Sợ Yêu
Chương 2
Nhiên Nhiên, đây là thiệp cưới của anh và Y Y, dù sao cũng là người nhà rồi, em háy tới dự nhé.
Cút đi, tôi không muốn nhìn thấy anh, anh yêu tôi 6 năm mà lại đi kết hôn với chị gái ruột của tôi sao? Thật đê tiện, Nghiêm Triết, anh đúng là xúc vật.
Nhiên Nhiên, là lỗi của chị, em hãy trách mắng chị đừng mắng anh ấy.
Cút, cả hai người cút hết cho tôi. Hôn lê của hai người, đừng mong tôi đến dự.
----
Định đi đâu?
Vẫn khuôn mặt ấy, vẫn con người ấy, nhưng sao anh lại cảm thấy đôi mắt cô lạ lẫm đến vậy. Lúc trước, cô luôn nhìn anh với ánh mắt đầy ham muốn chiếm đoạt, tại sao chỉ sau một đêm lại khác đến vậy.
Cô vẫn không nói gì, chỉ lẳng lặng đi đến bên cửa kính, đôi mắt hướng ra xa. Cô hiện tại không biết mình là ai? Không biết bản thân đang ở nơi nào? Tất cả đều trở nên mờ mịt.
Trác Nhiên nét mặt phức tạp, bây giờ cô nói cho người đàn ông tàn nhẫn kia, liệu hắn có cười nhạo cô không? Có lẽ lúc này cô nên im lặng thì hơn.
Thế nào? Vẫn không mở miệng? Tôi ép cô lên giường sao?
Mạc Quân Thần bỗng nhiên nổi nóng, ép sát cô vào cửa kính buộc cô phải đối diện với mình.
Hiểu Linh Hy, đừng thách thức tôi.
Tôi...đi đây.
Nhưng Mạc Quân Thần đâu dễ dàng cho cô đi như vậy cơ chứ? Anh càng ép sát vào người cô hơn, ánh mắt lộ vẻ hoài nghi,anh đột nhiên cảm thấy, người hôm qua lên giường với anh và người hôm nay là hai người hoàn toàn khác nhau.
Muốn đi ư? Uống hết cốc thuốc kia, xong thì biến.
Cô nặng nề tiến đến uống hết cốc thuốc, nhặt lấy túi xách nữ vương vãi dưới sàn rồi đi ra phía cửa. Có trời mới biết cô muốn thoát ra khỏi đây như thế nào, cô vội vàng kiểm tra đồ dạc trong túi xách rồi rời đi.
ĐI bộ qua từng con phố rộng, lòng cô trở nên lặng trĩu, cô sao có thể quên được, từng câu từng lời mà chị gái cô nói với cô. Giờ thì cô biết rồi, hóa ra tất cả đều do chị ta sắp đặt hết cả, chị ta một mặt diễn tuồng trước mặt cô, mặt khác lại lên giường với bạn trai cô. Khốn khiếp, một lũ khốn khiếp.
Cô hiện tại đang ở thành phố A ư? Cùng thành phố của cô. Vậy thì tốt quá rồi, cô không thể bỏ qua cơ hội này.
Trác Nhiên lẳng lặng đi về phía căn nhà mà cô đã thuê,nơi đây chất chứa bao kỉ niệm của cô và Nghiêm Triết. Tất cả đều nguyên vẹn, nhìn lại mà chỉ thêm đau lòng.
Cô đi đến nơi bàn giao nhà, mua lại căn nhà của cô với giá rẻ mạt, bởi họ sợ hãi, sợ căn nhà của cô có ma nên không dám mua căn nhà của cô.
Bàn giao xong, Trác Nhiên thu dọn đồ đạc của mình rồi đánh một giấc tới tối, cô chỉ muốn xua đi mọi mệt mỏi, muộn phiền trong đầu cô.
Chuông điện thoại khiến Trác Nhiên bừng tỉnh, với tay lấy chiếc điện thoại xa lạ, cô nhẹ giọng, A lô, tôi nghe
Đầu dây bên kia hét ầm khiến cô giật mình tỉnh cả ngủ, Hiểu Linh Hy, cậu ở đâu cả ngày hôm nay đấy hả? Cậu biết mình lo cho cậu lắm không? Cậu phát điên cái gì thế hả?Chơi cái trò mất tích hả? Hôm nay giám đốc hỏi thăm cậu cả ngàn lần cậu có biết không?
Theo như những gì cô tìm được trong túi xách, cô biết được bản thân mình hiện tại là ai. Cô-Hiểu Linh Hy, 18 tuổi, độ tuổi đẹp nhất của đời người và cũng chính là minh tinh mới nổi trên màn ảnh. Scandal của cô ta nhiều không kể hết, cô trong sinh rồi mà cũng không được yên ổn.
Thân phận mới, cô phải làm gì trước tiên đây?
Truyện khác cùng thể loại
40 chương
50 chương
14 chương
74 chương
50 chương
17 chương