Quỷ máu
Chương 185 : thiên hương lâu
Quỳnh Dao vừa đi ra khỏi cửa thì Thiên Quỷ cười lớn.
"Tiểu nha đầu này thật dễ gạt."
Nó liền kích hoạt Bàn Liên Lạc, liên hệ với một vị lão tổ.
"Thiên Cơ Tử, ta có hàng nóng cho ngươi đây."
"Lão quỷ ngươi không phải định lừa ta mua cái gì nữa đó chứ, lần trước ngươi bán cho ta nhân sâm vạn năm, lúc đến nơi chỉ mới có chín ngàn chín trăm chín mươi chín năm, làm ta phải mất công trồng nó thêm một năm mới sử dụng được, ta còn chưa đòi ngươi bồi thường đấy." - Âm thanh già nua vang lên từ trận bàn, thình lình lại chính là người cùng Thiên Quỷ đánh cờ hôm trước.
"Là lão bất tử ngươi quá cầu toàn, cây nhân sâm đó đã chín ngàn chín trăm chín mươi chín năm rồi, khác quái gì nhân sâm vạn năm đâu." - Thiên Quỷ liền phản bác.
"Hừ! Luyện đan dù linh dược chỉ thiếu một năm, cũng có thể khiến cho toàn bộ đan phương bị sai, ta xém chút nữa là bị lão quỷ nhà ngươi hại chết." - Thiên Cơ Tử ở phía bên kia liền tức giận mắng, ông ta là một lão giả râu tóc bạc trắng, mặc đạo bào màu tím đen, đang ngồi trên một cái bồ đoàn, giống như đang tĩnh tâm tu luyện.
"Thôi đừng nói chuyện này nữa, nghe nói ngươi sắp Độ Kiếp Phi Thăng, ta có bảo vật muốn bán cho ngươi." - Thiên Quỷ nở nụ cười gian xảo, lảng sang chuyện khác.
"Thứ gì?"
"Đan dược!" - Thiên Quỷ cười bí hiểm, đổ một viên ngọc máu lên lòng bàn tay.
Thiên Cơ Tử nhìn viên đan dược hồi lâu.
"Lão quỷ nhà ngươi tham tiền tới điên rồi hả, ta đã sắp Độ Kiếp rồi, còn cần đan dược làm gì?"
"Giờ ta chỉ cần pháp bảo và phù lục phòng ngự có tác dụng chống đỡ Thiên Kiếp, ngươi giữ lại thứ đó cho mấy tên tiểu bối dùng đi." - Thiên Cơ Tử phất phất tay, tỏ ra không mấy quan tâm.
"Lão bất tử ngươi đừng vội vàng như vậy, ngươi biết Đan Quỷ trong tông của ta bị lũ Ngũ Thiên Tông đánh lén không?" - Thiên Quỷ hỏi một câu khó hiểu.
"Thì sao?"
"Hắn hồi phục rồi." - Thiên Quỷ mỉm cười, sau đó lấy ra một cái trận bàn.
Trận bàn lóe sáng phát lại toàn bộ quá trình giao dịch giữa Quỳnh Dao và Đan Quỷ, quay tường tận cảnh Đan Quỷ mọc lại xương cốt trong chớp mắt.
Xem xong thu hình ánh mắt Thiên Cơ Tử một mảnh nóng bỏng, nhìn về phía viên ngọc máu như nhìn mỹ nữ, đầy vẻ tham lam.
"Thứ kia là thần dược gì vậy, chữa lành vết thương trong tích tắc, nếu mình có nó thì tỉ lệ Độ Kiếp thành công phải tăng gấp đôi."
Phải biết tu sĩ Độ Kiếp kỳ chỉ có một thành cơ hội Độ Kiếp thành công, mười người thì có chín người sẽ chết dưới Thiên Kiếp. Có rất nhiều người Độ Kiếp thành công, nhưng vết thương quá nặng, không thể cứu chữa được, cũng đành phải để lại di nguyện rồi tọa hóa. Có viên đan dược này trong tay giống như có hai cái mạng, quá trình độ kiếp sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
"Chúng ta đều là người biết hàng, ngươi ra một cái giá đi." - Thiên Cơ Tử thu hồi ánh mắt, dùng giọng từ tốn nói, cố tỏ ra bình tĩnh.
"Mười vạn cực phẩm linh thạch." - Thiên Quỷ xòe ra mười ngón tay.
"Mười vạn? Không phải ngươi nói với nha đầu kia là sẽ bán năm vạn thôi sao?" - Thiên Cơ Tử chất vấn.
"Hắc hắc, lão bất tử ngươi là trẻ lên ba sao? Đạo buôn bán mà cũng không hiểu. Ngươi mua hay không? Không mua ta liền bán cho người khác." - Thiên Quỷ cười gian xảo.
"Mua! Nhanh giao đan dược cho ta." - Thiên Cơ Tử cắn răng đồng ý, ông ta nhất định phải mua được loại thần dược này.
"Tiền giao cháo múc, đạo lý này lão bất tử ngươi không biết sao?" - Thiên Cơ ma sát hai ngón tay với nhau, bộ dạng cực kỳ tham tiền.
Thiên Cơ Tử liền quăng ra túi lớn linh thạch, bỏ vào Giao Dịch Bàn gửi sang cho Thiên Quỷ.
Thiên Quỷ liền kiểm tra.
"Đã nhận đủ, đan dược của ngươi đây." - Thiên Quỷ sau khi nhận được tiền thì cũng chuyển đan dược lại cho Thiên Cơ Tử.
"Chúc lão bất tử ngươi Độ Kiếp Phi Thăng thành công." - Thiên Quỷ nói xong liền đóng trận pháp liên lạc, bắt đầu liên hệ một vị lão tổ của môn phái khác.
"Lôi lão ma, ta có hàng nóng cho ngươi đây."
...
"Diêu Quang tiên tử, nghe nói cô sắp độ kiếp?"
...
"Bạch lão tổ, nghe nói ông cũng sắp Độ Kiếp."
...
"Rùa đen! Ta có siêu cấp đan dược cho ngươi đây."
....
Thiên Quỷ một mạch liên lạc rất nhiều vị lão tổ của các môn phái, có người vừa nhìn thấy hiệu quả của đan dược liền mua, có người thì từ chối, sau đó cho người truy tìm hai kẻ bán đan dược.
Sóng ngầm của Linh Ma Giới liền nổi lên, mấy vị đại năng của các tông môn đều rục rịch rời hang.
Tất nhiên Tà Huyết và Quỳnh Dao không hề biết chuyện này, hai người đang đứng trước một tòa lầu các sang trọng.
Thiên Hương Lâu, đệ nhất quán ăn của Thiên Quỷ Thành.
Quỳnh Dao đã đổi lại thành bộ váy xinh đẹp của nàng, khi nàng đi vào quán ăn thu hút vô số ánh mắt của những người khác.
Thiên Hương Lâu là một quán ăn kiêm khách sạn có kiến trúc hình tháp lục giác, chia làm rất nhiều tầng lầu, những tầng dưới là rất nhiều bàn ăn cạnh cửa sổ được bài trí rất trang nhã, có thể nhìn ngắm thành phố bên ngoài.
Bên những tầng lầu trên là rất nhiều những căn phòng dành riêng cho tu sĩ có tu vi cao.
Vài nữ tiếp viên mặc váy lụa nhiều màu sắc đang tiếp đãi các cặp tình lữ. Cũng có mấy cô nàng buôn hương bán phấn, ăn mặc gợi cảm đang ngồi một mình, chờ đợi mấy gã tu sĩ đi tìm hoa.
"Cho ta một gian phòng thượng hạng." - Quỳnh Dao đi lại bàn lễ tân, nói với nữ tiếp viên.
"Mời quý khách đi theo tiểu nữ." - Nữ nhân viên mỉm cười thi lễ, rồi đi trước dẫn đường.
"Huynh đi nhanh lên nào." - Thấy Tà Huyết đang mải mê ngắm nhìn bốn phía, Quỳnh Dao liền lên tiếng thúc giục.
Ba người liền đi vào một truyền tống trận, dịch chuyển lên tầng trên.
Nữ nhân viên mở cửa một gian phòng được bài trí hoa lệ, bên trong vật dụng đều được làm từ những loại ngọc thạch quý giá, khăn trải bàn và rèm cửa được dệt từ tơ tằm thượng hạng.
Quỳnh Dao tự nhiên ngồi xuống chiếc bàn, tự rót một ly trà nhâm nhi thưởng thức.
"Xin hỏi tiểu thư dùng gì?" - Nữ tiếp viên lễ phép hỏi, nàng đã nhận ra Quỳnh Dao có tu vi rất cao.
"Cho ta một bình Cam Lộ, một phần Bách Hoa Xáo. Huynh muốn gọi món gì không?" - Quỳnh Dao nói với nữ tiếp viên rồi xoay sang hỏi Tà Huyết.
"Cho tôi món này, món này, cả thứ này nữa." - Tà Huyết chỉ chỉ tay vào mấy đĩa thức ăn trên thực đơn.
"Thức ăn rất nhanh sẽ được mang đến, phiền quý khách đợi trong giây lát." - Nữ nhân viên cúi chào rồi đi ra ngoài.
Quỳnh Dao ngồi thưởng thức trà, nhìn ra cửa sổ ngắm nhìn thế giới, hoàn toàn không chú ý đến Tà Huyết. Nàng đang bình ổn tâm cảnh, chuẩn bị tinh thần cho việc đột phá cảnh giới.
Sau khoảng nửa tiếng thì nữ tiếp viên cũng quay lại, trên tay nàng là một chiếc mâm ngọc đựng năm phần thức ăn, nữ tiếp viên uyển chuyển sắp xếp thức ăn lên bàn, dáng vẻ khéo léo chuyên nghiệp.
"Chúc quý khách ngon miệng." - Nói xong nàng liền đi ra ngoài, nhẹ nhàng khép cánh cửa lại.
"Huynh ăn đi, đừng nhìn muội như vậy nữa." - Quỳnh Dao nhẹ nhàng nói, từ lúc vào phòng đến giờ Tà Huyết vẫn cứ nhìn nàng, rồi lại ngó phải nghiêng trái.
"Sao ta đợi nãy giờ, vẫn chưa thấy tình lữ của nàng tới?" - Cuối cùng Tà Huyết không nhịn được nữa lên tiếng hỏi, mục đích của hắn rất đơn giản, tìm ra kẻ Quỳnh Dao thích rồi giết chết hắn.
"Không phải kẻ đó đang ngồi trước mặt muội sao?" - Quỳnh Dao nở nụ cười quyến rũ.
Tà Huyết liền tự chỉ vào người mình.
"Ta?"
"Chứ còn ai nữa? Hôm qua những việc xấu hổ như vậy chúng ta cũng đều đã làm, hay là huynh muốn trốn tránh trách nhiệm?" - Quỳnh Dao gương mặt ửng hồng khi nghĩ đến tình cảnh tối qua.
"Ha ha, thật tốt quá." - Tà Huyết liền nhào tới ôm mỹ nhân vào ngực, cưỡng ép hôn lên đôi môi đỏ mọng của nàng.
"Thả muội ra, thả muội ra." - Quỳnh Dao lại giãy giụa, nhưng rồi cũng đành để Tà Huyết tham lam thưởng thức cặp môi thơm của nàng.
Một hồi lâu sau Tà Huyết mới buông tha cho Quỳnh Dao.
"Huynh thật đáng ghét!" - Quỳnh Dao tỏ ra tức giận, liên tục dùng bàn tay đánh vào người Tà Huyết.
"Chúng ta sẽ làm gì tiếp theo vậy? Ta sẽ làm mọi thứ để giúp nàng nhanh chóng đột phá Độ Kiếp kỳ." - Tà Huyết ôm Quỳnh Dao trong lòng, ân cần hỏi.
"Muội muốn tham gia đại hội đấu giá, sau đó sẽ mua thật nhiều tài liệu luyện bảo, chế tạo vài món ma bảo lợi hại, rồi đi tìm U Long Thảo, luyện chế đan dược trợ giúp đột phá Độ Kiếp kỳ."
"Mặc dù bây giờ muội có năm thành nắm chắc đột phá thành công, nhưng cẩn thận vẫn hơn, nếu có đan dược luyện chế từ U Long Thảo, muội sẽ có bảy thành nắm chắc." - Quỳnh Dao suy nghĩ một chút rồi trả lời.
"Ta hiểu rồi, ta sẽ giúp nàng." - Tà Huyết gật đầu đáp ứng.
"Huynh ăn đi, đừng để thức ăn nguội."
"Buông muội ra, huynh làm gì vậy, muội nói huynh ăn đi cơ mà?"
"Đúng vậy, ta liền sẽ ăn nàng, hắc hắc." - Tà Huyết nở nụ cười tà ác, sau đó liền bế Quỳnh Dao lên chiếc giường trong phòng.
Nơi này chính là khách sạn cho các cặp tình nhân, mọi thứ được chuẩn bị vô cùng đầy đủ.
Chẳng mấy chốc trong phòng vang lên tiếng thở của Quỳnh Dao, nàng lại bị Tà Huyết lột sạch, ép nàng làm rất nhiều chuyện xấu hổ suốt hai ngày liền.
Truyện khác cùng thể loại
20 chương
40 chương
124 chương
27 chương
18 chương
109 chương
11 chương