Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
Chương 1268 : Đối thủ cạnh tranh (P1)
Nhóm của Hội trưởng Tịch sau khi đón Lý Dương thì không nói gì cả, hàn huyên tâm sự một lúc rồi có định giúp hắn sắp xếp phòng ở.
Lý Dương đã rất lịch sự từ chối sự sắp xếp này của ông, Trần Vô Cực là sư phụ của hắn, đến Yết Dương hắn không thể ở khách sạn được, nếu không thì Trần Vô Cực cũng sẽ đến đây lôi hắn về, có khi còn la cho một trận nữa.
Tuy nhiên nói đi cũng phải nói lại, lần này Hiệp hội Ngọc thạch đã bố trí khách sạn ngon cho những đại sư tham gia cuộc thi.
Khách sạn này của Trầm Chính Đức bản thân nó là một khách sạn năm sao, phòng được Hiệp hội ngọc thạch bố trí cho những đại sư đều là phòng hạng sang, hơn một trăm đại sư, cộng thêm những nhân viên trong Hiệp hôi Ngọc thạch và những khách mời đặc biệt nữa, chỉ tính tiền ở Khách sạn thôi cũng là một khoản khổng lồ rồi.
Để cho hoạt động lần này được thành công mỹ mãn, Hiệp hội Ngọc thạch cũng đành chơi xộp một lần vậy.
Tuy nhiên số tiền này cũng không phải của Hiệp hội bỏ ra, cuộc thi đại sư lần này được công khai ra bên ngoài, đồng thời có mời đài truyền hình đến, tiền vé, quảng cáo và tiền phát thanh đều mang lại một khoản không nhỏ cho Hiệp hội, còn số tiền tiếp đón kia chỉ là một đĩa rau nhỏ mà thôi.
-Lý Dương, lại đây, cậu đến chỗ tôi, anh em chúng ta cùng hàn huyên một bữa.
Rời khỏi chỗ Hội trưởng Tịch, Hoàng Hạo liền nhiệt tình kéo tay Lý Dương, hắn ở trong khách sạn này, hắn đã đợi gặp Lý Dương sau khi biết được Lý Dương sẽ đến đây.
Hoàng Hạo kéo Lý Dương về phòng mình, bước vào phòng xong hắn đóng sầm cửa lại.
Lần này không có Vương Giai Giai và Lưu Cương đi cùng Lý Dương, Triệu Khuê và Hải Đông cũng đi vào phòng, Hoàng Hạo mời bọn họ ngồi rồi hắn đi pha trà.
-Cậu em, đây là Bích Loa Xuân thượng đẳng, cậu nếm thử xem tài nghệ pha trà của tôi thế nào!
Pha trà xong, Hoàng Hạo càng tỏ ra ân cần hơn, hắn cười hi hi. Làm Lý Dương cảm thấy hơi mất tự nhiên.
-Anh Hoàng, có gì anh cứ nói thẳng ra đi, đừng như vậy, tôi thấy không quen!
Lý Dương nhìn Hoàng Hạo, rồi lùi người về phía sau, Lý Dương cũng hiểu chút ít về con người này, anh ta bình thường đâu có như vậy.
-Hi hi, cậu em đã thoải mái như vậy thì người anh tôi cũng xin phép nói thẳng!
Hoàng Họa xoa xoa tay rồi nói tiếp:
-Cậu em, thực ra tôi cũng không có chuyện gì khác, tôi biết trong tay cậu có rất nhiều nguyên thạch Phỉ Thúy đỉnh cấp, tôi muốn nhờ cậu giúp một chuyện. Lần này tôi muốn có khối Hắc Bạch Vô Thường của cậu, cậu có thể chuyển nhượng nó cho tôi không?
Hắc Bạch Vô Thường?
Lý Dương trợn tròn mắt rồi cười một tiếng.
Cuối cùng hắn cũng biết là vì sao hôm nay Hoàng Hạo lại có thái độ lạ lùng như vậy, thì ra tên này muốn có nguyên thạch trong tay mình, cuộc thi đại sư điêu khắc ngọc lần này cũng giống như cuộc thi giữa hai thành phố vậy, Hiệp hội Ngọc thạch chỉ làm công tác sắp xếp, còn nguyên thạch của các đại sư là do họ tự chọn.
Trước đó mấy tháng, những nguyên thạch cao cấp đã lần lượt tăng giá, cũng là vì các đại sư đang tìm kiếm nguyên thạch để thi đấu, không bột đố gột nên hồ, không có nguyên thạch tốt thì tài nghệ điêu khắc có giỏi đến mấy cũng chịu.
Hơn nữa càng là nguyên thạch tốt thì càng dễ gia công, cuộc thi lần này hầu hết các đại sư đều mang theo những nguyên thạch tốt nhất của mình đến.
Hoàng Hạo cũng đã chuẩn bị một khối nguyên thạch cao cấp cho mình, nhưng sau khi nghe nói Lý Dương sẽ đến, hắn liền chuyển sự chú ý sang nguyên thạch Hắc Bạch Vô Thường trong tay Lý Dương.
Nguyên thạch đỉnh cấp rất hiếm gặp, nhưng Hắc Bạch Vô Thường một trăm năm may ra mới xuất hiện một lần lại càng hiếm hoi hơn nữa, hơn nữa Phỉ Thủy cao cấp này lúc thiết kế khó hơn Phỉ Thúy cao cấp bình thường rất nhiều, đối với Hoàng Hạo mà nói thì đây cũng là một sự thách thức rất lớn.
-Cậu em cứ yên tâm, tôi không để cậu chịu thiệt đâu, tôi sẽ đưa ra giá là cậu hài lòng. Một trăm năm mươi triệu cậu thấy thế nào?
Hoàng Hạo hơi lo lắng nhìn Lý Dương, khối Phỉ Thúy này hắn đã để ý rất lâu rồi, nếu không phải là không có thời gian, cộng thêm Lý Dương cũng rất bận thì hắn đã đến gặp Lý Dương từ lâu rồi.
-Một trăm năm mươi triệu!
Lý Dương há hốc miệng, hắn cũng thấy kinh ngạc với cái giá này.
Hắc Bạch Vô Thường hắn giải được vào năm ngoái, cũng vào khoảng thời điểm này, lúc đó người nhiều nhất cũng chỉ trả một trăm mười triệu, giá thị trường khi đó là như vậy.
Không ngờ chỉ mới qua một năm mà đã tăng bốn mươi triệu, mà còn lại là giá Hoàng Hạo đưa ra.
-Đúng vậy, một trăm năm mươi triệu, nếu cậu em đồng ý, bây giờ chúng ta có thể ký hợp đồng!
Hoàng Hạo vội gật đầu, hắn rất coi trọng cuộc thi đại sư toàn quốc lần này, hắn hiểu, cùng với sự phát triển của đời sống nhân dân, ngành điêu khắc ngọc cũng phát triển một cách nhanh chóng.
Có được sự thành công của cuộc thi hai thành phố, thì cuộc thi toàn quốc lần này cũng chắc chắn sẽ thành công, đây là cuộc thi toàn quốc đầu tiên mà từ trước đến giờ chưa hề có, đợi cuộc thi này thực sự gây tiếng vang, chiếm lĩnh địa vị thống soái, đến lúc đó thậm chí có thể trở thành Nobel của ngành điêu khắc ngọc.
Cho dù không trở thành Nobel thì cũng trở thành một cuộc thi có sức ảnh hưởng lớn ở trong nước.
Một cuộc thi như vậy chắc chắn Hoàng Hạo muốn lưu tên của mình lại trong đó, trở thành quán quân của cuộc thi lần thứ nhất, sau này nếu cuộc thi trở nên nổi tiếng thì danh tiếng của hắn cũng sẽ nhờ đó mà được truyền đi khắp nơi.
Sức hút của việc tiếng tăm đươc lưu danh mãi mãi là một sức hút rất lớn đối với Hoàng Hạo, vì vậy hắn rất để tâm đến cuộc thi lần này.
Chỉ tiếc là vấn đề mà hắn nhận ra này thì người khác cũng có thể nhận ra, cuộc thi lần này có rất nhiều người bình thường ít xuất hiện nhưng lại là những đại sư có thực lực đến tham gia.
Thậm chí có những đại sư đã gác kiếm thì lần này cũng bắt đầu xuất núi, họ đến là vì chức quán quân kia.
Trước tình hình này, đến cả Hoàng Hạo cũng không thể nắm chắc phần thắng cho mình, vì vậy mới muốn mình nổi bật hơn trên phương diện nguyên thạch, có được Hắc Bạch Vô Thường, hi vọng giành được chức quán quân của hắn cũng sẽ tăng thêm được mấy phần nữa.
Đây cũng chính là nguyên nhân hắn trả giá cao cho khối Phỉ Thúy đó.
Một trăm năm mươi triệu đúng là không hề thấp, nhưng cũng không phải là đặc biệt cao, một năm trở lại đây giá của Phỉ Thúy tăng lên không ít, cộng thêm cuộc thi đại sư lần này, nguyên thạch càng tốt thì giá lại càng cao.
Nếu Lý Dương nói ra thì nhất định sẽ có nhiều đại sư cũng sẽ mua với giá đó.
Đối với đại sư điêu khắc ngọc mà nói, có thể bọn họ không có được số tiền này cũng một lúc, nhưng chắc chắn sẽ có người giúp đỡ họ, đây là nguyên thạch mà sau khi điêu khắc xong cho ra sản phẩm sẽ bán với giá rất cao, còn là một sản phẩm mà người ta tranh giành nhau để có được, nguyên thạch này cho dù mua với giá đắt bao nhiêu thì họ cũng không bao giờ lỗ.
-Anh Hoàng, e rằng lần này làm anh thất vọng rồi!
Lý Dương thở dài rồi lắc đầu, Hoàng Hạo lại càng tỏ ra lo lắng hơn, liền nói lớn:
-Cậu em, có phải là cậu không hài lòng về giá, nếu không hài lòng thì chúng ta có thể thương lượng lại, cậu phải tin vào thành ý của tôi chứ!
-Anh Hoàng, anh hiểu lầm rồi, không phải là vấn đề giá cả, tôi nghĩ anh cũng biết là lần này tôi cũng tham gia thi đấu, khối Hắc Bạch vô thường này là nguyên thạch tôi dùng để thi đấu!
Lý Dương lại lắc đầu rồi trực tiếp nói lí do ra.
Lý Dương không hề lừa Hoàng Hạo, Hắc Bạch vô thường là nguyên thạch hắn dùng để tham gia cuộc thi lần này, đây cũng là gợi ý của Trần Vô Cực.
Phỉ Thúy trong tay Lý Dương rất nhiều, nguyên thạch đỉnh cấp cũng không ít, khi lựa chọn nguyên thạch Trần Vô Cực và Lý Dương cũng đã rất đau đầu, không biết là nên chọn cái nào.
Cuối cùng sau khi suy nghĩ kĩ lưỡng xong, Trần Vô Cực đã chọn Hắc Bạch Vô Thường cho Lý Dương, lúc đó Trần Vô Cực cũng hơi hối hận, sớm biết thế này thì đã giữ lại Long Thạch Chủng rồi. Lý Dương mang Long Thạch Chủng đi thi đấu là thích hợp nhất.
Chuyện này người ngoài không hề biết được, nếu biết thì Hoàng Hạo cũng đã không tìm đến Lý Dương.
Tuy nhiên nếu bị người ngoài biết, e rằng bọn họ sẽ ghen tị đến phát điên mất, bọn họ bạc cả tóc để tìm được một nguyên thạch tốt, còn Lý Dương thì có mười mấy khối trong tay, không biết chọn khối nào mới được.
-Vậy sao!
Mắt Hoàng Hạo tối sầm lại, hắn biết Lý Dương có tham gia thi đấu, nhưng lại không biết Lý Dương sẽ mang khối nguyên thạch cao cấp này ra để thi.
Một lúc sau hắn lại ngẩng đầu lên nhìn Lý Dương rồi từ từ nói:
-Cậu em, chắc tôi phải nói câu không nên nói, cậu nghe rồi cũng đừng tức giân, tôi biết cậu có trình độ của đại sư, nhưng muốn có được thành tích tốt trong cuộc thi lớn thế này không phải dễ. Tôi nghĩ mục đích của Trần Vô Cực có lẽ là để cậu đến đây rèn giũa thêm và cảm nhận không khí một tí thôi!
Hoàng Hạo không nói tiếp nữa, nhưng ý đã rất rõ ràng rồi.Ý hắn là Lý Dương đến chỉ là để cảm thụ không khí thi đấu thôi chứ không nghĩ đến việc sẽ giành chiến thắng, dùng nguyên thạch này thì thật là lãng phí.
Lý Dương cười lắc đầu:
-Anh Hoàng, tôi không tán đồng với câu nói của anh, một binh sĩ không muốn làm tướng quân thì không phải là một bính sĩ tốt, tôi cũng muốn có danh tiếng, không chừng lần này sẽ làm mọi người bất ngờ cũng nên!
-Cậu em…
-Anh Hoàng, anh đã gọi tôi là em thì cũng đừng làm tôi khó xử nữa, tuy nhiên chỗ tôi còn có một khối Kim Ti Hồng Phỉ, nếu anh muốn có thể nhượng lại cho anh!
Lý Dương cắt ngang lời Hoàng Hạo, hắn không muốn để lộ thực lực của mình ra, nên chỉ có thể nói đến đây thôi.
-Kim Ti Hồng Phỉ, để tôi suy nghĩ một chút được không?
Hoàng Hạo thất vọng nhìn Lý Dương, một lúc sau thì lắc đầu.
Hắn biết khối Kim Ti Hồng Phỉ này, nhưng tiếc là nó chỉ là Băng Chủng, không phải là Thủy Tinh Chủng, Hoàng Hạo muốn khối Hắc Bạch Vô Thường phần lớn cũng là do nó là Thủy Tinh Chủng.
Chủng loại chỉ kém một chút, nhưng giá lại chênh lệch gấp bội, nếu Kim Ti Hồng Phỉ của Lý Dương là Thủy Tinh Chủng, thì không cần Lý Dương nói, Hoàng Hạo cũng sẽ tự ngỏ ý.
-Được, vậy tôi đi trước đây, Trần Lão đang đợi!
Lý Dương đứng dậy, lần này hắn chỉ có thể làm Hoàng Hạo thất vọng, Hắc Bạch Vô Thường đúng là nguyên thạch hắn chuẩn bị cho cuộc thi lần này, không thể nhượng lại cho ai được.
-Được, tôi tiễn cậu!
Hoàng Hạo tuy là thất vọng, nhưng tâm trạng vẫn không có gì thay đổi, dù sao thì tuổi hắn cũng gần gấp đôi Lý Dương, nên lấy lại tinh thần rất nhanh.
Không có Hắc Bạch Vô Thường, chỉ có thể nói hắn không có thêm được chút ưu thế đó, tuy nhiên nguyên thạch này là Lý Dương sử dụng, người khác cũng không thể có nó được, khối Thủy Tinh Chủng Huyết Mỹ Nhân trong tay hắn sẽ có tác dụng cực tốt.
Khối nguyên thạch này hắn khó lắm mới có được.
Hơn nữa hắn còn có kinh nghiệm điêu khắc Thủy Tinh Chủng Huyết Mỹ Nhân, khối Thủy Tinh Chủng Huyết Mỹ Nhân đầu tiên của Lý Dương là do nhờ hắn giúp điêu khắc thành thành phẩm.
-Được, làm phiền anh rồi!
Lý Dương không từ chối, Trần Lão và Hồng Lão cạnh tranh nhau cả đời, nhưng tình cảm vẫn rất tốt.
Hai người họ gần giống như là anh em ruột vậy, nên không cần phải khách sáo làm gì.
-Cậu em, người đến đây không ít, cao thủ cũng rất nhiều, tuy là có Trần Vô Cực dạy cậu, tuy nhiên cũng hi vọng cậu có thời gian thì đến khách sạn giao lưu với mọi người, mấy ngày nay tôi cũng đã học được rất nhiều!
Lúc cùng Lý Dương bước ra thang máy để xuống phòng khách, Hoàng Hạo vẫn nói chuyện với Lý Dương, hắn cũng chỉ là có thiện ý khuyên Lý Dương thôi, cùng giao lưu với những người trong ngành, đặc biệt là những cao thủ, ai ít nhiều gì cũng có thu hoạch.
Thu hoạch này không thể học từ sư phụ mà là kinh nghiệm có được của mọi người.
-Anh yên tâm, có thời gian nhất định tôi sẽ đến!
Lý Dương gật đầu, vừa nói xong liền nghe thấy tiếng gọi vui mừng từ phía sau:
-Ông Lý, ông đến rồi!
-Chu Diệp!
Lý Dương quay lại, kinh ngạc nhìn mấy người phía sau mình, Hoàng Hạo cũng quay người lại nhưng hắn lại chau mày.
-Thật không ngờ lại gặp ông Lý ở đây, Đường Thúc, đây là Lý Dương, người đã cứu cháu!
Truyện khác cùng thể loại
65 chương
1550 chương
19 chương
25 chương
166 chương
544 chương
41 chương