Quy Lai (Trở Về)
Chương 50 : Lén gặp
Edit: Mon
Beta: Hazjk + Nanami
Niên Phong cảm thấy Tiết Tử Ngang điên rồi. Bạn bè của Tiết Tử Ngang cũng cảm thấy anh điên rồi. Làm gì có ai ở trước mắt bao người bị ăn một cái bạt tai còn biểu hiện thế này? Coi như mặt không bị đau đi, chí ít cũng phải để ý đến mặt mũi của chính mình chứ? Hơn nữa mới nhìn nửa mặt bên trái bị sưng đỏ thì liền biết Tiết Tử Ngang không có khả năng không đau, tên này lại cố tình giả vờ giống như người không có chuyện gì, một mặt nhận lấy túi chườm đá từ người hầu để đắp mặt, mặt khác lại vui s͙ư͙ớ͙n͙g͙ mà huýt sáo vài tiếng. Niên Phong thật sự không nhìn được nữa, tầm mắt hướng về phía Tiết Tử Ngang liếc một cái, lại quay sang nói với Chu Áo ở bên cạnh: “Hay là đưa cậu ấy vào bệnh viện tâm thần đi?”
Tiết Tử Ngang nghe vậy liền trực tiếp ném túi chườm đá trên tay về phía Niên Phong: “Mày mới có bệnh.”
Niên Phong chuẩn xác bắt được túi chườm đá, nhưng lại bị cái lạnh làm run tay, hắn ngay lập tức nhanh chóng ném lại vào trong lòng ngực Tiết Tử Ngang: “Tao thấy mày rõ ràng không phải bị người đánh đến choáng váng mà là bị xe đâm đến choáng váng.”
Tiết Tử Ngang đắc ý hừ một tiếng: ”Cảm giác được quan tâm được yêu thương, mày không hiểu được đâu.”
Niên Phong liền lập tức khoa trương làm ra động tác nôn mửa, tiếp tục dùng ánh mắt như thấy kẻ điên để nhìn Tiết Tử Ngang: “Bữa tối của tao cũng phải nôn ra rồi.”
Nhìn Tiết Tử Ngang vẫn bày ra bộ dáng khoe khoang “Bọn mày chính là đang ghen ghét với tao” như cũ, Chu Áo nhịn không được mà hỏi: “Lần này chơi thật hả?”
Tiết Tử Ngang hỏi lại: “Tao chơi giả lần nào?”
“Cũng phải, mấy người phụ nữ trước đó, chả mấy ai có thân phận, nói không được là thật hay giả, chỉ riêng có Từ…”
Phía sau eo bị Niên Phong hung hăng véo một cái, Chu Áo ngay lập tức im miệng và sửa lại lời nói: “Nhưng mà cô gái dám đánh mày kia thật sự rất hot nha, mày cần chú ý một chút.”
Tiết Tử Ngang nhíu mày: “Có ý gì?”
Chu Áo nói: “Thời điểm mày đang đua xe, tao nhìn thấy Hứa tổng tới gần Triệu Ngu, nhìn dáng vẻ hai người còn rất thân thiết, thật là, vừa nhìn đã biết anh ta có ý với bạn gái rồi.”
Tiết Tử Ngang nghe vậy, hai hàng chân mày nhăn lại: “Hứa Thừa Ngôn?”
Hai người đang nói thì đột nhiên, Niên Phong chọc chọc vai Tiết Tử Ngang, ý bảo anh nhìn ra phía sau: “Nhìn kìa.”
Tiết Tử Ngang vừa quay đầu lại, liền nhìn thấy có một người đàn ông đang bước đến gần Triệu Ngu ngồi trong một góc kia, thật đúng là Hứa Thừa Ngôn mà Chu Áo vừa mới nói.
Nhưng chỗ kia cách quầy bar khá xa, anh không thể thấy rõ được biểu tình trên mặt hai người, chỉ biết được Hứa Thừa Ngôn nâng ly rượu cocktail, khoảng cách giữa anh ta và Triệu Ngu thật sự có chút quá gần. Đặt túi chườm đá lại quầy bar, Tiết Tử Ngang bỗng chốc đứng dậy bước nhanh qua đó. Niên Phong cùng Chu Áo sợ anh lại bị đánh, do đó cũng nhanh chóng đuổi theo. Xa xa nhìn thấy Tiết Tử Ngang hướng bên này đi tới, Triệu Ngu hơi hơi mỉm cười: “Bạn trai tôi tới, Hứa tổng có muốn uống cùng anh ấy một chén hay không?”
Lúc trước cảm xúc của cô quá mức kích động nên liền tặng cho tên Tiết Tử Ngang kia một cái tát, trong nháy mắt hai người ngay lập tức trở thành tiêu điểm. Lúc này, cô cũng không quá vui vẻ để giao tiếp với người khác, thế cho nên thời điểm Tiết Tử Ngang đi quầy bar lấy đá đắp mặt, cô liền ngồi yên lặng ở góc sô pha chờ, ai ngờ mới có vài phút, Hứa Thừa Ngôn đã tiến lại gần: “Diễn xuất của Triệu tiểu thư quả thật không tồi nha.”
Đây là lời Hứa Thừa Ngôn nói với cô, anh cảm thấy cái tát của cô và việc cô khóc rống lên đều là cố ý diễn cho Tiết Tử Ngang. Dù sao ở trong mắt anh, cô chính là loại phụ nữ vì leo lên người đàn ông mà bất chấp dùng tất cả thủ đoạn tâm cơ, cô có thể diễn ra được một vở kịch như vậy, cũng không kỳ lạ chút nào.
“Vì điều gì mà người như Hứa tổng đây cũng đến tham gia loại tụ tập này?”
Đi đến sô pha trước mặt, Tiết Tử Ngang tự nhiên mà ngồi xuống, dựa gần sát Triệu Ngu, tay phải khoác trọn lấy vai cô rồi không quá khách khí mà nhìn Hứa Thừa Ngôn: “Tôi còn tưởng rằng chỉ có những người trẻ tuổi như chúng tôi mới thích tới chỗ này chơi.”
Ý vị công khai bảo vệ chủ quyền quá mức rõ ràng, giọng nói châm chọc càng tô đậm sự biểu thị, Hứa Thừa Ngôn không có khả năng nghe không hiểu. Nhưng trái với Tiết Tử Ngang biểu hiện ra địch ý, Hứa Thừa Ngôn vẫn lộ ra bộ dáng văn nhã có lễ như cũ, anh cười cười với Tiết Tử Ngang: “Nếu tôi không tới thì làm sao có thể vô tình gặp mặt Triệu tiểu thư, cùng cô ấy ngồi ở một chỗ bàn chuyện?”
Tiết Tử Ngang hừ lạnh: “Hứa tổng với bạn gái tôi thì có chuyện gì để nói? Muốn nói về công việc, hôm nào tôi sẽ cùng anh đến văn phòng để nói.”
“Tôi với Triệu tiểu thư…”
Hứa Thừa Ngôn cố ý thả chậm tốc độ nói, thẳng đến khi nhìn thấy bàn tay Triệu Ngu đang đặt trên đùi lặng lẽ nắm chặt, anh mới dạt dào ý cười mà nói tiếp: “Thật đúng là có nhiều chuyện cũ để nói, dù gì cũng là đã gặp nhau 2 lần, đối với năng lực công tác của Triệu tiểu thư, tôi đặc biệt rất thưởng thức.”
Quan sát đến khi anh nói hết câu, bàn tay đang nắm chặt của Triệu Ngu mới bất động thanh sắc mà thả lỏng dần dần. Ý cười trên mặt Hứa Thừa Ngôn càng đậm: “Cho nên tôi hy vọng về sau có thể giao lưu cùng Triệu tiểu thư nhiều hơn một chút.”
Lời nói của Hứa Thừa Ngôn vào tai Tiết Tử Ngang trở thành ám chỉ mờ ám, mà vào tai Triệu Ngu lại là trần trụi câu dẫn cùng khiêu khích. Lộ ra nụ cười lễ phép mà xa cách, Triệu Ngu nhàn nhạt nói: “Cảm ơn sự thưởng thức của Hứa tổng, nhưng mà tôi chỉ là một trợ lí nho nhỏ, về vấn đề công việc hẳn là không giúp được gì cho Hứa tổng, nếu Hứa tổng có yêu cầu gì thì có thể tìm bạn trai tôi để nói chuyện.”
Tiết Tử Ngang lập tức tiếp lời: ”Hơn nữa Hứa tổng còn có một vị hôn thê rất lợi hại, tôi tin tưởng anh cũng không cần tôi hay bạn gái tôi hỗ trợ.”
Hứa Thừa Ngôn cười cười rồi gật đầu tạm biệt, mỗi câu nói mỗi cử chỉ đều vẫn thể hiện ra sự ưu nhã vô tận. Nhưng không lâu sau, người đang nghe Tiết Tử Ngang lặp đi lặp lại câu “bạn gái quá xinh đẹp dễ dàng dụ sói, về sau không được đến loại hoạt động này” là Triệu Ngu nhận được tin nhắn WeChat từ Hứa Thừa Ngôn:【 Cho cô 5 phút đồng hồ, tới toilet ở phía đông tầng hai. 】
Ẩn dưới câu nói là mệnh lệnh cùng uy hiếp không thể từ chối. Quán rượu có một sảnh lớn, hai sảnh bên Đông và bên Tây. Người tham gia tụ hội ở đây hầu như đều ca hát nhảy múa cùng bạn bè ở sảnh lớn. Mặc dù sảnh bên có người nhưng cũng không nhiều lắm, hơn nữa bọn họ hoặc là nhắm mắt nghỉ ngơi, hoặc là cúi đầu xem di động, không ai để ý tới Triệu Ngu. Xung quanh toilet tầng hai không có camera, Triệu Ngu nhìn khắp nơi, chắc chắn không thấy bất kì bóng dáng ai mới dám đẩy cửa toilet nam tiến vào. Hứa Thừa Ngôn đã ở bên trong, ngước mắt nhìn thấy Triệu Ngu, anh vẫn tiếp tục chậm rì rì rửa kĩ từng khớp xương trên ngón tay ở bồn rửa tay. Xác nhận bên trong không có người lạ, Triệu Ngu mới bước vào, khoá trái cửa và thấp giọng hỏi: “Rốt cuộc là anh muốn làm cái gì?”
Hứa Thừa Ngôn rút khăn giấy ra rồi không nhanh không chậm xoa khô tay: “Lời này hẳn phải là tôi hỏi Triệu tiểu thư mới đúng.”
“Cái gì tôi cũng không muốn làm.”
“Thật không?”
Hứa Thừa Ngôn chậm rãi nhìn về phía cô, nhếch môi cười nhạt: “Trước kia Triệu tiểu thư tốn không ít tâm cơ để quyến rũ tôi là vì cái gì?”
Triệu Ngu nhàn nhạt nói: “Trò chơi của chúng ta đã kết thúc.”
“Cô nói kết thúc là kết thúc?”
Ngón tay lạnh lẽo chậm rãi mơn trớn môi cô, Hứa Thừa Ngôn bất chợt dùng sức, gắt gao nắm lấy cằm Triệu Ngu: “Quy tắc trò chơi, chỉ tôi có quyền quyết định.”
Triệu Ngu trợn mắt tức giận mà trừng anh: ”Hứa Thừa Ngôn, lúc trước là anh muốn biến tôi thành món đồ chơi, cũng chính là anh năm lần bảy lượt không muốn chạm vào tôi, tôi thừa nhận tôi không có bản lĩnh mê hoặc anh, hiện tại tôi từ bỏ, từ đây về sau đảm bảo không bao giờ quấy rầy đến anh, có được không?”
“Không được.”
Hứa Thừa Ngôn nhẹ nhàng lắc đầu: “Tôi đã nói rồi, quy tắc là do tôi quyết định, hiện tại, trò chơi sẽ không có kết thúc.”
Triệu Ngu rõ ràng càng nóng nảy hơn: “Vậy anh muốn như thế nào mới bằng lòng kết thúc chuyện này?”
Bàn tay chậm rãi lướt qua môi cô mấy lần, Hứa Thừa Ngôn lộ ra nụ cười ôn nhu nho nhã: “Cô nói xem?”
Triệu Ngu lạnh lùng nhìn anh, trong mắt hiện rõ sự phẫn nộ không thèm che giấu. Nhưng thật nhanh chóng, cô bỗng nhiên thay đổi thành bộ dáng phóng đãng đến mị hoặc như lúc trước gạ gẫm anh mà khiêu khích nói: “Hoá ra Hứa tổng là yêu tôi.”
Hứa Thừa Ngôn cười khẽ: “Tôi đã sớm nói qua, phép khích tướng đối với tôi là vô dụng.”
“Vậy một chiêu này đối với ngài hữu dụng không?”
Triệu Ngu đột nhiên đi về phía trước nửa bước, đem bản thân dính sát vào cơ thể anh. Tay phải cách một lớp quần tây xoa nắn vật giữa háng anh, cầm lấy cây gậy tuy chưa cương cứng nhưng vẫn hiện rõ sự to lớn mà vuốt ve xong nhẹ thở khí nóng bên tai ở bên tai anh: “Anh đã từng làm tôi, nếu anh muốn, hôm nay tôi liền thỏa mãn anh, hết lần này, chúng ta thanh toán xong.”
Khóe miệng Hứa Thừa Ngôn gợi lên độ cong nhè nhẹ: ”Tôi đã nói rồi, quy tắc trò chơi, tôi là người quyết định.”
Triệu Ngu khẽ cắn môi, chậm rãi ngồi xổm xuống trước mặt anh, cởi bỏ khóa kéo quần tây, cách quần lo̶t̶"̶ xoa xoa đồ vật đã thức tỉnh ở bên dưới, sau đó lại có chút không tình nguyện mà vươn đầu lưỡi liếm. Trong lòng cô vô cùng rõ ràng, cô càng biểu hiện bản thân hận không thể lập tức cách xa anh, anh sẽ càng không để cô như ý và càng muốn tùy ý đùa bỡn bộ dáng cô chủ động đưa tới cửa rồi lại trở thành con mồi muốn chạy trốn. Nhưng đến cuối cùng ai là thợ săn, ai là con mồi, còn chưa rõ ràng đâu.
Truyện khác cùng thể loại
85 chương
20 chương
14 chương
66 chương
38 chương
251 chương