Hiệu trưởng gầy gò lúc này bắt đầu tự hỏi, có phải nên đưa tới cho Phùng Hợp Bà Bà một vài "người bệnh" nữa hay không? Nhưng hắn nghĩ tới xác suất "điều trị thành công" của Phùng Hợp Bà Bà, La Thiên chỉ là ví dụ, hắn liền bỏ qua ý nghĩ này. Bà lão béo ục ịch của học viện quân sự Nam Minh hiện giờ đã tán loạn rồi. Chỉ một học viên của học viện quân sự Bắc Đẩu đã có năng lực chiến đấu xuất sắc như thế, cho dù là mười tên quân nhân đặc chủng đi lên cũng không có khả năng là đối thủ của hắn. Thi đấu cận chiến đã diễn ra hai mươi chín trận rồi, bên mình có hai mươi chín người bị đánh ngã ngất cạnh sàn đấu. nhìn Áo Đinh Đặc đánh ngất học viên, bà lão béo ục ịch đã bỏ cuộc rồi. Bà ký thác hy vọng vào trận thi đấu điều khiển cơ giáp thôi. Đối với học viên cuối cùng tham gia thi đấu bên mình, bà cũng không còn động viên chiến đấu gì nữa. Mà học viên tham gia thi đấu cận chiến cuối cùng của học viện quân sự Nam Minh tên là Lưu Kiệt, nhìn hai mươi chín người trọng thương ngã ra đất bên mình, tâm tình cũng vô cùng phức tạp. Hắn có cảm giác giống như là tráng sĩ một đi không trở về. Lưu Kiệt từ từ bước lên sàn đấu. Khi leo lên tới bậc thang cuối cùng của sàn đấu thì hắn bỗng nghĩ ra một biện pháp, khiến mình không cần phải lên đấu với cái tên hung thú này. - Tôi muốn đổi đối thủ. Thực lực cận chiến của Áo Đinh Đặc không thể đại biểu cho toàn bộ học viện quân sự Bắc Đẩu được. Lưu Kiệt lớn tiếng hô lên với bên học viện quân sự Bắc Đẩu. - Vậy cậu muốn thay ai? Hiệu trưởng gầy gò hỏi Lưu Kiệt trên sàn đấu. - Tôi muốn đánh với hắn. Lưu Kiệt nhìn qua hai mươi chín học viên của học viện quân sự Bắc Đẩu, cuối cùng ánh mắt dừng lại Lâm Phi đang uể oải ngồi dựa vào ghế, trông vô cùng lười biếng kia. Hắn đưa tay chỉ Lâm Phi, nói. Dù sao thì bên trong phòng thi đấu cận chiến này, ngoài học viên nữ ra thì chỉ có Lâm Phi là thoạt nhìn không có đấu chí nhất, hơn nữa dáng vẻ trông như quả hồng mềm nhất. Đương nhiên chọn đối thủ nữ lên chiến đấu thì dù xác suất thắng có thể lớn hơn nhưng quá mất mặt rồi. Lưu Kiệt cũng không thể lựa chọn như vậy. - Cũng được. Tôi để các người tâm phục khẩu phục. Áo Đinh Đặc, cậu xuống đài đi. Lâm Phi lên. Hiệu trưởng gầy gò nhìn tên kia không ngờ lại yêu cầu chọn đối thủ là Lâm Phi, mặt đầy vẻ tươi cười đồng ý. - Các người xui xẻo là đáng đời rồi. Chọn ai không chọn, lại đi chọn sát tinh Lâm Phi. Cậu phải chịu thôi. Hiệu trưởng gầy gò của học viện quân sự Bắc Đẩu thầm nghĩ, nhìn tên học viên Lưu Kiệt này với vẻ vui sướng khi người khác gặp họa. Như vậy, Lâm Phi đứng dậy, đi lên sàn đấu. Áo Đinh Đặc nghe hiệu trưởng nói liền nhìn Lưu Kiệt nói: - Cho mày biết, đây là lựa chọn sai lầm nhất của mày đấy. Áo Đinh Đặc biết rõ lão đại của hắn có năng lực chiến đấu của ác ma. Nếu như Lâm Phi dùng toàn lực thì hắn biết mình kể cả một chiêu cũng không ngăn nổi là đã đi gặp Satan rồi. Trận chiến đấu thứ ba mươi bắt đầu. Lưu Kiệt vọt về phía Lâm Phi. Lâm Phi chỉ tùy ý né một cái, tránh một đòn của đối phương, tiếp theo vươn tay phải ra, chặt một cái vào cổ Lưu Kiệt. Trong thế giới zombie, Lâm Phi chặt cổ đám zombie đã thành thói quen rồi. Công kích của Lưu Kiệt này còn kém hơn cả zombie, không có cả một điểm uy hiếp. Lâm Phi bởi thói quen chặt cổ zombie, bởi vậy đòn đánh ra dùng sức không chuẩn. Răng rắc một tiếng, gáy của Lâm Phi đã bị một đòn của Lâm Phi đánh vỡ. Lưu Kiệt trực tiếp mất mạng trên sàn đấu. - La gia kia, ông phải nói rõ ràng cho tôi. Bà lão béo ục ịch ngồi không yên nữa. Học viên của mình không ngờ bị giết chết như vậy. Đây là học viên mình mang tới, vậy mà lại bị đánh chết rồi. - Trong chiến đấu khó có thể lỡ tay. Đây là chuyện rất bình thường thôi. Hiệu trưởng gầy gò lúc này thể hiện đầy đủ ưu thế của chủ nhà, hoàn toàn không coi viện trưởng học viện quân sự Nam Minh vào đâu. Lâm Phi nhìn đối thủ trên sàn đấu đã mất mạng, nghĩ thầm: - Người này không có oán thù gì với mình, thôi đừng giết hắn là hơn. Nghĩ tới đây, Lâm Phi lập tức thi triển dị năng Chiến Thần ba phút (ngụy). Cảnh tượng trước mặt biến đổi, Lưu Kiệt đang lao tới tấn công Lâm Phi. Lâm Phi giơ chân phải lên, đá một đá vào bụng Lưu Kiệt. Lưu Kiệt chỉ cảm thấy hoa mắt, bụng đau đớn, xương sườn hình như đã bị đá gẫy vài cái. Hắn trực tiếp bị Lâm Phi đá bay xuống sàn đấu, đụng vào vách tường, ngã xuống ngất lịm, miệng phun máu đen, chắc là nội tạng bên trong đã bị Lâm Phi một đòn đánh nát. - Mau mau tìm bác sĩ tới đây cứu người đi. Bà lão béo ục ịch lúc này lập tức tới xem học viên của mình, cũng lo lắng kêu lên. Hiệu trưởng gầy gò của học viện quân sự Bắc Đẩu đã ngờ trước kết quả này, thấy Lâm Phi không giết chết đối thủ mà biến thành trọng thương đã là nhẹ tay lắm rồi. Dù sao thì hiệu trưởng gầy gò đã nhìn thấy cảnh Lâm Phi giết chết người có gien cải tạo. Học viên học viện quân sự Nam Minh này dù có năng lực chiến đấu thật nhưng nếu so với người cải tạo gien thì chẳng đáng cọng lông. Thi đấu đối kháng cơ giáp giữa học viện quân sự Nam Minh và học viện quân sự Bắc Đẩu. Hiệu trưởng gầy gò tiếp tục cho Áo Đinh Đặc ra mặt. Áo Đinh Đặc điều khiển cơ giáp Bắc Âu Chiến Sĩ xuất hiện bên trong trường đấu ảo đối kháng cơ giáp. Hiệu trưởng học viện quân sự Nam Minh đã vào thế bắt buộc phải thắng trong thi đấu đối kháng cơ giáp ảo rồi. - Cho dù cậu nhìn có khôi ngô nhưng đây là cơ giáp, thắng thua vẫn không yêu cầu lớn về hình thể mà dựa vào năng lực điều khiển cả. Cậu có to lớn mấy thì điều khiển cơ giáp cũng không thắng nổi chúng tôi đâu. Đại tinh tinh, tôi muốn trả mối thù cậu đánh thương bạn học của tôi trong cận chiến. Trong cơ giáp đối diện với Áo Đinh Đặc, một học viên học viện Nam Minh tức tối nói với hắn. - Vậy thì phải xem mày có thực lực ấy không đã. Áo Đinh Đặc nói xong liền điều khiển cơ giáp Bắc Âu Chiến Sĩ, vung hai lưỡi búa lớn, chém ngang cơ giáp đối diện. Năng lực điều khiển cơ giáp của Áo Đinh Đặc đều do Lâm Phi dạy dỗ. Lúc Lâm Phi rảnh rỗi đều gọi Áo Đinh Đặc vào bên trong Cơ Giáp Đế Quốc luyện tập, sau đó điều khiển cơ giáp Thanh Long Hào, không ngừng giết Áo Đinh Đặc trong một đòn, hơn nữa mỗi lần đánh nổ cơ giáp của Áo Đinh Đặc đều chỉ ra nhược điểm của Áo Đinh Đặc cả. Bị Lâm Phi không ngừng hạ sát, năng lực điều khiển cơ giáp của Áo Đinh Đặc tăng lên trông thấy. Hai lưỡi búa lớn dưới sự điều khiển của hắn vung lên như nước chảy mây trôi, không gì ngăn nổi. Cơ giáp đối diện vừa cản được một chiêu, một búa thứ hai của Áo Đinh Đặc đã bổ vỡ phòng điều khiển của hắn. Trận thứ nhất, sau khi bắt đầu mười giây thì Áo Đinh Đặc đã thắng. Trận thi đấu cơ giáp ảo tiếp theo bắt đầu. Học viện quân sự Nam Minh lần này phái ra đều là người điều khiển cơ giáp trung cấp nhưng người điều khiển vốn tự nhận là người điều khiển chủ chốt này, trong tay Áo Đinh Đặc lại căn bản không chống nổi trăm chiêu đã bị đánh tan. Áo Đinh Đặc giống như không biết mệt mỏi, chiến thắng hai mươi chín trận. Trận chiến đã kéo dài hai giờ rồi.