dịch thể màu đen kia, chỉ sợ đã hoàn toàn biến thành…
Vader hiển nhiên dự liệu được sẽ là như thế này, ngay lập tức không chút do dự đánh tới, rít lên nói:
- Tên ngu xuẩn, ngươi cho là như vậy có thể đoạt được ngọc vỡ… Cái gì? Điều này không thể nào?
Trong tiếng kinh hô của hắn, dịch thể màu đen kia lại bỗng bị văng ra khắp nơi, một bộ xương trắng từ trong đám dịch thể đột nhiên nhảy ra, xương ngón tay làm đao gào thét đâm tới, đâm thật sâu vào miệng vết thương trên trán Vader.
Vader kêu thét lên một tiếng, răng nanh dày đặc tựa những lưỡi dao sắc bén, như chiếc lồng ập đến, đồng thời đuôi rắn cũng như roi sắt mà quất tới!
Chẳng qua ngay lúc mắt thấy đã muốn cắn trúng bộ xương trắng, hắn đột nhiên lại run rẩy cả người, rồi tựa như con rối mà ngơ ngẩn đứng im tại chỗ…
Vài giây sau, máu xanh từ cái đầu hổ của hắn chợt phun ra như suối!
Con yêu thú này kêu rên một tiếng cuối cùng, rồi từ từ đổ ập xuống!
"Rầm!"
Bụi bay lên mù mịt, Vader đập mặt lên mặt đất, rất nhanh đã mất đi sinh mệnh lực.
Trần Mặc thật cẩn thận tiến lên vài bước, chờ hắn thấy rõ tình huống trước mặt thì không nhịn được mà lộ vẻ hoảng sợ.
Khó có thể tin, con yêu quái đã chết cứng này lại không có bất kỳ miệng vết thương nào trên thân!
Chỉ có trên cái trán cứng rắn ở cái đầu hổ có một miệng vết thương to bằng ngón tay sâu hoắm, mà máu tươi đúng là từ đó trào ra!
Truyện khác cùng thể loại
80 chương
21 chương
82 chương
92 chương
214 chương
78 chương
57 chương
23 chương