Revenge Of The Evil - Sự Trả Thù Của Ác Quỷ

Chương 2 : Lần đầu tiên gặp mặt

Xog xuôi đâu đấy, 3 tụi nó phóng xe đi đến khu mua sắm, giải trí Plaza nổi tiếng nhất đất nước VN (chém 1 tí! ^-^). Bước vào trong, tụi nó suy nghĩ xem nên đi đâu - Ăn - Ngọc hứng khởi đề xướng - Quần áo - Trang tưng tửng gợi ý -...............- Nó im lặng ko phản ứng Ngọc và Trang thấy thế thì chạy lại chỗ nó chen nhau ns: - Ăn đi mày, nha....nha.......- Ngọc nũng nịu - Dẹp cái bộ mặt chảy nước của mày đi cho tao nhờ -Trang lườm Ngọc cảnh báo -Mày ơi....đi mua sắm nha.....tao thấy có cái áo hợp vs mày lắm đấy!!!!- trang nịnh nọt nó Ngọc bĩu môi nhìn Trang. Nó ngán ngẩm lắc đầu rồi nói: - Thôi đc rùi....bây h chúng mày muốn đi đâu thì đi, đi ăn, đi uống, đi quần, đi áo, đi tiểu tiện hay là đại tiện cũng đc....tao ko cấm....nhưng mà xog thì nhớ đường mà về đây cho tao. Nó vừa nói xog thì cũng là lúc 2 con người kia đã chạy mất hút. Nó thở dài đi loanh quoanh thăm thú linh tinh. ------------------------------------------------- Trong khu ăn uống........... Ngọc hí hửng cầm 2 cây kem mát lạnh vừa mới mua chạy lon ton ra ghế. Đang ăn ngon lành thì bỗng nhiên....RẦM RẦM RẦM!!!!!! (Động đất, sóng thần hay lốc xoáy vậy trời!!!) - Anh đẹp trai ơi chúng em ♥ anh!!!! - Aaaaa......anh ý đẹp trai quá!!! - Trời ơi!.....tôi chết mất.....tại sao lại có người đẹp như thiên sứ giáng trần thế này.... - Anh ơi....cho em xin chữ kí - Anh ơi.....bla bla blo blo Một loạt các câu nói đc bắn ra vs volume max làm chị Ngọc nhà ta đang ăn ngon bị sặc. Sau 1 hồi ho lên ho xuống, Ngọc quay lại tìm nơi phát ra những âm thanh kinh khủng kia. Ngọc nhìn thấy 1 đám con gái đang quấn lấy 1 thằng con trai. Ngọc nhìn lướt qua thằng con trai ấy rồi lại quay lên tiếp tục ăn, vừa ăn nhỏ vừa nghĩ: "đó chính là hình ảnh thiết thực để chứng minh số đông con gái đag ở đây có thẩm mỹ ko đc bình thường cho lắm!! Có mỗi 1 thằng con trai mà cứ làm như Dớt- tin-bia- bờ hay là Tây- lơ- sờ- guýt đến ko bằng.....Loạn! Loạn rồi!". (trời ơi j đây bà nội tên người ta là Justin Bieber và Taylor Swift mà...-_-). Mặc dù đã cố lơ đi nhưng những âm thanh kia mãi vẫn ko hết mà ngược lại càng ngày nó càng to hơn. Lúc này, Ngọc ko thể làm ngơ đc nữa, nhỏ tức giận, nghiến răng ken két "Đến ăn cũng ko đc yên thân" Bỗng "tinh"- 1 suy nghĩ lóe lên trong đầu Ngọc. Nhỏ nhìn cây kem trên tay cười nham hiểm (sắp có kịch hay...hehe). Đợi cho cái đám nhặng xanh cùng thằng con trai kia lại gần, Ngọc cầm cây kem chuẩn bị tư thế. Nhỏ nhắm 1 mắt lại ngắm nghía rồi.....Véo!!!! Cây kem bay lên ko trung tạo thành 1 đường cong tuyệt đẹp và hạ cánh trên đầu anh Khánh nhà ta (Khánh chính là thằng con trai đấy ạ!!) Đang tán mấy em gái xinh tự nhiên cảm giác lạnh lạnh ở đầu. Khánh đưa tay lên đầu thì...nhão nhão nước nước. Cái j đó đang ở trên đầu anh chàng. Tất cả mn đều biết duy chỉ có Khánh vẫn đag ngu ngơ ko hiểu j. Đưa cái thứ lạ đó ra trước mặt. Khánh nhận ra đó là kem (haizzz...bây h mới nhận ra hả ông nội...-_-) Khánh mặt tối sầm lại, quay ngoắt đầu ra sau, gằn từng chữ: - AI...LÀM....? Tất cả mn đều sợ hãi đến ngừng ăn. Duy chỉ có 1 cô gái ngồi ngay sau Khánh là chả lộ vẻ j là sợ. Đó là Ngọc chứ còn ai nữa....Cô nàng đag vui sướng vì kế hoạnh thành công rực rỡ nên nhỏ ta vô tư gọi món: - Chị ơi, cho em 3 bịch snack, 4 cốc coca, 2 đĩa gà quay và 5 đĩa thịt bò khô nha chị... Khánh nhìn chằm chằm vào Ngọc (lưu ý nha Ngọc đag ngồi quay lưng lại với Khánh) Khánh ngiến răng ns: - Là cô làm à? - Chị ơi sao lâu thế ạ?- Cô bán hàng thì sợ xanh mặt còn Ngọc thì vẫn tỉnh bơ như ko có j - Này cái cô đag ns kia, cô ném kem và người tôi phải ko HẢ?- Khánh hét ầm lên - Ừ là tôi. Sao?- Ngọc quay đầu lại nhận tội 1 cách thản nhiên -.......................- Khánh đơ trước khuôn mặt baby của Ngọc - Coi như hôm nay tôi cho ko anh tiền cây kem của tôi Nói rồi Ngọc rút trong túi ra tờ chi phiếu ném lên bàn rồi cứ thế bỏ đi một nước ko thèm quay đầu lại. Đang đơ nhưng Khánh cũng kịp nhận thức đc rằng Ngọc đang bỏ đi, Khánh kéo tay Ngọc lại nói: - Này cô đứng lại đã! - Gì nữa hả cha nội?- Ngọc chán nản quay lại - Cô...cô nhìn lại tôi đi!- Khánh lắp bắp ra lệnh cho Ngọc (ông này kì à nghen tự nhiên bắt con nhà người ta nhìn mình -_-) Dù ko hiểu cái thằng cha khùng khùng trước mặt mình đang nói j nhưng Ngọc theo phản xạ cũng nhìn Khánh từ trên xuống dưới, từ trái sang phải. Thấy ko có j đặc biệt, Ngọc im lặng ko phản ứng. Thấy thế Khánh gấp gáp hơi Ngọc: - Thế nào? - Thế nào là thế nào.....anh bị thần kinh à?- Ngọc bức xúc hét lên - Thì...thì cô thấy tôi thế nào?- Khánh ấp úng - Bình thường- Ngọc đáp ngắn gọn ko cần suy nghĩ - Hả? Bộ cô bị mù hả? –Khánh nhìn Ngọc sửng sốt - Có anh mù ý!- Đang yên đang lành tự nhiên bị nói là mù Ngọc tức giận hét vào mặt Khánh - Cô ko mù thế thì sao lại bảo tôi bình thường - Ơ....thế anh ko bình thường à?- Ngọc nghiêng đầu ngây thơ hỏi Khánh - Cô....hừ....nghe đây này- Khánh trừng mắt vs Ngọc Khánh quay sang nhìn 1 cô gái gần đó cất giọng manly: - Em j ơi...... - Dạ!- Cô gái đó ngẩn ra nhìn Khánh đáp = giọng ngọt xớt - Em thấy anh thế nào?- Vừa hỏi Khánh vừa nở nụ cười sát gái - Anh ý ạ.....anh đẹp trai, đẹp trai, đẹp đẹp trai, anh giàu có, anh thông minh, anh là thần tượng của mn, anh là......bla bla.......- như cá gặp nước cô gái đó nói 1 mạch dài ngoằng làm Khánh phởn ko chịu đc Khánh đắc ý quay sang nhìn Ngọc hất hàm: - Sao nào? Cô nghe rõ chưa....... - Họ nghĩ anh đẹp trai nhưng vs tôi anh chỉ là thằng bệnh hoạn, họ nghĩ anh cao nhưng vs tôi anh chỉ là thằng nấm lùn, họ nghĩ anh giàu có nhưng vs tôi anh chỉ là thằng ăn mày, họ nghĩ anh thông minh nhưng vs tôi anh chỉ là thằng bại não, họ coi anh là thần tượng nhưng trong mắt tôi anh chính là 1 thằng trốn trại.....Bây h anh đã hiểu chưa HẢ?????- Ngọc tuôn ra 1 bài thánh ca rồi nhìn Khánh nhếch mép cười khinh bỉ - Cô....cô nghĩ mih thì sao hả? –Khánh tức tím mặt nghiến răng nói vs Ngọc - Tôi xinh đẹp, tôi giàu có, tôi sang trọng, tôi quý phái, tôi dể thương, tôi thông minh, tôi đáng yêu.....nói chung là tôi hoàn hảo.....phải ko các anh?- sau khi tăng bốc mih xog Ngọc quay sang mấy thằng con trai gần đó nháy mắt hỏi bằng giọng ngọt ngào Tụi kia thấy gái đẹp thì gật đầu lia lịa. Ngọc nở nụ cười nửa miệng vỗ vào vai Khánh nói: - Chị đi nha cưng..... Nói đoạn Ngọc bước đi để lại Khánh tức tối ko nói lên lời “Hừ....cô đc lắm!...ơ nhưng mà cô ta xinh thật đấy!>...xùy xùy..Khánh ơi là Khánh....mày điên rồi”