Sự hồi sinh của cẩm tú
Chương 39 : Tiến hành
Cuối cùng, các loại thuốc chống viêm cùng với băng gạc và các dụng cụ đã được khử trùng qua nước sôi cũng đã đưa đến.
Tất cả đều đã được chuẩn bị xong xuôi.
Toàn thân Tiểu Kiếm Phong bị hạ thuốc mê, đã hoàn toàn rơi vào trạng thái mê man.
Thập Bát Nương cầm trên tay con dao phẫu thuật được tinh chế, đứng ở trước bàn mổ, nhìn lướt qua vẻ mặt giống như bày trận sẵn sàng đón quân địch của tất cả các vị thái y, cũng không nói gì. Đối mặt với phương pháp chữa trị như vậy, muốn bọn họ không hồi hộp, đó là chuyện tuyệt đối không thể làm được. Lúc trước, khi nàng tiếp xúc với ca mổ lần đầu tiên, cũng giống như họ, sợ đến mức mặt trắng bệch, nhưng sau khi phá bỏ được rào chắn tâm lý, chẳng phải nàng đã trở thành một người lão luyện trên bàn mổ hay sao.
Một người phụ nữ như nàng còn có thể vượt qua, chẳng lẽ mấy người đàn ông này lại không vượt qua được hay sao?
” Thường thái y, làm phiền ông .” Thập Bát Nương nhìn Thường Thái y gật gật đầu nói.
Thường thái y vội nói : ” Không dám! Không dám! Lão phu vừa mới dặn dò tất cả mọi người phải dùng hết sức lực để trợ giúp cho Vương phi, giúp đỡ Vương phi hoàn thành việc làm đầu tiên trong lịch sử khiến cho người ta sôi máu.”
Hiện tại, lão thái y này đã không thể kiềm chế được sự kích động của mình. Không biết tại sao? Ông ta hoàn toàn tin tưởng Thập Bát Nương nhất định có thể mổ bụng để lấy được vật kia ra. Khi còn sống có thể chính mắt nhìn thấy một cách chữa bệnh thần kỳ mà bản thân chưa có năng lực để làm được, khiến tinh thần của ông ta không thể khống chế được càng lúc càng phấn khích.
Thập Bát Nương thấy Thường thái y đã nhớ kỹ lời dặn của nàng nên hoàn toàn yên tâm. Dù sao, ca phẫu thuật sắp tới, người duy nhất có thể giúp đỡ nàng cũng chỉ có lão thái y này. Đến tận giờ phút này, trong mắt những người khác vẫn tràn ngập vẻ nghi ngờ khó tin, thậm chí còn khinh thường.
Đối với việc này, Thập Bát Nương cũng không biết phải làm thế nào. Nàng không có sức để mở miệng giải thích, chỉ có thể dùng sự thật nói cho bọn họ, phương pháp mổ bụng lấy vật của nàng, hoàn toàn có thể thực hiện được.
” Bắt đầu đi ! ” Thập Bát Nương cầm dao mổ thản nhiên nói.
Ngay sau đó, không hề do dự, cúi đầu, lợi dụng ánh sáng đã được chuẩn bị tốt lúc trước , vững vàng, chính xác đưa dao mổ vào giữa phần bụng dưới của người bệnh.
Nàng đã kiểm tra rất tỉ mỉ vị trí của viên dạ minh châu, nó bị tắc ở phần đầu ruột của đứa nhỏ. Nàng phải lần vào bên trong ruột tìm kiếm rồi lấy ra, cho nên một dao này đưa xuống cực kỳ đúng mực, không có một chút do dự nào.
Nhóm thái y trong đó có cả Thường thái y ở bên cạnh, ngoài miệng tuy nói không sợ hãi, nhưng chính mắt nhìn thấy cảnh người sống bị phanh bụng ra, vẫn khiến lông tơ trên người bọn họ dựng đứng hết lên. Tuy lúc đầu, Thường lão thái y đứng cạnh mấy thái y kia, ánh mắt có vẻ kinh sợ, nhưng lúc sau đôi mắt đã thay bằng vẻ vô cùng kích động.
Chỉ có Thường thái y là người đối với y học vẫn luôn cố chấp đến điên cuồng, còn những thái y khác sắc mặt đều đã trắng bệch. Tuy bọn họ đã gặp qua không ít trường hợp nghiêm trọng nhưng khi nhìn thấy cảnh tượng ở trước mắt, vẫn khiến cho tâm hồn yếu ớt của những người phong kiến bảo thủ như bọn họ bị đả kích ghê gớm. Cố nén khí huyết đang cuồn cuộn trong cơ thể, gắng sức tự nhủ bản thân không cần phải sợ, để cho hai mắt đừng nhìn đi nơi khác.
Thập Bát Nương không đi để ý đến bọn họ, bất kỳ ca phẫu thuật nào, mặc kệ là lớn hay nhỏ đều phải dốc hết sức lực để thực hiện, nếu không chỉ cần nàng phân tâm, dao mổ trong tay rạch sâu một chút, hoặc rạch nông một chút, đối với bệnh người mà nói đều là chuyện cực kỳ nguy hiểm. Ở hiện đại đã phải cẩn thận như vậy, đừng nói ở tại nơi có điều kiện cực kỳ lạc hậu như cổ đại này.
Nàng không hề chớp mắt nhanh chóng đưa dao xuống, lau máu, vẻ mặt chuyên chú, bỏ qua những người khác đang ở bên cạnh.
Ở trong phòng, từ rất xa, Lan Phượng Thương đã nhìn thấy tất cả cảnh này. Thấy nàng đưa con dao xuống dứt khoát, quyết đoán, lưu loát, khiến cho nhóm thái y vô cùng xấu hổ, vì không bằng một người phụ nữ. Trong lòng hắn kinh sợ nổi lên như từng đợt sóng, bản lĩnh thế này nàng học được từ đâu. . . . . .?
Không chỉ có hắn mà ngay cả Thường thái y ở bên cạnh cũng không thể khống chế được sự kích động của bản thân. Ông ta ở bên cạnh Thập Bát Nương nhìn từng thao tác, càng nhìn ông ta lại càng cảm thấy khó có thể tin được, từng động tác đều thành thạo nhuần nhuyễn như vậy, rạch nhiều hay rạch ít, nàng hoàn toàn có thể nắm bắt vô cùng tốt như thế! Chỉ một biểu hiện đơn giản của cơ thể người cũng đã có thể nắm bắt được. Chẳng lẽ lại là lần đầu tiên tiến hành chữa trị bằng phương pháp mổ bụng ?
Thường thái y càng nghĩ càng không hiểu. Nếu đúng như lời của nàng thì y thuật là học được từ trong sách, nhưng hiện tại xem ra còn có ẩn tình khác. Y thuật thần kỳ trên người nàng, còn cả việc nàng đối với cách tổ chức của các nhóm kinh mạch trên cơ thể người cũng hiểu biết vô cùng thành thục, là chuyện thế nào ? Đừng nói với ông ta là đọc sách mà có thể dạy cho người ta biết rõ ràng mọi chuyện như vậy. Tuy rằng ông ta lớn tuổi nhưng còn chưa già đến hồ đồ.
Nhưng hiện tại, Thường thái y cũng không hỏi ngay, chỉ tập trung tinh thần giúp đỡ Thập Bát Nương. Lão bá bá này tính toán, về sau sẽ bí mật đi nói chuyện với Thập Bát Nương. Nếu không giải đáp được những vấn đề này, ông ta nhất định sẽ cảm thấy bứt rứt không yên.
Cuối cùng, ổ bụng đã được Thập Bát Nương mở ra đúng tiêu chuẩn.
Nhìn thấy cảnh này, khiến cổ họng của mọi người giống như bị xiết chặt khô khốc. Lúc này, ở trong phòng , chỉ có Thường thái y trong lòng cảm thấy vô cùng tò mò còn tất cả những thái y khác ngay lập tức sắc mặt đều kịch biến.( biến đổi nhanh chóng ).
Mùi máu tanh khiến cho người ta chóng mặt, buồn nôn, trong nháy mắt đã lan tỏa khắp phòng.
Khắp mọi nơi đâu đâu cũng là mùi máu tanh nồng, máu nóng sôi trào, khiến trái tim mọi người như bị thít chặt lại, toàn thân run rẩy vì ngửi thấy mùi máu.
Phòng trong, hai phụ tử Lí thượng thư cố chấp ở lại, từ xa xa nhìn thấy máu me lênh láng, lập tức hét lên một tiếng rồi đồng loạt sợ hãi ngất đi.
Lan Phượng Thương cố nén cơn buồn nôn đang cuộn lên trong ngực, hai mắt khó tin nhìn khuôn mặt vẫn bình thản không hề gợn sóng của Thập Bát Nương. Người phụ nữ này, đối mặt với loại chuyện nghe rợn cả người, vậy mà nàng còn có thể giữ được vẻ bình tĩnh. Nàng có thể tiếp tục giữ được bình tĩnh hay không? Nhưng Lan Phượng Thương thấy nàng vẫn giống như không có việc gì, đành vội vàng đưa hai cha con Lí thượng đi ra ngoài trước, làm đúng theo lời căn dặn của Thập Bát Nương, không dám để cho người chưa ” khử trùng ” đi vào.
Lúc Lan Phượng Thương quay lại, đã thấy mấy thái y không được việc, đang ở bên kia chúi đầu vào ống nhổ bắt đầu nôn như điên, bộ dạng kia giống như muốn đem cả lục phủ ngũ tạng nôn ra. Hắn mặt nhăn mày nhíu, thầm nghĩ có lẽ phải đưa nhóm thái y này đến quân doanh để huấn luyện mới được. Thập Bát Nương mổ chính mà nàng ấy còn không sợ, bọn họ sắc mặt trắng bệch như thế kia, còn nôn đến như vậy, làm đàn ông thật uổng phí, thật là quá vô dụng.
Thường thái y cùng với mấy vị thái y khác, tuy rằng trông thấy cả quá trình kia, vẻ mặt hoảng sợ, kinh hồn táng đảm, nhưng nhìn thấy dáng vẻ Thập Bát Nương vẫn bình tĩnh tự nhiên, bọn họ ngoại trừ tay chân bên chút run rẩy bên ngoài thì vẫn chịu đựng , chưa đến mức giống như mấy người kia có hành động mất mặt như vậy.
Thập Bát Nương liếc mắt nhìn những người khác một, thấy cảnh tượng như vậy, nàng cũng hiểu được đây là bình thường. Dù sao tại thời cổ đại phong kiến này nhìn thấy cảnh như vậy, quả thật có thể khiến người đang sống bị dọa ngất.
Nàng xoay mặt nhìn Thường thái y nói : ” Đừng sợ hãi, chỉ cần ở bên cạnh giúp đỡ ta mổ xong là được. Trước tiên, đưa băng gạc đã được khử trùng đến đây, ta muốn ông cầm máu.”
Thường thái y vội vàng gật đầu không ngừng , nghe thấy lời này của Thập Bát Nương, lão bá bá trong lòng vốn dĩ có một chút hoảng sợ cũng đã ổn định lại. Nàng là một người phụ nữ, tuổi cũng không lớn lắm còn không sợ. Ông ta đã sống hơn nửa cuộc đời, đã thành một lão già còn sợ cái gì.
Thường thái y nghe theo lời căn dặn của Thập Bát Nương, đưa tay ra lau máu, động tác lúc vừa mới bắt đầu còn dè dặt, sau một thời gian ngắn đã thích ứng nên làm rất thuần thục nhanh chóng.
Thập Bát Nương thấy Thường thái y đã nhanh chóng vượt qua được rào cản tâm lý, trong lòng âm thầm gật đầu, động tác trên tay vẫn tiến hành rất nhanh, tỉ mỉ, chính xác.
Móc phần thành bụng, lật xem ruột ở bên trong . . . . . .
Truyện khác cùng thể loại
11 chương
136 chương
4 chương
8 chương