Siêu năng lực

Chương 32 : thay đổi - change

Cao nhân giải họa kịp thời, Một phần là bởi ông trời giúp nhau, Chuyện gì diễn biến tiếp sau? Khởi đầu ngày mới muôn màu ra sao? *** Chẳng có gì là bất biến vì vạn vật luôn ở trạng thái vận động. Các nguyên tử, phân tử, thành phần cấu tạo vật chất… chả bao giờ nghỉ ngơi, chuyển động không ngừng. Con người nói riêng cũng vậy. Chúng ta thay đổi từ lúc sinh ra cho tới khi chết đi. Ngoài thân thể, thứ khó thấy nhưng đóng vai trò vô cùng quan trọng là nhận thức. Sinh sống, học tập, làm việc… góp phần lớn nhất đối với sự chuyển biến của nó. Sai trái, méo mó thành đúng đắn, chuẩn mực, ngây thơ, hiền lành thành cáo già, khôn lỏi… Giữa vòng xoáy cuộc đời, ai có thể giữ được cái tâm trong sáng hay sẽ lạc lối, rơi vào vực sâu không đáy? Liệu kẻ lỡ bước có khả năng quay về như xưa? *** Trái Đất… Lâu đài trên mây... Trong một căn phòng rộng, ở chính giữa mặt sàn là một đồ án hình lục giác, đường kính cỡ 4m với những kí hiệu, văn tự thần bí, khó hiểu. Toàn bộ đều lập lòe ánh sáng màu tím than, vô cùng kì dị. Nếu người bình thường nhìn lâu vào trận pháp, cảm tưởng sẽ bị hút mất linh hồn. Tên Lich đang tại nơi đây và vừa hoàn thành xong đồ án. Sáu hắc võ sĩ xung quanh còn một ở trung tâm. Hắn búng ngón tay, ngay lập tức, cả trận pháp bỗng phát sáng rực rỡ, đồng thời xoay tròn theo chiều kim đồng hồ, tốc độ nửa vòng trên giây. Vù vù... Cùng lúc, gió lốc nổi lên, thổi trang phục Lich bay phấp phới. Cái đầu lâu xương xẩu chả biểu hiện cảm xúc gì nhưng đôi mắt hỏa diễm xanh lục lại toát vẻ hưng phấn khó tả. Roẹt... Ầm... Một cột sáng trong trắng ngoài tím bao trùm gã thủ hạ, bắn thẳng vào không gian, chấn động thành từng gợn sóng có thể thấy bằng mắt thường. Chỉ chớp nhoáng, một vòng xoáy có bán kính tương đương ở dưới chợt xuất hiện trên đỉnh đầu hắn, cách 5m, hướng ngược lại, nhanh gấp đôi. Xẹt xẹt... Các tia điện cùng màu phun ra từ đó, uốn lượn như rắn trườn. Thế rồi, khi cột sáng và điện lưu biến mất, một cái bóng mờ ảo có hình dạng giống nhân loại chầm chậm hạ xuống, nhập vào hắc võ sĩ. Xiuuu... Luồng khí tối tăm bao quanh tên thuộc hạ tan đi, hiện ra là một thanh niên trạc tuổi đôi mươi, toàn thân là trang phục bó sát màu đen. Người này có làn da trắng, mái tóc dài nâu sẫm, được cột lỏng ở gần phần ngọn, khuôn mặt anh tuấn, đôi mắt lúc mở ra thì trắng dã, không đồng tử, chẳng lộ cảm xúc. Những kẻ xung quanh được nâng cao lực lượng, khí đen đậm đặc hơn, bộ xương khô thì lóe sáng một vòng hào quang xanh lam. Ma thuật Dark Ritual (Nghi Thức Hắc Ám - Kokuan Gishiki) tạo ra một trận pháp hiến tế thủ hạ, cung cấp lượng lớn ma lực cho bản thân, đồng thời tăng cường sức mạnh đồng minh khi ở trong phạm vi của nó. Lich cũng phát triển ma thuật để có tỉ lệ trao đổi linh hồn kẻ bị hiến tế thành một tên khác mạnh mẽ gấp bội. Tuy nhiên, xác xuất phụ thuộc nhân phẩm, hôm nay thì hắn rất may mắn. Và chẳng phải ai khác, nhân vật vừa xuất hiện chính là Huyga Neji của thế giới Naruto! [Theo Wikipedia]: Hyuga Neji (tên tiếng Nhật: 日向ネジ) là thành viên thuộc Phân Gia của gia tộc Hyūga, Làng Lá. Cậu từng bị ám ảnh với suy nghĩ số phận của mỗi người đã được quyết định ngay từ khi họ sinh ra, cho đến khi được Uzumaki Naruto giúp nhận ra mỗi người đều có quyền định đoạt cuộc sống của chính mình, nên quyết tâm trở nên mạnh hơn bất cứ ai để có thể tạo dựng tương lai mà bản thân muốn với gia đình và bạn bè. Trong Đại chiến Nhẫn giả lần IV, Neji “ra đi” khi đỡ đòn cho Naruto lúc Thập Vĩ tấn công. Sau khi từ biệt, cậu mỉm cười an nghỉ tại thế giới bên kia. Trớ trêu thay, ngay lúc này, Neji “bị triệu hồi” sang Trái Đất. Thật là: Tài năng trẻ trong lớp nhẫn giả, Cứu bạn bè nên đã hy sinh, Bất ngờ nào chợt hiển linh, Số phận thay đổi, chuyển mình ra sao? *** Việt Nam… Ngoại thành Hà Nội… Brừmmm… - AAAAA… CƯỚP! ĂN CƯỚP! Tiếng la thất thanh của cô gái vang lên. Hai gã đàn ông lựa thời điểm vắng người, giật lấy chiếc túi da rồi rồ ga, phóng vút đi. Con xe Dream chiến màu đen, biển giả dần khuất tầm mắt, để lại đống khói bụi đằng sau lưng. Xẹt… Một tia sáng trắng lướt qua kèm gió thổi, vài giây sau là tang vật cùng bọn tội phạm đã bị xử lý, đưa đến trước mặt nạn nhân. Hàng về với chủ, cô gái cám ơn, còn vị anh hùng Tia Chớp gãi đầu khó hiểu: - Sao chị không để em đưa họ tới đồn công an? Nhân vật nữ chính là Trần Tâm Lan khẽ trả lời: - Hì hì! Kể cả bị phạt rồi thì cũng chưa chắc họ đã thành tâm hối cải. Chị cần động tay chân một chút! Đôi thanh niên thấy mình đụng phải mấy kẻ sở hữu siêu năng lực nên hoảng hồn, không rõ cô gái kia còn định làm gì nữa, thay nhau van xin: - Chúng tôi biết lỗi rồi! Hãy cho chúng tôi đến đồn thú tội! - Yên nào! Không đau đớn gì đâu! Lan híp mắt, biểu cảm giống hệt cáo chuẩn bị thịt gà. Cô đặt tay lên đầu bọn họ, vận dụng khả năng siêu phàm. - AAAA… ơ ơ ơ ơ… ô ô ô ô… Cả hai kêu toáng lên, bộ dạng khủng khiếp tột độ rồi bỗng dưng im bặt, ánh mắt đờ đẫn, ngốc nghếch, trông như con rối. - Okay! Các anh hãy về đi! Lan phủi tay, đắc ý ra lệnh. Bọn họ làm y theo, trèo lên con Dream và xuất phát. Nam vẫn chả hiểu chi, thắc mắc: - Chị thôi miên sao? Có gì khác nhau đâu? Cô gái giải thích: - Chị đã gài vào tâm trí cả hai những hình ảnh kinh dị với các từ khóa như “trộm, cướp…”. Mỗi lần bọn họ có dự định gây việc xấu thì chúng sẽ hiện ra, chừng nào từ bỏ ý nghĩ thì mới biến mất. Hí hí! Em xem chị có nhân đạo không? - À ờm… Có vẻ hợp lý! - Anh chàng gật gù đáp. - Hử? Sao lại “có vẻ”? - Lan nhướng mày. - A… Ý em là ô kê đó. - Vậy còn được. - À đoạn bọn họ gặp chúng ta thì sao? - Chị xóa rồi. Mà cả hai đều giấu mặt nên không cần lo. Nam cảm giác cách xử lý có chỗ nào đấy chưa ổn rồi chợt phát hiện rằng: Khi bọn họ nghe, đọc về các việc phạm pháp, ít nhiều thì sẽ nghĩ tới, thế là người ngoài sẽ thấy cả hai như bị động kinh! Vậy thì thảm! Chậc chậc! Đụng vào bà chị tinh quái là khóc không ra nước mắt! *** Tại một lớp học… Giờ ra chơi… Ai đó ngồi chống cằm nhìn ra xa. Vẻ suy tư của người thiếu nữ trong trang phục áo dài trắng Việt Nam thật xinh đẹp, duyên dáng, có thể hút hồn bất cứ chàng trai nào. - Cô giáo đang nghĩ gì thế? Câu hỏi đột ngột của Hùng khiến Tuyết thoáng giật mình. Cô đương tính xem có nên gia nhập RDISP hay không, nghe vậy bèn giả vờ nghiêm mặt: - Dạo này các em nghịch quá. Cô đau đầu lắm đấy! - Hì hì! Em thấy cô đang tương tư về siêu nhân Tia Chớp thì có. Phải không các bạn? Một cô bé trêu chọc và cả lũ nhóc liền nhao nhao: - Chuẩn rồi! Cô giáo còn xinh hơn hoa hậu mà. Người ta vẫn thường nói “Mĩ nhân sánh với anh hùng” còn gì? - Hình như là “Anh hùng khó qua ải mĩ nhân” chứ nhở? - … Tiếng cười khúc khích của bọn trẻ con làm bầu không khí trở nên vui vẻ, tươi tắn… *** Buổi chiều, tan giờ dạy, bước ra cổng, giữa hàng trăm bóng dáng, Tuyết bất ngờ gặp lại người yêu cũ. Hai ánh mắt chạm nhau, bao kỉ niệm khi xưa ùa về. Nhưng kí ức chỉ là quá khứ, hiện tại cô thiếu nữ đã có tình yêu mới, bình thản hỏi: - Chào anh! Hai năm rồi nhỉ? Thời gian này anh vẫn tốt chứ? Đối diện là chàng trai trong bộ quần áo Jean xanh nước biển. Thân hình cao ráo, tóc đen, khuôn mặt hiền hòa pha vẻ phong trần, già dặn, đôi mắt màu nâu ẩn chứa nét áy náy, buồn rầu. Anh trả lời: - Cảm ơn em! Đợt trước tương đối khó khăn, bây giờ thì đã ổn. Còn em? Sức khỏe và công việc thế nào? Cả hai nói chuyện với nhau tương đối xã giao. Điều đấy đúng vì họ vốn đã chia tay, coi như duyên nợ chấm dứt, đường ai nấy đi, gặp mặt chỉ xem là bạn bè bình thường. Đó cũng là kết quả tốt nhất, không giống rất nhiều trường hợp tiêu cực trên các câu chuyện báo, internet: đòi quà, bóc phốt, trả thù... Kítttzzz… Chiếc Vespa GTS SuperSport 300cc màu trắng dừng cạnh hai người. Vị công tử nhà giàu điển trai xuống xe. Trang phục sang trọng, đầu tóc gọn gàng, cao ráo sáng sủa, ánh mắt bình tĩnh, nụ cười tự tin… mọi thứ đều tôn lên dáng vẻ lịch lãm, quý phái. Anh ta nhìn thấy nhân vật bên cạnh Tuyết, thoáng ngạc nhiên, sau khi chào cô liền quay sang, lịch sự nói: - Rất vui được gặp anh! Tôi là Long, bạn trai của Tuyết. Anh là người quen của cô ấy phải không? Chàng trai đưa tay bắt lại, nhẹ đáp: - Đúng vậy! Tôi tên Duy. Rất vui được gặp anh! Tôi với Tuyết là bạn bè cùng làng. Tôi mới trở về từ nước ngoài, nay đi ngang qua thì bắt gặp. Long gật đầu: - À ra thế. Bây giờ chúng tôi sắp tới một cuộc hẹn rồi. Nếu lần sau có dịp thì chúng ta sẽ trò chuyện lâu hơn nhé? Hiểu được ý “đuổi khéo”, Duy nói: - Vậy tôi không làm phiền hai người nữa. Chúc buổi tối vui vẻ. - Cảm ơn! Tạm biệt anh! Tuyết và Long lên xe, phóng đi, nhập vào đoàn người đông đúc trên đường. Còn lại một mình đứng tại chỗ, chàng trai nọ xòe tay phải, trái tim màu đỏ óng ánh, chất liệu giống pha lê trên đấy tan ra thành bụi, theo gió thu bay đến hư vô. “Có lẽ… Tất cả nên kết thúc từ đây…”. *** Tối… Ở nhà hàng “BAO NHIÊU LÂU TA CHƯA GẶP NHAU?”… Thành đang ngồi cùng Trung Úy Thu. Cậu ta mặc áo sơ mi trắng bên trong, ngoài là bộ vest xanh da trời thẫm, cà vạt cùng màu, giày tây nâu… nhìn rất bảnh trai và lịch thiệp. Về phía đối diện, cô gái trong trang phục áo đỏ, váy ngắn trắng, trang sức bạc. Màu tông nóng và trung tính dung hòa với nhau giúp cho bộ đồ cực kỳ nổi bật mà không gây “chói mắt” người nhìn. - Chú em có ý định gì sao? Bàn công chuyện đâu cần thế này? Thu mỉm cười tươi tắn. Cô chỉ trang điểm nhẹ nhàng nhưng mọi thứ đã tôn lên vẻ đẹp và những đường cong tuyệt mĩ. Thành tự tin trả lời: - Tất nhiên là có mà! Chị bình tĩnh nhé? Cậu tiến tới chỗ nhóm nhạc, thì thào gì đấy rồi bắt đầu cầm micro: “Hiding from the rain and snow Trying to forget but I won"t let go Looking at a crowded street Listening to my own heart beat...” Giai điệu nhẹ nhàng, ngọt ngào, tuyệt vời của ca khúc “Take me to your heart” vang lên bằng chất giọng khá ổn của Thành khiến cho các khán giả trầm trồ bất ngờ, đặc biệt là cô gái ở dưới. Kết thúc trong tiếng vỗ tay rào rào, anh chàng đi xuống, đồng thời cầm lấy một bó hoa hồng đỏ do một người khác đưa, rút một chiếc thiệp trắng trong ngực ra, kẹp vào đó. Xong xuôi, cậu trịnh trọng tặng cho Thu. Cô Trung Úy chưa hết ngạc nhiên, bóc mở tấm thiệp và đọc thầm các dòng chữ nắn nót trước mắt: MỐC MEO Đã lâu chẳng nghĩ đến yêu, Thế nên bị “mốc” là điều hiển nhiên, Vì sợ sẽ phải làm phiền, Hay do mê mải kiếm tiền chưa xong? Tình cảm cứ để trong lòng, Buồn bực, khó chịu quay vòng bao đêm, Bạn giới thiệu một cô em, Mẹ đưa danh sách, thấy thêm chục người, Nhưng tim chỉ nhớ nụ cười, Khiến ta say nắng cả đời mà thôi, Yêu anh, em có nhận lời? Để ta thương mãi bầu trời gió Thu… Cuối bài thơ “tỉnh tò” là câu chốt: “Chị Thu! Anh yêu em!”. Tới đây, cô gái của chúng ta khẽ cắn môi dưới, biểu cảm cực kì mê người, dường như đắn đo gì đó. Thành hắng giọng: - E hèm... Chị không cần trả lời ngay đâu, cứ từ từ suy nghĩ đi! Bây giờ thì thưởng thức bữa tối nào! Thức ăn dọn lên, mọi người vừa nghe nhạc, vừa hưởng thụ không khí vui vẻ, ấm áp. [“Bật mí nhỏ: Tác phẩm trên được Nam tư vấn rồi Thành mất cả tuần để hoàn thiện!”]. *** Tại cánh đồng hoang... “Hình như lọt vào một kết giới. Tín hiệu liên lạc bị chặn rồi, xem ra lần này khó thoát thân. Hi vọng mình cầm cự được đến khi hỗ trợ tới. Những tên kia hẳn là sản phẩm binh khí mới của bọn chúng...”. Duy vừa thầm nghĩ, vừa quan sát chung quanh, tìm cách đối phó. Lúc trước, khi anh đang trên đường trở về nhà, một nhóm hắc võ sĩ đột ngột xuất hiện, bám theo bản thân. Kẻ cầm đầu trong số đó là Neji. Duy dẫn theo tất cả ra chỗ vắng vẻ để cắt đuôi, nhưng dưới con mắt Byakugan - Bạch Nhãn thì sự lẩn trốn trở nên vô dụng và bị vây công. Tuy nhiên, anh đã kịp gửi một tín hiệu cầu cứu cho tổ chức là RDISP, đánh dấu vị trí. Bốn hắc võ sĩ tập hợp, tạo nên Kết Giới Không Gian, nhốt mục tiêu. Vụt... Ầm... THỔ THẠCH KHẢI (Earth Stone Armor - Tsuchi no Sekigai). Duy sử dụng siêu năng lực Điều Khiển Đất (Earth Manipulation - Tsuchi no Soujuu) để tạo thành lớp phòng thủ. Một đống đất đá dưới chân trồi lên, bao phủ thân hình trong chốc lát rồi bắn tung tóe xung quanh, hiện ra là cơ thể được bao bọc bởi một bộ chiến giáp bó sát màu bạch kim, không thấy chút kẽ hở nào, hệt như thiên y vô phùng. Sức phòng ngự của nó rất chắc chắn, có thể chịu được cùng lúc mười loạt đạn pháo 120mm của xe tank M1A2 SEP mà chủ nhân chỉ đau đớn ở mức độ 6 theo thang đo 10. “Hừ! Đúng là đất này có vấn đề. Chất lượng giáp bị giảm nửa. Chắc chắn kết giới không chỉ gồm khả năng ngăn cách với bên ngoài mà còn nhiều hiệu ứng bất lợi cho kẻ bị nhốt”. - Anh nhận định rất mau chóng. Phần thông tin kể trên mới được cập nhật sau lần Yuki chạm trán Eredar. Trước kia, phe đối địch toàn thành công bắt giữ nên chả có tình báo nào. Vù... Binh... Xoạt... Một quyền mạnh mẽ của hắc võ sĩ hướng tới ngực Duy nhưng bản thân đã chặn lại rồi phản công ngay bằng cú đấm với uy lực tương tự. Tuy thế, nó xuyên qua thân thể đối phương, chả gây chút sát thương nào. Sau vài lần giao thủ, anh đã phát hiện rằng bọn này vẫn có thể bị dính đòn vật lý nếu phản kích đúng thời điểm chúng tấn công. Bằng chứng là những lúc đỡ chiêu đấy, luôn tồn tại khoảng thời gian trì hoãn khi chuyển đổi giữa công và thủ của hắc võ sĩ. Thực tế thì để làm được việc đó, bản thân cần tập trung cực kì cao độ nhằm tính toán, phán đoán chính xác, nhưng hiện tại thì Duy chỉ đạt cấp Cơ Bản, vừa vào giai đoạn Giữa, chưa lên level Tiên Tiến, khá khó thành thạo. Đây cũng là một tiêu chí đánh giá, cửa ải cần vượt qua nếu muốn thăng cấp. Tuy nhiên, anh vẫn có cách khác để chống trả. Năng lượng màu nâu đất bao bọc tay chân, một cú chém tung ra, chặt ngang hông một địch nhân, tốc độ rất nhanh. Bịch... Rầm... Tên hắc võ sĩ dính đòn, bay xa vài mét. Việc sử dụng chiêu thức chứa năng lượng dạng phi vật lý đã có hiệu quả. Nhưng mà uy lực kia chưa đủ, hắn vọt dậy, tiếp tục lao đến, kết hợp đồng bọn, công kích liên miên. Thủ lĩnh Neji vẫn đứng tại chỗ, khoanh tay nhìn, bộ dạng bình tĩnh xen lẫn cao ngạo, khinh bạc. Tính cách này chính là trước khi được Naruto “thông não”! Bốp... Ầm... Duy quay vòng đá trúng đầu một tên, lực đạo mạnh mẽ khiến hắn ngã ngập vào đất, bốc lên bụi mù nhưng kẻ khác đã túm lấy chân anh khi chưa kịp thu về, định chặt gãy nó. Vù... Duy tức khắc xoay người như con quay, khoảng vòng rưỡi, mượn quán tính thoát khỏi, rơi úp xuống đất rồi lấy đôi tay đẩy mình bật mau dậy, tung cước vào hắc võ sĩ vừa lao tới và lùi về sau. Tên này bay ra, liền bị bao lại bởi một lớp tường đất hình bán cầu đột ngột xuất hiện, tạm thời khó thoát. Thổ Thạch Đạn! (Earth Stone Bullet - Tsuchi no Sekidan). Chiu chiu chiu... Anh vung tay bắn những viên đạn tới ba hắc võ sĩ và Neji. Đó là đất đá được nén lại, kích thước bằng ngón trỏ, bọc ngoài bởi năng lượng màu nâu. Tốc độ và uy lực như khẩu súng máy hạng nặng Kord do Nga sản xuất. Một tên gần nhất chẳng kịp làm gì, bị thủng như cái tổ ong nhưng mau chóng hồi phục. Neji và bọn còn lại đã bật màn phòng hộ, ngăn chặn đúng lúc. Bùm... Nhà ngục đất vỡ tan tành, hắc võ sĩ trong đó nhảy vọt ra ngoài, hợp lực tấn công. Binh binh binh... Bốp bốp bốp... Chíu chíu chíu... Những tiếng va chạm trầm đục vang lên không ngớt. Mặt đất đầy các vết lỗ chỗ do Thổ Thạch Đạn tạo thành hoặc nứt nẻ, hố to nhỏ vì quyền cước, người ngã. Thế công của hắc võ sĩ vẫn ác liệt, thể lực chả suy giảm chút nào bởi tính chất là binh khí nhân hình và có thể coi như bất tử. Trong khi đấy, càng đánh thì Duy càng hao tốn sức, chống đỡ gian nan. Toàn phải tìm cách kéo dãn khoảng cách để tranh thủ chút thời gian nghỉ ngơi. Bây giờ, màu sắc Thổ Thạch Khải đã ảm đạm đi khá nhiều. Bộ chiến giáp chẳng còn bóng loáng như trước, trông nhạt bẳn. Bịch bịch... Ầm... Rầm... Đôi tay anh chặn được hai quyền dũng mãnh của quân địch nhưng rồi thân thể lại xuyên qua trong chớp mắt. Ngay sau đó là song cước đầy uy lực cùng đá vào bụng, âm thanh ghê rợn. Bản thân bay xa mấy chục mét, tốc độ chả khác đạn bắn mấy, đập xuống đất và kéo theo một rãnh dài vài mét nữa, bốc nhiều bụi bặm. Chật vật đứng dậy, quan sát chỗ dính đòn thì thấy lõm vào, có ít vết nứt, còn bên trong thì chảy chút máu nơi khóe miệng. Nguyên nhân rất rõ ràng, mức phòng thủ, độ bền đã giảm sau các lần bảo hộ. - Hừ! Lâu quá! Tất cả tránh ra! Neji ra lệnh cho bọn thuộc hạ ngừng lại, lùi về sau, còn mình tiến lên một bước, nói tiếp: - Đầu hàng đi! Ngươi không thể trốn thoát đâu! Duy tận dụng cơ hội lấy sức, hít thở hồng hộc, trả lời: - Trước tiên thì mày hãy xưng danh xem? Neji vẫn hờ hững: - Định kéo dài sao? Số phận của ngươi đã được quyết định rồi, chống cự vô ích! Coi nào... Ta một Nhẫn giả... Hình như ta đã chết... nhưng được chủ nhân hồi sinh... Cậu thử nhớ nhưng kí ức chỉ là những mảnh vỡ mơ hồ. Điều này gây cảm giác bực bội, khó chịu nên đành dừng lại, nói: - Quên thôi! Nhiệm vụ của ta là bắt giữ những kẻ như ngươi. - Chưa chắc! Chiu chiu chiu... Thổ Thạch Đạn gào thét lao về mục tiêu nhưng đối phương rất linh hoạt, nhẹ nhàng né tránh, nếu có dính cũng bị trường bảo hộ chặn lại. Duy vọt lên tấn công cùng lúc, một cú Thôi Sơn Quyền như vũ bão, đấm trực diện bộ mặt kiêu ngạo kia. Quyền chưa đến nhưng kình phong đã vù vù thổi tới. Roành... Tuy vậy, nó khó mà tiến thêm vì nắm đấm tương tự đã cản trở. Cánh tay anh chàng tê rần, cảm nhận được gã thủ lĩnh cực kì mạnh, vượt hẳn bản thân ở trạng thái đỉnh phong! Trận chiến cứ thế tiếp diễn: Một chàng trai từ đâu xuất hiện, Chặn đường đi, cản trở bước tiến, Qua vài hồi dũng mãnh giao chiến, Quá khứ buồn cũng được biết liền, Người chuyển thế khi đã quy tiên, Nhưng lại bị xấu xa điều khiển, Đem bản thân chống lại phe thiện, Hỏi chính đạo có thể còn duyên? *** Nam ngồi luyện chút tiếng Nhật được khoảng một tiếng thì ra ngoài dạo chơi cho khuây khỏa tinh thần. “Nắng, gió, bão, lốc, sấm, mưa... Gà tre máu chiến không thua kẻ nào...”. Tiếng nhạc chuông điện thoại reo lên, là của Thành. Khi cả hai gặp mặt thì cậu thấy thêm Trung Úy Thu đang ở cùng. Bỏ qua đoạn râu ria, bọn họ nhận được chỉ thị hỗ trợ, cứu viện một thành viên của RDISP đang bị nạn. Nhưng khi Nam đến nơi trước, quang cảnh chỉ là cánh đồng hoang, không một bóng người. - Ơ? Chả có ai? - Cậu nói lại với thằng bạn qua đồng hồ liên lạc. - Tìm chung quanh nữa xem. - Ừm. Một lúc sau, khi Nam định thông báo thì chợt trông thấy không gian khẽ rung động, sinh ra nhiều gợn sóng chân thật. Cậu nhanh trí chạy nấp ở bờ ruộng, quan sát tình hình. Vụt... Nhóm nhân vật lạ mặt bỗng xuất hiện. Nam khá ngạc nhiên khi biết đấy là hắc võ sĩ. Còn hai người nữa, một đang nằm, khả năng là nhân viên RDISP, kẻ đứng thẳng có chút quen thuộc, nhưng do ánh sáng không đủ nên chưa rõ ràng. Hiện tại, Duy đã bại trận, Thổ Thạch Giáp biến mất, thân thể toàn vết bầm dập, miệng có máu chảy. Nhìn qua, ngoại thương bình thường nhưng thực tế thì nội thương mới nghiêm trọng, lục phủ ngũ tạng đều xuất huyết, cần cấp cứu sớm, nếu không sẽ tử vong. Vù... Đột nhiên, Neji vung tay bắn ra một chưởng bán trong suốt, hướng phía Nam đang ẩn nấp. Anh chàng cảm nhận nguy hiểm, chạy vọt sang ngang trước khi dính đòn. ẦM... Vụ nổ với âm thanh chát chúa vang lên, sóng xung kích hất văng đất cỏ, khiến bụi bay mịt mù. Khi chúng tan đi, một cái hố sâu gần mét, đường kính trên 4m đã hình thành, chứng tỏ uy lực của chiêu thức kia cực kì kinh dị, người bình thường mà ăn thì đếm số là cái chắc. “Hic! May thiệt!” Nam thầm nhủ, khẽ lau mồ hôi. Bây giờ, anh chàng mới trông kĩ mặt mũi kẻ ra đòn, thoáng bất ngờ: - Hở? Byakugan? Nếu tôi không nhầm thì cậu chính là Hyuga Neji? Đối phương nghe thế liền nhíu mày: - Ngươi biết ta? Nam gật gù: - Tất nhiên rồi! Bất kì ai đọc hay xem Naruto đều vậy. Neji hừ lạnh: - Nói nhiều chỉ khiến câu chuyện dài hơn thôi! Lên! Cậu phất tay ra lệnh. Bốn hắc võ sĩ tản ra để thi triển trận pháp, tạo kết giới. Duy thấy thế bèn vội vàng hô: - Cẩn thận ch... Xẹt... Nam đã đoán được rằng bọn chúng sẽ thực hiện một phép thuật hợp kích nào đấy nên ra tay trước, tránh cho đêm dài lắm mộng. Lôi điện trắng xóa xẹt qua đôi mắt, vờn quanh thân thể như rắn bò, nổ lách tách giống rang ngô. Cậu đặt cho lớp điện lưu bao phủ ấy một cái tên ngầu bá cháy là Lôi Khải (Lightning Armor - Kaminari no Yoroi). Lôi Quyền! (Lightning Fist - Raiken). (Mới đầu, anh chàng còn định gọi là Siêu Thanh Lôi Điện Chấn Động Quyền - Supersonic Lightning Vibration Fist - Chou Onsoku Raiden Shindou no Ken, nhưng dài quá, nếu đọc lên thì sợ bị cười thối mũi). Nắm đấm được bọc trong những luồng năng lượng sét, táng thẳng vào ngực các hắc võ sĩ bằng tốc độ Mach 4. Đó là giới hạn lớn nhất mà Nam có thể đạt đến ở trạng thái bình thường khi chưa bật Khai Phong. Theo tính toán, năng lượng tạo ra tương đương 14.5kg TNT phát nổ. Tốc độ đánh quá nhanh, vượt qua phản ứng của bọn họ, cộng thêm sức mạnh to lớn đã đấm bay tất cả như bắn pháo, khoảng trăm mét. Mọi lực phản chấn, tác động tiêu cực trong vật lý khi di chuyển nhanh... đều được Speed Force hấp thụ, cho nên vấn đề là rèn luyện sao cho cơ thể chứa đựng càng nhiều năng lượng càng tốt và theo đó thì tốc độ cũng tỉ lệ thuận luôn. Đoành đoành... Bốn tiếng nổ như sấm rền gần như cùng lúc, sinh ra bởi đột phá vận tốc âm thanh. Sóng khí tỏa tứ phương, tạo gió thổi phần phật. Lời nhắc nhở của Duy chưa xong thì đã thấy cảnh tượng và nghe rõ tiếng bạo tạc, dẫn đến các nhân vật đều khá kinh ngạc trước tốc độ thần sầu của thanh niên mới gia nhập. Anh bèn bổ sung, giọng thều thào: - Bọn chúng không phải nhân loại, có thể hồi phục vô hạn... Bốn tên sẽ tạo nên kết giới... Hãy tấn công gã thủ lĩnh... Đừng dùng đòn đánh vật lý thông thường vì sẽ vô dụng... - Ô kê anh! Tôi cũng mới cập nhật. Thảo nào lúc nãy va chạm giống như đấm bịch bông. May mà tôi cho thêm ít năng lượng sét. Nhưng đầu tiên cần đưa anh tránh xa nơi này đã. Nam quyết định nhưng Duy lại nói: - Tôi bị nội thương rồi, không thể di chuyển nhanh. - Thế thì gay thật! Chúng ta đành phải chờ thêm tiếp viện thôi! Rầm... Vừa xong thì Nam cũng lao vút đi, đấm bay một gã hắc võ sĩ. Mặc dù Speed Force có thể bảo vệ cho cơ thể không bị ma sát đốt cháy, nhưng ngoài Speedters và những nhân vật sở hữu năng lực đặc biệt ra, với một người đang dính thương tổn bên trong, tốc độ cao chỉ làm nó thêm nặng, dễ tử vong, trừ khi dùng các biện pháp khác, hoặc là cậu khai phá được khả năng hồi phục giúp nạn nhân bằng Speed Force. Việc thi triển Kết Giới Không Gian có khoảng cách tối đa là bán kính 50m nên đám hắc võ sĩ tạm thời chưa thể hoàn thành. Duy tranh thủ lúc Nam đang bảo kê, uống viên thuốc con nhộng màu xanh lá - liều cuối cùng mà còn cất giữ, chỉ cần những thương tổn nghiêm trọng kia lành lại là có thể cùng nhau thoát đi. Với tốc độ siêu việt của chàng trai trước mắt thì điều đó sẽ rất dễ dàng. Anh chàng Tia Chớp vòng đi lượn về, sang trái rẽ phải, tấn công liên tiếp, ngăn cản đối phương thi triển trận pháp, đồng thời lải nhải về Naruto, Hinata, Rock Lee... để thử coi có khả năng “thông não” thủ lĩnh không, nhưng xem ra vô dụng! Tuy thế, sức quan sát của Neji theo kịp, vẫn thấy được hình ảnh! Bát Quái Chưởng Hồi Thiên! (Eight Trigrams Palms Revolving Heaven - Hakkeshou Kaiten). Lượng chakra lớn được giải phóng từ các huyệt đạo ra ngoài cơ thể, một chân làm trụ rồi xoay vòng tròn với tốc độ cao, tạo thành vùng xoáy, giúp cậu đỡ nổi luồng tấn công của đối phương. Bí kĩ phòng thủ tuyệt đối quả là danh bất hư truyền! Nam cảm giác không khí trở nên lạnh lẽo, giá rét, nhìn quanh thì đất và cỏ có dấu hiệu đóng đá, tốc độ bản thân suy giảm, cộng thêm Neji chặn lại được những cú đấm ở mức siêu thanh, đặc biệt là mỗi lần va chạm đều hơi tê buốt. Anh chàng sửng sốt trước điều này, vì trong nguyên tác thì cậu ta chẳng sở hữu huyết kế giới hạn Băng Độn, sức mạnh, phản xạ và đồng lực cũng không cao cường như vậy. Cậu thanh niên Ninja thì cau mày vì đối thủ dường như am hiểu võ công của bản thân, cố gắng tận dụng ưu thế tốc độ, tránh thoát liên kích ở mỗi lần mình định thi triển các tuyệt chiêu của gia tộc (Bát Quái Tam Thập Nhị Chưởng trở lên). Duy chỉ quan sát được tàn ảnh. Hóa ra gã thủ lĩnh chưa bật hết lực lượng, người cứu viện cũng đáng gờm vì cầm cự nổi với tên kia, chỉ hơi rơi xuống hạ phong. Xét tổng thể, đẳng cấp của Nam là level Cơ Bản giai đoạn Giữa, kích hoạt Khai Phong sẽ gần tiếp cận giai đoạn Cuối. Do đó, thực lực của Neji có thể xếp vào bậc Cơ Bản giai đoạn Giữa. Binh binh binh... Ầm ầm ầm... Bao tiếng nổ đinh tai nhức óc như pháo đạn vang lên liên tiếp. Cũng may là địa điểm đụng độ diễn ra ở cánh đồng hoang, cách xa khu dân cư, nếu không người ta sẽ nghe thấy, tò mò chạy tới xem, chụp ảnh, quay video đăng mạng xã hội như Facebook, Zalo, Instagram... À đấy là những ai bị điên, chứ tầm ảnh hưởng khi các siêu năng lực gia chiến đấu vốn lớn, chỉ có thần kinh bình thường mới chẳng dám vác mặt đến coi. FROST ARMOR! Một lớp giáp hàn băng màu xanh lam nhạt xuất hiện và thoáng chốc đã bao phủ toàn thân Neji. Nó có dạng giống của các chiến binh Ninja thời Trung Cổ Nhật Bản nhưng phần mũ chùm lại là hình đầu lâu, trông ngầu lòi! Vù... Ken két... Răng rắc... Chu vi chục mét quanh người cậu ta kết băng, từng mảnh đá lạnh buốt, phản chiếu ánh sáng mặt trăng, óng ánh, lung linh mà nguy hiểm. Sức mạnh bây giờ đã lên level Cơ Bản giai đoạn Cuối! Nam co rụt đồng tử trước cảnh tượng này. Nhiệt độ mà đồng hồ liên lạc đo ra là âm 20 độ C. May mắn khi bản thân cảm nhận được nguy cơ và lùi lại sớm. Rầm rầm... Anh chàng tiếp tục đấm bay bọn hắc võ sĩ, không cho chúng có dịp tiếp cận Duy hoặc hợp thành kết giới. Bát Quái Không Chưởng! (Eight Trigrams Vacuum Palm - Hakke Kuushou). ẦM... Một đòn như vũ bão từ Neji bắn tới Nam. Hơi nước trong không khí nhanh chóng bị đông kết, biến thành băng vụn, rơi lả tả. Nhưng mà chưởng pháp đã trượt, xẹt qua cánh tay mục tiêu, đánh vào mặt đất, khiến nó nổ tung. Âm thanh rợn người cùng hơi bụi qua đi, chỗ đó thình lình hiện hữu một khối băng đá màu xanh nước biển nhạt, dạng búp măng, cao hơn 3m, đáy rộng khoảng 10m và vài khối nhỏ hơn nhiều ở quanh. Nhiệt độ của nó là âm 40 độ C. Uy lực thật kinh dị! - Đỗ xanh rau muống! Nam buột miệng chửi thề. Một chiêu kia quá khủng khiếp còn gì? Thế này chẳng phải là sang phe xấu sẽ được buff lực lượng sao? Nghĩ vậy thôi chứ anh chàng vẫn tin rằng những thứ tốt lành sẽ lâu bền hơn, Neji chỉ đang làm điệp viên hai mang hoặc bị khống chế. ẦM ẦM... Thiên tài của gia tộc Hyuga bắn thêm vài chưởng nữa mà đối phương đều né hết nên quyết định tấn công kẻ đang bất động đằng xa, thay vì cứ tốn thời gian. “Ặc! Khổ rồi!”. KHAI PHONG! Rẹt... Nam thấy thế, thầm kêu nhưng cũng không chần chừ, kích hoạt buff. Điện lưu trắng xóa trên cơ thể tăng cao, tốc độ vọt lên Mach 8, bắn vút đi như sao xẹt, nền đất dưới chân tung tóe, các hòn vụn bay bổng, lập lòe vài tia điện, “chậm chạp” rơi xuống. LONG QUYỂN THUẪN! (Tornado Shield - Tatsumaki no Tate). Ziuu ziuu... Anh chàng chắn trước người Duy, đôi tay quay tròn kịch liệt, chỉ chớp nhoáng đã tạo thành hai cái vòi rồng có bán kính nửa mét, lôi điện vờn quanh, trông cực sống động. Vù... Rầm rầm.. Một bên lốc xoáy quét ngang, thổi bay đám hắc võ sĩ đang tranh thủ tiến gần, còn lại đỡ lấy đòn băng giá của Neji. ẦM... Răng rắc... - Oắt đờ hợi! Nam mở to mắt bởi phần đầu của vòi rồng bị đóng đá khi va chạm chưởng lực, nhiệt độ hạ xuống âm 50 độ C! Cũng may là chặn được. Neji không quá kinh ngạc, lập tức tăng cường sức mạnh, chỉ cần hóa băng bọn chúng là có thể bắt về. Bết bát nhất thì đành cho một tên thuộc hạ tự hủy, báo cáo nhiệm vụ thất bại! Năng lượng âm hàn màu trắng xanh, lạnh lẽo thấu xương tăng vọt, giảm thêm 10 độ C nữa! Tuyết rơi ở khu vực có diện tích ngàn mét vuông, mặt đất dần bị băng đá lấp đầy, trắng tinh cả mảng, giá rét cắt da cắt thịt, xuyên tâm can. Bộp... VÙ... Nam chập đôi tay vào nhau, hai lốc xoáy liền kết hợp, sinh ra một vòi rồng có uy lực, tốc độ cao hơn, đưa trận giằng co về thế cân bằng. Tuy nhiên, đám hắc võ sĩ không bỏ qua cơ hội tốt, chúng chuẩn bị kết thành trận pháp, nhốt lấy mục tiêu. Đến lúc ấy thì hai người sẽ như cá nằm trên thớt! Bất ngờ... PHONG TIỄN! (Wind Arrow - Fuusen). Viu viu... Ầm ầm... Từng luồng gió hình mũi tên xoay tròn, bán trong suốt, lao vùn vụt về bọn hắc võ sĩ với tốc độ chóng mặt, nổ tung và đẩy chúng tách xa, tạm thời ngăn cản ý đồ. Gió lốc cuốn lên, thổi đất bụi mù. Trung Úy Thu đã kịp bay tới, xuất chiêu chớp nhoáng. Cô đeo mặt nạ màu xanh dương nhạt, mặc trang phục đặc công Việt Nam, để lộ những đường cong tuyệt mĩ. Siêu năng lực của thiếu nữ là Điều Khiển Không Khí (Air Manipulation - Kuuki no Soujuu), đẳng cấp Cơ Bản vừa vào giai đoạn Cuối. “Hừ! Lũ thuộc hạ thiếu phương thức công kích tầm xa, khá khó nhằn”. - Neji thầm đánh giá. Thực tế, đám hắc võ sĩ là sản phẩm binh khí mới xuất xưởng từ vài tháng đổ lại, đời đầu và đang được nghiên cứu, cải tiến tiếp nên hiện tại chỉ có thể cận chiến. Trước đấy là yêu ma, quái vật... nhưng thuộc hàng sử dụng một lần, hiếm bọn bất tử. PHONG NGỤC! (Wind Prison - Fuugoku). Zèoo zèoo... Đoành đoành... Thu giang rộng tay, xòe ra rồi từ từ ôm vào, mục tiêu là gã thủ lĩnh. Gió quanh chỗ ấy chợt xoay vòng mãnh liệt, tốc độ càng lúc càng tăng, phát ra tiếng bạo tạc đì đùng như sấm rền, chứng tỏ đã đạt đến vận tốc siêu thanh, cuốn theo đất cát mịt mù. Phạm vi của nó thu hẹp dần và hình dạng cũng trở nên rõ ràng, là một khối cầu xoáy! Mồ hồi trên trán cô Trung Úy rịn ra lấm tấm, nét mặt hơi nhăn, chắc hẳn tuyệt chiêu này tốn kha khá sức lực. Neji thấy tình huống bất ổn bởi chưởng pháp bắt đầu khó xuyên qua lớp gió quay tròn kia. Cậu quyết định thật nhanh, lệnh cho một hắc võ sĩ tự hủy! - NGUY HIỂM! (x3). Nam, Duy và Thu cùng nhau kêu to. Bọn họ biết đòn tự sát kia có đường kính tới 500m, vô cùng khủng khiếp! Đám Neji thu lực, tập trung rồi dịch chuyển tức thời, biến mất trước mắt mọi người! Rẹt... UỲNH... Quả cầu đen kịt xuất hiện rồi tan đi trước khi vụ nổ kinh hồn táng đảm xảy ra. Chỉ âm thanh thôi cũng đủ đập vỡ nát màng nhĩ và lập tức gây tử vong cho bất kì sinh vật bình thường nào trong phạm vi ảnh hưởng. Không gian chấn động kịch liệt, rung chuyển như bị bàn tay vô hình lung lay. Cuồng phong thét gào, thổi tung, cắt chém mọi thứ cản đường. Đất đai xung quanh hất văng tung tóe, bụi bay mù mịt. Trận địa chấn mạnh 4 độ Richter tại tâm đồng thời hiện hữu, năng lượng giải phóng tương đương 15.08 tấn TNT, làm nứt toác nền đất, tạo khe sâu mấy chục mét, các rãnh chằng chịt tựa mạng nhện, kéo dài gần cây số. Nhưng khủng bố tâm thần, đáng sợ hơn cả là tồn tại cái hố dạng nửa hình cầu, bán kính đến 250m! Mặt đất như bị người khổng lồ dùng thìa múc đi vậy! Thế có nghĩa là năng lượng của vụ nổ vốn khủng khiếp hơn bao nhiêu lần so với mức dư kia! Ào ào... Dưới địa điểm này có mạch nước ngầm chảy qua, nay đã cắt ngang nên dòng nước mạnh mẽ, sục sôi đổ vào, chẳng mấy chốc sẽ thành một cái đầm mới toanh ở nơi đây! Những siêu anh hùng của chúng ta còn sống sót không? Đón chờ hồi sau sẽ rõ! *** Loanh quanh dạo chơi, Ở nơi vắng vẻ, Giúp kẻ khó khăn, Gặp nạn sắp “oẳng”, Không biết được rằng, Vị bằng hữu mới, Một thời là “địch”, Trong chính tình yêu, Nhân duyên khó hiểu, Bao kiểu trên trời, Cuộc đời tương lai, Nào ai thấu hết? Nhân vật từng chết, Chuyển kiếp sang đây, Theo tay kẻ xấu, Đi đâu về đâu?