Siêu Cấp Tội Phạm
Chương 271
Lâm Phi nghe xong giới thiệu nhiệm vụ chỉ có thể thầm than trời về độ lừa người của hệ thống Chiến Thần.
Tù nhân trong tù đúng là phần lớn đều nghe lời hắn, nhưng hai năm trước phi vụ vượt ngục của hắn cuối cùng đã thất bại. Lúc đó Lâm Phi đã biết tù nhân không thể dùng tay không để phá huỷ vũ trang trong nhà tù được.
Nhà tù Ca Nhĩ có ít nhất một tiểu đội người máy trấn thủ ở bên ngoài, đem theo một trăm tù nhân xông ra chẳng khác nào chui đầu vào chỗ chết.
Nhiệm vụ còn lại của hệ thống Chiến Thần là điểm số vượt qua tổng điểm của hai mươi chín học viên còn lại. Điều này thì Lâm Phi thấy rất dễ thực hiện.
Nhìn ba người bạn tù đáp:
- Hai năm trước tôi đã vượt ngục thành công. Lúc đó tôi cướp một cái phi thuyền nhỏ chạy thoát khỏi Ca Nhĩ.
---
Sáng hôm sau, đến giờ ăn sáng, Lâm Phi cùng ba người bạn tù đến nhà ăn số một.
Tại đó, Lâm Phi nhìn thấy người bạn tù năm xưa, Béo Mập.
- Hi, tôi quay lại rồi.
Lâm Phi tiến lại, vỗ vai Béo Mập nói.
- Lão đại…
Sau tiếng nói của Béo Mập, những tù nhân khác trong nhà ăn đều quay lại nhìn Lâm Phi.
- Bạo quân nhà ăn trở lại rồi. Ông trời ơi, hắn chưa chết!
Một người nói nhỏ.
- Mau ăn cơm đi, ăn xong thì giả chết, tôi không muốn bị hắn đánh cho tàn phế nữa đâu.
Một tù nhân khác cũng hạ giọng.
Lâm Phi quét mắt nhìn quanh, nhà ăn số một vốn đang ồn ào bỗng nhiên yên lặng.
Lâm Phi nhìn thấy hai mươi chín học viên tới đây cùng mình, trên mặt họ có vết thương, có lẽ do tối qua được bạn tù tăng cường tình cảm.
Đúng lúc đấy, một người đàn ông trung niên có làn da đen, dáng người cao hơn hai mét đứng dậy tiến lại chỗ Lâm Phi, đi theo phía sau là năm sáu tiểu đệ.
- Hắn là ai?
Lâm Phi hỏi Béo Mập.
- Tù nhân mới đến năm ngoái. Hắn vốn là xã hội đen, đắc tội với một ông chủ, bị vu cho một tội rồi đưa tới đây. Giờ là lão đại ở đây.
Béo Mập đáp.
- Nghe nói mày là bạo quân nhà ăn hai năm trước, là lão đại ở đây?
Nhưng giờ không phải hai năm trước. Tao đã tới, giờ tao là lão đại ở đây. Tốt nhất là mày hãy ngoan ngoãn nếu không thì nắm đấm của tao không có mắt đâu.
Người đó lạnh băng nói với Lâm Phi.
- Hai năm trước tôi là lão đại ở đây. Giờ tôi quay lại, vị trí lão đại vẫn là của tôi. Thế này đi, tôi sẽ dùng nắm đấm để mọi người phục. Tôi rất biết nói lý, nắm đấm của tôi càng biết nói lý hơn.
Lâm Phi nói đến đây, ngừng ăn cơm, đứng dậy nói lớn:
- Hai năm rồi, rất vui được gặp lại mọi người! Những ai đồng ý tôi lại làm lão đại thì đứng đằng sau tôi. Ai không đồng ý thì đứng trước mặt tôi.
Lâm Phi nói xong, tù nhân đang có mặt bắt đầu chọn vị trí.
Béo Mập là người đầu tiên chạy ra sau lưng Lâm Phi, rồi có rất nhiều tù nhân khác kéo nhau đứng sau Lâm Phi, hai năm trước họ đã tận mắt chứng kiến sự cường hãn của Lâm Phi.
Hai mươi chín học viên kia lúc này đều đứng trước mặt Lâm Phi.
Là học viên ưu tú của các học viện liên bang, tuy họ không biết hai năm trước tại sao Lâm Phi lại xuất hiện ở đây, nhưng cùng là tuyển thủ họ không muốn giúp Lâm Phi làm lão đại.
Lâm Phi nhìn những người đứng trước mặt mình, trong nhà ăn số một này có hơn sáu trăm người, lúc này trước mặt hắn có gần bốn trăm, còn lại thì ở phía sau lưng hắn.
- Mày đã hết thời rồi, nhìn xem, phía sau mày chỉ có hai trăm ngươi, bên tao gấp đôi mày.
Người đàn ông kia gườm gườm nhìn Lâm Phi.
- Hai năm trước chỉ cần một mình tôi khuất phục cả nhà tù Ca Nhĩ. Hai năm sau một mình tôi cũng có thể đánh bại các người dễ dàng. Nào, bắt đầu!
Lâm Phi hét lớn rồi xông tới.
Lâm Phi bỗng tăng tốc tiến lại gần tên lão đại trước mặt, một quyền tung ra đánh trúng bụng hắn.
Hắn ta chỉ thấy mắt tối lại, rồi bụng truyền tới một cơn đau ác liệt, đau đến mức hắn không thể đứng thẳng người lên được, ngã vật ra đất, hai chân bắt đầu co giật, miệng sùi bọt mép.
- Quá kém, một chiêu cũng không đỡ nổi.
Lâm Phi nói rồi lại xông tới trước mặt đám người kia, song quyền vung lên ác liệt.
Phàm là những người ở gần đều bị Lâm Phi đánh ngất.
Chưa tới nửa tiếng bốn trăm người đều ngã ra đất không dậy nổi, hơn nữa Lâm Phi còn đặc biệt chiếu cố đến hai mươi chín học viên kia, bọn họ nhẹ nhất cũng bị hắn đánh gãy tay. Hẳn là một tháng này của họ chỉ có thể ở trong phòng trị thương của nhà tù.
Như vậy Lâm Phi rất dễ dàng hoàn thành một nhánh nhiệm vụ của hệ thống Chiến Thần. Hai mươi chín học viên lúc này đều bị Lâm Phi đánh trọng thương, bất tỉnh nhân sự.
- Bạo quân trở về rồi, bạo quân, bạo quân…
Những tù nhân còn lại bắt đầu hoan hô.
Hai năm không gặp, họ cảm thấy rõ ràng kỹ năng của Lâm Phi càng cường hãn hơn rồi.
Phải biết là hai năm nay Lâm Phi đã sống sót qua những nhiệm vụ chết người của hệ thống Chiến Thần.
Cai tù lại ném thuốc ngủ vào nhà ăn, lượng thuốc này chỉ khiến Lâm Phi hơi choáng váng, hắn nhìn đám người ngất dưới đất, cũng giả vờ ngất đi.
---
Ngục trưởng nhà tù Ca Nhĩ lúc này đang đọc một bản tài liệu.
Mục đầu tiên của tài liệu là ảnh và sơ yếu lý lịch của Lâm Phi, trên đó chỉ có một câu: Thí nghiệm sinh Học viện quân sự Bắc Đẩu.
Tất cả những thông tin khác đều không có. Ngục trưởng đăng nhập lên mạng thử tìm tài liệu về Lâm Phi, nhưng phát hiện mình không có quyền đọc.
Quyền hạn xem thân phận của Lâm Phi đến ngục trưởng cũng không được xem, hai năm nay hắn làm gì ở đâu?
Ngục trưởng biết hai năm trước Lâm Phi được một cục nghiên cứu quân sự của Thiên Long Liên Bang đưa đi.
Hai năm sau, Lâm Phi trở lại nhà tù Ca Nhĩ nhưng thân phận thực sự không phải tù nhân mà lại là học viên của học viên quân sự lớn nhất
Thiên Long Liên Bang, được bí mật đưa đến tham gia trải nghiệm cuộc sống.
Khi ngục trưởng thấy ngạc nhiên vì thân phận của Lâm
Phi thì thuộc hạ báo cáo, mười phút trước nhà ăn số một xảy ra động loạn, tù nhân mới đến Lâm Phi đánh thương hơn bốn trăm người, trong đó gần trăm người trọng thương phải cấp cứu.
- Đưa những người bị trọng thương đi chữa trị, trong quá trình chữa trị có người chết thì hoả táng. Nhốt Lâm Phi lại về phòng hai ngày không được ra ngoài coi như trừng phạt. Đúng rồi, bảo bác sĩ cứu những tù nhân bị thương hôm qua trước.
Ngục trưởng nói.
Hai năm trước hắn dám nhốt Lâm Phi vào phòng tối. Hai năm sau hắn không dám nhốt học viên ưu tú của Học viện quân sự Bắc Đẩu vào phòng tối nữa.
Truyện khác cùng thể loại
149 chương
7 chương
43 chương
56 chương