Quỷ Hoàng Phi
Chương 94
Bị kim quang đánh trúng phấn vụn màu đen trong nháy mắt bung ra một tầng hắc vụ nhàn nhạt, rất nhanh biến mất ở trong không khí !
U Minh thấy vậy, lửa giận phừng phừng mâu quang lộ ra nồng đậm tà khí, trong con ngươi ánh sáng đỏ lưu chuyển khi mặt nạ đầu lâu hé xuống, lộ ra khuôn mặt tuấn nhã , môi đỏ mọng như máu, sắc mặt tái nhợt như quỷ mỵ, đập vào mắt chỉ thấy y sam trắng thuần trên người hắn nhuộm một tầng ám tối bắt đầu từ vạt áo lan nhanh thành màu đen như mực, màu đen lướt qua, bên trên hoa văn kim sắc khẽ lay động, giống như tầng tầng tia chớp xuyên qua thân thể của hắn !
Thần sắc hắn lộ vẻ thống khổ , ánh mắt dữ tợn lấy tốc độ nhanh chóng biến đổi, dung nhan tuấn nhã ôn hòa trong nháy mắt hiển lộ ra bén nhọn tà khí, cùng lúc đó, toàn thân áo trắng cũng nhanh chóng biến thành màu đen dày đặc !
Phía sau hắn Thái Tố công chúa thấy vậy hoảng sợ trợn to hai mắt, cước bộ lảo đảo tiến lên hai bước, hai hàng nước mắt trong suốt chậm rãi trượt xuống, âm thanh nghẹn ngào: "U Minh. . . . . . Ngươi. . . . . ." Nàng không dám tin lắc đầu, trên mặt đau khổ nước mắt như chuỗi ngọc trân châu cuồn cuộn chảy xuống!
Kim sắc bao quanh Quân Thương hào quang sáng ngời không giảm, nhưng cũng bị biến hóa của U Minh làm chấn kinh !
U Minh chợt phóng lên cao, xuyên thấu mái ngói Thừa Càn cung . Thời điểm hắn phóng lên cao tản ra năng lượng thật lớn kéo cả vùng đất nổ vang, cung điện Thừa Càn cung có dấu hiệu sụp xuống, bụi bay mù mịt ùn ùn kéo đến, cây gỗ lim Đại Lương thượng hạng đập xuống đất phát ra tiếng vang ầm ầm !
Canh giờ đã gần đến bình minh, màn trời bên ngoài đáng lẽ là màu lam trong xanh nhưng trong nháy mắt bị mây đen che phủ, trăng sáng sao tỏ đều biến mất, chỉ còn lại tiếng gió tàn sát bừa bãi, bầu trời như tấm màn đen khổng lồ đầy áp bức !
U Minh ở giữa không trung giang hai cánh tay, ống tay áo màu đen rộng thùng thình tung bay giống như thân hình một con dơi khổng lồ đen ngòm áp bức từ trên cao nhìn xuống nhân gian ——— ———— nhìn kỹ lại, có thể nhìn thấy hàm răng trắng toát của hắn !
Quân Thương cùng Thái Tố công chúa đã bước ra khỏi cung điện, lúc này đều ngẩng đầu nhìn U Minh lơ lửng ở giữa không trung !
"U Minh. . . . . . . . . . . . . ." Tiếng hô của Thái Tố công chúa rất nhanh liền bị tiếng gió nuốt trọn !
"Quân Thương. . . . . . . . . . . . . " U Minh cất tiếng trầm thấp trên không trung , "Hôm nay, ngươi đừng mơ tưởng chạy trốn!"
Mâu quang đen bóng của Quân Thương hàm chứa sóng lớn mãnh liệt đã yên tĩnh lại, con ngươi rét buốt không nhìn ra cảm xúc, hắn nhìn U Minh, âm thanh lạnh lẽo kiên quyết vang lên: "Ngươi cho rằng biến thành hình dáng của ta, nàng sẽ yêu ngươi ?"
U Minh nghe vậy, trong mắt ánh sáng đỏ chợt lóe, giống như bị nói trúng tâm tư liền thẹn quá thành giận, màn sáng huyết sắc cùng màu đen dày đặc giao triền cuồn cuộn như nước lũ hướng Quân Thương nhào tới, âm thanh rít gào hung tợn truyền đến: " Ít nói nhảm !"
Kim sắc bao quanh Quân Thương cấp tốc phình lên, nào ngờ liền bị ánh sáng đỏ thẫm màn cuốn lấy, lại nhanh chóng thu hẹp cự ly, cho đến chỉ còn dư lại màu vàng kim mờ nhạt cùng tầng ánh sáng trắng bên trong.
Trong thiên địa cũng bị màn ánh sáng huyết sắc cùng màu đen cuốn lấy, nam tử áo đen giống như một chiếc thuyền nhỏ bị vây trong cơn hồng thủy tận lực duy trì ý chí thanh tỉnh, giữ vững phương hướng của mình, thần tình kiên nghị không chút nào biến hóa, giữa vòng vây thiên địa chìm trong màn sáng huyết sắc cùng màu đen, vẫn mang dáng vẻ cao lớn uy nghi như vậy !
Bất chợt, một bóng dáng vận y phục màu ngọc bích thướt tha vọt vào bên trong màn sáng huyết sắc cùng màu đen giao triền, đang lúc ánh huỳnh quang mờ ảo lưu chuyển ở trước người Quân Thương tạo thành một vầng hào quang không lớn không nhỏ , thiếu nữ theo đạo ánh sáng xanh hạ xuống ở trung tâm màn sáng huyết sắc cùng màu đen !
Ống tay áo màu ngọc bích của Lâm Lang xẹt qua phía chân trời, dáng người nhẹ nhàng linh hoạt hạ xuống giữa màn sáng huyết sắc cùng màu đen, bàn tay hướng ra phía ngoài một phen, hai đạo ánh sáng xanh biếc như nước chảy trút xuống , đem màn sáng huyết sắc cùng màu đen trong nháy mắt bức lui ra xa mấy trượng!
Cùng lúc đó, kim sắc bao quanh Quân Thương ngút trời phóng xuất, bén nhọn công kích hướng mi tâm U Minh !
Thời điểm Lâm Lang xuất hiện, cả người U Minh run lên, ánh mắt kinh ngạc nhìn thiếu nữ vận y phục màu ngọc bích, eo nhỏ nhắn thướt tha chuyển động, tâm trí trong nhất thời thất thần —— chính khoảnh khắc sơ suất đó, mi tâm của hắn đã bị ánh sáng màu vàng đánh trúng !
"A. . . . . . . . . . . . . . . . "
Hắn thống khổ hô to một tiếng, thân thể bỗng nhiên rơi xuống, chung quanh màn sáng huyết sắc cùng màu đen theo hắn rơi xuống cũng nhanh chóng thu hẹp lại !
Thái Tố công chúa phát hiện đạo tia sáng màu vàng phóng xuất đã muộn, nàng nghĩ tiến lên thay U Minh ngăn trở, không biết là bởi vì bị thương hay vẫn là nguyên nhân khác , tốc độ chậm rất nhiều, cuối cùng vẫn không kịp thay hắn đỡ !
"Bịch. . . . . . . . . . . . . . . ."
Một tiếng vang vọng ở trong sân, U Minh nặng nề ngã trên đất, vầng sáng đen trên người nhanh chóng thối lui , từ từ biến thành màu trắng, gương mặt tuấn lãng cũng trở nên nhu hòa, khôi phục bộ dáng nho nhã như trước !
Sắc mặt hắn hoàn toàn trắng bệch, bên môi có máu tươi chảy ra, một thân nhếch nhác !
Thái Tố công chúa khóc ôm hắn vào trong lòng: "U Minh. . . . . . . . . . . . .. Ngươi làm sao vậy?"
"Khụ khụ. . . . . . . . . . . . . ." Hắn phun ra một ngụm máu tươi, màu sắc đỏ tươi rơi vào áo trắng như tuyết, giống như đoá hồng mai nở rộ !
Hắn gắng gượng đứng dậy: "Quân Thương. . . . . . . . . . . . . . . . . . rơi vào trong tay ngươi, ta không lời nào để nói. U Minh ta. . . . . . . . . . . . . . . không phải hạng người ham sống sợ chết, muốn chém giết muốn đều tùy ngươi !"
Hắn nói xong, ánh mắt mê ly như có như không nhìn Quân Thương, không hề có tiêu cự !
Hắn biết, nàng ở ngay bên cạnh, nhưng. . . . . . . . . . . . . . . Cũng không dám liếc mắt một cái !
Trong lòng quặn đau không biết là bởi vì thương thế hay do nguyên nhân khác, trong mắt hắn khô khốc, cay đắng ở trong khoang miệng lan tràn !
Thái Tố công chúa thật chặt ôm hắn vào trong ngực, từng giọt từng giọt nước mắt chảy xuôi xuống, từ từ hội tụ thành song !
Ánh mắt Quân Thương nặng nề, nhìn U Minh : "Quân Thương ta không phải là hạng người nhân từ, đối với kẻ địch. . . . . . . . . . . . . . . Lại càng không thủ hạ lưu tình !" Hắn nói xong, bàn tay bỗng nhiên vừa nhấc, mang theo một vệt kim quang, hai ngón tay thẳng đến mi tâm U Minh!
"Không . . . . . . . . . . ." Thái Tố công chúa chợt xoay người đưa lưng về phía Quân Thương, đem U Minh gắt gao bảo hộ ở trong ngực!
Thái Tố công chúa nghẹn ngào van xin: "Van cầu ngươi đừng phế pháp lực của hắn. . . . . . . . . . . . . " U Minh là dạng người kiêu ngạo, nếu pháp lực bị phế, hắn làm sống nổi ?
"Tránh ra!" Quân thương không chút cử động, "U Minh nghịch thiên hành sự, Thiên Đạo đã sớm không tha, hành động của bổn tọa cũng chỉ là thay trời hành đạo!"
Thái Tố công chúa thân là công chúa Huyền Vũ đại đế , xưa nay là người cứng cỏi cao ngạo, chưa bao giờ hèn mọn khẩn cầu người khác, lúc này nàng đã hạ thấp tư thái van xin Quân Thương, nhưng lại bị Quân Thương không lưu tình cự tuyệt, chính nàng cũng biết việc làm của U Minh cùng nàng thiên lý bất dung, nhưng từ miệng Quân Thương nói ra, nàng chỉ cảm giác trong lòng khổ sở gấp bội, tức giận ngập trời, không khỏi hướng Quân Thương giận dữ hét : "Ngươi biết gì chứ ? Ngươi căn bản cái gì cũng không biết!"
Trên mặt nàng từng giọt nước mắt lăn xuống , mất hết lý trí hô: "Các ngươi luôn miệng nói U Minh nghịch thiên hành sự, là Thiên Đạo không tha, thay trời hành đạo, nói dễ nghe như vậy, nhưng các ngươi có từng tự hỏi lòng mình ? Chẳng lẽ không có một chút lòng riêng ? Các ngươi. . . . . . . . . . . . . . . . . .U Minh đã làm gì trở ngại các ngươi chưa ? Các ngươi cũng chỉ nghĩ muốn hoàn thành công đức cùng thỉnh cầu Thiên đế tha thứ lỗi lầm của Huyền Thanh, để cho nàng thoát khỏi bộ dáng nửa người nửa quỷ, cho tương lai các ngươi có thêm một lợi thế dùng để đàm phán. . . . . . . . . . . . . . . . Các ngươi, các ngươi lấy sinh mạng người khác để phục vụ mưu đồ riêng. . . . . . . . . . . . . . . Các ngươi, mới thật sự là tiểu nhân hèn hạ, mới là Thiên Đạo không tha ."
Sắc mặt Quân Thương trầm xuống, lạnh nhạt nói: "Ta thừa nhận ta có lòng riêng, nhưng cũng không phải như ngươi nói ! Lang Nhi khôi phục nguyên thân tự có bổn tọa lo liệu, không nhọc bất luận kẻ nào nhúng tay! Về phần ngươi nói thêm một lợi thế dùng để đàm phán . . . . . . . . . . . . . . tiểu tử Thiên đế kia nếu là thông minh một chút. . . . . . . . . . . . . Hừ!"
Thái Tố công chúa căn bản không nghe lọt tai , mất hết lý trí mắng nhiếc : "Tiểu nhân hèn hạ, các ngươi đều là tiểu nhân hèn hạ. . . . . . . . . . . . . Ngươi muốn phế bỏ pháp lực U Minh , có bản lãnh thì trước hết bước qua xác của ta . . . . . . . . . . "
Lúc này, U Minh đưa tay đến sau lưng Thái Tố công chúa, ngón tay điểm một cái , thân thể Thái Tố công chúa mềm nhũn ngã gục xuống !
" Được rồi ! Trời sắp sáng, mau động thủ đi!" ánh mắt U Minh trầm tĩnh như người chết , thần trí mê ly như xuyên thấu hư không!
Quân Thương không chút do dự giơ tay lên, trong tay kim quang chợt lóe, sẽ phải hướng đến mi tâm U Minh ——— ————
" Quên đi !" Lâm Lang chợt cất tiếng, bỗng nhiên ra tay đem đạo kim quang chặn lại , ánh mắt nhìn về phía U Minh, "Thái Tố vì ngươi hi sinh đến bực này , đã là khó được, chính ngươi. . . . . . . . . . . . . . . Tự giải quyết cho tốt đi!"
Thân thể U Minh biến ảo ra bộ dáng hắc y, chính là bộ dáng trọng sinh sau khi nàng rơi xuống Lạc Hoa lâu gặp phải Quân Thương! Mấy ngày qua, nếu nàng vẫn không rõ tâm tư U Minh, vậy thì thật sự quá mức ngu ngốc, huống chi Thái Tố công chúa nói rất rõ ràng với nàng. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
U Minh biến hóa bản thân như vậy, vứt bỏ thân phận Thần tộc cam nguyện đầu nhập Yêu tộc mới lấy được . . . . . . . . . . . . . . . . bộ dáng kia, cũng chỉ muốn biến thành bộ dáng tương tự Quân Thương!
Yêu một người há là nhìn dung mạo hắn liền có thể tùy tiện động tâm ?
Quân Thương mặc dù cũng mặc một than hắc y, dáng ngoài băng lạnh, nhưng trên người tràn ngập hơi thở khí phách sạch sẽ ,mà U Minh, coi như dung mạo có giống nhau, trên người bao phủ cái loại hơi thở mị hoặc tà khí âm u lại không thể biến mất .
Nếu nói trước kia Lâm Lang chỉ là xem U Minh như bằng hữu tốt của Quân Thương, như vậy hiện tại, nàng không cách nào phân biệt cảm giác trong lòng mình, không phải yêu, nhưng lại không thể xem nhẹ, bởi vì nàng chưa bao giờ biết, còn có một người yêu nàng đến mức này . . . . . . . . . . . . . . . .
Trong nội tâm nàng đầy khổ sở, cảm động đồng thời cũng có bàng hoàng, nàng biết lòng mình đã trao hết cho Quân Thương, trải qua mấy ngàn năm vẫn như cũ, cho nên, nàng không thể đáp lại chân tình của hắn !
Hi vọng chân tình của Thái Tố công chúa có thể đem U Minh từ vực sâu vạn trượng trung kéo lên !
U Minh nghe được lời nói Lâm Lang, vẻ mặt ảm đạm, rồi lại bỗng nhiên cười lạnh nói: "Chuyện của ta, không cần ngươi quan tâm!"
"Ngươi hôm nay nếu bỏ qua cho ta……….... Chúng ta vẫn như cũ là kẻ địch ngươi chết ta sống !"
Mi tâm Quân Thương hơi nhíu, con ngươi đen bóng thoáng qua vẻ không ngờ: "U Minh, có chừng mực thôi !"
"Ha ha. . . . . . . . . .. " U Minh chợt cười to, bị ho khan ngừng lại, nhìn hướng Quân Thương, trong con ngươi phẫn hận không che giấu chút nào, "U gia là thế gia Minh giới lớn nhất, ta so với ngươi cũng không kém, tại sao. . . . . . . . . . Ngươi có thể trở thành người đứng đầu Minh giới, có thể được công chúa Huyền Vũ đại đế ái mộ. . . . . . . . . . . Thậm chí ngay cả U Vân cũng một lòng hướng về ngươi. . . . . . . . . . . . Tại sao? Ta không phục. . . . . . . . . . . . Thật lâu trước kia, ta đã muốn một ngày nào đó, ta sẽ khiến ngươi thần phục ở dưới chân ta!"
"Nếu như ngươi tha cho ta…………...thì lần sau gặp lại ta nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi !"
U Minh ngoan lệ nói xong, bỗng nhiên ngửa đầu cười to: "Ha ha ha. . . . . . Luôn có một ngày như thế , Quân Thương!"
U Minh cười cười, khóe mắt có tia sáng trong suốt. Hắn cùng U Vân là tỷ đệ song sinh cũng là người thân duy nhất của hắn, mặc dù nàng là người tâm cơ , nhưng đối với Quân Thương là yêu khắc cốt minh tâm, vì Quân Thương, cái gì cũng chịu làm , biết rõ Quân Thương không thương nàng, trong lòng có người khác dưới , nàng rưng rưng mỉm cười gả cho rồi, nhưng Quân Thương cũng không liếc nhìn nàng một cái, thậm chí ngay cả đóa Mạn Châu Sa Hoa tỏ rõ vị trí Minh Hậu cũng không cho nàng ——Mạn Châu Sa Hoa sinh trưởng ở sau lưng của Minh Hậu , gặp nước là hiện lên, chẳng những là thánh vật đại biểu thân phận Minh Hậu tôn quý, còn có công dụng hộ pháp cường đại, buội cây hoa này, Quân Thương cũng là đưa cho Lâm Lang !
Chuyện này làm nàng ngay cả khi tắm rửa cũng không dám kêu hạ nhân hầu hạ, nhưng không biết tại sao tin đồn lại truyền ra, khi đó Quân Thương không có mặt ở Minh giới, từ sau lần đó, hạ nhân trong Minh giới hoặc sáng hoặc tối khi dễ cho nàng rất nhiều lần, nàng mỗi lần đều không nói, chỉ cần hắn vừa nói Quân Thương không tốt, nàng còn luôn nói đỡ cho hắn ! Nhiều năm về sau, U Vân rốt cuộc không chịu nổi lời gièm pha , bởi vì không chịu nổi áp lực dư luận cùng tình yêu vô vọng, lựa chọn tự vận mà chết .
Mà Huyền Thanh, Lang Nhi. . . . . . . . . . . . Vị Thái Thanh công chúa thân phận tôn quý trong cung Thiên Đình Huyền Vũ, lần đầu tiên nhìn thấy nàng, lòng hắn liền luân hãm. Nàng dịu dàng nhu thuận, thế nhưng hắn luôn thấy ở nàng đáy mắt bình tĩnh cùng quật cường kiên trì, khi đó, hắn chỉ cảm giác lòng đau xót , thật muốn đem nàng ôm vào trong ngực che chở. . . . . . Thế nhưng nàng lại là vị hôn thê của Thiên Tộc thái tử, ngày sau tương lai trở thành Thiên hậu nương nương, hắn không thể. . . . . . . . . . . . Sau đó hắn lại phát hiện nàng và Quân Thương. . . . . . . . . . . . .Ha ha. . . . . . . . . . . .Phát hiện thì thế nào? Trong mắt của nàng thấy cho tới bây giờ chỉ có Quân Thương. . . . . . . . . . Thậm chí vì Quân Thương không tiếc tan thành mây khói!
Nàng không biết, hắn hy vọng cỡ nào nàng có thể quay đầu lại liếc hắn một cái, hắn cũng muốn giống như Quân Thương thân mật gọi nàng một tiếng. . . . . . . . . . Lang Nhi !
Trải qua luân hồi hồng trần , hắn không thể không xuất hiện ở trước mặt nàng , hết sức muốn tranh thủ khi nàng mất đi trí nhớ lấy được tình cảm của nàng, nhưng nàng cũng chưa từng lưu ý, nhưng chỉ cần Quân Thương xuất hiện, ánh mắt của nàng bỗng nhiên sáng ngời. . . . . . Mỗi một kiếp, nàng đều cùng Quân Thương làm bạn, thế mà hắn lại chỉ có thể mỗi lần nhìn bóng lưng bọn họ ngọt ngào hạnh phúc !
Lâm Lang nhìn hắn, nhưng không có lên tiếng, quay đầu hướng Quân Thương khẽ mỉm cười: "Chúng ta trở về thôi! Bản thể của ta vẫn còn ở sát vách !"
Lúc này, chân trời đã chiết xạ ra tia sáng mặt trời đầu tiên, ánh mặt trời màu vàng kim nhu hòa rọi vào cả vùng đất, cơn gió lạnh buổi sớm mai, hiện ra một tia ấm áp !
Quân Thương nghe vậy, bỗng nhiên sững sờ, đưa tay bắt cánh tay Lâm Lang, quả nhiên. . . . . . . . . . Tay của hắn xuyên qua hư không!
Trong mắt hắn bỗng nhiên thoáng qua tia nặng nề: "Không được! Đi mau!"
Lúc này, Thanh Tiêu bảo kiếm bỗng nhiên xuất hiện ở trên hư không, lo lắng thở dài gật đầu, con ngươi Lâm Lang bỗng nhiên trợn to, ngay sau đó cùng Quân Thương hướng sát vách chạy đi !
U Minh cuồng tiếu ở phía sau vang lên: "Ha ha ha. . . . . . . . . . . . "
Truyện khác cùng thể loại
582 chương
62 chương
73 chương
452 chương
99 chương
215 chương