Bên ngoài, những tia nắng cuối cùng còn lại của một ngày làm đổ những bóng cây xuống đất tạo nên một cảm giác thê lương. Tiểu Tường đi đi lại lại trong phòng nàng, lòng sầu tư trăm mối, nhưng nàng biết nếu nàng nói ra hết những suy nghĩ của nàng cho Tân Nguyên, Sách Ngạch Đồ, Phi Yến và nhất là Nghị Chánh nghe, nhất định họ sẽ không để nàng đi… Tiểu Tường tiếp tục đi từ đầu giường đến cuối giường, suy đi nghĩ lại, nàng nhớ lời Tuệ Dung. Trước khi Tuệ Dung bỏ về phủ bộ hộ, đã dừng ở ngưỡng cửa nói: “Cô nói với Tân Nguyên cách cách và Sách đại nhân tìm cách cho nhanh, hành động trước khống chế được người, hành động sau sẽ bị người khống chế!” Hồi còn ở Hàng Châu, Tiểu Tường đã từng pha chế rượu cho các tửu lâu. Rượu ngon của nàng, chỉ cần người nếm qua một lần là say sưa ngây ngất, lênh đênh bay bổng chẳng khác gì thần tiên. Lại nữa, nhan sắc của nàng cũng vô cùng ổn định. Cho nên nếu nàng muốn sẽ không khó để gia nhập Mai Xuân lầu. Tiểu Tường suy nghĩ rồi bước lại ngồi trước gương. Hồi sáng Tuệ Dung nói với nàng rằng Át Tất Long thường xuyên lui tới Mai Xuân lầu, Tiểu Tường nhủ bụng như vậy thì chỉ cần nàng có thể tiếp cận gã họ Át đó là lấy được thông tin từ gã....