Thực sự thì Mục Loan Loan cảm thấy Ngao Khâm có lẽ chỉ là đang lừa nàng, nhưng chờ đến khi nàng nén lại phiền muộn vào lồng ngực, được Phất Liễu đưa về đến tẩm cung, lúc nhìn thấy hai cái rương được để ở trong sân thì vẫn có chút ngạc nhiên.
"Phu nhân thật là tốt số. Rương này đựng linh dược, rương kia lại chứa linh quả và linh gạo (*). " Mang vẻ chán ghét mà nhìn sắc mặt vừa trắng nhợt vừa gầy yếu của Mục Loan Loan, Phất Liễu bằng mặt mà không bằng lòng móc từ túi ra một cái túi nhỏ đưa cho Mục Loan Loan.
(*) Linh gạo: Gạo có chứa linh khí.
"Phu nhân à, người hãy ngoan ngoãn mà ở đây chăm sóc cho quân thượng đi, nếu bình thường có thiếu cái gì thì phải nhớ kỹ là mười ngày người mới có thể đi chợ một lần." Phất Liễu nói: "Tiền tiêu hàng tháng là một viên linh thạch trung phẩm (*) với ba đồng bạc, được nhận vào giữa tháng. Cơm canh các thứ khác thì từ nay về sau xin làm phiền phu nhân ngài tự chuẩn bị."
(*) Linh thạch: Đá chứa linh khí, chia ra làm ba bậc từ cao tới thấp lần lượt là thượng - trung - hạ. Tức là linh thạch thượng phẩm sẽ cung cấp được lượng linh khí nhiều hơn hai loại linh thạch còn lại.
Phất Liễu nói: "Mong rằng phu nhân sẽ chăm sóc thật tốt cho quân thượng, ta lui xuống trước."
Phất Liễu rời đi, sân tĩnh lặng trở lại, Mục Loan Loan cầm cái túi nhỏ ước lượng nặng nhẹ, vừa mở ra nhìn, suýt chút nữa thì tức quá hóa cười..
Bên trong cái túi không phải là viên linh thạch trung phẩm có linh lực nồng đậm mà là mười viên linh thạch hạ phẩm!
Trong trí nhớ của nguyên chủ, nếu đem một viên linh thạch trung phẩm đi ra ngoài đổi ít nhất cũng có thể đổi được mười lăm viên linh thạch hạ phẩm. Ở đây lại chỉ có mười viên, nếu mà bảo là Phất Liễu không ăn bớt thì nàng sẽ chặt đầu làm đá xây cầu.
Mục Loan Loan chỉ cảm thấy buồn bực, lồng ngực nóng bỏng, cuống họng trào lên một vị tanh ngọt, nàng giơ tay che miệng, lúc bỏ tay ra chỉ thấy những vệt máu chen chúc đan xen phủ trên lòng bàn tay.
"Phù."
Không nên bực bội, không nên bực bội, có tức giận nữa cũng chẳng làm được gì.
Hít sâu một hơi, Mục Loan Loan cố gắng điều chỉnh lại cảm xúc của mình, tiếp tục nhìn vào trong túi nhỏ, đồ vật bên trong ngoại trừ mười viên linh thạch hạ phẩm cũng chỉ có ba đồng bạc.
Tiền tiêu của tháng này thực sự là rất ít.
Trong trí nhớ của nguyên chủ, tỉ lệ chuyển đổi của linh thạch trung phẩm với linh thạch hạ phẩm vào khoảng lần lượt là một với mười tám, nếu mang ra chợ đen thì còn có thể đổi được nhiều hơn. Mà một viên linh thạch hạ phẩm có thể đổi được một đồng vàng, một đồng vàng lại đổi được mười đồng bạc, một đồng bạc có thể đổi thành mười cái tiền đồng. Giá trị của một cái tiền đồng tương đương với một đồng ở hiện đại. Cứ thế mà tính thì vốn tiền tiêu tháng ban đầu là hai ngàn tiền đồng, sau khi bị Phất Liễu nuốt riêng cũng chỉ còn lại hơn một ngàn tiền đồng.
Hơn một ngàn tiền đồng này phải dùng để nuôi cả hai người.
Hơn nữa, tu luyện cũng cần có linh thạch. Dù dị năng hệ mộc của nguyên chủ tương đối thấp, nhưng trước khi lấy chồng thì nàng cũng cần sử dụng hai, ba viên linh thạch hạ phẩm để bồi dưỡng tăng thêm linh khí hệ mộc bên trong đan điền của bản thân.
___________o0o___________
Cập nhật ngày 9/1/2020 tại Việt Nam Overnight
Editor: Tiểu Âu Nhi
Beta: Kimnana
Truyện khác cùng thể loại
1 chương
35 chương
497 chương
72 chương
41 chương
935 chương
11 chương
108 chương