Siêu cấp sưu quỷ nghi

Chương 71 : Dựa vào thế lực

Thi kiểm tra xong. Tổng hợp trung bình của Cao Tiệm Phi là 50.25Hắn cho rằng số liệu này chỉ là đồ bỏ đi. Khi biết được suy nghĩ của Cao Tiệm Phi, Thiết Diện không nhịn được phải hít thở một hơi thật sâu rồi nói: “Tiểu Cao, ta thật sự bị cậu làm cho đau hết cả đầu rồi đó! Đối với một người chưa từng học qua kỹ thuật đánh bạc gì cả mà nói, có thể có được số liệu như cậu thì đây cũng gọi là nghịch thiên rồi! Ta không biết tốc độ tay cùng tốc độ mắt của cậu luyện như thế nào mà được, thế nhưng, ta có thể khẳng định với cậu, lấy tổng hợp trung bình trước mắt mà nói, muốn dựa vào thế lực ngầm ở quy mô thấp hay trung bình là hoàn toàn có đủ tư cách!” “Hả.” Cao Tiệm Phi cười ha ha, vỗ vai Thiết Diện nói: “Tốt, tạm thời dừng nói nhảm, ông bắt đầu dạy tôi đi!” Trong quỷ oa thu dụng bất cứ một Quỷ hồn nào, vô luận là cấp bậc bao nhiêu, đối với người sử dụng Cao Tiệm Phi đưa ra yêu cầu học tập đều không thể chậm trễ. Lúc này, trong phòng làm việc, Thiết Diện bắt đầu huấn luyện cho Cao Tiệm Phi 3 phương diện: thúnh lực, trí lực cùng mắt tốc. Thực ra là chỉ cho Cao Tiệm Phi một số tiểu xảo cùng kinh nghiệm mà hắn biết, ví dụ như tiểu xảo về trí lực, cùng với phương pháp huấn luyện đặc thù về thính lực và tốc độ mắt. Tất nhiên về tốc độ tay thì Thiết Diện không có tư cách gì để làm thầy Cao Tiệm Phi rồi! Không thể không nói chính là, công năng học tập của siêu cấp Sưu Quỷ Nghi chưa từng có gì là quá khó khăn, sau hơn 3 giờ, thính lực, trí nhớ lực cùng với tốc độ mắt của Cao Tiệm Phi đã đạt ngang hàng với Thiết Diện. Cứ như vậy, số liệu về kỹ thuật đánh bạc củ Cao Tiệm Phi đã nâng lên thành….. Tốc độ tay: 110, tốc độ mắt: 70, thính lực: 67, trí nhớ lực: 71. Tổng hợp trung bình là: 79.5Tổng hợp trung bình về kỹ thuật đánh bạc của Thiết Diện chỉ là 68.5, đã thua xa Cao Tiệm Phi! “Tiểu Cao, chúc mừng, về kỹ thuật đánh bạc của cậu bây giờ có thể nói là đứng trên hạng 200 thế giới!” Thiết Diện từ đáy lòng cảm thán nói. “Với trình độ này, trong phạm vi một tỉnh thì hoàn toàn có thể thắng.” Cao Tiệm Phi mỉm cười, trong lòng cũng khong lấy làm thỏa mãn cho lắm. Mục tiêu của hắn chính là đánh bại đương kim đệ nhất thế giới cờ bạc, Trần Nhất Phong, báo thù cho cha! Cha ơi, người yên tâm, con của cha nhất định sẽ đem tất cả những gì mà cha đã bị mất đi về cho cha!” Cao Tiệm Phi thầm thề trong lòng. Sau khi hoàn thành huấn luyện 4 hạng mục số liệu cơ bản, Thiết Diện cùng Cao Tiệm Phi đi ra phòng làm việc. Trong phòng là một sòng bạc thu nhỏ, Thiết Diện sắp đặt toàn bộ những phương thức đánh bạc hiện tại đang phổ biến trên thế giới nhất nhất đều dạy hết cho Cao Tiệm Phi.21 điểm, đầu tử, lớn nhỏ, trăm gia nhạc, đánh bài Đức Châu….(Quả thật ngồi dịch tới đây thì bí bầu luôn, không biết dịch thế nào nữa…..! )Các quy tắc, phương thức đánh bạc này cũng không phức tạp lắm, vì vậy Cao Tiệm Phi cũng không mất nhiều thời gian để hiểu tường tận cách chơi. Từ sự huấn luyện của Thiết Diện, Cao Tiệm Phi đã nhanh chóng nắm bắt được cách vận dụng tốc độ tay, tốc độ mắt cùng thính lực , trí lực như thế nào trong từng phương thức đánh bạc. Sau đó, Cao Tiệm Phi cùng Thiết Diện đánh vài ván bài, Cao Tiệm Phi đều toàn thắng, hơn nữa lại là thắng Thiết Diện tương đối dễ dàng. “Tốt rồi, tiểu Cao, cậu có thể xuất sư được rồi đó!” Thiết Diện vui mừng cười. Cao Tiệm Phi gật đầu. “Vâng, Thiết Diện, hôm nay tôi cảm ơn ông, bây giờ tôi phải đi, sau này khi có thời gian tôi sẽ đến nói chuyện với ông.” Sauk hi cùng Thiết Diện chia tay, Cao Tiệm Phi rời khỏi phòng quỷ oa 2-3. Vào không giant hang máy nhỏ màu đen đi xuống dưới lầu, âm thanh của trí tuệ lập trình lại vang lên bêb tai Cao Tiệm Phi: “ Người sử dụng tôn kính, linh hồn quỷ hư cấu cấp 2 Cũng Đại Cẩm đã gom góp hoàn thành 55%, ngài còn cần phải đợi thêm mấy giờ nữa, ngài có thể ở lại trong quỷ oa chờ, cũng có thể chọn tạm thời rời khỏi quy oa.” Cao Tiệm Phi lấy điện thoại di động ra nhìn, thời gian lúc này là 8h00 tối. Suy nghĩ một chút, nếu như chờ linh hồn Cũng Đại Cẩm gom góp đầy đủ vào quỷ oa, vậy còn phải chờ tới mấy giờ nữa, lúc đó cũng đã là rạng sáng mất rồi. Cao Tiệm phi thấy mình không cần phải chờ ở quỷ oa làm gì, hắn nói với trí tuệ lập trình: “Thôi khỏi, để ngày mai ta vào cũng được.”Ý nghĩ vừa động, Cao Tiệm Phi rời khỏi quỷ oa. Cao Tiệm Phi từ toilet đi ra, sau đó cả thân người rất thoải mái rời khỏi Quang Vinh Phát thương thành. Đến một nhà hàng ở gần đó, vào ăn đại một phần cơm, Cao Tiệm phi mới trở về nhà. Trên đường, Trần Nhàn gọi điện tới, nhẹ nhàng hỏi: “Tiệm Phi, anh, anh hôm nay có về nhà không? Không đợi Cao Tiệm Phi trả lời, nàng lại bổ sung thêm nói: Tiệm Phi, chuyện tối hôm qua, là em đã đường đột, anh đừng để bụng, cũng đừng giận nha!” Nghe Trần Nhàn nói như vậy, Cao Tiệm Phi thật không biết phải làm sao, hắn lập tức trả lời: “Tiểu Nhàn, anh sao lại giận chứ? Hôm nay có bằng hữu tìm có chút việc, bây giờ mọi việc đã giải quyết xong, anh đang trên đường trở về nhà, em đừng lo lắng gì cả!” Trần Nhàn ở đầu dây bên kia thở phào nhẹ nhõm: “Vâng, được rồi, Tiệm Phi, anh ăn cơm tối không? Hay để em nấu thêm một phần cơm, tối về anh ăn nhé!” Mặc dù không nói chuyện trước mặt Trần Nhàn, nhưng Cao Tiệm Phi nhưng lại có thể hoàn toàn có thể cảm nhận được ý tứ ân cần toát ra từ lời nói của Trần Nhàn, trong lòng cảm thấy rất ấm áp: “Tiểu Nhàn, anh đã ăn rồi, em nghỉ ngơi sớm đi, đừng lo cho anh!” “Vậy anh….. vậy anh về nhà sớm một chút nha!” Sau khi hai người kết thúc trò chuyện, Cao Tiệm Phi trong lòng cảm thấy rộn ràng một tia tình cảm ấm áp, nghĩ thầm, tư vị được người quan tâm kỳ thật không tồi. Vừa chậm rãi bước dưới ánh đèn màu trên đường, Cao Tiệm Phi vừa nghĩ về kế hoạch chính thức bước vào thế giới cờ bạc. Theo như lời Thiết Diện, muốn trở thành một người đánh bạc chuyên nghiệp thì phải tìm một thế lực tốt để dựa vào, mà thế lực này phải có mở sòng bạc. Không thể nghi ngờ, Trần Diệu Huy ở Đông hưng là nơi thỏa mãn cho điều kiện của Cao Tiệm Phi. Cao Tiệm Phi cũng có nghĩ tới Chánh bang, ở đó cũng có sòng bạc riêng, quy mô cũng không nhỏ hơn so với Đông hưng. Nhưng Cao Tiệm Phi cũng không dám cùng Chánh bang phát sinh bất cứ quan hệ gì. Trên địa bàn Chánh bang, Cao Tiệm Phi phải làm ngược lại, như vậy mới không làm cho phi Long và Đường Báo chú ý. Cũng không phải Cao Tiệm Phi sợ cái gì, chủ yếu là lo cha mình ở quê sẽ trách cứ mà thôi! “Vậy….. trước tiên phải liên lạc với Trần Diệu Huy.” Cao Tiệm Phi lấy điện thoại ra. Thực ra thì trở thành người đánh bạc chuyên nghiệp của sòng bạc Đông hưng cũng không nhất thiết phải gia nhập xã đoàn Đông hưng, một thế lực ngầm mạnh mẽ vây xung quanh. Đánh bạc cùng thế lực ngầm, có liên lạc mật thiết, nhưng hai bên cũng như là nước sông cùng nước giếng, thuộc về hai lĩnh vực hoàn toàn không giống nhau. Nói một cách đơn giản, hai bên là quan hệ lợi dụng lẫn nhau, quan hệ ngang hàng. Người đánh bạc, lợi dụng thế lực ngầm mở sòng bạc có được danh lợi. Thế lực ngầm thì lợi dụng kỹ thuật đánh bạc của chuyên gia đánh bạc để bảo vệ chính sòng bạc của mình, hơn nữa có thể thông qua một số ít trậng đấu từng bước xâm chiếm khống chế sòng bạc của thế lực ngầm khác. Hơn nữa, chuyên gia đánh bạc cũng không phải 1 ngày 24 giờ thường xuyên phải có mặt trong sòng bạc, bọn họ có dư thừa thời gian, có thể chính mình đi chi phối cùng chỉ huy đôn đốc. Thậm chí, nếu trong tháng, chỉ cần sòng bạc không xảy ra vấn đề lớn, chuyên gia đánh bạc không cần phải có mặt tại sòng bạc. Chỉ khi nào có vấn đề khẩn xảy ra, hoặc là có sòng bạc khác khiêu chiến, chuyên gia đánh bạc mới phải đi xử lý vấn đề trong sòng bạc. Không thể không nói, nghề đánh bạc chuyên nghiệp mặc dù có rất nhiều sóng gió nguy hiểm, nhưng tình hình chung thường là rất nhàn hạ, thích thú. Thu nhập cũng khá cao. Suy nghĩ vài phút, Cao Tiệm Phi trực tiếp điện thoại cho Trần Diệu Huy. Rất nhanh, Trần Diệu Huy đã nghe điện thoại. Tiệm Phi, ha ha, tôi vừa tính gọi điện cho cậu, cậu lại gọi tới, thật kỳ diệu, thật kỳ diệu”. Trong điện thoại, âm thanh của Diệu Huy không dấu được tia hăng hái!” Cũng đúng, sau khi giết chết năm lão Đông hưng, Trần Diệu Huy đã danh chánh ngôn thuận nói chuyện với người Đông hưng xã đoàn, đem toàn bộ quyền lực và tài chính nắm trong tay. Mà về phương diện khác, biểu hiện của Trần Diệu Huy lần trước, giành được phần thưởng của Lưu phong. Điều này đối với xã đoàn Đông hưng mà nói đều là một món lợi rất lớn! Cũng khó trách tâm tình Trần Diệu huy lại tăng lên cao như vậy! “A, Diệu Huy, ông có chuyện gì muốn tìm tôi?” Cao Tiệm Phi cũng không nói ngay chuyện của mình, ngược lại mở lời hỏi Trần Diệu Huy. “Tiệm Phi, là như thế này, Phong thiếu đã rời khỏi tỉnh G, lúc chuẩn bị đi, hắn có dặn dò tôi nhất định phải gởi tới cậu lời cảm ơn của hắn. Hơn nữa, Phong thiếu còn dặn tôi chuyển tới cậu lời nhắn là, sau khi trở về gia tộc để phản hồi sẽ tự liên lạc với Tiệm Phi cậu!”Ở đầu dây bên kia, giọng nói của Trần Diệu Huy cũng trở nên tràn đầy hàm ý cảm kích! “Lại nói, Tiệm Phi, lần trước nếu không có cậu, khẳng định Phong Thiếu đã bị giết chết, nếu Phong thiếu xảy ra chuyện gì, ta cùng thủ hạ và các huynh đệ giờ phút này chắc chắn đã nằm dưới đất an nghỉ rồi. Ha ha, Tiệm Phi, tôi vẫn luôn suy nghĩ, không biết phải báo đáp cậu như thế nào cho phải đạo!” Cao Tiệm Phi cười nói: “Diệu huy, đừng nói báo đáp gì cả, lần trước chuyện Trần Nhàn ông đã giúp tôi, hiện tại hai chúng ta cũng đã xem như rõ ràng, không ai nợ ai. Vậy bây giờ tôi nói với ông một chuyện nghiêm túc đây.” “Chuyện nghiêm túc? Được, Tiệm phi, có chuyện gì cậu cứ việc nói với tôi.” Ngữ khí của Trần Diệu Huy cũng đã trở nên nghiêm túc hơn, hắn dỏng tai lắng nghe. “Tôi muốn đến sòng bạc của ông làm việc, hôm nào, ông giúp tôi thu xếp với bên hiệp hội đánh bạc để xem xét.” Cao Tiệm Phi nói ra mục đích chính của mình. Sau khi nghe lời này của Cao Tiệm Phi, Trần Diệu Huy ở đầu dây bên kia liền sửng sốt 3 giây, lập tức, với thanh âm cực kỳ kích động, hắn run rẩy nói: “Tiệm Phi…… Cậu , cậu muốn…… cậu thật muốn gia nhập nghề đánh bạc chuyên nghiệp….., đánh bạc vòng tròn? Đây……đây quả thực là một việc tốt! Tiệm Phi, cậu yên tâm, hiệp hội đánh bạc tại Hồ thị chúng tôi cũng có chi nhánh, lúc nào cậu rảnh, tôi có thể trực tiếp lái xe đến đón cậu tới xem xét.” “Được, vậy đi. Khi nào rảnh tôi sẽ liên lạc với ông. Có điều, tôi muốn nói trước với ông là, tôi làm tại sòng bạc của ông, tôi không muốn bị quản thúc nhiều. Về thời gian tôi sẽ sắp xếp, khi có tình huống khẩn cấp xảy ra, ông cũng cử một chuyên gia đánh bạc khác đi giải quyết, ông có thể không cần trả lương cho tôi.” Cao Tiệm Phi nói thẳng. Thực ra Cao Tiệm Phi chỉ muốn tìm một nơi để có thể dựa dẫm vào một thế lực mà thôi. Thông minh như Trần Diệu Huy sao lại không hiểu ý của Cao Tiệm Phi, hắn liền lập tức nói: “Tiệm Phi, cậu cứ yên tâm, đó là chỉ cần có danh nghĩa của cậu ở sòng bạc của tôi thôi. Bình thường cậu không cần phải đến sòng bạc, tôi cũng không làm phiền cậu, hơn nữa, về vấn đề tiền lương thì Trần Diệu Huy tôi tuyệt đối không để cậu thiệt thòi, chúng ta đã là huynh đệ thì tiền không tính là gì cả. Được rồi, cứ quyết định như vậy đi!” Trần Diệu Huy đã bắt đầu chủ động xưng huynh gọi đệ với Cao Tiệm Phi. Cao Tiệm Phi cũng không để ý điều này, hắn tin rằng, nếu mình không muốn làm thì Trần Diệu Huy cũng không cách nào ép buộc mình, hắn muốn lợi dụng mình e rằng còn phải chờ thêm một thời gian nữa. Cùng Trần Diệu Huy hàn huyên vài câu rồi mới cúp điện thoại. Cao Tiệm Phi đón xe taxi trở về tiểu khu Sông băng. Về đến nhà, Trần Nhàn cùng Nghiêm Khuê ngồii ở phòng khách đang xem TV, vừa thấy Cao Tiệm Phi vào nhà, Trần Nhàn trên mặt lộ ra nụ cười, đứng lên hỏi Cao Tiệm Phi có…..ăn cơm hay không? Cao Tiệm Phi thoải mái đáp................... Hoa thịHồ Tử Chân, trong một căn phòng xa hoa. Lúc này, Hồ Tử Chân ngồi một mình trên ghế chiếc salon mềm mại, trên mặt hiện lên nét kỳ dị. Đường Văn Tuấn cũng không còn ở trong phòng, chỉ có mấy tên thuộc hạ là vệ sĩ đứng ngay ngắn ở trong phòng. “Phốc….” Hồ Tử Chân mặt đỏ lên, thoáng cái nở nụ cười, toàn thân hắn đang run rẩy, cơ mặt nhúc nhích. “Thất bại? Hành động ám sát Lưu Phong thất bại…… phốc….. thật thất bại? Tại sao lại như vậy? Chẳng lẽ kế hoạch của ta có vấn đề?” Vừ nói, Hổ Tử Chân vừa giương mắt quét khắp phòng, liếc nhìn thủ hạ một cái. Những tên này thoạt nhìn có vẻ như là uy võ hùng mạnh, tất cả đều tự động lui người lại, cúi đầu, không dám liếc nhìn Hồ Tử Chân. “Phốc….. Tử Chân ta thất bại? Thật sự là chuyện tức cười.” Hồ Tử Chân khuôn mặt tươi cười bắt đầu vặn vẹo, tạo nên một gương mặt dở khóc dở cười. Bên vai phải của hắn, một chú chim anh vũ lông xanh đang đậu. Hồ Tử Chân rất nhẹ nhàng đem anh vũ cầm trong tay, một tay khác nhẹ nhàng vuốt ve bộ lông tuyệt đẹp của nó. “Tiểu Tuyết, vì sao ta thất bại? Kế hoạch của ta tương đối chu đáo và bí mật, ta đã lo xếp đặt từng chi tiết, vậy mà thất bại, ngươi nói cho ta biết là tại sao?” “Xin chào, buổi sáng tốt lành, xin chào!” Anh vũ kêu lên. Hồ Tử Chân vô cùng bất đắ dĩ lắc đầu. “Tiểu Tuyết, nhìn là biết ngươi cũng không biết nguyên nhân ta thất bại. Haiz…..!” Sau tiếng thở dài, bất ngờ Hồ Tử Chân đã làm một hành động mà bình thường không ai nghĩ tới. Hắn cầm chim anh vũ trong tay, đưa lên kề sát miệng, sau đó……để đầu chim anh vũ vào trong miệng mình, đột nhiên cắn một cái….” “Rắc…” Đầu chim anh vũ yếu ớt trong nháy mắt đã bị hàm răng bén nhọn cắn đứt. Miệng Hồ Tử Chân điên cuồng cắn, hắn cắn- nhai- nuốt sống con chim anh vũ đáng thương kia, miệng hắn dính đầy máu, cắn vài cái, hắn lại nhổ ra một đám lông chim. “Tại sao ta lại thất bại?” Hắn khóc rống lên. Trong phòng, từng tên thủ hạ không khỏi rúng động trong tâm, dâng lên cảm giác rét lạnh cùng cực độ độc ác. Có vài tên xoay người thật sự không chịu được cảnh này đã nôn ói ra. Hồ Tử Chân vừa ăn sống con chim anh vũ vừa khóc lóc nói: “Ta nghe nói, Lưu Phong không chết, nhưng mấy lão già Đông hưng ngược lại đều đã chết. Tên Trần Diệu Huy kia sáng nay đã tuyên bố trước các thế lực lớn của tỉnh G hắn chính thức trở thành người đứng đầu Đông hưng. Ô…ô…, vương bát đản, đúng là vương bát đản, Đông hưng, Trần Diệu Huy, Hồ Tử Chân ta sẽ không bỏ qua cho các người!” Lầm bầm lầu bầu một lúc, Hồ Tử Chân đã ăn sạch con chim anh vũ, dưới đất đầy lông chim, miệng hắn thì dính đầy máu tươi. Hồ Tử Chân lấy ra một khăn tay màu trắng, rất nhả nhặn lau khóe miệng dính đầy máu của chim anh vũ, sau đó nói với mấy tên thủ hạ bên cạnh: “Các ngươi có biết cách nào có thể trong thời gian ngắn nhất làm cho cả một thế lực ngầm phải suy vong không? Một gã lớn gan bước tới nói: Giết….. giết tên đứng đầu thế lực ngầm đó…. giết….” “Giết cái rắm. Giết một tên Trần Diệu Huy, ngày hôm sau lại có một Trần Diệu Huy thứ 2.” Hồ Tử Chân lau hết máu trên miệng, lại dùng cái khăn tay đó lau nước mắt, làm cho quanh mắt dính đầy máu từ khăn tay ra. “Ta nhất định phải tìm mấy chuyên gia đánh bạc đến để thâu tóm sòng bạc Đông hưng, mất đi sòng bạc thì nguồn tài chính của Đông hưng sẽ trực tiếp bị cắt mất. Người trong xã đoàn bọn họ sẽ không có tiền lương, không được ăn cơm, sẽ chết vĩnh viễn. Đúng, cứ như vậy, ta cảm thấy đó là một cách xử lý nhanh nhất, các ngươi nói coi có phải như thế không?” “Đúng vậy, đúng vậy Hồ ca!” Mười mấy tên thủ hạ gật đầu đồng thanh lên. Hồ Tử Chân lập tức ngoắc gọi một tên thủ hạ lại nói: “Ngươi lại đây, giúp ta điều ta chuyên gia đánh bạc đang dựa vào sòng bạc Đông hưng, kể lại thật chi tiết về bọn chúng.” Tên thủ hạ này không dám chậm trễ, điên cuồng chạy tới ngồi xổm bên cạnh bàn trà, liên tục gõ lên bàn phím laptop để trên bàn.10 phút sau, tên thủ hạ quay qua Hồ Tử Chân nói: “Hồ ca, trước mắt có 3 chuyên gia đánh bạc phục vụ cho Đông hưng. Danh hiệu thế giới của bọn họ lần lượt là: 157,202 và 211.” “Ok, ta biết rồi, cảm ơn ngươi!” Hồ Tử Chân ném khăn tay xuông đất. “Ta sẽ lập tức sắp xếp đánh bạc.” --------------------Hoa thị. Tiểu khu Minh Phương, nơi có núi cao án ngữ. Trong khu nhà cao cấp Phi long. Lúc này, Phi Long mặc một bộ trang phục thể thao nhẹ nhàng, kéo tay vợ là Hà Uyển Quân tản bộ trong hoa viên ngoài trời. Bên cạnh Phi Long và Hà Uyển Quân cùng nhau đi về phía một người đàn ông trung niên ngồi ngoáy lỗ mũi cùng với một người thanh niên trẻ tư chất lịch thiệp. Người trung niên ngoáy lỗ mũi là người đứng đầu xã đoàn Chánh bang, Đường Báo. Còn thanh niên trẻ kia là Đường Văn Tuấn. “Này Phi Long, con tôi vừa đi du học ở Mỹ về, nó không muốn theo ta đi chém giết, nó muốn theo giúp Phi Long cậu làm việc.” Đường Báo dùng sức ngoáy cái lỗ mũi nói: “Phi Long, cậu hãy tìm một chỗ bình thường cho con trai tôi cũng được.” Đường Văn Tuấn, nét mặt rất có phong thái, rất nhã nhặn cười nói: “Phi Long ca, chị dâu, em không muốn gia nhập xã đoàn của cha, em qua Mỹ du học, học hỏi được nhiều điều, em muốn được vào làm trong công ty của Phi Long ca, hy vọng Phi Long ca sẽ cho em một cơ hội!” Đường Văn Tuấn cũng giống Cao Tiệm Phi đều xưng hô là “Phi Long ca”! Cũng không có gì sai ca, bằng vào quan hệ của Đường Báo và Phi Long, con ruột của Đường Báo tất nhiên cũng coi như người một nhà với Phi Long. “Ồ” Phi long dừng bước, cẩn thận nhìn Đường Văn Tuấn, sau đó vỗ vỗ vai Đường Văn Tuấn. “Văn Tuấn, thật không nghĩ, lúc trước ôm cậu, cậu hãy còn là một đứa trẻ hỉ mũi chưa sạch, vài chục năm trôi qua, bây giờ đã trở thành Văn Tuấn lịch sự, tuấn tú! Anh tuấn giống ta năm đó, ha ha!” “Anh à, anh sao lại đi so với người trẻ tuổi được chứ, nói chuyện mà không biết xấu hổ!” Hà Uyển Quân khúc khích cười nói. Đường Văn Tuấn rất chân thành cười nói: “Phi Long ca lúc tuổi còn trẻ đúng là rất tuấn tú, em có xem qua ảnh chụp.” Hắn vừa cười, vừa dùng ánh mắt quét nhìn Hà Uyển Quân rất nhanh không ai nhìn thấy. Ánh mắt ấy quét nhìn qua một lượt mà vẻ mặt thì trở nên phức tạp. Nóng rực, chiếm hữu, cừu hận! Đương nhiên vẻ mặt này chỉ hiện lên trong vòng một giây rồi biến mất, ngoại trừ Đường Văn Tuấn thì không ai thấy được. “Được, Văn Tuấn, cậu đã học xong rồi, cũng không thích hợp để theo cha đi chém chém giết giết. Thật ra, ta cũng đã có khuyên cha cậu nên sớm rời khỏi việc này, nhưng….. Ai, thôi không nió việc này, tóm lại, Văn Tuấn, Phi Long ta sẽ sắp xếp công việc cho cậu.” Phi Long dùng ánh mắt thưởng thức nhìn Văn Tuấn. “Ta tin Văn Tuấn sẽ không làm cho ta thất vọng!” Nói xong, hắn quay qua Hà Uyển Quân cười nói: “Em nói xem có đúng hay không hả bà xã?” Hà Uyển Quân quyến rũ cười: “Được rồi, đừng cứ như trẻ con thế, người nhà Văn Tuấn sẽ chê cười anh đó!” “Ha ha, người một nhà, sợ gì chê cười!” Phi Long thoải mái cười nói. “Phi Long ca, chị dâu, mọi người yên tâm, em sẽ không để cho mọi người thất vọng!” Đường Văn Tuấn lập tức nói. “Tốt, tiểu tử thúi, sau này đi theo Phi Long làm cho tốt!” Đường Báo vừa ngoáy mũi, vừa ôm bả vai con trai. “Con biết rồi, cha.” Đường Văn Tuấn cười mà khóe mắt cơ nhục rất nhanh khẽ giật vài cái, hắn cúi đầu, ánh mắt trong suốt ý cười, trong nháy mắt trở nên tràn ngập cừu hận cùng rét lạnh, mà khi hắn ngẩng đầu lên, trên mặt tươi cười, lại hiện lên sự nhã nhặn và lịch thiệp.