-Vương Hà: Này? Cậu không đợi tớ về chung à?!?
-Tuấn Trạch: Làm gì? Có chung đường đâu? Với cả đợi làm gì?
- Vương Hà: Hmmm..... Đã bảo mỗi lần ra về phải chờ mà?!
- Tuấn Trạch: Chi vậy? Định hiếp dâm tui hả?:)) [ nói với giọng cười đùa ]
- Vương Hà: Aiz..... Đồ điên này. Cậu cũng biết đó. Mình thích cậu mà!
- Tuấn Trạch: Mình thì không!
* Vương Hà ngập ngừng buồn bã
- Vương Hà: Cậu nói vậy không sợ người ta buồn à? Cậu giả vờ thích tớ một chút cũng không được sao?
- Tuấn Trạch: Cậu nói thử xem?
* Tiết 1 ngày hôm sau
- Mỹ Lệ: Tuấn Trạch! Cậu giúp mình chút được không? Đỡ mình xuống với khiêng đồ nặng quá mình với chân xuống không được!
- Tuấn Trạch : Được thôi!
*Vương Hà láo liếc đập bàn đùng đùng dữ dội
- Vương Hà: Mày nhìn coi Mỹ Lệ nó giả tạo yếu đuối mong manh chưa kìa! Nó cứ đu đú bám theo Tuấn Trạch miết thôi!
- Thiên Nhĩ: Thui kệ đi má ơi! Bạn bè giúp đỡ nhau thôi mà! Dù gì Tuấn Trạch cũng đâu thích mày?
- Vương Hà: Coi chừng tao thẻo mồm mày bây giờ! Tao đẹp thế. Mỹ Lệ tuổi khỉ mà đi sánh vai với tao! Tuấn Trạch định chắc là của bố mày rồi!
- Thiên Nhĩ: Vãi chưởng?!?! Lạy chúa trên cao mày tự hào gớm. Òm.. òm cứ cho là vậy đi hen!
Truyện khác cùng thể loại
21 chương
11 chương
174 chương
182 chương
80 chương