Sau khi ăn uống no nê, Cảnh Tiểu Lang ở bên chân Nạp Lan Chỉ Thủy tựa vào, một cái móng vuốt vuốt lên bụng căng tròn. Nạp Lan Chỉ Thủy buồn cười nhìn cô, đưa ngón tay chọt chọt cái bụng tròn trịa, "Ô~" Cảnh Tiểu Lang thấp thấp kêu một tiếng, thanh âm ngược lại cực kỳ giống con mèo nhỏ, cô dùng mặt cọ lên chân Nạp Lan Chỉ Thủy. "Thịt viên, mi ăn nhiều quá." Ánh mắt nửa cưng chiều nửa trách móc nhìn cô, kéo cô vào trong lòng. Tiểu Lang mới sẽ không no~ Cảnh Tiểu Lang tự lẩm bẩm trong bụng một câu. Nạp Lan Chỉ Thủy tùy tiện ăn một chút, thu thập chút xíu, liền vọt đi tắm. Cảnh Tiểu Lang hai mắt trực thẳng nhìn chằm chằm cửa phòng tắm, vô vàn mơ mộng trong đầu. Thật muốn tắm chung với chị gái xinh đẹp~~ chị gái xinh đẹp lõa thể nhất định sẽ rất xinh~ bất tri bất giác, khóe miệng Cảnh Tiểu Lang đều chảy nước miếng. Một lát sau, Nạp Lan Chỉ Thủy mở cửa, một cổ hơi nóng đập vào mặt, cô khoác áo tắm ra ngoài. Cảnh Tiểu Lang đuổi sát theo sau, thừa dịp cô không chú ý chạy vào phòng ngủ. "Thịt viên?" Nạp Lan Chỉ Thủy thổi tóc, phát hiện Cảnh Tiểu Lang vùi ở chân giường. "Ô ô~" Cảnh Tiểu Lang há miệng, nhẹ nhàng kêu lên hai tiếng, ánh mắt từ đầu đến cuối nhìn chằm chằm giường lớn. "Mi muốn ngủ chung với ta?" Nạp Lan Chỉ Thủy dừng một chút, "Ô ô!" Cảnh Tiểu Lang lập tức vẫy vẫy đuôi, ngẩng đầu lên, lộ ra ánh mắt tha thiết. "Cũng không phải là không thể..." Từ lâu Nạp Lan Chỉ Thủy đã quen ngủ một mình, dù tối qua là thịt viên không biết từ lúc nào đã bò lên giường. Cô vốn muốn cự tuyệt, nhưng thấy thịt viên một bộ biểu tình đáng thương, vẫn là gật đầu đồng ý. Cảnh Tiểu Lang an tĩnh ở trong phòng nhìn chằm chằm Nạp Lan Chỉ Thủy, xem giờ, Nạp Lan Chỉ Thủy kéo chăn, vỗ giường tỏ ý thịt viên đi lên. Cảnh Tiểu Lang nhanh nhảu nhảy lên, "Ngủ chung không thành vấn đề, nhưng không được phép đi bậy trên giường." Nạp Lan Chỉ Thủy cho một cái ánh mắt ý vị cảnh cáo. Chị gái xinh đẹp, Tiểu Lang mới sẽ không đại tiện tiểu tiện trên giường, Tiểu Lang là thích sạch sẽ nha! Miệng Cảnh Tiểu Lang giật giật, nhìn vào mắt Nạp Lan Chỉ Thủy giống như thịt viên đang trả lời cô vậy. Nạp Lan Chỉ Thủy lên giường, Cảnh Tiểu Lang lập tức nhảy vào trong ngực cô. "Thịt viên, mi ngủ bên cạnh, lỡ nửa đêm ta đè mi mất làm sao?" "Ô ô~~" Cảnh Tiểu Lang lắc đầu mãnh liệt, Nạp Lan Chỉ Thủy vuốt trán, cô bỗng tỉnh hồn, bản thân hệt như đang nói chuyện với một con chó con vậy, hơn nữa nó hình như còn nghe hiểu được. Thôi cứ ngủ trước đã, ngày mai còn rất nhiều chuyện cần phải xử lý. Nạp Lan Chỉ Thủy quyết định không lại nghĩ nhiều, kéo chăn, trùm lên trên người Cảnh Tiểu Lang và mình. "Ngủ ngon, thịt viên!" "Ô ô!" Trong bóng tối, Cảnh Tiểu Lang rúc vào ngực Nạp Lan Chỉ Thủy, tìm được vị trí thoải mái đặt đầu lên. Trong giấc mộng, Nạp Lan Chỉ Thủy chỉ cảm thấy ngực đứt quãng truyền tới một cỗ ấm áp, tối này cô lại không mơ thấy chiêm bao. Sáng hôm sau, Nạp Lan Chỉ Thủy dưới tiếng chuông ầm ĩ, lông mi thật dài giật giật. Cô từ từ mở mắt, trên tay truyền tới cảm giác ấm áp. Nạp Lan Chỉ Thủy đưa mắt nhìn, chỉ thấy thân người Cảnh Tiểu Lang cuộn thành một đoàn, rúc vào ngực cô. Hai lỗ tai ngắn nhỏ đầy lông nhung khẽ động hai cái, chắc là do tiếng chuông báo thức. Nạp Lan Chỉ Thủy đưa tay nhấn chốt chuông báo thức, ánh mắt nhu hòa lướt qua tiểu tử. Trong chốc lát, lỗ tai Cảnh Tiểu Lang không còn run. Nạp Lan Chỉ Thủy đứng dậy xuống giường, giúp cô đắp kín mền. Sợ sẽ đánh thức cô ấy, cô nhón chân nhẹ nhàng rời khỏi phòng. Nạp Lan Chỉ Thủy trước khi rời cửa đặc biệt làm một phần sandwich đặt trong khay, còn cả một chén sữa bò, rất sợ tiểu tử thức dậy sẽ thấy đói bụng. Ngay khi cô vừa ngồi vào ghế lái, liền hít sâu một hơi, cảm thấy giấc ngủ tối qua hình như tốt một cách lạ thường. Cô bỗng cảm thấy thịt viên là sứ giả trời cao phái tới, nhưng cũng chỉ được một lúc cô liền cảm thấy ý nghĩ này của mình có chút buồn cười. 10h sáng cô đến buổi triển lãm của tập đoàn Venus đúng giờ, Sở Khiết sớm đã chờ cô ở cửa. "Đại mỹ nữ Nạp Lan, khí sắc cậu hôm nay không tồi nga~" "Ừm." Nạp Lan Chỉ Thủy đối với cô gật đầu tỏ ý. "Cậu làm ơn đừng vừa khen một câu, lại bày ra bộ mặt bị liệt như vậy." Nạp Lan Chỉ Thủy liếc nhìn cô, cô liền lập tức không lên tiếng. "Thấy bảo tổng giám đốc tập đoàn Venus hôm nay sẽ đến, nhưng cũng không công khai lộ diện. Người này có chút cổ quái, không thường xuất hiện ở nơi công cộng." Dọc trên đường đi Sở Khiết ghé vào bên tai Nạp Lan Chỉ Thủy, nhỏ giọng nói. "Cô ấy hẳn sẽ lẫn vào những người đến xem, chắc là chơi trò bí mật?" "Rất có thể là vậy." Sở Khiết nhả ra một câu. Sau khi buổi lễ khai mạc kết thúc, người đi xem rối rít hướng về tủ kiếng trưng bày Băng Lam Chi Lệ. Nhưng Nạp Lan Chỉ Thủy cũng không có ý định tham gia náo nhiệt. Cô cười lạnh, rõ ràng là hàng giả, nhưng chỉ cần thu hút được tâm điểm chú ý của mọi người, nó sẽ trở thành hàng thật. Cô kéo Sở Khiết, "Nạp lan đại tiểu thư, cậu làm sao vậy?" Nạp Lan Chỉ Thủy hướng cô lắc đầu, "Á!" Sở Khiết lộ ra nét mặt giật mình, nhưng ngay sau đó liền hiểu rõ. "Người kế nhiệm tập đoàn Nạp Lan, Nạp Lan Chỉ Thủy." Sau lưng vang lên một đạo giọng nữ, Nạp Lan Chỉ Thủy nghiêng đầu. Sở Khiết sợ run sững sốt, chỉ có thể dùng một từ để hình dung cô gái trước mắt đó là —— bốc lửa. Cả thân người mặc bộ áo da dùng để đi xe mô tô bó sát màu đen làm hiện lên vóc người hoàn mỹ lồi lõm thích thú, tóc ngắn màu nâu đỏ hơi quăn hợp với đôi mắt xanh lá cây đậm thâm thúy với cái mũi cao, giống như người trên phim điện ảnh bước ra vậy. Đặc biệt quanh thân cô ấy toát ra hơi thở cương liệt lãnh khốc, lại mang một loại cuốn hút khiến người ta không kềm được sùng bái. "Tôi dám khẳng định tôi cũng không quen biết cô." Nạp Lan Chỉ Thủy lạnh lùng trả lời một câu, vẻ ngạo nghễ không chút nào thua kém cô ấy. Sở Khiết ở bên cạnh hai người cảm thấy bầu không khí xung quanh đè ép xuống trong nháy mắt, cô không kềm được lui về sau hai bước. "Thật ngại, sự thật tôi cũng không quen biết cô, chỉ là tôi vừa rồi nhìn thấy tên cô được ký bên trên. Sau đó tôi lơ đãng nhìn thấy cô, rồi thuận theo tự nhiện ráp cô với cái tên lại thì có được dãy số đúng." Khóe miệng cô gái tóc ngắn vạch ra độ cong hoàn mỹ. "Tôi chỉ có thể nói cô có trực giác thật đáng kinh ngạc, haha." Nạp Lan Chỉ Thủy trả lời. Sở Khiết âm thầm suy nghĩ Nạp Lan Chỉ Thủy đây là đang tính toán điều gì, đối thoại của hai người lại có bí hiểm gì. "Người tới nơi đây chỉ có một mục đích, tôi lỗ mãng hỏi một chút, mục đích của Nạp Lan tiểu thư là gì vậy?" Ánh mắt cô gái tóc ngắn liếc về hướng đám người tụ tập. "Từ trước đến giờ tôi chỉ có hứng thú với những vật có giá trị, hàng giả trước nay đều chưa từng nằm trong danh sách của tôi." Nạp Lan Chỉ Thủy khinh miệt nhìn đám người. "Thật trùng hợp, tôi cũng nhất trí ý kiến của Nạp Lan tiểu thư." Cô gái tóc ngắn cầm lên ly rượu trên khay, một ly đưa cho Nạp Lan Chỉ Thủy, một ly cầm trong tay. Cô giơ tay lên hướng Nạp Lan Chỉ Thủy kính rượu, Nạp Lan Chỉ Thủy tựa như lễ phép cụng ly. "Tôi từng nghe nhiều về những chuyện liên quan Nạp Lan tiểu thư, hôm nay vừa thấy quả nhiên vẫn là người thật tương đối thú vị." Nữ tữ tóc ngắn cười nói. "À? Hôm nay tôi cũng mới biết thì ra tổng giám đốc tập đoàn Venus cũng là dân đua xe." Nạp Lan Chỉ Thủy hồi đáp bằng nụ cười sâu xa mà thú vị. "Gì vậ..." Sở Khiết kinh hoảng thất thố nhìn cô gái tóc ngắn, Người này là tổng giám đốc tập đoàn Venus??! Cô gái tóc ngắn cũng chỉ thoáng qua nét kinh ngạc, ánh mắt Nạp Lan Chỉ Thủy đang hướng về chỗ ngực trên bộ đồ bó sát của cô. Rõ ràng mẫu vòng tròn lấy hai chữ L.K trên đó, là cùng một dạng vòng hoa văn.