Sự ấm áp của tổng giám đốc ác ma
Chương 2 : Tôi thích
Anh không phải là đang hù doạ thôi đâu.
Tính khí của anh cực kỳ xấu, tuy trước sau luôn giữ vẻ cao quý thanh lịch, nhưng những người bạn của anh ai ai cũng biết, thật ra anh cực kỳ có sát khí.
Cô gái nhỏ sững người, đôi mắt mơ màng nhìn anh, sau đó cô cười ngây ngốc vài tiếng, rồi chậm rãi nói: “Anh đẹp quá à, sao anh đẹp quá vậy hả…”
Phực…Sợi dây đàn nơi đáy lòng anh, chỉ bởi vì cái tính từ thẳng thắn của cô mà bị đứt rồi.
Cái dục vọng muốn ném cô gái đeo bám này đi đang dần dần nguội lại.
“Cô say rồi, mau buông tay!”
Nhưng cô vẫn ôm lấy eo anh thật chặt, toàn bộ phần ngực sáp lên người anh.
Cô híp mắt lại, đôi môi đỏ kiều diễm thì bĩu lên, cái miệng thì cứ lầm bầm không ngớt, hệt như là đang nũng nịu vậy.
“Ngủ với tôi đi, ngủ với tôi đi, ngủ với tôi đi…tôi muốn ngủ chung với minh tinh! Ngủ, chung…”
“Ngủ chung? Cô có chắc là mình ngủ được với tôi không, hửm!”
Hơi thở của anh dần dần nóng lên, có lẽ là do cô ôm quá chặt.
Cũng có lẽ là do một suy nghĩ nào đó…
Mà cũng có lẽ, là do cái ngữ điệu mềm mại này của cô đã câu dẫn bản năng chinh phục của người đàn ông rồi…
Tóm lại là nơi yết hầu của anh bắt đầu trở nên khô nóng lên rồi.
Sự tự kìm chế của anh cũng không tồi đâu, bị một người phụ nữ đeo bám sát rạt này quấn lâu như vậy, anh vậy mà vẫn còn có thể duy trì thái độ quân tử của mình.
“Ha ha, tôi…thi Đại học xong rồi, tôi cuối cùng cũng vượt qua rồi, tôi được giải phóng rồi! Cạn ly!”
Cô gái nhỏ nhe hàm răng trắng bóc của mình ra, mỉm cười ngây ngốc, còn nói những lời say xỉn nữa, cô giơ cánh tay lên làm một động tác cạn ly, bàn tay nhỏ vỗ một phát vào mặt mình, hàng lông mi nhíu lại, cơ thể thì từ từ trườn xuống đất.
“Êh, cô sao vậy?”
Anh ôm lấy cái cơ thể mềm mại kia, và nhìn vào khuôn mặt nhỏ của cô, hửm, con nhóc này ngủ rồi sao?
CHƯƠNG 2: TÔI THÍCH.
Anh không phải là đang hù doạ thôi đâu.
Tính khí của anh cực kỳ xấu, tuy trước sau luôn giữ vẻ cao quý thanh lịch, nhưng những người bạn của anh ai ai cũng biết, thật ra anh cực kỳ có sát khí.
Cô gái nhỏ sững người, đôi mắt mơ màng nhìn anh, sau đó cô cười ngây ngốc vài tiếng, rồi chậm rãi nói: “Anh đẹp quá à, sao anh đẹp quá vậy hả…”
Phực…Sợi dây đàn nơi đáy lòng anh, chỉ bởi vì cái tính từ thẳng thắn của cô mà bị đứt rồi.
Cái dục vọng muốn ném cô gái đeo bám này đi đang dần dần nguội lại.
“Cô say rồi, mau buông tay!”
Nhưng cô vẫn ôm lấy eo anh thật chặt, toàn bộ phần ngực sáp lên người anh.
Cô híp mắt lại, đôi môi đỏ kiều diễm thì bĩu lên, cái miệng thì cứ lầm bầm không ngớt, hệt như là đang nũng nịu vậy.
“Ngủ với tôi đi, ngủ với tôi đi, ngủ với tôi đi…tôi muốn ngủ chung với minh tinh! Ngủ, chung…”
“Ngủ chung? Cô có chắc là mình ngủ được với tôi không, hửm!”
Hơi thở của anh dần dần nóng lên, có lẽ là do cô ôm quá chặt.
Cũng có lẽ là do một suy nghĩ nào đó…
Mà cũng có lẽ, là do cái ngữ điệu mềm mại này của cô đã câu dẫn bản năng chinh phục của người đàn ông rồi…
Tóm lại là nơi yết hầu của anh bắt đầu trở nên khô nóng lên rồi.
Sự tự kìm chế của anh cũng không tồi đâu, bị một người phụ nữ đeo bám sát rạt này quấn lâu như vậy, anh vậy mà vẫn còn có thể duy trì thái độ quân tử của mình.
“Ha ha, tôi…thi Đại học xong rồi, tôi cuối cùng cũng vượt qua rồi, tôi được giải phóng rồi! Cạn ly!”
Cô gái nhỏ nhe hàm răng trắng bóc của mình ra, mỉm cười ngây ngốc, còn nói những lời say xỉn nữa, cô giơ cánh tay lên làm một động tác cạn ly, bàn tay nhỏ vỗ một phát vào mặt mình, hàng lông mi nhíu lại, cơ thể thì từ từ trườn xuống đất.
“Êh, cô sao vậy?”
Anh ôm lấy cái cơ thể mềm mại kia, và nhìn vào khuôn mặt nhỏ của cô, hửm, con nhóc này ngủ rồi sao?
CHƯƠNG 2: TÔI THÍCH.
Anh không phải là đang hù doạ thôi đâu.
Tính khí của anh cực kỳ xấu, tuy trước sau luôn giữ vẻ cao quý thanh lịch, nhưng những người bạn của anh ai ai cũng biết, thật ra anh cực kỳ có sát khí.
Cô gái nhỏ sững người, đôi mắt mơ màng nhìn anh, sau đó cô cười ngây ngốc vài tiếng, rồi chậm rãi nói: “Anh đẹp quá à, sao anh đẹp quá vậy hả…”
Phực…Sợi dây đàn nơi đáy lòng anh, chỉ bởi vì cái tính từ thẳng thắn của cô mà bị đứt rồi.
Cái dục vọng muốn ném cô gái đeo bám này đi đang dần dần nguội lại.
“Cô say rồi, mau buông tay!”
Nhưng cô vẫn ôm lấy eo anh thật chặt, toàn bộ phần ngực sáp lên người anh.
Cô híp mắt lại, đôi môi đỏ kiều diễm thì bĩu lên, cái miệng thì cứ lầm bầm không ngớt, hệt như là đang nũng nịu vậy.
“Ngủ với tôi đi, ngủ với tôi đi, ngủ với tôi đi…tôi muốn ngủ chung với minh tinh! Ngủ, chung…”
“Ngủ chung? Cô có chắc là mình ngủ được với tôi không, hửm!”
Hơi thở của anh dần dần nóng lên, có lẽ là do cô ôm quá chặt.
Cũng có lẽ là do một suy nghĩ nào đó…
Mà cũng có lẽ, là do cái ngữ điệu mềm mại này của cô đã câu dẫn bản năng chinh phục của người đàn ông rồi…
Tóm lại là nơi yết hầu của anh bắt đầu trở nên khô nóng lên rồi.
Sự tự kìm chế của anh cũng không tồi đâu, bị một người phụ nữ đeo bám sát rạt này quấn lâu như vậy, anh vậy mà vẫn còn có thể duy trì thái độ quân tử của mình.
“Ha ha, tôi…thi Đại học xong rồi, tôi cuối cùng cũng vượt qua rồi, tôi được giải phóng rồi! Cạn ly!”
Cô gái nhỏ nhe hàm răng trắng bóc của mình ra, mỉm cười ngây ngốc, còn nói những lời say xỉn nữa, cô giơ cánh tay lên làm một động tác cạn ly, bàn tay nhỏ vỗ một phát vào mặt mình, hàng lông mi nhíu lại, cơ thể thì từ từ trườn xuống đất.
“Êh, cô sao vậy?”
Anh ôm lấy cái cơ thể mềm mại kia, và nhìn vào khuôn mặt nhỏ của cô, hửm, con nhóc này ngủ rồi sao?
Truyện khác cùng thể loại
53 chương
11 chương
71 chương
53 chương
121 chương
60 chương