Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 1201 : Số tiền không tưởng

Siêu Cấp Hoàng Kim ThủTác giả: Tiểu Tiểu VũChương 1197: Số tiền không tưởngNhóm dịch: QuyVoThuongNguồn: metruyenBên trong phòng nháy mắt trở nên yên tĩnh, rất nhiều người đang nhìn vóc dáng cao cao của Yvan Nặc Phu. Victor, còn mấy vị người Nga nữa cũng đều ngồi ở hàng ghế phía trước, lúc này mấy người họ đều nắm chặt tay, đặc biệt là Victor, những tiền xu lần này đều là do ông ta đưa ra, nếu thua thì phân nửa số đồ sưu tầm của ông ta trong nhiều năm nay sẽ đều biến mất. Yvan Nặc Phu không thèm nhìn người phía đối diện với phòng chơi bạc, mà đi thẳng đến chỗ ngồi phía bắc của bàn chơi bài. - Đổ Vương Châu Úc Cáp Mỗ Đặc! Chu Văn nhìn thấy người thứ hai tiến vào liền nói nhỏ. Đổ Vương Châu Úc từng đến Canada, cược một lần với Đổ Vương Canada, khi ấy là ở sòng bạc của cậu, để cậu nhìn thấy hình dáng của vị này. Đáng tiếc là khi ấy Chu Văn không có địa vị gì, nên không thể tận mắt chứng kiến ván bài đó, nhưng cậu biết được kết quả, Đổ Vương Canada đã thua, hơn nữa còn thua rất thảm, Cáp Mỗ Đặc có thực lực rất mạnh, đứng trong top 10 của thế giới không phải nói mà dễ. Lúc này nhìn thấy Cáp Mỗ Đặc, nhớ lại Đổ Vương Canada hùng mạnh đã từng một lần bại dưới tay ông ta, khiến cho Chu Văn hơi lo lắng. - Anh hai, phải tin tưởng anh cả, mặc kệ ông ta là Đổ Vương châu Âu hay châu Mĩ, đến Đổ Vương thế giới cũng đều phải chịu thua trước mặt anh cả mà thôi. Lý Xán bĩu môi, cậu có thể không biết Cáp Mỗ Đặc là ai, cũng như có thực lực mạnh như thế nào, bây giờ trong mắt cậu chỉ có Lý Dương thôi, cũng chỉ tin tưởng mình Lý Dương. Dù sao thì cậu cũng từng chứng kiến qua cảnh anh mình trên chiếu bạc lợi hại như thế nào. - Cáp Mỗ Đặc không phải là một đối thủ đơn giản, có thể ông ta mới xếp thứ 9, Xa Hào Dân và Yvan Nặc Phu còn xếp cao hơn ông ta, ván bài này,đánh nhau ác liệt đây! Chu Văn khẽ thở dài, có thể là Đổ Vương tầm cỡ thế giới nào phải đơn giản, hai vị Đổ Vương này xuất hiện mang theo không khí cho ván bài này. - Cáp Mỗ Đặc nhất định sẽ thắng. Thanh Mộc Vị Ương cũng nắm chặt tay, tiền của ông ta cũng nhiều, không thể thua được, bây giờ đối thủ của họ không phải chỉ có mình Lý Dương, bởi vì ván bài này có nhiều người, cùng với những mối quan hệ, người Hàn Quốc và người Nga cũng trở thành đối thủ của họ. - Hừ! Tam Tỉnh Thái bên cạnh hắn hừ một tiếng, ván bài này ông vốn dĩ muốn tự mình tham gia, lại bị Thanh Mộc Vị Ương từ chối. Hắn ta đã liên tiếp thua Lý Dương hai lần, ván bài lần này rất quan trọng, Thanh Mộc Vị Ương hoàn toàn không dám có bất kì nguy hiểm nào, người không muốn cho hắn tham gia không phải là Thanh Mộc Vị Ương mà là cha của hắn Tam Tỉnh Thiên Hạc. Tam TỈnh Thiên Hạc, nhân vật có địa vị lớn trong gia tộc Tam Tỉnh cũng đích thân đến Ma Cao. Cáp Mỗ Đặc đi thẳng đến bàn chơi phía trước, ngồi xuống ghế phía Tây. - Hào Dân, ông là giỏi nhất, thắng lợi nhất định sẽ thuộc về chúng ta. Người thứ 3 đã ra rồi, Mẫn Cơ Bá ngồi hàng ghế đầu tiên đột nhiên hét to, nhiều người đều quay lại nhìn cậu ta, ánh mắt tỏ vẻ khinh thường. Mẫn Cơ Bá chẳng thèm quan tâm ánh mắt của mọi người xung quanh, vẫn dơ dơ nắm tay với Xa Hào Dân. Xa Hào Dân bất đắc dĩ lắc đầu, tiếp tuc tiến lên phía trước, cuối cùng ngồi ở vị trí phía BắcChỗ ngồi của bọn họ là đã được định từ trước, những vị Đổ Vương này cũng rất mê tín, thương lượng về chỗ ngồi khá lâu, cuối cùng mới quyết định xong. Xa Hào Dân rõ ràng là trẻ hơn Yvan Nặc Phu và Cáp Mỗ Đặc, trong ba người lớn tuổi nhất là Cáp Mỗ Đặc, ông ta năm nay đã 50 rồi, trong mười vị Đổ Vương thì tuổi của ông ta không coi là thấp nữa. Ba người sau khi ngồi xuống đều liếc nhìn nhau, mỗi người đều rất tự tin, ít nhất trên lĩnh vực này thì họ cũng kẻ tám lạng người nửa cân. Ba vị Đổ Vương này kì thực cũng không xa lạ gì, trước đây cũng đã từng đấu với nhau, Cáp Mỗ Đặc đã từng thua Yvan Nặc Phu, cũng chính là lần đó, Cáp Mỗ Đặc phải rớt từ vị trí thứ 6 xuống vị trí thứ 9. Yvan Nặc Phu thì vươn lên. Lúc này Cáp Mỗ Đặc đang hung hăng trừng mắt nhìn Yvan Nặc Phu, ông ta muốn thừa dịp lần này để báo thù. Ba người sau khi ngồi xuống, toàn hội trường trở nên yên tĩnh hơn, ánh mắt mọi người đều đổ dồn về phía người vừa mới xuất hiện. Lý Dương, người khởi xướng ván bài này, cũng là người ngồi ở vị trí thứ tư trên chiếu bạc ngày hôm nay, cuối cùng cũng xuất hiện trước mặt mọi người. Trừ người bên cạnh Lý Dương ra, những người khác đều nhìn cậu thanh người chưa đến ba mươi tuổi này một cách phức tạp. người trẻ tuổi như vậy mà lại là người đứng đầu trong giới đổ thạch thế giới, cũng là bậc thầy đỉnh cao trong việc giám định lừng lẫy tiếng tăm. Đồng thời còn là một nhà sưu tầm, những báu vật mà Lý Dương sưu tầm được, bất cứ người nào trên thế giới yêu thích sưu tầm cũng đều phải tức giận. Tựa như lúc này đây, 10 báu vật thu hút nhiều người trên thế giới như vậy đều là của Lý Dương, mà những đồ này vẫn không phải là toàn bộ đồ mà Lý Dương sưu tầm được, chỉ có thể coi là một nửa. Báu vật như vậy chỉ cần có một thứ cũng khiến cho người ta cảm thấy thỏa mãn rồi, Lý Dương lại có nhiều như vậy khó mà không khiến cho người khác cảm thấy tức giận. Nhìn xung quanh, Lý Dương mỉm cười đi đến bàn, vị trí của hắn là ở ghế phía Đông. - Các vị, hoan nghênh mọi người đến với ván bài do Lý tiên sinh đây chủ trì, bây giờ tôi xin tuyên bố ván bài chính thức bắt đầu. Hà Vinh đi tới, nói một câu ngắn gọn, chứ không phải là hoạt động gì của nhà nước, không cần phải nghi thức dài dòng. - Thánh Thủ Carles! Người chia bài đi ra, nhìn thấy người này Chu Văn lập tức kêu lên một tiếng sợ hãi. Lý Bồi cũng kinh ngạc, nét mặt Trần Lỗi thì tỏ vẻ đầy nghi ngờ, đến Trịnh Khải Đạt cũng đều quay lại nhìn Chu Văn. - Thánh Thủ là người chia bài nổi danh nhất Las Vegas, nghe đồn rằng mắt của ông ta rất sắc bén, không ai có thể gian lận trước mặt ông ta. Chu Văn nói xong, trên mặt có nét phức tạp. Thánh Thủ Carles đã từng là thần tượng sung bái của cậu ta, mơ ước của cậu là người nổi tiếng thế giới như vậy, đáng tiếc là cậu vào nghề muộn, thiên phú lại có hạn, cậu biết mình căn bản là không có khả năng. Sau khi rời khỏi sòng bạc, cậu càng không có cơ hội trở thành Carles, nhưng không ngờ rằng hôm nay lại được tận mắt nhìn thấy ông ta ở đây, trong lòng rất đỗi vui mừng. - Thánh Thủ Carles nổi tiếng nhất không phải là vì mắt của ông ta mà là tay của ông ta, tốc độ tay của ông ta rất nhanh, trong vài giây đồng hồ có thể chia tung lên rồi thu lại bộ bài, mà còn có thể sắp xếp chúng theo thứ tự mà ông ta muốn. Lý Bồi nói thêm, mắt cậu luôn theo dõi Carles, cậu cũng giống Chu Văn, trước đây từng sùng bái ông ta. Vài giây đồng hồ, hai bộ bài, ông ta có phải là người không? Trần Lỗi thất thanh kêu lên, đầu của cậu tựa hồ đang xuất hiện hình ảnh, khắp bầu trời đều là tú Lơ-khơ, một người ở dưới không ngừng múa, người bên cạnh căn bản không thấy rõ tay của ông ta, không lâu sau, tất cả bài đều được thu trong tay. - Ai cũng nói như thế, chúng tôi cũng không biết là có đúng hay không? Lý Bồi lắc đầu, tên của Thánh Thủ trong hội sòng bạc của bọn họ còn nổi hơn nhiều mấy vị Đổ Vương kia. Đù sao nhiều người trong số họ đều là người chia bài, không có luyện tập đổ thuật nên cũng không thể trở thành nhân vật lớn như Đổ Vương gì gì đấy được. - Người có tên cây có bóng, bất luận là tin đồn có thật hay không, thì Thánh Thủ cũng là cao thủ trong giới chúng tôi, mời ông ta đến đây không hề đơn giản, lần này không biết là ai có thể mời ông ta đến được. Chu Văn khẽ thở dài, Thánh Thủ Carles là thần tượng của cậu, nên dĩ nhiên là biết vị danh nhân trong giới cược này không hề dễ mời rồi. Mời ông ta không cần phải trả khoản tiền kếch xù, chỉ cần xem ông ta có hứng thú không thôi. Carles đã muốn đứng ở trước bàn chơi, hỏi ngắn gọn. Kì thật ngoài Lý Dương ra ba vị còn lại đều rất quen thuộc với ông ta, đặc biệt là Xa Hào Dân, cùng ở Las Vegas, bọn họ qua lại với nhau không ít lần. Sau khi lời chào hỏi theo nghi lễ đã xong, ván bài cso thể chính thức bắt đầu. Ván bài mà Lý Dương bố trí là loại truyền thống, loại này hầu như ai cũng biết, ai cũng có thể xem hiểu, hơn nữa từng được chiếu trên ti vi, nên lần này càng thu hút mọi người. Trước mặt bốn người Lý Dương, đều đặt những đồng xu có màu sắc khác nhau. Mỗi đồng xu của mỗi người là 20 triệu, nhỏ nhất là mười vạn, thua hết số tiền xu thì tương đương với việc bị Knock out. Ai thắng hết số xu của ba người kia thì là người chiến thắng cuối cùng. Nói cách khác, người chiến thắng có thể lấy được toàn bộ số tiền cược của ba người còn lại. Tiền cược của một lần có thể là xu 20 triệu, tiền xu chỉ là tượng trưng, khoản tiền đặt cược của mỗi người đều là một số tiền đáng kinh ngạc. đồ mà Victor đưa ra đầu tiên không hề ít, khiến cho người Hàn và người Nhật đến sau phải trả giá không nhỏ. Ba người bọn họ đều đặt tiền cược, chừng hơn 4000 đồ sưu tầm quý giá, cộng thêm thanh Tân La bảo kiếm của Lý Dương nữa, người thắng cuối cùng sẽ đạt được một số tiền không thể tưởng tượng được. Số tiền này, đều khiến cho những vị Đổ Vương này động lòng. - Bắt đầu rồi. Chu Văn đột nhiên nắm chặt nắm tay, Yvan Nặc Phu, Cáp Mỗ Đặc, Xa Hào Dân và cả Lý Dương bắt đầu bốc bài, ván bài đầu tiên này coi như chính thức bắt đầu. Bắt đầu rồi, mọi người nhìn lên khan đài không nói chuyện nữa, tất cả đều tập trung lên phía trên. Bốn người, ba vị Đổ Vương, lần này mọi người nhìn được nhiều nhất vẫn là ba vị Đổ Vương, mặc dù Lý Dương là người khởi xướng ván bài này, nhưng hầu hết mọi người đều không quá quan tâm đến hắn. Rất nhiều người đều bắt đầu suy đoán, ba vị Đổ Vương này ai sẽ là người chiến thắng. Nhưng thật ra Thanh Mộc Vị Ương luôn chăm chú chằm chằm nhìn vào Lý Dương, ông ta biết Lý Dương không đơn giản, đổ thuật không kém như mọi người tưởng, nếu như mấy vi Đổ Vương kia có chút khinh địch thật chưa chắc đã thắng được Lý Dương. Carrles bắt đầu chia bài, theo thứ tự mà phát, Lý Dương là đầu tiên, bốn con bài nhanh chóng được phát xong. Đặt con bài chưa lật dưới tay, Lý Dương vỗ nhẹ lên bàn, mỉm cười nhìn ba vị Đổ Vương, biểu cảm của họ đều không giống nhau, nhưng đều chung một điểm, chưa ai lật con bài để xem. Bọn họ đều đang quan sát đối thủ.ở trên chiếu bạc, quan sát biểu hiện của đối thủ, đặc biệt biểu hiện tâm lí là điểm quan trọng nhất. Cách thức quan sát biểu hiện tâm lí của đối thủ không giống nhau, từ ánh mắt đến những động tác rất nhỏ cũng đều phải quan sát, cả việc cụp ngón tay xuống cũng có thể là biểu hiện của nội tâm. Một khi phát hiện ra suy nghĩ của đối thủ, tương đương với việc khống chế được ván bài trong tay mình.