Sinh tồn ở thế giới ninja
Chương 11
Đợi họ giới thiệu xong, Ino vô cùng nhiệt tình kéo tay Uri, nói tiếp.
“Tớ biết đột nhiên mời cậu ra thế này có hơi đường đột, nhưng thực sự qua ngày hôm nay sẽ rất hiếm có cơ hội rảnh rỗi gặp nhau nữa. Cậu không phiền chứ?”
“Ừm, không sao. Tớ mới tới, được làm quen với các cậu cũng rất vui mà.”
“Vậy thì hay quá! Tớ thực sự rất hâm mộ cậu! Năng lực của cậu hẳn là siêu lắm mới được đặc cách tốt nghiệp, còn chung nhóm với Sasuke – kun…” Nói đến đây, vẻ mặt cô nàng có chút tiếc nuối.
“Đừng nói vậy, nhóm của cậu cũng rất tuyệt. Bộ ba Ino-Shika-Cho còn gì.” Uri cười trừ.
“Bộ ba gì chứ… tớ chỉ mong không làm mất mặt thế hệ trước…” Vừa nói cô vừa liếc xéo hai tên con trai.
“…” Uri nghẹn lời.
Ino =.= quả nhiên luôn thẳng thắn như vậy.
Thức ăn lần lượt được mang lên, Choji liền cái gì cũng không quan tâm nữa, cúi đầu chén say sưa.
Ngược lại, Shikamaru bất ngờ hỏi.
“Yonehara, đội 7 các cậu là ai phụ trách thế?”
“À, là một thầy giáo tên Hatake Kakashi, có vẻ bí hiểm lắm.”
“Bí hiểm?”
“Ừ. Thầy ấy đeo một cái mặt nạ màu đen che gần hết khuôn mặt, ngay cả ăn cũng rất khéo léo, bọn tớ không tài nào nhìn kịp diện mạo.”
“Ôi trời, trên đời này còn có người như vậy nữa sao?” Ino cảm thán.
“Ông thầy đó lợi hại chứ?” Shikamaru đưa thịt vào vỉ nướng, hỏi tiếp.
“Đương nhiên rồi, thầy ấy là jonin mà! Bọn tớ đã được chứng kiến thầy dùng cả thể thuật, ảo thuật và nhẫn thuật, thực sự là… rất nhanh.” Uri thở dài đáp.
“Nghe kích thích quá! Đội của cậu thật là đặc biệt!” Ino giương cặp mắt lấp lánh đầy mơ mộng. “Có một ông thầy tài giỏi bí ẩn, có cả Sasuke đẹp trai lạnh lùng. Hu hu, tại sao cậu và trán vồ lại may mắn thế chứ? Cuộc đời thật bất công!” Khóc ròng T.T
“Khụ… còn giáo viên của các cậu thì sao?” Uri khẽ ho khan, nhanh chóng chuyển chủ đề.
“Đó là một thầy giáo tên Sarutobi Asuma. Thầy ấy… lúc nào cũng cầm một điếu thuốc.”
“Đúng vậy. Ngày hôm qua lúc gặp mặt, thầy ấy thổi khói thuốc vào mặt bọn tớ làm cho cả đám chảy nước mắt, sau đó mới thản nhiên giới thiệu tên của mình, còn dọa dẫm vài câu…” Ino tiếp lời Shikamaru.
“Quá đáng hơn, thầy ấy tự động xuyên tạc rằng bọn tớ đang khóc vì nghe thầy nói mình nghiêm túc nữa chứ!” Choji hiếm có lúc ngẩng mặt khỏi bát, căm phẫn lên án.
“Ha ha… thú vị thật.” Uri nheo mắt cười, nhìn bộ dạng bất đắc dĩ của ba người trước mặt, không khỏi cảm thấy vui vẻ.
“Mà nãy giờ các cậu chỉ mải nói thôi. Mau ăn đi!” Choji vỗ bụng, nhìn ba người cười híp mắt. oOo
Tại văn phòng Hokage.
Sarutobi ngồi bên bàn làm việc, thanh âm già nua chậm rãi vang lên.
“Kakashi, hôm nay ta gọi cậu tới đây để nhắc nhở cậu một số điều.”
“Vâng, xin ngài cứ nói.”
“Cậu cũng biết đấy, mấy đứa trẻ trong đội 7 đều không phải những người tầm thường, nhóm của cậu lại đặc biệt có đến 4 genin, việc chỉ dẫn sẽ vất vả hơn nhiều so với các nhóm khác. Mong cậu để tâm.”
“Đó vốn là bổn phận của tôi, Hokage – sama.”
“Ta nghe nói sáng nay cậu đã cho chúng làm bài tập huấn luyện. Kết quả tốt chứ?”
“Vâng, cả bốn đều đạt. Và chúng làm tôi thật sự bất ngờ.”
“Về năng lực sao?”
“Cả tinh thần đoàn kết nữa ạ. Chúng đã phối hợp với nhau, và... phá hủy tất cả chuông.”
“Ồ? Phá hủy?”
“Vâng, đòn kết liễu của cô bé nhà Yonehara rất ấn tượng.”
“Ha ha, nếu là cô bé đó thì ta cũng có chút hiểu cảm giác của cậu rồi đấy. Được rồi, từ ngày mai ta sẽ giao nhiệm vụ cho đội 7. Giờ thì cậu có thể đi.”
“Vâng, chào ngài.” oOo
Trong rừng, tiếng sột soạt của cỏ cây thỉnh thoảng vang lên, xen lẫn đó là thanh âm trò chuyện trầm thấp.
“Thấy rồi!”
“Cách mục tiêu bao xa?”
“Khoảng 5 mét, sẵn sàng bất kì lúc nào.”
“Em cũng đã sẵn sàng.”
“Em cũng vậy.”
“Được. Hành động thôi!!!”
“Aaaaaa!!!!!!!!”
“Bắt được rồi! Có một cái nơ bên tai trái. Chắc chắn là nó!”
“Vậy thì tốt. Nhiệm vụ bắt mèo Tora của đội 7 – hoàn thành!” oOo
Trước bàn làm việc, ngài Hokage vĩ đại cầm một tẩu thuốc, trực tiếp bỏ qua vẻ mặt đau đớn của con mèo vừa gặp lại chủ cùng hàng loạt ánh mắt đồng cảm hướng về nó, bình tĩnh cầm tờ danh sách.
“Được rồi. Nhiệm vụ tiếp theo dành cho đội 7 của Kakashi chính là : chăm trẻ giúp một ông bố, xách giỏ đi chợ ở làng bên, vác cuốc đào khoai, và…”
“Không! Không! Nếu là loại nhiệm vụ như vậy thì bỏ đi! Bọn cháu cần một nhiệm vụ khác! Một nhiệm vụ khó khăn hơn cơ!!!” Naruto kháng nghị mãnh liệt.
Cậu ấy nói đúng! Sasuke thầm tán thành.
Lắm chuyện quá! Sakura trừng mắt.
Aizz… mình biết sẽ có ngày hôm nay mà! Kakashi cười bất đắc dĩ.
Sao cũng được! Uri thản nhiên nâng tay vuốt một lọn tóc.
“Cái thằng ngốc này! Dù có nói gì thì các em cũng mới chỉ là tân binh, đều phải bắt đầu từ những nhiệm vụ đơn giản biết không hả?” Iruka đập bàn giáo huấn.
“…”
Sau đó tất nhiên là một màn lên án nửa cầu xin nửa bắt ép của Naruto, phần giảng giải đến từ quý ngài Hokage và cái cốc đầu đau điếng của Kakashi. Kết quả…
“Được rồi, nếu cháu đã kiên quyết như vậy, ta sẽ thử giao cho các cháu một nhiệm vụ cấp C.” Sarutobi cười nói. “Đó là hộ tống một người.”
“Hay quá!” Naruto đạt được ước muốn, vui vẻ hỏi. “Người đó là ai vậy ông? Là công chúa? Hay hoàng tử?”
“Cháu sẽ biết ngay thôi.”
Sau tiếng gọi của Sarutobi, cửa chậm rãi mở ra, một người đàn ông bước vào.
“Gì đây? Ninja sao mà toàn trẻ con thế này?” Ông ta dùng ánh mắt nghi ngờ có chút xấc xược đánh giá bốn đứa trẻ, sau đó vẻ mặt rất đỗi nguy hiểm giới thiệu.
“Cho các ngươi biết, ta là Tazuna – thợ xây cầu trứ danh. Sắp tới ta phải hoàn thành một cây cầu, vì vậy các ngươi có nhiệm vụ hộ tống ta về làng an toàn. Xem như ta giao cả tính mạng mình cho các ngươi.”
Hả?!
“Làng của ông ở đâu?” Uri bất ngờ lên tiếng.
“Ta ở Sóng quốc.”
Nghe được câu trả lời, vẻ mặt nàng có chút cổ quái.
Tazuna? Sóng quốc? Hộ tống? Và...
Xây cầu?
Nàng nhớ ra rồi!
Ha ha! Đây chẳng phải lão già xuất hiện ở phần đầu truyện đó sao? Quả thực là càng nghĩ tới càng làm cho người ta nghiến răng nghiến lợi. Cho dù ông ta có nỗi khổ riêng, nhưng hành động nói dối cấp bậc nhiệm vụ là không thể tha thứ!
Cũng chính vì lời nói dối đó mà đã hại Kakashi bị thương, Sasuke suýt chết, phong ấn cửu vỹ mà Minato dùng cả tính mạng đánh đổi tưởng như bị phá hủy, Naruto thì bị hành hạ tơi bời ‘nhờ’ tuyệt chiêu thiên sát thủy phi của Haku,… quả thực hành động vô tâm nhất thời của ông ta đã suýt giết cả nhóm bốn mạng người này.
“…”
Thành viên đội 7 thấy Uri sau khi hỏi xong toàn thân lại phát ra sát khí dày đặc không chút che giấu, cảm thấy vô cùng khó hiểu.
Tazuna trực tiếp đối mặt với ánh mắt của Uri, một trận hàn khí xông từ bàn chân lên đỉnh đầu, trong lòng không khỏi chột dạ. Con bé này… sẽ không phải nó biết gì rồi chứ?
“Đi thôi.” Uri nhàn nhạt nói, dẫn đầu bước khỏi phòng. oOo
Đoàn người chậm rãi di chuyển, chẳng mấy chốc đã rời khỏi làng Lá.
“Thầy Kakashi à!”
“Gì vậy Sakura?”
“Ông Tazuna đây là người ở Sóng quốc, nhưng lại phải tới tận chỗ chúng ta để tìm người hộ tống, chẳng lẽ ở Sóng quốc không có ninja sao?”
“Đúng vậy, ở đó không đó ninja.” Kakashi chậm rãi giải thích. “Thực ra, ở các quốc gia khác, mặc dù văn hóa và phong tục không giống nhau, nhưng làng ninja và ninja vẫn tồn tại. Cụ thể, đối với nhiều quốc gia trên khắp các lục địa, sự tồn tại của làng ninja được xem như một lực lượng quân sự. Đây là cách để giữ lợi thế so với các nước láng giềng. Tuy nhiên, các em nên nhớ rõ, những làng ninja này không chịu sự quản lý của chính quốc, mà được xem như ngang hàng. Trường hợp của Sóng quốc, vì chỉ là một đảo quốc nhỏ, khó bị các quốc gia khác ảnh hưởng, nên việc xây dựng làng ninja là không cần thiết. Những quốc gia còn lại có làng ninja, bao gồm : Hỏa quốc – làng Lá, Thủy quốc – làng Sương Mù, Lôi quốc – làng Mây, Thổ quốc – làng Đá và Phong quốc – làng Cát. Người đứng đầu mỗi làng sẽ được ban danh hiệu là kage. Gồm có : Hokage, Mizukage, Raikage, Tsuchikage và Kazekage. Họ chịu trách nhiệm thống lĩnh hàng trăm ngàn ninja trên thế giới.”
“Wow! Hokage tuyệt thật!” Lão già làng mình thật sự phi thường vậy sao? Khó tin quá!
“Hừm…” Nhớ tới ông lão luôn chảy máu mũi mỗi khi cậu thi triển thuật quyến rũ, Naruto cũng khẽ cau mày.
“Các em đang nghi ngờ sức mạnh của ngài Hokage đúng không?” Giọng nói bình tĩnh của Kakashi vang lên ngay trên đỉnh đầu.
Sakura và Naruto vô cùng chột dạ, lắc đầu như trống bỏi.
Kakashi cũng không truy cứu, cười híp mắt xoa đầu hai người.
“Các em đừng lo lắng. Trong nhiệm vụ ở cấp độ C, chúng ta sẽ không đụng độ ninja làng khác đâu.”
Uri liếc xuống vũng nước dưới chân, khẽ hừ lạnh.
Tất nhiên sẽ không đụng độ ~ nếu nhiệm vụ này thật sự là cấp C!
Truyện khác cùng thể loại
112 chương
294 chương
34 chương
239 chương
70 chương
188 chương