Siêu mẫu hàng đầu
Chương 448
Lâm Lam đang thấy lạ phải đền bù gì chứ, Diêm Quân Lệnh đã đặt một nụ hôn nồng cháy lên gáy cô. gió đêm có chút hơi lạnh, Lâm Lam vẫn đang u sầu chuyện của cô, thì bị hôn làm ngất ngây, đôi mắt mở to, “um... Diêm Quân Lệnh em vẫn chưa tha thứ cho anh mà...”
“Vậy anh tha thứ cho em.” Người đàn ông cười xấu xa cắn nhẹ dái tai của cô gái.
Cơ thể Lâm Lam không kiềm chế được khẽ run lên, liền phát hiện Diêm Quân Lệnh lại mở video ra, thậm chí còn điều chỉnh âm lượng lớn lên hai mức, giọng nói lả lơi của Helen và hơi thở gấp gáp của Benson vọng ra, Lâm Lam vẻ không thể tin nổi nhìn người đàn ông, “Anh làm gì vậy? Mau tắt đi!”
“tăng thêm sự kích thích.” Người đàn ông dường như tùy tiện nói một câu như vậy, rồi xốc nách Lâm Lam lên, ép cô gái nhỏ nhìn thẳng vào mình.
Vành tai Lâm Lam càng đỏ hơn, hơn cả sự không thể tin nổi, kích thích? Như vậy mà người đàn ông này cũng nghĩ ra được, kích thích cái đầu anh ấy!
“Có phải là anh nhìn cô ấy mới có cảm xúc không?” đầu óc nóng lên, Lâm Lam không thèm quan tâm liền hỏi một câu.
“Cô ấy là ai?” Diêm Quân Lệnh đang bị kích thích, trong đôi mắt đen láy đầy ắp sự dịu dàng.
“Anh biết rồi còn hỏi.” Cô gái thẹn thùng tự trách bản thaanm nhưng lại không muốn dễ dàng nhận sai, lại suy nghĩ người đàn ông có phải là vì nhìn thấy video của Helen mới có cảm xúc, mới muốn có được mình không. Trong lúc muốn nói chuyện thì đầy ý nghĩ ghen tuông.
“ồ.” Diêm Quân Lệnh kéo dài câu ồ, trong lúc Lâm Lam đang phiền não thì anh quay qua thì thầm, “với cô ta không có cảm xúc, nhưng với em yêu thì luôn luôn không thể kiềm chế.”
Lâm Lam chảnh chọe, “Còn lâu mới tin, không cảm xúc anh vẫn xem... um...”
“Anh muốn để em học hỏi...” giọng của Diêm Quân Lệnh khàn khàn đầy mê hoặc, khiến trái tim Lâm Lam cũng xao động theo.
Nhưng bình tĩnh lại chút, học hỏi? Làm sao học hỏi? Bất giác Lâm Lam nhìn về phía video, thì nhìn thấy một động tác mút nuốt phần nhạy cảm vô cùng kích thích, mặt liền đỏ bừng lên, “Diêm Quân Lệnh đồ lưu manh!”
“Sao lại lưu manh?” Diêm Quân Lệnh không những không có bất kì cảm giác xấu hổ nào, mà tay thuận thế chạm vào khuôn ngực của cô, vừa sờ nắn vừa vô tư hỏi.
Lần trước Lâm Lam bị người đàn ông kích thích không hạ nhiệt được, ngay lúc này làn da chỗ nhạy cảm lại bị người đàn ông mân mê trong lòng bàn tay, rõ dàng gió thổi có chút lạnh, nhưng cô lại thấy nóng muốn kêu thành tiếng. “Diêm Quân Lệnh anh đừng đùa nữa, chúng ta đang ở trong vườn...”
“Sợ gì chứ, không có ai đâu.” Cảm thấy giọng của cô gái nhỏ có chút lo lắng, Diêm Quân Lệnh lại một chút cũng không cảm thấy gì., ngược lại trong làn gió đêm còn thấy vô cùng hưng phấn.
Còn một tháng nữa là tròn năm, anh cũng ngần đó thời gian chưa chung đụng cô gái nhỏ này rồi. Sự ham muốn khiến anh sắp phát điên rồi, lần trước suýt nữa làm trong phòng tắm rồi, kết quả lại bị chạy mất, nếu như không phải nghĩ tới bánh bao nhỏ có mâu thuẫn với anh, đêm đó anh đã phá vỡ cửa rồi. Đêm nay cuối cùng cũng hiểu rõ mâu thuẫn đó trong lòng bánh bao nhỏ là gì, hiểu lầm cũng được hóa giải, Diêm Quân Lệnh không muốn nhịn thêm nữa.
“Em vẫn chưa nghĩ xong...” Lâm Lam cũng không biết trong đầu nghĩ gì, cả người cứ loạn lên.
“Làm xong rồi nghĩ tiếp.” Diêm Quân Lệnh vừa nói vừa siết chặt đùi lại, chân chống không để xích đu đung đưa.
Lâm Lam bị choáng váng trước những lời nói và giọng điệu không hề che đậy này, bất giác nhớ tới lúc ở Saya, cô chủ động cúi mình, anh ấy lại sỉ nhục mình như vậy, liền khẽ hừm một tiếng, “Ai thèm vụng trộm với anh chứ?”
“Đồ nhỏ mọn, thù dai vậy sao?” Diêm Quân Lệnh ngây người ra một lát, sau đó hiểu ra ý nghĩ của Lâm Lam, thầm cười mỉm. Đưa tay ra kéo cánh tay cô lại, một chỗ nào đó đang ngoi lên.
“Hừm... um... anh!” Lâm Lam ngẩng đầu kiêu ngạo, kết quả bị Diêm Quân Lệnh khóa chặt eo cô lại, cô cảm nhận được sự nhiệt tình của người đàn ông, khẽ um một tiếng mặt cũng ửng hồng theo, cảm giác cơ thể mình cũng có khao khát giống vậy, liền cắn môi nói khẽ, “Chúng ta vào nhà thôi.”
“Đợi không nổi nữa rồi.” Nói xong câu này Diêm Quân Lệnh lại hôn lên trên, hơi thở gấp gáp, dục vọng kiềm chế bấy lâu giờ không thể kiềm lại được, khẽ cắn dái tai Lâm Lam, giọng gợi tình, “bánh bao nhỏ, muốn anh không?”
Lâm Lam thở hổn hển, đôi mắt đen láy ướt át, cắn chặt răng muốn nói là không, nhưng đối diện với
“Muốn nhiều không?” người đàn ông vẫn chưa hài lòng, giọng khàn khàn hỏi.
Lâm Lam mở to đôi mắt nhìn gương mặt khiến phụ nữ mê mệt dó, mạnh dạn cắn vào vai đàn ông mà nói, “Rất muốn, còn anh thì sao?’
“Đồ quỷ, cắn mạnh vậy.” Diêm Quân Lệnh ừm hưm một tiếng, lại không kiềm chế được, một tay giữ chặt hông của Lâm Lam, tay còn lại cởi bỏ chiếc nút quần đáng ghét kia, rồi thầm thì bên tai Lâm Lam, “Em sẽ biết ngay thôi...”
“A... ông xã...” bị người đàn ông không hề do dự đưa cái đó vào, Lâm Lam khẽ kêu một câu ông xã, liền nằm gọn trong lòng Diêm Quân Lệnh.
Chiếc xích đu không chịu được trọng lực lớn như vậy, không ngừng rung lắc. Diêm Quân Lệnh ừm hưm rên khe khẽ, ôm chặt người đang ở trong lòng. Một năm, anh thật muốn cô bé này đến phát điên rồi.
“Thả lỏng nào, em kẹp anh đau chết mất...” những lời khiến người nghe xấu hổ mà người đàn ông dõng dạc nói ra, hơn nữa còn có cảm giác vô cùng kích thích. Lâm Lam mặt ửng hồng, xấu hổ tới nỗi muốn kiếm lỗ nẻ để chui xuống.
“Xấu hổ hả?” Diêm Quân Lệnh nén đau, nhưng cũng không quên trêu đùa cô gái nhỏ.
“Anh im miệng.” Lâm Lam khẽ chửi, âm thanh đó vô cùng ướt át dường như có thể vắt ra nước vậy.
Từ sau khi người đàn ông xảy ra chuyện, cô ngàn dặm xa xôi đi tìm chồng, những ngày tháng đó quả rất vất vả, cô cũng kìm nén ham muốn lâu ngày rồi, giờ đây ngón tay bấu chặt làn da của người đàn ông, chỉ thấy toàn thân đang run rẩy.
“Em yêu, thả lỏng ra nào...” Diêm Quân Lệnh cũng như vậy, nhục dục thôi thúc mạnh mẽ. Những ngón tay bấu vào da thịt không những không làm anh thấy đau, ngược lại càng khiến dục vọng kiềm nén bấy lâu bùng phát, như muốn thiêu đốt đối phương.
Trái tim Lâm Lam run rẩy theo, chủ động cắn môi người đàn ông, “Ông xã...”
“Yêu tinh”. Diêm Quân Lệnh ừm hưm khe khẽ, không chịu được nữa ôm Lâm Lam tiếp tục đụng chạm
Cơ thể Lâm Lam được chạm vào mạnh mẽ, đầu óc đê mê, cảm giác giật giật quen thuộc chạy khắp sống lưng, rồi lan ra tứ chi, khiến toàn thân cô run rẩy, không kìm nén được tiếp tục cắn nhẹ vào người đàn ông.
Xích đu không chịu được động tác kịch liệt như thế, rung lắc theo nhịp của hai người. Đôi mắt Lâm Lam nhắm hờ, khuôn miệng khẽ mở ra, ngẩng đầu lên trời ôm chặt cổ của Diêm Quân Lệnh, chỉ sợ người đàn ông dùng sức sẽ khiến cô ngã xuống dưới. Đây là lần đầu tiên họ nhiệt tình và cuồng loạn đến vậy, hai người tiếc một nỗi không thể đem những nhớ nhung, hụt hẫng và đau khổ hòa vào cơ thể đối phương.
“Ông xã...” gần tới cao trào Lâm Lam không kìm được rên khẽ.
“Ừm.” Diêm Quân Lệnh sớm đã không còn lạnh lùng như ngày trước, trong đầu chỉ có hình ảnh người đang ở trong lòng, nghe thấy âm thanh khiêu gợi chỉ hận một nỗi không thể làm cô gái tan chảy trong anh, không bao giờ rời xa nữa.
“Ông xã... ông xã...” đầu óc Lâm Lam trống rỗng, luôn miệng khẽ gọi ông xã, cũng không xác định được ý gì, chỉ là muốn gọi ông xã như vậy thôi.
“Lâm Lam, sau này cho phép em có thể giận dỗi, nhưng không được phép nhắc tới hai từ li hôn, nghe không hả?” Diêm Quân Lệnh khẽ ra lệnh bên tai Lâm Lam.
Lâm Lam khẽ ừm một tiếng, nhưng lại nghĩ, không phải họ đã li hôn rồi sao, “ừm... anh nhẹ chút...”
Truyện khác cùng thể loại
156 chương
165 chương
14 chương
120 chương
27 chương
38 chương
102 chương