Sát Vương
Chương 153
Đường Tiêu vô ý thức nhìn thân thể của mình, sờ lên thân thể của mình, hắn nhịn không được mà cười cười, kỳ thật chính hắn cũng là một đoàn quang ảnh ngưng tụ thành hình người mà thôi tuy nhiên lúc trước tiến vào trong không gian này chỉ có mình hắn cho nên hắn không phát hiện ra điều dị thường.
Bản thể của Đường Tiêu hiện tại đang ngồi ở trên tuyết sơn đỉnh, tiến vào bên trong chỉ là linh hồn của hắn mà thôi, cho nên hắn cũng chỉ là một đoàn quang ảnh, dựa vào trí nhớ thân thể của mình mà ngưng tụ thành hình người.
Đối với thần hồn cường đại của Đường Tiêu, Lưu Đình quả thực không chịu nổi mồn đòn, hơn nữa đây là Luyện Yêu Thối Ma Hồ Đường Tiêu chính là chúa tể của nơi này cho nên vừa rồi thần hồn của Lưu Đình có ý đồ công kích thần hồn của Đường Tiêu thiếu chút nữa là bị Đường Tiêu đánh tan.Ít nhất hắn cũng đau khổ không chịu nổi không dám đánh Đường Tiêu nữa.
Nhìn linh hồn của Lưu Đình trốn ở trong góc mà run rẩy, trong lòng của Đường Tiêu đột nhiên xuất hiện ý niệm, hắn lập tức dùng thần thức dò xét Lưu Đình ở phía bên đó, Lưu Đình muốn tránh khỏi dò xét của Đường Tiêu tuy nhiên căn bản tránh né không được, thần hồn của hắn bị Luyện Yêu Thối Ma Hồ bày cấm chế không cách nào rời khỏi mật thất, chỉ có thể để mặc thần thức của Đường Tiêu thăm dò.
Bỗng nhiên ngay sau đó, rất nhiều trí nhớ của Lưu Đình truyền vào trong thần thức của Đường Tiêu trí nhớ của hắn ba mươi năm nay võ học hỉ nộ ái ố đau khổ sầu muộn cùng vô tận cảm xúc đều truyền vào trong đầu của Đường Tiêu, giống như là trí nhớ của Đường Tiêu vậy.
Đồng thời hắn cũng có một cảm giác khác chính là Đường Tiêu hoàn toàn khống chế được tất cả hành vi của thần hồn, hắn căn bản không cách nào kháng cự, Đường Tiêu bắt hắn quay về bên trái thì hắn quay về bên trái quay về bên phải thì hắn quay về bên phải, Lưu Đình tuyệt đối không ngờ rằng mình sau khi chết thần hồn cũng bị Đường Tiêu bắt được phải chịu sự trêu đùa bỡn cợt tùy ý của hắn, vấn đề hiện tại hắn muốn chết cũng không xong rồi vì hắn đã chết.
Tình huống này khiến cho Lưu Đình mất hết can đảm, cái gọi là sống không bằng chết hắn cuối cùng cũng ý thức được.
Thần hồn rời khỏi thân thể quá lâu sẽ trở nên yếu ớt, cuối cùng hoàn toàn tiêu tán nhưng thần hồn của Lưu Đình bị Đường Tiêu dùng Luyện Yêu Đại Thủ Ấn làm cho tiến vào trong Luyện Yêu Thối Ma Hồ trừ phi là Đường Tiêu động thủ hủy diệt hắn nếu không hắn không cách nào tiêu tán.
Đường Tiêu từ trong linh hồn của Lưu Đình cũng lấy được trí nhớ và mọi việc phát sinh hết thảy, hắn không ngờ rằng chuyện này cùng với binh bộ thượng thư Tần Thông cũng có liên quan.
Hừ hừ các ngươi chờ xem đợi khi bổn công tử đầy đủ mạnh mẽ sẽ từng bước thu thập các ngươi.
Tiếp tục xâm nhập vào trong linh hồn trí nhớ của Lưu Đình Đường Tiêu phát hiện ra chuyện này cũng có liên hệ với Sa Nam Tông, sau khi điều tra bọn họ biết Đường Tiêu cũng có thù với Kim Sa môn cho nên đã liên hệ với Chu Kiều, mưu đồ giết Đường Tiêu, rõ ràng Lưu Đình có thể tự tin giết Đường Tiêu nhưng sọ trên đường có biến nên vẫn để người của Sa Nam Tông ở sườn đồi chờ Đường Tiêu tiến tới.
Nhưng Chu Kiều bị tông chủ của Sa Nam Tông ước thúc cho nên Chu Kiều chỉ có thể nhờ đệ tử ngoại môn ra tay.
Tiếp tục xâm nhập xuống phía dưới Đường Tiêu từ từ hiểu được Lưu Đình tại sao phải giết mình hóa ra Đường Uyên mười năm trước phải tru sát toàn bộ nhà ngụy gia, cũng biết Lưu Đình vốn tên gọi là Ngụy Ân mà thôiSau khi xâm nhập vào trong trí nhớ của Lưu Đình, Đường Tiêu phát hiện ra trong lòng mình cũng tràn ngập cừu hận và lệ khí, thậm chí cừu hận Trấn Quốc hầu Đường Uyên, một lát sau Đường Tiêu vội vàng ổn định tâm thần không tiếp tục xâm nhập trí nhớ của Lưu Đình nữa, loại xâm nhập này thật nguy hiểm, thậm chí còn ảnh hưởng tới tâm trí của Đường Tiêu, giống như một người khác thay thế trên người của mình, mình cũng có hỉ nộ ái ố giống hắn.
May mà linh hồn của Đường Tiêu đủ cứng cỏi không bị cừu hận của Lưu Đình cắn trả tuy nhiên Đường Tiêu cũng biết Lưu Đình cừu hận khắc sâu với Đường Uyên cỡ nào, thế cho nên ý niệm cường đại đó mới có thể cắn trả linh hồn của Đường Tiêu. Về phần Đường Uyên vì sao mười năm trước đến diệt cả nhà ngụy gia Đường Tiêu cũng không muốn tìm tòi nghiên cứu nữa.
Đường Tiêu buông tha dò xét Lưu Đình dù sao hiện tịa hắn đã khống chế được thần hồn của Lưu Đình rồi, Đường Tiêu phát hiện ra sau khi hắn khống chế được, thần hồn của Lưu Đình không bị cấm chế mật thất ước thúc nữa, Đường Tiêu điều khiển hắn đi sau mình, nhẹ nhàng đi ra từ trong phòng.
Đường Tiêu rõ ràng cảm nhận được Lưu Đình lúc ở mật thất trong lòng có sợ hãi cực ớn tuy nhiên sau khi đem ra khỏi phòng đã bình thường hơn rất nhiều. Đường Tiêu mang theo Lưu Đình đi vào trong thạch thất lúc mới bắt đầu hắn nhìn lên tiểu thạch môn có chữ thân trong lòng đột nhiên nhớ tới cái gì đó vì vậy hắn không chế linh hồn của Lưu Đình, cùng nhau tiến vào.
Đường Tiêu mạnh mẽ kéo hắn đi vào tiểu thạch môn chữ thân cũng giống như tiểu thạch môn có chữ hồn ở bên trong có viết hai chữ Ngụy Ân hiển nhiên Đường Tiêu biết hắn là Ngụy Ân nên tên cũng thay đổi luôn rồi.
- Hay vẫn nên gọi hắn là Lưu Đình.
Đường Tiêu tâm niệm chuyển động danh tự ở bên trong tiểu thạch môn liền biến hóa trở thành hai chữ Lưu Đình, nương theo động tác nhỏ nhoi này Đường Tiêu cảm thấy mô hình không gian trong Luyện Yêu Thối Ma Hồ hắn chính là chúa tể.
Đường Tiêu mang theo Lưu Đình tiến vào thạc thất có hai chữ Lưu Đình kia, lúc này Đường Tiêu cảm thấy được hồn của Lưu Đình rất muốn chui vào trong thi thể của hắn, tuy nhiên Đường Tiêu đã khống chế hắn căn bản không vào được.
Đường Tiêu cân nhắc trong chốc lát bỏ qua khống chế với Lưu Đình để hắn tùy ý tiến vào trong thi thể kia, nhìn xem sẽ phát sinh ra chuyện gì, thi thể của Lưu Đình trên mặt đất liền có động tĩnh, trên mặt rên rỉ lộ ra vẻ thống khổ. Nhưng vài giây đồng hồ sau, thân thể của Lưu Đình không bị khống chế tung bay ra ngoài, đến trước cửa chữ thân, sau đó lại tiếp tục đi, Đường Tiêu không khống chế nổi Lưu Đình, đành phải theo sát hắn thấy hắn đã tiến vào tiểu thạch môn có chữ Nhân.
Đường Tiêu theo Lưu Đình đi vào trong gian mật thất này gian mật thất này giống như gian mật thất có chữ Hồn và chữ Thân như đúc, trên tường cũng viết hai chữ Lưu Đình, nhưng mà thân thể của Lưu Đình không ngừng đi vào trong đó, theo biểu lộ của Lưu Đình lúc này không chỉ là Đường Tiêu không cách nào khống chế thân thể của hắn mà là hắn cũng không khống chế được thân thể này của mình.
Truyện khác cùng thể loại
697 chương
101 chương
2389 chương
1149 chương
1061 chương
132 chương
476 chương