Sẽ Mãi Bên Nhau

Chương 9 : Nhật Anh bị cướp mất – “Cảm ơn anh – Lâu lắm rồi tôi mới đc vui như vậy ”

Bỗng nhiên : – Nhìn nước mắt em đang rơi vì ai mà lòng anh cứ đau thắt lại giây phút ấy chỉ muốn lại gần hơn để anh ôm lấy em và nói Đừng khóc nữa hãy nín đi được không ? nhìn đôi mắt em đã sưng lên kìa chẳng còn xinh xắn như lúc em cười đâu nào ngoan nhé nghe anh 1 lần thôi Mọi chuyện buồn cũng sẽ qua thôi vì có anh ở đây rồi tựa vào vai anh đi em sẽ thấy bình yên đừng bao giờ cảm thấy em lẻ loi trên nhân gian này bởi vì đằng sau luôn có anh nhìn theo Hãy cầm chặt tay anh, anh sẽ dắt em đi qua nỗi đau này và dìu em bước trên con đường dài phía trước phải làm bất cứ điều gì để em hạnh phúc dù anh đau anh vẫn xin chấp nhận ..!! – Giọng hát của Bảo vang lên cùng với đó là hàng chục ngọn nến đc thắp lên. Bảo đứng dậy khỏi cây đàn, bước đến cẩm tay Nhật Anh dẫn cô bước vào hình trái tim đc bao quanh bởi nên và hoa hồng – Nhật Anh à…_ Bảo ấp úng – Em có biết rằng em rất xấu k ? Em lấy đi trái tim của anh rồi , lấy mất nó rồi em biết k ? Bây h em tính sao đây ? Em phải chịu trách nhiệm vs anh chứ ! (tg:ông này sến dễ sợ) – Anh Bảo…- Nhật Anh xúc động – Em em …. Em xl – Nhật Anh ấp úng làm Bảo có chút thất vọng – Em xl vì đã lấy đi trái tim anh, nhưng em sẽ giữ nó thật chặt ,yêu thương chủ nhân của nó mãi mãi. – Nhật Anh cười – Vì…Chủ nhân của nó cx lấy đi trái tim e rồi (tg: đúng là 1cặp trời sinh đó. Ck đã sến vk còn sến hơn ) – Em … Anh yêu em Hoàng Nhật Anh – Bảo hét lên rồi bế Nhật Anh xoay 1 vòng – Á thả em xuống đi – Nhật Anh hoảng hốt – Hì anh xl tại anh vui quá – Bảo cười – Em cx yêu anh Phạm Gia Bảo – Nhật Anh hét to , sau đó là màn nắm tay hôn nhau siêu tình củm của 2 anh chị – Chết tiệt. Nhật Anh của mk bị chiếm mất rồi – Diệp tức tối , đạp chân xuống đất – Aaaaa …. Cô giẫm lên chân tôi rồi – Vũ hét lên. Tình hình là 2 ông bà này định đi phá đám nhưng thấy tình củm quá nên thôi, quyết định quay lại để đưa cho hắn vs nó xem . Nhưng Diệp đã giẫm lên chân Vũ – Cô k có mắt à – Anh ms k có mắt ý . Cho anh chết – Diệp nói rồi quay đi – Cô…đứng lại cho tôi – Này anh là học sinh mẫu giáo sao hả ? Câu nói ngây thơ ghê nha . Bảo tôi đứng lại để anh bắt á ? Thôi đi ,tôi đâu có ngu blè blè…. – Diệp nói Và thế là , 1 cuộc rượt đuổi diễn ra trong bệnh viện khiến cho không khí của nó trở nên không thể “yên tĩnh” hơn . Bất ngờ Diệp vấp vào hòn đá, Vũ đuổi theo sau không kịp dừng lại và “rầm” âm thanh rất ư là :”vui tai” vang lên.Đứng hình… 1s 2s 3s 4s ….. 2 phút 18s 2 phút 30s ….. Vâng rất là tình cảm cho 2 anh chị , môi 2 người đã chạm vào nhau hơn 3 phút mà vẫn chưa chịu rời. – Cô… cô….có …sao k ? – Vũ là người lấy lại được bình tĩnh trc và ấp úng hỏi – Tôi…aaaaa… đồ quỷ, anh cướp mất first kiss của tôi rồi – Diệp đỏ mặt tức tối hét – Nầy cái nỳ cũng là first kiss của tôi nhá . Đừng có tưởng là chỉ có mk có còn first kiss – Hầy ai mà bít đc . Với cái loại đàn ông thay bồ như thay áo các anh ai mà biết đã có bao cái “first kiss” rồi – Diệp nói , nhấn mạnh từ first kiss – Cô…cô….- Vũ tức tối – Tôi làm sao ?Anh vẫn chưa chữa đc bệnh nói lắp hả ? – Đc rồi … coi như tôi thua cô- Vũ nói – Anh đã bao h thắng tôi đâu – Diệp cười , nụ cười làm tim ai đó lệnh nhịp – Lạ thật, tim mình dạo nỳ bị sao v? phải đi khám mới đc – Vũ nghĩ – Ê quỷ ! Về đc chưa ông già ? – Diệp vẫn chưa buông tha – Gì ? Cô nói ai là quỷ ? Ai là ông già ? – Ai ng đó tự hiểu . Tóm lại là có đi về không hả ? Hay còn đợi tôi gọi thêm câu ông cố nội nữa ms chịu về ? – Diệp đe dọa – Về thì về – Vũ bỏ đi , mặt vẫn còn tức – Ê này… Giận rồi hả ? – Diệp với theo – …. – Im lặng – Này … – Cô có lên k ? – Vũ quát , giọng vẫn lạnh – Hic lên thì lên , làm gì mà quát vậy ? 5 phút sau 2 ng đã về đến nhà . H này trong nhà chỉ có 2 đứa – Này anh vẫn giận à ? – Diệp lên tiếng – …. – Im lặng – Này … này _ Diệp hét , giọng cô như sắp khóc – …. – Im lặng – Tôi xin anh đó được ko ? Đừng có giận tôi như vậy nữa ! Tôi sợ lắm – Cô thích tôi hay sao mà sợ _ Vũ cười – Tôi….Anh….Đồ đáng ghét _ Diệp bỏ về phòng Quay trở lại vs 2 nhân vật chính… Nó đã ăn hết bát cháo , nắm quay lưng lại chỗ hắn. Hắn cứ ngồi như vậy mà ngắm nó , đôi vai nó , gầy quá , bé nhỏ quá…Nó tạo cho người ta cái cảm giác chỉ muốn ôm bờ vai ấy vào lòng mà chia sẻ. Nhưng nó cũng tạo cho người ta cảm giác thật xa để với tới Bờ vai ấy , luôn gồng mình lên mà chống chọi với thế giới khắc nghiệt này. Bỗng nhiên hắn nhớ đến cô bé ngày xưa, 1 cô bé tầm 3 tuổi , đôi mắt đỏ luôn ánh lên niềm vui . Cô bé ấy ngây thơ và ngốc ngếch , trong sáng và hồn nhiên. Cô bé ấy đã cùng hắn vui đùa suốt 1 năm trời . 2 Đứa cũng từng hứa mai sau lớn sẽ cưới nhau . Nhìn nó cười,, nụ cười rất giống với cô bé ấy . Hắn tự hỏi , lẽ nào cô bé năm xưa là nó, lắc đầu xua tan cái ý nghĩ của mình. Nó bây h rất mạnh mẽ và cá tính, lạnh lùng , lãnh đạm với mọi thứ , còn cô bé ngày xưa rất yếu đuối , trong sáng và thánh thiện .Có điều , đôi mắt ấy , nụ cười ấy thực sự rất giống , giống lắm , và cái cảm giác này nữa , thực sự rất giống – Này , anh làm gì mà nhìn tôi rồi lắc đầu ghê vậy ? Bệnh à ? – Nó qươ tay trc mặt hắn – Hả ? Em nói j cơ ? – Hắn thoát khỏi dòng suy nghĩ của mk – Hầy ! Tôi bảo anh bệnh hay sao mà cứ nhìn tôi rồi lại lắc đầu vậy . Từ nãy đến h tôi hỏi cả chục lần rồi đó – À tôi xl . Tôi đg nghĩ 1 chút thôi . Em nắm nghỉ đi – Tôi muốn ra ngoài, thực sự chỗ này rất chán , vs lại tôi cx rất ghét bệnh viện. – Nhưng em đang bệnh mà – Thì sao – Nghỉ ngơi đi – Anh k thấy chán sao ? với lại anh chắc cũng qua khóa huấn luyện điệp viên ở học viện chắc cx biết rồi chứ ? Vết thương này đã là gì. – Nhưng… – Tóm lại anh có đi không ? Ko đi tôi gọi người đến đón – Hầy , đc rồi tôi chở em đi – Có thế chứ – Đi đâu đây ? – hắn hỏi khi cả 2 đã yên vị trong xe – Đâu cx đc. Càng yên bình càng tốt – Nó nói , quay mặt ra cửa xe nhắm mắt – Uhm – hắm nói rồi phóng xe đi 15 phút sau , hắn đã dừng lại – Vùng Ngoại ô – hắn nói rồi kéo tay nó đi . Tuy hơi bất ngờ vì hành động này nhưng nó cx ngoan ngoãn đi theo. Hắn dẫn nó đến 1 cánh đồng toàn hoa là hoa . – Oaaaaaa đẹp quá !- Nó sung sướng hét lên – Tôi ra chỗ kia nhá – Tùy em – Hắn thấy nó vậy cx vui lây – Cẩn thận – uhm – Nó nói rồi chạy nhanh ra cánh đồng hoa . Ở đây có rất nhiều hoa đẹp , nhưng mà nó thích nhất chỗ trồng hoa violet và hoa cúc dại trắng . – Thích quá ! – Nó quay lại cười với hắn – Tôi bất được chứ ? – Thoải mái – Hắn hào phóng – Thanks – Nó cười rồi ngắt 1 bó hoa cúc dại trắng . Bỗng 1 làn gió thoảng qua làm bay tóc nó . Và hắn đã vô tình nhìn thấy cảnh tượng này. Người con gái đạng nở 1 nụ cười hồn nhiên hết mức, đầu đội chiếc vòng đc kết bằng hoa đủ màu trên đầu , tay cầm 1 bó hoa cúc trắng , váy trắng bồng bềnh bay , trông nó bây h đẹp như 1 thiên thần , và cx rất giống cô bé ngày xưa Hắn đi đến gần nó , cởi áo khoác của mk khoác cho nó – Em k thấy lạnh sao ? – Hắn nhìn nụ cười của nó ấy thì rất vui – Cảm ơn anh – Nó ngượng ,hành động này của hắn làm tim nó đập mạnh . – Tim mình bị sao vậy ? – Nó nghĩ – Sao vậy ? – hắn hỏi – Ko có gì – Nó cười – Cho anh này – Nói rồi nó giơ ra 1 bó hoa được kết rất đẹp – Tôi tự làm đấy – Em mà cx làm được bó hoa thế này á ? Nghi ngờ thật ! _ hắn trêu – Này sao anh cứ móc méo tôi thế ? Không thích thì trả đêy – Tôi chỉ nói sự thật thôi mà . Em tặng tôi rồi sao còn đòi lại ? – Anh k thích thì tôi lấy lại – Nó chu môi – Ai nói tôi k thích ? – Hắn cười rồi mang bó hoa quay đi – Về thôi – Uhm đc rồi – Cảm ơn anh – nó nói khi cả 2 ng đã yên vị trong xe – Lâu lắm rồi tôi ms đc vui như vậy – Lâu lắm rồi sao ? – Uk . Kể từ ngày mẹ tôi mất – Nó nói , giọng nói có phần chua xót – Tôi biết chuyện rồi ! Đừng khóc nữa , cô khóc trông chả xinh tẹo nào – Xấu thì nói luôn đi còn – Nó ngừng khóc , quay lại cười với hắn – Tôi nói giảm nói tránh như vậy là để giúp cô đấy – Ai mượn anh giúp – Nó trêu – Tôi là người tốt bụng đương nhiên giúp đỡ mọi người hết sức – Hắn tự hào – Sặc…mức độ tự sướng của anh lên level max rồi đó – Quá khen quá khen,cái này còn phải học hỏi em nhiều – Mặt anh đúng là dày mà – Nó cười, quay mặt ra chỗ khác ….. – Hôm nay cx cảm ơn em . Em cx đã làm tôi rất vui – Hắn nói khi về đến nhà – Tặng em này – Nói rồi hắn chìa ra 1 chiếc vòng tay đan thủ công trông rất đẹp mắt – Cảm ơn anh. Tôi vào trc đây – Nói rồi nó chạy vào nhà để che đi khuôn mặt xấu hổ của mk – Chà chà… 2 anh chị đi đâu mà h ms về thế này coi bộ rất vui vẻ nhỉ – Diệp nói khi thấy nó về – Bọn nó đi hẹn hò chứ đi đâu ! Đương nhiên là vui vẻ rồi – Vũ hùa theo – Hờ hờ 2 người thì sao ? bình thường như dog vs cat cơ mà ? sao hợp sức lại bao h thế ? – Kệ bọn tao – Diệp chu môi – “Bọn tao” cơ đấy – Nó cười , nhấn mạnh từ “Bọn tao” – Thì sao – Diệp với Vũ đồng thanh – Chà đồng thanh cơ. Thật hợp mà – Hắn đứng dựa đầu vào cửa, nói giọng mỉa mai – Chúng mày …. Chúng mày thì khác gì ? Sao hôm nay 2 tảng băng di động lại cười nhiều thế – Đơn giản là vì ai đó đã nói từ “Bọn tao “ thôi – hắn cười mỉa , cx nhấn mạnh từ “Bọn tao” rồi bỏ lên phòng – Và còn đồng thanh từ “Thì sao” nữa – Nó nói thêm , nhấn mạnh từ “Thì sao “ và từ “Đồng thanh” rồi bỏ lên phòng (*tg : 2 anh chị này song kiếm hợp bích hại chết người ta) – Chúng mày …. Diệp gọi theo vs vẻ mặt tức tối – Ha ha ha ha …. – Vũ cười k ngớt – Anh cười cái j ? – Độc mồm như cô mà cũng có ngày đấu võ mồm thua – Vũ cười ngày một to hơn – Kệ tôi – Diệp nói rồi cũng bỏ lên phòng Quay lại với nó , sau khi nó về phòng thì lấy quần áo đi tắm . 30’ sau , nó bước ra khỏi phòng tắm vs cái quần đùi bỏ cạp cao và chiêc áo crop top EXO đơn giản Nằm phịch xuống giường , nó thầm nghĩ . Hôm nay , thực sự nó đã rất vui . Hắn làm nó nhớ tới cậu bé ngày xưa, luôn bảo vệ và chăm sóc nó , luôn làm nó vui. – Tim mình sao lại đập mạnh vậy ? Có phải mình đã yêu hắn rồi không ? – Nó thầm nghĩ – Ko thể nào ! Mình sống là để trả thù cho mẹ . Nhất định k đc nghĩ đến việc khác – Nó thầm nghĩ