Rin

Chương 6

Trưa, khí trời ấm nóng, có chút nắng và chút gió. Không khí bắt đầu chuyển động từ lúc tôi bước xuống bậc thềm cuối cùng của chiếc thang bộ ở một góc chưa bao giờ được gọi là vắng vẻ của ngôi trường. Nhưng hôm nay có chút lạ thường, cầu thang vắng vẻ một cách ngạc nhiên, có thể nói rằng chỉ duy bóng của tôi di chuyển trên những bậc thang dài ngoằng ngoẵng, nom rất cô độc dù tôi không thể tự nhìn thấy chính mình bước đi trên cái thang dài gấp 1000 lần hai con mắt mình cộng lại nhưng bạn đừng hoảng bởi vì hai con mắt tôi cộng lại dài lắm chừng 5➡6 cm, nhân 1000 thì bằng 6000 tính ra thì chỉ 60 mét thôi.