- Bởi vì là thi đấu giữa hai học viện, trong khi thi đấu nghiêm cấm sát thương đối thủ. Toàn bộ cuộc thi đấu đều được thiết bị giám sát trong vũ trụ quan sát. Người sát thương đối phương, dù là tuyển thủ của quốc gia nào cũng trực tiếp bị pháo laser từ chiến hạm vũ trụ ngắm bắn, giết ngay tại chỗ. - Hiện tại học viên hai bên leo lên chiến hạm vận chuyển, chọn cơ giáp, chuẩn bị tiến vào tiểu đảo chiến đấu. Người phụ trách của Bách Thú Đế Quốc giảng giải hết xong, Lâm Phi và hai mươi chín thành viên của học viện Thiên Long tiến vào một chiến thuyền. Học viên ưu tú của Bách Thú Đế Quốc cũng tiến vào. Lâm Phi tiến vào chiến hạm vận chuyển liền có mười mấy loại cơ giáp chủ lưu của Thiên Long Liên Bang để lựa chọn. Đương nhiên Thanh Long Hào cũng có. Vốn Lâm Phi cũng không định chọn Thanh Long Hào. Dù sao thì cơ giáp Thiên Hạ Đệ Nhị điều khiển trong Cơ Giáp Đế Quốc cũng là Thanh Long Hào, đến lúc đó một khi sử dụng Thanh Long Hào mà lợi hại quá thì sẽ khiến người có lòng hoài nghi. Nhưng Lâm Phi thấy hai mươi chín đội viên của mình không ngờ đều chọn cơ giáp Thanh Long Hào. Vậy hắn cũng lập tức bỏ qua ý nghĩ vừa rồi của mình. - Lam Linh Nhi, tôi nhớ rõ là cô cũng không dùng cơ giáp bắn tỉa mà, vì sao lại chọn loại cơ giáp cận chiến kiêm viễn trình như Thanh Long Hào vậy? Lâm Phi dò hỏi. - Anh lỗi thời thế. Cơ giáp này không phải còn có kiếm năng lượng sao? Với lại tôi có dùng được không cũng đừng để tâm. Chủ yếu chính là lần thi đấu giữa hai nước này, Thanh Long Hào của Thiên Hạ Đệ Nhị trong game ảo vẫn luôn đánh vào lòng tin của Bách Thú Đế Quốc, không ngừng dùng một đòn tất sát. - Khi ba mươi cái cơ giáp Thanh Long Hào xuất hiện trên đảo nhỏ, dù thắng bại đều đã tát thẳng vào mặt người xem Bách Thú Đế Quốc rồi. Thấy Thanh Long Hào liền nghĩ tới Thiên Hạ Đệ Nhị, liền nghĩ tới chuyện thua liên tục trong Bách Thú Đế Quốc. Bọn họ sẽ cảm thấy đau đớn tự ti. - Thiên Hạ Đệ Nhị là thần tượng của chúng tôi. Lam Linh Nhi quay người nói với Lâm Phi, chọn cơ giáp Thanh Long Hào trước mắt. - Được lắm. Thế tôi cũng dùng Thanh Long Hào, làm cho đám người Bách Thú Đế Quốc này vĩnh viễn sống trong đau đớn tự ti. Lâm Phi lẩm bẩm rồi chọn cơ giáp Thanh Long Hào quen thuộc. Trước trận thi đấu này, Lâm Phi có thể nói là vô cùng quen thuộc với cơ giáp này. Nhưng đây cũng là lần đầu hắn thấy La Thiên trong hiện thực. Hắn nhìn Thanh Long Hào uy vũ trước mắt, thông qua thang leo đi vào trong phòng điều khiển, khởi động cơ giáp, bắt đầu tự mình điều khiển. Bởi vì tất cả học viên tham gia thi đấu của Thiên Long Liên Bang đều tuyển chọn cơ giáp Thanh Long Hào, bên trong phi thuyền vận chuyển không có đủ ba mươi cái, mà không thể ra ngoài lấy ngay, khiến thời gian phi thuyền vận chuyển cất cánh chậm một giờ vũ trụ. Thấy học viên Thiên Long Liên Bang đồng loạt chọn ba mươi cái cơ giáp Thanh Long Hào, học viên và giáo viên Bách Thú Đế Quốc đều cắn răng kèn kẹt. - Các người cho rằng điều khiển cơ giáp Thanh Long Hào thì là Thiên Hạ Đệ Nhị hả? Chiến đấu ảo không đánh thắng được Thanh Long Hào, trong hiện thực sẽ đánh nát toàn bộ. Trong lòng học viên Bách Thú Đế Quốc đều nghĩ. Mang theo sáu mươi cơ giáp, phi thuyền vận chuyển liền bay nhanh lên. Tất cả cơ giáp mang theo dù. Khi tới tinh không trên bầu trời đảo nhỏ, phi thuyền vận chuyển bay vòng tròn. Từng đôi cơ giáp bắt đầu nhảy dù ra ngoài. Hai cơ giáp ra khỏi phi thuyền vận chuyển đầu tiên là cơ giáp của Thiên Long Liên Bang, sau đó là của Bách Thú Đế Quốc, rồi lại Thiên Long Liên Bang. Khi tất cả học viên nhưng dù ra rồi, thiết bị vũ lực của cơ giáp mới bắt đầu được kích hoạt. Lam Linh Nhi bởi quen thân với Lâm Phi cho nên chọn một tổ với hắn, nhảy dù ra đầu tiên. Cơ giáp của Lâm Phi và Lam Linh Nhi ra khỏi quỹ đạo của phi thuyền vận chuyển, bị ném ra bên ngoài, bắt đầu từ từ rơi xuống từ trên không. Lâm Phi thông qua thiết bị dò xét của cơ giáp, bắt đầu nắm tình hình đảo nhỏ phía dưới. - Đảo nhỏ, đây không phải là một đảo nhỏ mà là một khu rừng rậm nguyên thủy rất lớn. Đây là một chiến trượng hạng trung. Cây cối trên mặt đất rậm rạp, có thể cao tới mười thước. Lâm Phi cơ giáp của Lam Linh Nhi rơi xuống bên cạnh một thác nước, sau đó liền cởi dù ra, sau khi chạm đất bắt đầu thoát về phía sau. Cơ giáp trong phi thuyền vận chuyển lục tục rớt xuống từ trên bầu trời, phân tán trong khu rừng nguyên thủy của đảo nhỏ. Lâm Phi thông qua thiết bị dò xét, quan sát cảnh vật rừng rậm nguyên thủy. Nếu không tới chiến đấu thì đảo nhỏ này cũng là một nơi nghỉ ngơi không tệ. Cơ giáp của Lâm Phi và Lam Linh Nhi thông qua thiết bị thông tin, thu được tin tức của người quản lý Bách Thú Đế Quốc: - Vì tăng nhanh tiết tấu chiến đấu, mỗi một giờ vũ trụ, trên thiết bị dò xét của cơ giáp sẽ hiện vị trí của các cơ giáp tham gia thi đấu trên đảo nhỏ. Thời gian hiển thị là một phút. - Ba mươi giây sau tiến hành cho biết vị trí lần đầu tiên. Các cơ giáp may mắn còn tồn tại thi đấu: Cơ giáp của Thiên Long Liên Bang có ba mươi chiếc. Cơ giáp Bách Thú Đế Quốc, ba mươi chiếc. - Mời tất cả các nhân viên tham gia thi đấu mở thiết bị dò xét, tiến hành quan sát. Nghe thấy tin này, Lâm Phi lập tức mở thiết bị dò xét. Thiết bị dò xét của cơ giáp cho thấy hai mươi chín điểm xanh, ba mươi điểm đỏ. Điểm đỏ là cơ giáp của Bách Thú Đế Quốc, phân bố bên trong rừng rậm nguyên thủy này. Lâm Phi phát hiện những điểm đỏ này đang tập trung tại trung tâm của đảo nhỏ, hơn nữa còn hình thành một vòng vây. Có hai mươi mấy cơ giáp đối phương đang bị bọn họ bay vây. Cơ giáp của Lâm Phi và Lam Linh Nhi hiện nằm ngoài vòng vây này. - Ăn gian. Đám Bách Thú Đế Quốc này chơi ăn gian, không ngờ đã sắp đặt trận hình nhảy dù. Lam Linh Nhi nói với Lâm Phi thông qua thiết bị thông tin của cơ giáp. - Đi nhé. Chúng ta đi thu chiến tích. Bọn chúng tụ tập một chỗ, vừa đúng lúc mình không cần tìm, tiện hơn. Lâm Phi lại trả lời Lam Linh Nhi trong thiết bị thông tin, bắt đầu khởi động cơ giáp di chuyển trong rừng rậm nguyên thủy. Dọc đường đi, Lâm Phi khống chế cơ giáp, cầm kiếm laser chặt cây cối chắn đường. Lâm Phi chuẩn bị kết thúc nhanh trận chiến này, tìm cơ hội cảm hóa tiểu công chúa tùy tùng bên trong không gian giới chỉ kia. Lần trước phần thưởng đồng thời hoàn thành là miễn mười ngày không cần rèn luyện, hiện tại còn tám ngày nữa. Lâm Phi hiểu rõ cần phải cảm hóa nhanh hơn. Một giờ vũ trụ sau, Lâm Phi đi nhanh, lại tiếp thu được tin tức của Bách Thú Đế Quốc. - Tất cả người tham gia chú ý. Mười giây sau, thiết bị dò xét cho biết tất cả vị trí cơ giáp may mắn còn tồn tại. Thiên Long Liên Bang còn tồn tại mười cơ giáp. Bách Thú Đế Quốc còn tồn tại mười tám cái. Lâm Phi thông qua thiết bị dò xét, quan sát số lượng cơ giáp trên đảo. Điểm xanh còn lại ít tới đáng thương, chỉ có mười cái, đã bị đối phương đánh tan hai mươi cái rồi. Mà Bách Thú Đế Quốc không ngờ còn lại mười tám cái. Mười mấy điểm đỏ vây tám điểm xanh lại, đang di động từ từ về phía trung tâm. Phía trước Lâm Phi hơn năm km có sáu điểm đỏ. - Trời ạ, đồng đội của chúng tôi sau lại bị hạ gục nhanh thế. Sắp thành hai đánh một rồi. Chẳng lẽ lần này chúng ta phải thua thảm à? Mới một giờ vũ trụ đã mất hai mươi cơ giáp rồi. Người tham gia của Bách Thú Đế Quốc lần này tuyệt đối là quen thuộc địa hình, còn diễn luyện qua nhiều rồi. Lam Linh Nhi nói thông qua thiết bị thông tin, bi phẫn bảo Lâm Phi. Lâm Phi thông qua thiết bị dò xét, nhớ vị trí của sáu cơ giáp đối phương rất nhanh. - Trở lại ba phút trước. Lâm Phi không trả lời Lam Linh Nhi, lập tức sử dụng dị năng trở lại ba phút trước, sau đó khởi động toàn bộ hệ thống động lực của cơ giáp, vung kiếm laser, nhanh chóng chém chướng ngại vật, đi về phía sáu điểm cơ giáp của đối phương trong trí nhớ rất nhanh. - Anh rể, anh làm gì mà điều khiển nhanh thế? Như thế sẽ bại lộ vị trí của anh. Còn nữa, chờ tôi với. Trong thiết bị thông tin truyền tới tiếng nói của Lam Linh Nhi. Lâm Phi không để ý tới, rốt cục vào mười lăm giây trước khi thiết bị dò xét của cơ giáp cho thấy vị trí của cơ giáp, dựa vào thiết bị ngắm của súng bắn tỉa, phát hiện ra sáu cơ giáp của đối thủ. Bùm, bùm, bùm, bùm, bùm, bùm, bùm. Lâm Phi khống chế cơ giáp giương súng, bắn liên tục sáu phát. Sáu cơ giáp của đối phương lần lượt bị bắn trúng, bị hệ thống phán là bị bắn nổ, đình chỉ vận hành, đã trở thành cơ giáp không động đậy. Chờ vài phút sau, phi thuyền vận chuyển trên không trung tới trợ giúp người thua. - Tất cả người tham gia chú ý. Ba giây sau, thiết bị dò xét sẽ bắt đầu cho biết vị trí của tất cả cơ giáp. Thiên Long Liên Bang còn may mắn tồn tại mười cơ giáp. Bách Thú Đế Quốc còn may mắn tồn tại mười hai cơ giáp. - Hả, anh rể, anh lợi hại thật, vèo một cái đã đánh chết sáu kẻ địch rồi. Sao anh lại phát hiện ra bọn chúng được? Lam Linh Nhi bắt đầu hưng phấn nói trong thiết bị liên lạc, cũng lập tức điều khiển cơ giáp chạy tới cạnh Lâm Phi. - Cứu tinh. Cứu tinh của chúng ta tới rồi. Viện quân của chúng ta tới rồi. - Lâm lão đại, chúng tôi đợi khổ sở quá. Tám cơ giáp Thiên Long Liên Bang phía trước phát hiện ra vị trí của Lâm Phi trong thiết bị dò xét, hơn nữa phát hiện ra đám khốn nạn Bách Thú Đế Quốc kia đang bao vây tiêu diệt mình, hưng phấn nói trong tần số của thiết bị dò xét, di động tới hội họp với Lâm Phi. Mà vòng vây của cơ giáp Bách Thú Đế Quốc bởi Lâm Phi vừa rồi một lần bắn tan sáu cái, khiến cho vòng vây lập tức bị phá một đường. Thông qua thiết bị quan sát hiện trường, sáu phát súng thần dũng của Lâm Phi bị người xem hai nước nhìn thấy, thảo luận nhiệt liệt. Chẳng qua thi đấu diễn tập giữa hai nước như vậy cũng ít người xem, phần lớn đều là một số thầy giáo rảnh rỗi và học viên của học viện hai bên. Hiệu trưởng học viện quân sự Vương Tinh của Bách Thú Đế Quốc thấy cảnh này, tức giận đấm một đấm lên bàn, đánh nứt cả bàn gỗ. - Đám ngu ngốc. Một đám ngu ngốc. Chỉ chú ý tới cơ giáp bị vây phía trước, không quan sát cả chiến trường. Thế rõ là muốn chết rồi. Bình thường huấn luyện thế nào hả? Hiệu trưởng Thú Vương học viện lúc này nghĩ thầm: - Vốn học viên của mình có hai tuyển thủ hạt giống, đáng tiếc một tháng trước bị Thiên Hạ Đệ Nhị khiến cho nghỉ học ở nhà rồi. Một người khác thì ngày hôm trước không ngờ bị bắt cóc mang đi rồi. - Năm nay Thiên Long Liên Bang chuẩn bị xạ kích thủ chủ chốt này ở đâu ra thế? Hiệu trưởng và các giáo viên Bách Thú Đế Quốc bắt đầu bàn tán. Bởi vì có xạ kích thủ chủ chốt Lâm Phi gia nhập cho nên cán cân chiến đấu bị thay đổi rất nhanh. Thắng lợi bắt đầu dần nghiêng về phía Thiên Long Liên Bang. Chiến đấu kéo dài, hai bên không ngừng có cơ giáp bị bắn trúng, phải dừng hoạt động. Thiên Long Liên Bang còn lại tám cơ giáp. Một giờ vũ trụ trôi qua rất nhanh. Lâm Phi thông qua thiết bị dò xét thấy vị trí cơ giáp của đối phương, lại ghi nhớ vị trí cơ giáp của đối phương trong đầu, sử dụng dị năng trở lại ba phút trước, bắt đầu mang theo tám cơ giáp khác, di động rất nhanh, tiến hành tổ chức bao vây. Bùm bùm bùm. Tiếng súng vang lên không ngừng. - Thiên Long Liên Bang thắng lợi, may mắn còn có sáu cơ giáp tồn tại. Phía quản lý của Bách Thú Đế Quốc không tình nguyện tuyên bố kế quả này, thống kế số lượng bị bắn hủy. Cái thiếu niên tên Lâm Phi kia không ngờ lại bắn hoảng tới hai mươi mốt cái, thành tích đứng hàng đầu. - Học viện chúng ta sao lại không có học viên ưu tú như vậy chứ? Phụ trách quản lý cảm thán, bởi vì thua nên tuyên bố thi đấu kết thúc qua loa. Cuộc thi hữu nghị của học viện hai nước sau khi phía quản lý của Bách Thú Đế Quốc tuyên bố đơn giản hai tiếng " kết thúc" là dừng lại. Một giờ vũ trụ sau, đám người Lâm Phi liền ngồi yên ổn trong phi thuyền vận chuyển của Thiên Long Liên Bang, trải qua tầng tầng kiểm tra mới được đưa trở về. Lần này Lâm Phi thành anh hùng của cuộc thi, được thầy giáo dẫn đội và hiệu trưởng cùng các học viên vây lại, nhiệt tình bắt tay. Hiệu trưởng gầy gò dẫn đội học viện quân sự Bắc Đẩu, sắc mặt vui ửng hổ, tuyên bố buổi tối sẽ mở tiệc ăn mừng trên phi thuyền vận chuyển. Lần này học viện quân sự Bắc Đẩu thắng đẹp nhất trong lịch sử. Năm ngoái cũng miễn cưỡng thắng, năm nay không ngờ lại thắng áp đảo, khách thắng chủ. Học viện quân sự của Thiên Long Liên Bang thắng lợi trên chiến trường đầy bất lợi như vậy, rất đáng được chúc mừng rồi. - Tôi mệt rồi. Cho tôi một căn phòng, chuẩn bị chút đồ ăn. Tôi muốn nghỉ ngơi. Lâm Phi nghĩ tới tiểu công chúa tùy tùng trong không gian giới chỉ của mình, từ chối tiệc tối chúc mừng của phi thuyền vận chuyển, muốn được phân cho một căn phòng cao cấp. Lần này Lâm Phi cống hiến lớn nhất. Hắn nói cái gì thì đó là thánh chỉ. Hiệu trưởng gầy gò hoàn toàn ủng hộ. - Đúng rồi. Tác chiến ban ngày rồi, tất cả mọi người đều mệt cả. Dù sao thì một trận chiến cũng rất tốn thể lực và tinh thần. Như vậy đợi quay về học viên lại chúc mừng nhé. Đêm nay mọi người nghỉ sớm đi. Hiệu trưởng gầy của học viện quân sự Bắc Đẩu cười ha hả nói, để người sắp xếp cho Lâm Phi một căn phòng cao cấp.