Siêu Việt Thăng Cấp Hệ Thống

Chương 17 : Dụ người

Lê từng bước chân nặng nề tới lớp, đám nhóc ai nấy đều uể oải, chỉ riêng nhóm 4 người Hạo Thiên là vẫn tươi tỉnh. Bọn nhóc nằm dài trên bàn và rất muốn nhắm mắt lại ngủ nhưng khi nghĩ tới sắp có chuyện vui để coi thì ngay lập tức khuôn mặt tươi tỉnh trở lại. Và chuyện vui đó là chuyện mà thầy Hoắc sẽ đền bù cho Hạo Thiên và tiểu Siêu 2 món đồ, 1 là kiếm Young Genji lv 5 và 1 cây súng Senzu lv 5 của Hạo Thiên với 1 thanh Senji lv 5 của tiểu Siêu. Ai bảo, ăn hiếp Hạo Thiên làm chi, cơ mà cũng chỉ bị Hạo Thiên lừa, chơi một vố rõ đau mà Hoắc Triển Bạch không biết rằng Hạo Thiên chỉ giả vờ bị thương. Khi Hoắc Triển Bạch bước vào lớp thì cả lớp đứng lên chào và có 3 món vũ khí bay về phía Hạo Thiên và tiểu Siêu. 2 người nhận lấy món đồ của mình khi thầy Hoắc đang nhìn chúng với vẻ mặt tiếc nuối và đau khổ vô cùng. 3 món vũ khi này cũng không phải re nó tới tận 25 vạn tinh tệ chứ không phải ít. Hoắc Triển Bạch đau long nhìn 25 vạn tinh tệ của mình bay đi, rời khỏi mình. Tiền của hắn mỗi tháng cũng chỉ được có 5 vạn tinh tệ, hắn phải ăn ít lại để để dành tiền khi nào hội đấu giá các vật phẩm hiếm hắn lại mua, mà bây giờ lại mất tận 25 vạn cho 2 tên nhóc hỏi sao không đau lòng cho được chứ. 3 món đồ bag về phúa Hạo Thiên và tiểu Siêu, 2 món bên Hạo Thiên và 1 món bên tiểu Siêu. Thanh kiếm Young Genji là thanh kiếm dài khoảng 30cm, vỏ kiếm khắc hình rồng uốn quanh và có màu huyết sắc. Một thanh kiếm màu đỏ rực rỡ như màu tóc của Hạo Thiên vậy, khi đi chung với Hạo Thiên lại càng nổi bật hơn nữa. Súng Senzu. Đây là cây súng màu bạc lấp lánh, ngắn và bắn bằn mana của bản thân vật chủ. Kiếm Senji, là một cây kiếm dài giống với một thanh kanata, hơi cong và với lưỡi kiếm khắc hình rồng, thanh kiếm màu xanh biển giống với màu tóc của tiểu Siêu. Cả 3 món vật phẩm đều có thể nâng cấp nếu có đủ đồ để luyện chế cho nó. Cầm vũ khí của mình Hạo Thiên và tiểu Siêu bỏ vào không gian giới chỉ của mình và ngồi xuống với vẻ mặt thỏa mãn. Còn cả lớp thù trầm trồ trước món vũ khí, một số thì khẽ cười nhỏ vì khuôn mặt của thầy Hoắc. Rồi xong, tiết học cũng bắt đầu và tiểu Siệ với Hạo Thiên lại ngồi đọc sách và lơ bài giảng của thầy Hoắc. Các buổi học cứ thế tiếp tục ngày qua ngày lại, cứ một ngày học lý thuyết một ngày huấn luyện, riêng nhóm Hạo Thiên thì sáng phải dậy sớm để huấn luyện riêng với thầy Phong. Dần dần bọn nhóm cũng quen và không còn cảm thấy buồn ngủ khi phải dậy sớm nữa. 3 tháng sau Đã quen với việc luyện tập mỗi sáng, bọn nhóc không còn cảm thấy mệt mỏi hay thiếu ngủ nữa mà bây giờ trong chúng đã mạnh lên hẳn, tất cả đều đã bước vào cấp 20, riêng Minh Thi và Ninh Dịch thì cấp 30, tiểu Siêu và Hạo Thiên thì cũng đã chạm được mức 40 cấp. Tốc độ tu luyện của lũ trẻ khiến Thiên Vũ Phong cũng phải bất ngờ, trừ Hạo Thiên và tiểu Siêu ra, đám trẻ làm ông rất hài lòng. Ngoài việc tu luyện với thầy Phong ra, bọn nhóc còn được huấn luyện dưới sự chỉ dạy của Hạo Thiên. Chúng có thêm nhiều kinh nghiệm hơn trong chiến đấu "Ahhhh, cuối cùng cũng có một ngày nghỉ ngơi rồi" Trần Thống Trung la lên trong sự sung sướng. "Đừng có mừng vội, chúng ta chỉ có thể nghỉ được có 2 ngày do có trung tướng, trung tá gì tới đấy, sau buổi đó là chúng ta được về nhà 3 ngày để xin tiền đi buổi huấn luyện gì đấy ở quân đội" Ninh Dịch lên tiếng dập tắt hy vọng của Trần Thống Trung một cách phủ phàng "Đúng đấy, tuy chúng ta được nghỉ nhưng cũng phải cố gắng tu luyện" Lưu Dạ lên tiếng "Ahhhhh, đừng làm mất vui chứ" Hàn Minh Kỳ la lên "Đừng làm ồn nữa" Hạo Thiên nói "Boss à, cậu sao cứ đọc sách mãi thế, không chán à!?! "Mộc Lâm hỏi khi Hạo Thiên đang cắm cúi đọc sách "Cho biết thêm về các hệ nguyên tố thôi" Hạo Thiên lạnh nhạt trả lời "Haizzz, chán quá đi, chúng ta đi ra ngoài chơi đi, sẵn tiện.....cua vài cô chơi ^^ " Trần Thống Trung cười khoái chí nói "Cũng được, chúng ta ra ngoài dạo một lát " Hạo Thiên cất quyển sách và đứng dậy nói "Chúng ta đi thôi" cả đám hăng hái đi ra ngoài KTX Cả đám đi đến đâu cũng gây sự chú ý, ai cũng đẹp trai, đáng yêu và trung tâm của mọi sự chú ý luôn là Hạo Thiên với tiểu Siêu, 2 người có 2 màu tóc và màu mắt hoàn toàn trái ngược nhau, cả đám đi đến đâu cũng cười nói vui vẻ, vừa đi vừa hóng mát. Biết bao người đi đường, cả nam lẫn nữ đều bị hút hồn bởi vẻ đẹp của đám nhóc. Đang đi thì bỗng Hạo Thiên thấy phía trước có một bóng người rất quen thuộc đang đi về phía họ. Và cậu nhận ra ngay khi thấy màu tóc của người đó, một mái tóc màu tím đặc trưng xõa ra sau lưng, đó là Thiên Vũ Phong _ thầy của cậu. Cậu nhanh chóng chạy về phía Thiên Vũ Phong và nhảy lên. Cùng lúc đó Thiên Vũ Phong cũng đưa tay ra hướng về phía Hạo Thiên nhảy lên thế là "ĐÙNG" Khói bay tán loạn làm mù mịt cả một vùng, không ngờ, đám nhóc thấy Hạo Thiên nhảy về phía Thiên Vũ Phong tưởng đòi ẫm ai ngờ rằng lại làm cái "ĐÙNG" như thế, đừng nói gặp nhau là đánh nhé. Đám nhóc đang ho khụ khụ vì khói bay làm mờ cả một vùng, lúc này Hạo Thiên với Thiên Vũ Phong trong làn khói vẫn còn đang tiếp tục đánh, đám đông thấy có đánh nhau cũng tò mò bu lại xem. Ai ngờ mới bu lại thì từ trong làn khói bay ra một bóng hình nhỏ, đó là Hạo Thiên, bị đá bay thẳng ra ngoài đụng vào vách tường trước KTX lớp V thế là "Ầm" một cái, sập vách tường. Thế là một lần nữa khói lại bốc lên, mù mịt cả một khu. Đám người bu lại xem thấy bóng người bay ra là một đứa nhóc mà lại đập vào vách tường tới nỗi sập vách thì há hốc mồm, dụi mắt liên tục xem mình có phải là đang nhìn lầm không, có người còn tự đánh mình xem là đang mơ hay đang thức nữa, thật tức cười, Hạo Thiên đứng dậy từ trong đống tường sập với sự giúp đỡ nhanh trí bay ra phía sau đỡ Hạo Thiên của tiểu Siêu, chi bằng Hạo Thiên đụng vách thì người đụng sập vách và đỡ phía sau Hạo Thiên lain là tiểu Siêu. Điều đó cho thấy sự quan tâm của tiểu Siêu cao tới mức nào. Hạo Thiên với tiểu Siêu đứng dậy, phóng ra khỏi đống đổ nát và đi về phía Thiên Vũ Phong. Với một cọng tóc cong trên đầu, và khuôn mặt đáng yêu cùng mái tóc đỏ nổi bật, cậu vừa đi về phía Thiên Vũ Phong vừa cười một cách đáng yêu và nói " lão sư à, hôm nay sao người lại ở đây vậy" "Hahaha, bị như vậy mà con vẫn cười được sao, bây giờ sập vách rồi làm sao đây, hay ta đạp hết cả khu lớp V rồi kêu hiệu trường xây lại nhỉ" Thiên Vũ Phong vừa cười vừa nói "con không sao, chút vết thương ngoài da này hôm sau là hết, mà...con thấy ý kiến đập hết xây lại là một ý kiến hay đấy chứ. ^^" Hạo Thiên cười gian xảo nói "này này, 2 người đang nói giỡn đấy ạ, đập rồi chúng ta lấy tiền đâu mà đền cho học viện đây chứ" Lưu Vân hốt hoảng lên với câu nói của thầy Phong và Hạo Thiên "Chỉ là một cách để dụ người ra thôi" Hạo Thiên cười gian xảo nói "Dụ người? Ai vậy?" Lưu Dạ tò mò hỏi "rồi cậu sẽ biết thôi ^^ " Hạo Thiên lại cười gian xảo nói. Khuôn mặt của cậu lúc này càng làm cho bọn trẻ sợ hơn. Y như một con quỹ nhỏ đang toan tính hại người vậy. "rồi cậu đập chút nữa có người đến bắt ai sẽ đền cho học viện đây.?" Mộc Lâm nói với vẻ mặt tò mò "Chút nữa tớ sẽ đền được chưa, các cậu nói nhiều quá" Hạo Thiên nhăn mặt "Rồi bắt đầu, lão sư à tiếp tục đi " Hạo Thiên quay mặt sang Thiên Vũ Phong và nói "Ok, con muốn gì cũng được" Thiên Vũ Phong vừa dứt lời thì ngay lập tức phóng về phía Hạo Thiên. Người ngoài nhìn vô giống như Thiên Vũ Phong đang ăn hiếp lũ trẻ mà đâu có ngờ tất cả chỉ là diễn kịch. Thiên Vũ Phong phóng tới Hạo Thiên nhưng cậu không tránh hay đánh trả lại mà cười. Một nụ cười đáng yêu làm lòng người xao xuyến nhưng bâh giờ khong phải là lúc mơ mộng hay xao xuyến mà là tại sao tên nhóc đó không tránh, rất nhiều câu hỏi đặt ra vì lí do tại sao Hạo Thiên không tránh mà đứng đấy, và vì không tránh nên là "Ầm" lại đụng sập vách tường khu lớp V, và Hạo Thiên lại đứng dậy, nhưng lần màu không có tiểu Siêu đứng sau lưng do Hạo Thiên bảo cậu không được xen vào nữa. Lúc này bọn người vây quanh lại thêm một pha há hốc mồm, chúng không tun vào mắt mình nữa khi mà 1 đứa nhóc chỉ khoảng 5, 6 tuổi lại có thể đụng sập vách mà còn đứng dậy với một vẻ mặt tươi như chưa từng được tươi vậy. Lại đến, Thiên Vũ Phong lại xong tới Hạo Thiên thêm một lần nữa và.....có một giọng nói vang lên "Dừng tay lại cho ta" với uy áp vô cùng lớn nhưng nhiêu đó thì nhằm nhò gì khi Thiên Vũ Phong là người trên Thiên giới chứ Vậy là, Thiên Vũ Phong tiếp tục xong về phía Hạo Thiên đánh cậu bay về phía vách tường nhưng.....lần này có một bóng người phía sau cậu, không phải là bóng hình nhỏ nhắn như tiểu Siêu mà là một bóng hình cao, một bờ vai rộng đang đỡ lấy cậu, với một mái tóc màu xanh biển, mái tóc dài xõa ra và mượt mà khẽ bay trong gió, thân hình cao khoảng gần 1m80. Hạo Thiên khẽ nhìn lên người đỡ mình và nở nụ cười nói " chào pa, pa đến trường con có việc gì sao ạ" Đúng vậy, đó là cha cậu - Đường Thiên Long, ông bất ngờ trước câu hỏi của con mình và khi nhìn về phía Thiên Vũ Phong đang đứng đằng xa thì mặt ông nhăn lại, đỏ lên và la lên "ngươi là ai, dám to gan trong trường đánh con ta" Lúc này lại có một người phụ nữ chạy lại, một khuôn mặt cùng làn da trắng noãn, một vẻ đẹp bách bàn nan miêu, đẹp tới nỗi không lời nào có thể miêu tả được, cùng mái tóc màu đỏ như ánh bình minh, đôi mắt màu vàng, đấy là mẹ của Hạo Thiên - Vương Thiên Nhi và cô đang chạy về phía cậu. Dừng lại trước mặt con mình, Vương Thiên Nhi lấy tay sờ lên mặt con mình và nói một cách nhẹ nhàng " con không sao chứ, có bị nặng không vậy" "Chào mẹ ạ, con không sao hết " Hạo Thiên thấy mẹ cậu còn quan tâm mình như thế thì trong lòng rất vui Vừa dứt lời, cậu thấy khuôn mặt mẹ mình biến sắc và đang quay lưng về phía cậu giọng nói vang lên " Là kẻ nào to gan dám đánh con trai của lão nương, mau chóng thò mặt ra nếu không hôm nay học viện này, SẬP" P/s: sau này tóc và mắt của Hạo Thiên sẽ sửa thành tóc màu đỏ và có 2 đường tóc 2 bên là màu xanh biển, có một cọng tóc cong phía trên, mắt 2 màu, bên phải là màu tím, bên trái là màu xanh biển.