Rin
Chương 9
Rin. 9
Thời điểm những ánh nắng đầu tiên của buổi mai xuất hiện, đôi mắt long lánh sáng của chính tôi vừa kịp hé mở. Làm một loạt động tác: ngồi dậy, vào toilet, đánh răng, rửa mặt, chải đầu, thay đồ... như một cái xác không hồn rồi sau đó tiếp tục nhất chân trái, nhất chân phải... bước xuống lầu dưới sự ngỡ ngàng của mama đại nhân, bà hỏi:
– Ôi thần thánh hỡi! Hôm qua con vừa làm việc thiện ư?
Đầu tôi xuất hiện đầy vạch đen, gương mặt có chút méo mó, khóe môi giật giật chẳng biết nói gì với người mẹ này đây! Đợi giây lát định thần, tôi mới trả lời:
– không có cái thiện thóc gì cả, mẹ chém.
Khí huyết bà phun trào, tay đập xuống bàn: " Ai cho cô ăn nói như vậy!". Tôi buồn bực trả lời: " Xì! Mẹ nào con nấy...!". Mẹ tôi đãng trí hỏi: " Có chuyện đó ?".Tôi ngại trả lời, cầm miếng sandwich chạy thẳng ra ngoài.
Tôi nhìn phía trước, chiếc xe đua của thằng Di đậu ngay cổng chờ tôi.
– Sư tử nhà mày đâu rồi?- tôi ngó xung quanh không thấy Dung nên hỏi.
Thằng Di hầm hầm cái mặt nhìn tôi ra hiệu len xe, rồi nói: " Con điên đó giờ này còn nằm trên giường ấy, đợi xí nó ra". Tôi leo len xe theo chỉ thị lại thắc mắc hỏi: " Mày định tống ba à? hay để tao đi bộ, gần mà!". Nó nhăn mày nhìn tôi: " Con Dung chở mày! tao đi xe khác! Muốn tao chở hả? Đợi kiếp sau là vừa!" rồi lè lưỡi trêu chọc. Tôi bình tĩnh đợi con Dung ra thằng Di cũng chẳng nói gì nữa vì nó hiểu ý nghĩa của câu " sống yên biển lặng trước giông bão". Ừ! như nó dự đoán, chưa đầy 1 phút, tay tôi đã cầm cái cây không biết mò đâu ra nện lên đầu nó. Thằng Di tức giận định nói cái gì thì nghe tiếng la oanh liệt của con Dung :" Duy của chị, em trai yêu quái, mày có sao không?". À... thằng Di cứng họng, hết nhìn tôi rồi nhìn chị nó, gật gật đầu ý bảo : tụi mày giỏi lắm! Rồi đi vào nhà lấy chiếc mô-tô ra, chạy cau vù biến mất trước mặt bọn tôi.
– Tao có làm gì đâu?!– con Dung ngây ngô nói
– Ừ, tao cũng đã làm gì?– Tôi thật không hiểu
≧﹏≦ ≧﹏≦ ≧﹏≦
Ngôi trường vẫn như mọi khi, học sinh qua lại tấp nập, mấy hàng bán rong vẫn cứ nằm ở đó nhưng hôm nay lại có một đám bạn nữ quái dị đứng trước cổng trường , mà tôi mặc kệ có liên quan gì đến tôi đâu quan tâm cái chi phiền phức.
— Chết cha mày ơi! - con Dung kế bên tôi hốt hoảng hô
– Uầy, gì đây, đừng nói mày gây sự với tụi nó nha!
– Không phải tao mà con Chi cơ!
– Kệ nó chứ, liên quan gì tao!
– Mày giúp cái đi, tội con nhỏ, gôm trước nó giúp thằng Duy nên mới bị vậy...
– Ồ! Lòng hảo tâm nha
– Giúp cái đi rồi khen khen chê chê
– Ờ thì đi...
Dứt lời tôi và con Dung bước thẳng đến trước mặt các tỷ tỷ kia, tôi tỏa ra vô cùng lịch sự, mĩm cười nhẹ nhàng như một cô tiểu thư chính hiệu, nói: " Xin lỗi, bạn cho mình hỏi hình như các bạn không phải học sinh trường mình?". Mấy đứa đó nhìn tôi xong lại nhìn nhau, một lúc sau, một cô bạn với mái tóc dài đen láy bước lên trả lời: " Tụi này đang tìm bạn, nó tên Chi! Học 10a3, hình như bạn cũng 10a3 nhỉ?" Tôi tỏ vẻ ngạc nhiên:" trời! thì ra là bạn của Chi! Mấy ngày rồi mình cũng không thấy nó đi học, hình như nghe nói nó gây chuyện với ai đó rồi sợ quá chuyển về quê rồi.." tôi lại nói tiếp:" mà hình như hôm trước mình thấy nó rút hồ sơ hay sao ấy! Đúng không Dung?". Bị hỏi bất ngờ con Dung giật mình vài giâu sau gậy đầu lia lịa:" hả? ừ ừ". Bọn kia nghi ngờ nhìn tôi với con Dung, thấy vậy tôi nói:" Mấy bạn không tin thì cứ vô phòng hiệu trưởng hỏi!". Bọn nó bị câu nói của tôi dọa sợ, kéo nhau đi khỏi trường.
– Ax, mày học diễn kịch được đó Rin!— con Dung vỗ mạnh mấy caai lên vai tôi, làm nó muốn gãy
– Xong rồi thì thôi, vô lớp đi– tôi vứt tay nó khỏi vai mình đi thẳng vào cổng trường.
Vừa mới đặt chân xuống sân trường tôi nhìn thấy Hải Hốt Rác ở gần đó, đầu nhỏ vài giọt mồ hôi lạnh. Cùng lúc 4 mắt chạm nhau, bạn Hải hưng phấn: “Cậu Rin phải không? Hồi nảy mình thấy cậu biểu hiện rất tốt với cương vị là hội trưởng, sao đỏ của trường mình mong bạn có thể gia nhập hội học sinh". Nghe bạn Hải nói xong, tôi không do dự nói:“ xin lỗi, không". Vậy mà tôi không biết câu nói đó gây ra cho tôi rất nhiều phiền phức.
Truyện khác cùng thể loại
15 chương
24 chương
12 chương
133 chương
10 chương
1 chương