“Đem ả ta xuống tiếp tục, đánh.” Long Duệ nhìn chằm chằm Hồng Tuyến, lạnh lùng nói.
Mọi người sửng sốt, chưa từng gặp qua bộ dạng này của Long Duệ, nhưng không dám cãi lại mệnh lệnh của hắn, chỉ có nghe theo, thật cẩn thận tiến lên kéo Hồng Tuyến, chuẩn bị mang ra ngoài.
“Không, không, không thể như vậy, Hồng Tuyến không có phạm sai lầm, chuyện của tỷ tỷ không liên quan Hồng Tuyến a, Hồng Tuyến oan uổng a.” Hồng Tuyến thét to, trăm ngàn lần thật không ngờ chính mình cũng sẽ bị đánh, nhất thời không biết phải làm sao, liều mạng kêu lên.
“Đánh thật mạnh cho bổn vương, nếu có chút nương tay, ngay cả các ngươi cũng cùng nhau chịu phạt.” Dù kêu thế nào, Long Duệ hoàn toàn mặc kệ ả, hung tợn nhìn chằm chằm ả, chỉ thốt lên một câu như vậy.
Lính tôm tướng cua đương nhiên cũng không dám chậm trễ, vội vàng kéo Hồng Tuyến đang giãy dụa không thôi, thét chói tai liên tục ra cửa tuyệt không khách khí, đè lại liền đánh.
“A… cứu mạng a… a…” Chỉ nghe thấy bên ngoài truyền đến tiếng thét chói tai của Hồng Tuyến, thê lương, thống khổ, còn có sợ hãi.
Mọi người nghe tiếng biến sắc, không khỏi đối diện nhìn nhau, sợ hãi không thôi, không biết kế tiếp có thể hay không đến phiên mình, nhát gan đã muốn không chịu nổi, bùm một tiếng vài người ngã ngồi trên mặt đất.
Long Duệ mặt không đổi sắc, vẫn như cũ ngồi ngay ngắn, làm cho người ta không biết hắn suy nghĩ gì, nhưng không ai không biết lúc này hắn có bao nhiêu tàn bạo, có bao nhiêu khủng bố, quả thực chính là một bạo quân.
Đúng vậy, Long Duệ hiện tại đã thành một bạo quân, không hơn không kém, tất cả mọi người đều nhận thức như vậy, thật không khỏi đánh vài cái rùng mình.
Ngay cả Long Triệt, cũng nhìn chằm chằm Long Duệ, thật lâu sau, không biết nói cái gì cho phải, nhưng cuối cùng cái gì hắn cũng không nói, chính là trong lòng, hắn biết hắn vĩnh viễn so ra vẫn kém Long Duệ, nếu là hắn, hắn chỉ sợ còn không dám làm như thế, đúng vậy, không dám.
Long Trạch cùng Long Dịch từ trợn mắt há hốc mồm đến bất đắc dĩ, Long Duệ chuyển biến quá lớn quá nhanh, làm cho bọn họ thật lo lắng lại không thể nói.
Mà Hồng Tuyến kia còn ở ngoài thống khổ thét lên, thanh âm dần dần càng ngày càng nhỏ, tiếng rên rỉ càng lúc càng lớn, chỉ có phát thanh âm nguyên thủy.
Không biết qua bao lâu, ngoài cửa mới truyền đến tiếng bước chân, lính tôm tướng cua kéo Hồng Tuyến đang hấp hối vào, đặt ở trước, tất cung tất kính thối lui qua một bên, sợ không cẩn thận chọc giận Long Duệ.
Trên người Hồng Tuyến toàn là máu, đánh cho quần áo hỗn độn, nếu không phải thấy nàng hấp hối, thở cũng không có hơi, chỉ sợ những người này còn không ngừng tay, bởi vì Long Vương cũng không nói đánh tới trình độ nào, dù sao không chết người là được. Hơn nữa Hồng Tuyến bình thường làm người tác oai tác quái, không được yêu thích, cho nên Tử Tô vừa có chuyện, bọn họ cũng rất khó chịu, cho nên lúc này xuống tay cũng không khách khí, đương nhiên không cho Hồng Tuyến nửa điểm mặt mũi.
Hồng Tuyến lúc này tuy rằng không chết, nhưng cũng không tốt hơn chết là bao, ả đau đến chết đi sống lại, chỉ biết thống khổ rên rỉ. Nhưng mà, ả nghĩ đến chính mình bị đánh lần này liền hết chuyện, cho nên khẽ cắn môi, cũng thực đáng giá.
Ai ngờ, ý nghĩ của ả vừa dứt, liền nghe được Long Duệ lạnh lùng lên tiếng nói: “Tất cả mang ả ta cút hết ra ngoài, xem ra, ngày mai lại đánh, một ngày đánh một lần, không được ngừng.”
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người chấn động, không dám tin nhìn hắn, giống như hắn là quái vật, không ai dám nói chuyện.
“Vâng, Long Vương.” Chỉ có thanh âm lính tôm tướng cua tất cung tất kính, mọi người đều hít một ngụm khí lạnh, xem ra là cửu tử nhất sinh.
Đám người Long Triệt rất kinh ngạc, như thế này thật rất tàn bạo, rất khủng bố.
“Long Duệ, huynh không cần như vậy, Tử Tô cũng đã chết, huynh làm như vậy cũng không được gì, người chết không th lại.” Long Trạch bĩu môi, nói.
Long Dịch đồng ý gật gật đầu, không hiểu hắn làm như vậy có được gì đâu.
Chỉ nghe thấy Long Duệ hung tợn nói: “Ta sẽ không bỏ qua cho họ, ta muốn bọn họ chôn cùng nàng.” Nói xong, không để ý tới bất luận kẻ nào.
Lúc này, Hồng Tuyến nhịn đau nghe xong, nhất thời sợ tới mức hai mắt tối sầm, rốt cuộc hoa lệ ngất đi.
Nhận được mệnh lệnh lính tôm tướng cua không dám chậm trễ, vội vàng nâng Hồng Tuyến cùng cung nữ kia ly khai chính cung, sợ chậm trễ một giây, bọn họ cũng bị đại họa lâm đầu.
Bọn họ vừa đi, nhất thời trong cung không ít người lén lút thở dài nhẹ nhõm một hơi, cảm thấy chuyện này sẽ không rơi xuống đầu mình, lúc này mới phát hiện trên người chảy không ít mồ hôi.
“Mang rượu tới.” Đột nhiên, thanh âm Long Duệ trong nội điện trống rỗng vang lên, vừa lúc dọa một đống người.
Mọi người vội vàng trả lời, chạy nhanh đi tìm rượu mang đến cho hắn. Trong chốc lát, rượu, điểm tâm, nước trà, đồ ăn, hoa quả, đều bưng lên, bày đầy đủ trên một bàn thật lớn.
Long Duệ một tay cầm ly rượu, không nói hai lời, liên tục uống vài chén. Sau đó mới nhìn Long Triệt chờ ba người, mặt không chút thay đổi nói:
“Uống.” Chỉ một chữ.
Đám người Long Triệt cũng không nói, lập tức cầm lấy ly rượu, ngươi một ly ta một ly, không nói được lời nào, cứ như vậy liều mạng uống, đương nhiên, liều mạng chỉ có Long Duệ cùng Long Triệt, Long Trạch cùng Long Dịch không dám mê rượu, sợ xảy ra chuyện.
Không biết liều mạng bao lâu, uống bao nhiêu rượu, các cung nữ rót rượu không hề ngưng tay, càng không ngừng mang đến đủ loại rượu.
Long Duệ say, chỉ có khi uống rượu, hắn không cần phải khống chế cảm xúc của mình, có thể biểu lộ bi thương của mình, mới có thể không khống chế cảm xúc của mình không thể phát tiết ra.
“Aaaaaaa…” Hắn uống rượu, đột nhiên không có báo động trước, mạnh mẽ rống lớn lên một tiếng, vang tận mây xanh, khiến mọi người sợ hãi.
“Aaaaaa……” Không nghĩ tới Long Duệ thanh âm vừa dứt, thanh âm Long Triệt lại nổi lên,ọa mọi người không ít.
Long Trạch cùng Long Dịch lắc đầu, hai nam nhân đang đau khổ.
Chỉ chốc lát sau, trong cung điện rống lên một tiếng, nức nở, còn có thanh âm uống rượu không ngừng vang lên, làm người ta than thở.
“Tô nhi, đừng rời khỏi ta, đừng rời khỏi ta.”
“Tô nhi, nàng ở nơi nào? Nàng ở nơi nào a?”
“Tô nhi, ta cũng muốn cùng đi với nàng.”
“Tô nhi, chớ đi, chớ đi……”
……
Long Duệ say, rốt cuộc không thể che dấu tình yêu mình đối với Tử Tô, đến giờ khắc này, hắn mới hiểu được, mình không thể mất đi nàng, không thể không có nàng, không thể rời khỏi nàng. Chính là, quá muộn, đã quá muộn. Nàng đã mất.
Giống như sói bị thương, hắn hiện tại đang nhìn miệng vết thương mình đổ máu, hối hận không kịp, thống khổ vạn phần, lại chỉ có bất lực, loại cảm giác này, hắn sắp phát điên, hắn sắp điên mất, hắn thế nhưng…… Không muốn sống nữa.
Long Trạch cùng Long Dịch cực kỳ lo lắng, bộ dáng Long Duệ, làm cho bọn họ cảm thấy không ổn, lại không có trải qua chuyện này, có chút không biết làm sao, không biết khuyên như thế nào. Đang lúc bọn họ không biết như thế nào cho phải, tình trạng một người khác cũng xuất hiện.
“Tô nhi, đều là ta không tốt, đều do ta.”
“Ta thực xin lỗi nàng, ta thực xin lỗi nàng…..”
“Là ta sai, ta sai.”
“Ô ô ô……”
Một người khác tự nhiên chính là Long Triệt, hắn thảm tuyệt không kém so với Long Duệ, trong lòng không ngừng hối hận, càng không ngừng nói, không thể so khổ sở với Long Duệ.
Long Trạch cùng Long Dịch lại một lần nữa không nói gì, hai người không uống nhiều, thanh tỉnh thật sự, hiện tại nhìn hai người kia, trong lòng cũng có chút khổ sở.
Không biết uống bao lâu, nói mê sảng bao nhiêu, hai nam nhân thế nhưng lại rơi nước mắt, khi thì thanh tỉnh, khi thì say, đều giống cái xác không hồn.
Không quá vài ngày, Hồng Tiếng ở trong đại lao khiêng đi cũng khiêng không được, sau khi bị đánh ba ngày, ả rốt cuộc thiếu chút nữa là điên dại, thừa nhận âm mưu của ả.
Truyện khác cùng thể loại
210 chương
136 chương
31 chương
79 chương
2 chương
13 chương