Siêu Thần Cơ Giới Sư
Chương 155 : Mặt mũi của kẻ có năng lực
Editor: Nguyetmai
Trở thành người tham dự cốt truyện chính với thân phận là hợp tác thì hẳn sẽ nhận được nhiệm vụ khác với game thủ, Hàn Tiêu rất chờ mong.
Aumera có vẻ là kẻ địch ngầm của mình, Hàn Tiêu gật đầu nghĩ: "Đến lúc đó rồi tính sau, bây giờ không vội làm gì, đây chẳng qua chỉ là một lãnh địa nhỏ mà thôi."
Hàn Tiêu xem bảng thông tin, anh vừa mới tích được thêm hơn một triệu điểm kinh nghiệm. Hải Lam Tinh có mười chín thôn tân thủ, trừ sáu cái ở Andia, núi Đại Giác và thị trấn Lục Cốc ra thì anh còn mười một cơ hội để dụ game thủ chuyển nghề nữa, lúc đó lên đến cấp 60 dư xăng rồi! Sau đó, anh có thể tới một số nơi nguy hiểm để thu thập những sở trường, kỹ năng và máy móc hiếm. Vậy nên mới có một câu nói "Max level mới là bắt đầu", mặc dù không có hạn mức đẳng cấp cao nhất trong phiên bản nhưng cứ tăng cấp lên cũng sẽ không có lợi cho sức chiến đấu.
Đã có nguồn kinh nghiệm dồi dào, Hàn Tiêu liền mạnh tay sử dụng luôn chỗ kinh nghiệm này để tăng cường kỹ năng.
Điểm tiềm năng không thể dùng linh tinh, nhưng kinh nghiệm thì được.
Anh tăng ba kỹ năng lên max level, theo thứ tự là "Ý Chí Bùng Cháy", "Siêu Tải Trọng" và "Hoạt Bộ Liên Xạ", ba kỹ năng chiến đấu này đều rất quan trọng. Sau khi max level, sức bùng nổ của ba kỹ năng tăng lên một cấp bậc, nếu như đồng thời sử dụng "Ý Chí Bùng Cháy" và "Siêu Tải Trọng" thì súng ngắm Gauss U Linh có thể bắn một phát trên 2000 HP. Ba kỹ năng max level cũng mang lại ba điểm tiềm năng, anh đã tích lũy được 24 điểm tiềm năng cả thảy, nếu không cần thiết sẽ không dùng linh tinh.
Số kinh nghiệm còn lại, Hàn Tiêu dùng để dung hợp tri thức để lấy thêm vài bản vẽ mới, trong lần dung hợp này, anh nhận được một bản vẽ rất khá.
"Thái Dương Trùng" là súng phun lửa đơn giản, ngọn lửa của nó có thể gây sát thương kéo dài, quan trọng nhất là nó có thể tích nhỏ gọn nhưng phạm vi sát thương lại lớn, có thể mang theo bên người, hoặc có thể sử dụng làm module cỡ nhỏ để phụ tải cho áo giáp hay người máy.
Một game thủ đang nhận nhiệm vụ tuần tra thị trấn bỗng hoảng hốt chạy lại kêu lên: "Tôi nhận thấy có một nhánh quân đang đến gần, còn mở ra nhiệm vụ nữa!"
Game thủ trong thị trấn Lục Cốc giật mình, nhao nhao đi xem bảng nhiệm vụ.
Hàn Tiêu nhíu mày, không ngờ anh cũng nhận được nhiệm vụ.
[Bạn đã mở ra nhiệm vụ ngẫu nhiên "Trận đánh chiếm thị trấn Lục Cốc"]
[Tóm tắt nhiệm vụ: thị trấn Lục Cốc phụ thuộc Aumera vẫn luôn có mâu thuẫn khó giải với lãnh địa Hắc Tùng của Lữ Thừa, hai bên cách nhau rất gần. Lữ Thừa dẫn theo một nhánh quân trở lại đánh chiếm thị trấn Lục Cốc thêm một lần nữa, bạn có thể lựa chọn trợ giúp Aumera bảo vệ thị trấn Lục Cốc, cũng có thể lựa chọn giúp Lữ Thừa tấn công. Xin hãy quyết định lập trường của bạn]
[Yêu cầu nhiệm vụ: Báo tin cho Bashas, đồng thời bảo vệ thị trấn Lục Cốc hoặc lựa chọn gia nhập vào đội ngũ của Lữ Thừa tấn công thị trấn Lục Cốc. P/s: Sau khi chọn trận doanh sẽ không thể thay đổi nữa]
[Thưởng nhiệm vụ: 1. Lựa chọn bảo vệ thị trấn Lục Cốc sẽ nhận được 12000 điểm kinh nghiệm, 3000 Hải Lam tệ]
[2. Lựa chọn tấn công cùng Lữ Thừa, nhận được 10000 điểm kinh nghiệm]
"Chẳng ngờ mình cũng nhận được cả nhiệm vụ cho game thủ mới nữa."
Hàn Tiêu bật cười, anh chẳng để chút phần thưởng kia vào mắt, thế nhưng Lữ Thừa được nhắc tới trong nhiệm vụ lại khiến anh chú ý. Nếu Hàn Tiêu không nhớ nhầm thì Lữ Thừa là một thành viên của một thế lực quân phiệt lớn ở Nam Châu, cũng chính là con trai ông Lữ.
Nhiệm vụ về bốn bản vẽ của ông Lữ sẽ phải xác nhận qua Lữ Thừa, ánh mắt Hàn Tiêu xoay chuyển rồi lập tức đưa ra quyết định, chỉ cần tiếp xúc với Lữ Thừa là sẽ biết khi nào nội dung cốt truyện ẩn sẽ bắt đầu.
Hàn Tiêu đã thèm nhỏ dãi bốn bản vẽ hiếm kia từ lâu rồi.
"Phải quan sát trước đã, xem đích thân Lữ Thừa dẫn đội hay chỉ là cấp dưới của hắn."
Hàn Tiêu tra dầu vào súng bắn tỉa, trông anh rất nhàn nhã, hoàn toàn trái ngược với những game thủ đang bận rộn xung quanh.
Nhiệm vụ này làm game thủ ngay lập tức hành động, một số người không do dự lựa chọn nhiệm vụ bảo vệ thị trấn Lục Cốc có nhiều điểm kinh nghiệm hơn, họ vội vã tìm lính gác để báo tin, một số khác thì đang quan sát.
Bashas nhận được tin tức liền kinh ngạc nhảy từ trên giường của tình nhân xuống, vội vàng mặc quần áo tử tế rồi nhanh chóng chạy lên tháp quan sát của thị trấn. Đài quan sát được xây dựng từ đá tảng và gạch, trên đỉnh phủ cỏ dại làm trần. Bashas cầm kính viễn vọng lên, thấy con đường đằng xa có bụi cuốn lên mù mịt cùng với xe vũ trang của một nhánh quân đang tới gần, có thể thấy lực lượng vũ trang của họ mạnh hơn gấp bội so với thị trấn.
"Chết tiệt, bọn Hắc Tùng khốn nạn lại đến rồi!"
Bashas giận dữ chửi ầm lên, đôi mắt tam giác lạnh lùng nhíu lại.
Thị trấn Lục Cốc chỉ là một phân bộ của Aumera, còn Lữ Thừa lại thuộc thế lực quân phiệt bản địa hùng mạnh của Nam Châu, Hắc Tùng là tổng bộ của Lữ Thừa, thị trấn Lục Cốc cách Hắc Tùng mấy chục dặm và nằm ở vị trí chiến lược, vậy nên nó bị Lữ Thừa ngấp nghé đã lâu, hắn cũng có đánh thăm dò mấy lần nhưng chẳng ngờ lại tấn công vào hôm nay.
Tiêu Duệ bước tới cạnh Bashas, hắn chỉ những game thủ đang vây đen kịt ngoài thị trấn, nói: "Yên tâm đi, chúng ta còn có đám tốt thí kia cơ mà?"
Mắt Bashas sáng lên, có những kẻ lưu dân kỳ quái bất tử này là có thể triệt tiêu ưu thế vũ trang của Lữ Thừa rồi!
Bashas gọi trợ thủ lại, ra lệnh: "Ra nói cho những lưu dân bên ngoài kia là tôi muốn họ cản quân đội của Lữ Thừa lại, chỉ cần hoàn thành được nhiệm vụ tôi giao thì tất cả đều có tiền."
Tiêu Duệ bổ sung: "Đừng cho nhiều quá, mạng chúng nó không đáng tiền."
"Tôi hiểu."
Những lưu dân này là tốt thí tuyệt nhất, còn có thể đánh bại được đòn sát thủ của Lữ Thừa, Bashas nở nụ cười dữ tợn, may mắn đang ở bên gã!
...
Lữ Thừa nghiêm mặt ngồi trong một chiếc xe vũ trang ở vị trí trung tâm. Nhánh quân này có hơn sáu mươi chiếc xe việt dã bọc thép được trang bị súng máy và hỏa tiễn, ngoài ra còn có vài trăm binh lính tinh nhuệ được vũ trang đầy đủ, tất cả bọn họ đều là những chiến sĩ đã được huấn luyện đạt tiêu chuẩn, chí ít có thể lấy một địch ba, ngoài ra họ còn hiểu về phối hợp chiến thuật, không phải hạng du đãng ô hợp thường thấy.
Hắn ngấp nghé thị trấn Lục Cốc đã lâu, thị trấn nhỏ này nằm ở một quan ải chiến lược của khu dân cư Hắc Tùng, trên giường của mình há lại để kẻ khác ngủ say, phải chiếm được nó mới không phải lo hậu hoạn ngày sau.
"Lần này nhất định phải chiếm được thị trấn Lục Cốc."
Khi nhánh quân vũ trang tới gần thị trấn Lục Cốc, Lữ Thừa thấy ngay đám người lít nhít đang vây quanh bên ngoài, quần áo họ tả tơi như lưu dân, tất cả đều đang bảo vệ thị trấn.
Sắc mặt Lữ Thừa tối sầm lại, trong mắt là vẻ tức giận: "Thằng hèn, lại đi dùng lưu dân làm khiên thịt!"
Lữ Thừa để cho đội xe vũ trang dừng ở một vị trí cách xa thị trấn lại vừa nằm ngoài tầm bắn của súng máy. Vệt khói bụi phía sau đoàn xe nhanh chóng biến mất, mùi khét lẹt do bánh xe nghiền xuống đường bốc lên, nhiệt độ cao khiến không khí trở nên vặn vẹo.
Những game thủ chọn nhiệm vụ bảo vệ đã nắm chặt vũ khí, sẵn sàng đón địch. Những chiếc xe bọc thép lạnh lẽo và nòng súng dày đặc khiến không ít người cảm thấy thấp thỏm, họ khẽ nuốt nước bọt, mồ hôi như sáng lấp lánh dưới ánh mặt trời.
Có khá nhiều game thủ bắt đầu nghi ngờ, chẳng phải có thể lựa chọn trận doanh sao, như thế này có vẻ là đánh luôn rồi, hình như còn không có thời gian để chọn nữa.
"Bashas, mày muốn dùng những kẻ đáng thương này để ngăn cản hỏa lực của tao à?"
Lữ Thừa lấy loa phóng thanh ra, giọng nói của hắn truyền xa khiến những người trong thị trấn cũng có thể nghe rõ mồn một: "Người của tao có thể xé nát bọn họ một cách dễ dàng, mày muốn tao dùng máu tế lãnh địa của mày đúng không?"
Bashas lộ mặt từ tường vây của thị trấn, mặt nở nụ cười lạnh.
Lữ Thừa nhíu mày nhìn đám người quần áo tả tơi rồi trầm giọng nói: "Ta cho các người thời gian để rút khỏi đây, các người không cần phải chịu chết như thế."
Nhưng hắn nhận ra sau một lúc xôn xao, đám người kia vẫn không hề nhúc nhích.
"Những kẻ này không sợ chết ư?"
Lữ Thừa rất kinh ngạc, hắn nhận ra trên gương mặt của những lưu dân này không hề có cảm giác sợ hãi, bởi vậy hắn lại chần chừ không hạ lệnh tấn công.
Bashas dần đoán được giá trị của những lưu dân này, chúng là những kẻ coi thường sinh mạng lại hám lợi. Thấy Lữ Thừa do dự, Bashas vừa đắc ý lại vừa khinh bỉ, vậy nên gã lên tiếng giễu cợt: "Lòng dạ đàn bà."
Kiêng dè sinh mạng của dám lưu dân mà làm hỏng thời cơ chiến đấu, đây quả là một lựa chọn ngu xuẩn nhất trong mắt Bashas.
Bashas cười hung ác, gã đang định hạ lệnh để đám lưu dân phản kích thì bỗng nhận ra tên Hắc U Linh vốn đang khoanh tay quan sát đã bắt đầu nhúc nhích.
Hàn Tiêu xoay cổ, đứng dậy bước chậm rãi về phía trung tâm của khu vực đang xảy ra giằng co. Anh lập tức thu hút sự chú ý của đôi bên và game thủ, anh khoanh tay, cao giọng nói: "Nể mặt tôi chút đi, muốn đánh nhau thì chờ mai lại nói!"
Hàn Tiêu dùng sức mạnh khiến giọng của anh chẳng thua gì loa phóng thanh khiến cả đám người giật mình.
"Sao hắn lại nhúng tay vào việc này?" Bashas vội vàng nuốt vào bụng mệnh lệnh đang chuẩn bị thốt ra.
Lữ Thừa sững người, đánh giá Hàn Tiêu một lát rồi mới thất thanh hỏi: "Hắc U Linh?! Sao tên này lại xuất hiện ở đây?"
Chỉ huy đôi bên đều dè dặt, họ hạ lệnh cho quân lính đặt súng xuống, bầu không khí giằng co theo đó mà lập tức biến mất.
Game thủ ngờ vực không thôi, họ đang ở giai đoạn tìm hiểu bối cảnh của Hải Lam Tinh, qua phần giới thiệu nhiệm vụ, họ có thể nhận ra Bashas và Lữ Thừa đều thuộc thế lực quân phiệt phản động, nhưng một khi Hắc U Linh ra mặt thì cả hai quân đều phải kiêng kị đề phòng, điều này khiến đám game thủ lập tức tò mò vô cùng.
Một câu của Hắc U Linh đã ngăn lại cuộc chiến sắp diễn ra, làm hai phe phản động như gặp đại địch, rốt cuộc thì người này có lai lịch gì đây?
Nhìn từ ngữ anh dùng mà xem, "nể mặt tôi chút đi", phải có địa vị cao thế nào mới có tư cách nói ra những lời này. Điều đáng sợ hơn cả là hai phe phản động lại thực sự ngừng tay, vậy Hắc U Linh phải có sức nặng đến thế nào chứ?
Khoan đã, nếu những NPC này đều nhận ra Hắc U Linh, vậy rốt cuộc danh tiếng của anh ở Hải Lam Tinh lớn thế nào? Chẳng lẽ đã đến trình độ người đi đến đâu thiên hạ nể mặt đến đó sao?
"Đây chính là "nể mặt" trong truyền thuyết sao?"
Bánh Bao Đánh Chó đang lặng lẽ quay phim hưng phấn vô cùng, thứ anh ta muốn chính là tư liệu sống có tính bùng nổ thế này đây.
Truyện khác cùng thể loại
53 chương
197 chương
45 chương
40 chương
528 chương
24 chương