Quởn qua quởn lại giữa vô vàn thế giới
Chương 82 : Quản gia
**Lời tác giả**: Đây là oneshot biết tặng bạn **Anh Queen**.
Mọi người đã follow tui chưa? Chưa thì nhớ follow người ta đó!!!
__________________
**CẢNH BÁO**:
* Dành cho những tâm hồn thơ trẻ: phần này có đề cập đến nội dung RẤT gợi cảm, không khuyến nghị người dưới 18 tuổi, cẩn trọng suy xét trước khi xem.
* Dành cho những tâm hồn đã trải qua nhiều thứ trong cuộc đời đến mức nghiện: không có H đâu, đừng cười khả ố nữa.
___________________
**1**.
Y là quản gia trong căn biệt thự này.
Cũng là người hầu trung thành bậc nhất của ngài công tước.
Tất cả mọi người đều biết, chỉ cần là mệnh lệnh của ngài công tước, dù là nhảy vào lửa y cũng sẽ làm theo.
**2**.
*Hiện tại*
Một ngày nọ quản gia đang lau chùi cửa kính thì tình cờ nghe được hai người hầu gái nói chuyện phiếm với nhau.
Bọn họ nói ngài công tước bề ngoài tuy là một người đĩnh đạc uyên bác, nhưng ánh mắt ngài ấy đôi khi thật đáng sợ. Mỗi lần nhìn vào đều có cảm giác sẽ bị ngài ấy ăn tươi nuốt sống.
Y ngay lập tức bước ra, cho hai người hầu kia nghỉ việc.
Thân là một quản gia, tuyệt đối không thể để những thành phần thích nghị luận sau lưng chủ nhân tiếp tục ở lại trong dinh thự này.
**3**.
*Hiện tại*
Có một bưu kiện gửi tới cho ngài công tước.
Người trong giới quý tộc thường thích thành lập những hội nhóm kín để tập họp những người có cùng sở thích, thú vui. Có hội làm vườn, có hội chơi đá quý, có hội sưu tầm tem, có hội thời trang, lại có hội để mọi người khoe khoang thú cưng.
Bọn người thương nhân cũng dựa vào những hội nhóm này mà bán được không ít mặt hàng cao cấp.
Ngài công tước cũng là thành viên của một hội nhóm như vậy. Mỗi tháng bên trong hội xuất hiện mặt hàng mới nào, ngài công tước luôn là một trong những khách hàng đầu tiên được sử dụng.
Quản gia bảo người hầu đem kiện hàng đó mang vào phòng ngủ của công tước.
Có người xì xầm tán ngẫu, không biết công tước mua thứ gì, mỗi tháng đều giao tới.
Quản gia nghe được, liền dùng ánh mắt sắc lạnh liếc nhìn bọn họ.
Bọn họ liền lập tức im miệng, tản ra.
Là người hầu thì không nên xía vào chuyện của chủ nhân.
**4**.
Ngày xửa ngày xưa.
Có một đứa trẻ nọ.
Cha của nó là quản gia của một gia tộc lớn.
Ông nội nó cũng vậy.
Ông cố nội nó cũng thế.
Mục đích nó được sinh ra cũng là để tiếp nối truyền thống của gia đình.
Từ nhỏ đã được huấn luyện để trở thành một quản gia ưu tú.
**5**.
*Quá khứ*
Cha y đã từng căn dặn rằng....
Để làm một quản gia hoàn hảo, thì nhất định phải đặt chủ nhân lên hàng đầu.
Xem chủ nhân là chúa trời.
Và phải dâng hiến mọi thứ của mình cho người.
Đó là những lời ông nói với y trước khi gửi y đến dinh thự của thiếu gia để cho hắn nhìn mặt.
**6**.
*Quá khứ*
Thiếu gia tuy mới mười bốn tuổi đã là một người vô cùng khắt khe khó tính.
Hai anh trai của y cũng vô cùng ưu tú. Vậy mà vẫn không thể khiến thiếu gia vừa lòng. Cha y là một quản gia xem chủ nhân là hàng đầu. Hai anh trai y là kẻ vô dụng, liền bị cha trực tiếp ném vào một trường nội trú tồi tàn.Từ đó không trở lại nữa.
Bởi vì vậy năm mười hai tuổi, trước lúc ra mắt thiếu gia, y đã dốc hết tâm sức khiến cho mình chỉnh chu hết mức có thể.
Thiếu gia nhìn y, kĩ càng quan sát đánh giá y.
Y biết rõ vận mệnh của mình đều trông chờ vào khoảnh khắc này. Trái tim đập thình thịch loạn nhịp.
"Bộ dạng thật sáng sủa." Thiếu gia nói.
Hắn thuận tay lấy một viên chocolate trong chén đưa cho y.
Đây không phải là lần đầu y nhìn thấy chocolate, thế nhưng cầm được viên chocolate thiếu gia đưa...cảm giác hạnh phúc vô cùng đó...lần đầu tiên y cảm nhận được.
Về đến phòng liền mừng đến phát khóc.
**7**.
*Quá khứ*
Mấy ngày đầu tiểu quản gia đi theo thiếu gia, được hắn dẫn đến buổi họp mặt hằng tháng của một hội kín, thành viên bên trong toàn là con cháu nhà quyền quý.
Đến nơi, hắn bảo y đứng đợi ở ngoài.
Lúc ra về, tiểu quản gia liền hỏi hắn: "Chủ nhân, ngài họp mặt cùng bạn bè có vui không?"
Thiếu gia không trả lời.
Về đến dinh thự, cha y không hiểu sao lại gọi y đến, đánh y một trận.
Thân là quản gia lại dám đi chất vấn chủ nhân?
Cũng không hiểu ông ta làm sao biết được. Nhưng sau khi hiểu ra mình làm sai, liền đến trước mặt thiếu gia quỳ gối xin lỗi. Ngoài mặt nghiêm túc, trong lòng lại sợ hãi đến cùng cực, tựa như tội nhân chờ đợi sự phán quyết của chánh án.
"Xin lỗi thiếu gia. Lần sau sẽ không như vậy."
Hắn im lặng ngồi trên ghế, bình thản quan sát tiểu quản gia đang quỳ trên mặt đất, trong ánh mắt dường như thoáng qua một tia vui thú.
Nhiều tiếng đồng hồ trôi qua, đầu gối y sắp không chịu được. Sắc mặt không nhịn được liền lộ ra vẻ đau đớn.
"Không có lần sau."
Qua một hồi, thiếu gia liền nhàn nhạt nói ra một câu.
"Vâng"
Rất may lần đó hắn không đuổi y đi. Bằng không, số phận y chắc chắn không khác gì hai người anh trai.
Nhưng chỉ một lần như vậy đã đủ để y không bao giờ dám tái phạm. Từ đó, dù chủ nhân có đi đâu, làm gì, y đều không hỏi không nói, chỉ làm tốt mệnh lệnh được giao.
Dần dần trở thành thói quen, khắc vào xương cốt.
Thỉnh thoảng lỡ miệng một lần, dù không bị phạt, cũng cảm thấy tội lỗi đến không ngủ được.
**8**.
*Hiện tại*.
||||| Truyện đề cử: Bẫy Hôn Nhân: Vợ Trước Ôm Con Chạy |||||
Quản gia thấy tâm trạng ngài công tước vui vẻ, liền mập mờ hỏi về kiện hàng kia.
Bao giờ thì mở ra.
Ngài công tước liền đứng dậy, tiến lại chỗ y.
Ngài công tước chỉ lớn hơn y vài tuổi. Thân hình lại rất to cao.
Ngài ấy thấp giọng, điềm đạm hỏi y: "Ngươi nóng lòng lắm sao?"
Quản gia trong mắt thoáng qua một tia tội lỗi. Y nhìn xuống đất, nhỏ giọng nói:
"Là tôi đã nhiều lời, xin lỗi chủ nhân."
Ngài công tước không hề trách phạt y.
Nhưng y vẫn theo bản năng được dạy dỗ từ nhỏ, trong lòng bị cảm giác hổ thẹn tội lỗi kinh khủng dày vò.
**9**.
*Quá Khứ*
Tiểu quản gia cũng là người, những ngày đầu đi theo thiếu gia cũng mắc sai lầm. Thiếu gia thật sự rất khắt khe, mỗi lần y làm sai đều bị phạt quỳ gối.
Những khi bị phạt, thiếu gia đều sẽ ngồi trong phòng quan sát y.
Y từ đó thật sự rất rất rất sợ làm sai.
**10**.
*Quá Khứ*
Thiếu gia tuy còn trẻ nhưng đã phải bắt đầu làm quen với những trách nhiệm của một công tước tương lai, thường xuyên gặp gỡ những nhân vật quan trọng.
Một lần nọ, thiếu gia phải tiếp đón một đối tác làm ăn quan trọng của gia tộc. Ông ta rất ấn tượng với cung cách phục vụ của người hầu trong dinh thự.
Sau khi ông ta rời đi, thiếu gia nhìn sang tiểu quản gia, sắc mặt hài lòng. Hắn lấy từ trong người ra một viên chocolate thưởng cho y.
Tiểu quản gia cầm viên chocolate mang về phòng bỏ vào trong hộp, để dành đến cuối tuần sẽ ăn một lượt.
Làm sai thì bị phạt, nhưng làm tốt sẽ được thưởng chocolate.
Nhìn trong hộp tràn ngập chocolate, trong lòng tràn ngập tư vị hạnh phúc.
**11**.
*Hiện tại*
Một ngày nọ, ngài công tước ngẫu nhiên khen trà quản gia pha ngon.
Vừa xem sách vừa thuận tay liền lấy chocolate trên bàn.
Đưa lên miệng y.
Quản gia tự động cúi xuống mở miệng ngậm lấy chocolate trên tay công tước.
Lưỡi vô tình chạm vào đầu ngón tay ngài ấy, khiến cho ngón tay công tước bị dính nước bọt.
Công tước không mấy quan tâm. Ngón tay bị dính nước bọt thì thản nhiên bôi lên môi quản gia một cái.
Sau đó tiếp tục đọc sách.
**12**.
*Quá khứ*
Tiểu quản gia năm nay mười chín tuổi. Thiếu gia cũng đã là sinh viên năm cuối đại học.
Bình thường lúc thiếu gia ở trong thư phòng làm bài, y sẽ lưu ý mà không làm phiền hắn.
Thế nhưng hôm nay thiếu gia lại đột ngột kêu y vào dọn dẹp thư phòng.
Lúc y đi vào, thiếu gia vẫn đang ngồi trước laptop viết luận văn. Y cố tình dọn dẹp thật khẽ để không làm phiền tới hắn.
"Trời nóng như vậy, cậu cài nút cổ áo để làm gì?"
Trời hôm đó không hề nóng. Nhưng y lúc này đã là một quản gia thành thục, vừa nghe chủ nhân nói liền lập tức cởi nút cổ áo.
Thiếu gia hai mắt vẫn nhìn lên màn hình laptop, thản nhiên nói: "Thêm cái nữa."
Y liền cởi tiếp nút áo thứ hai.
"Thêm cái nữa"
Y không hề thắc mắc, vẫn tiếp tục cởi.
"Thêm cái nữa."
Cho đến khi chiếc nút thứ tư được mở ra, nửa lồng ngực của y đã ẩn ẩn hiện hiện giữa hai vạt áo.
Lúc này thiếu gia ngừng tay không gõ chữ nữa, nhìn sang y.
Hắn cầm lấy một viên chocolate trên bàn.
Y từ nhỏ đã tập thành thói quen, vừa nhìn thấy chocolate thiếu gia đưa, trong lòng liền sốt sắng hào hứng, đưa tay ra nhận lấy.
Nhưng không ngờ thiếu gia đột nhiên lại đưa chocolate lên miệng y.
Tiểu quản gia hơi sững sờ.
"Thưởng cho ngươi, ngoan, ăn đi."
Thiếu gia bình thản ra lệnh như thể đó là bình thường.
Y một câu cũng không thắc mắc, đơn giản là tuân theo.
Được phép ăn chocolate từ tay chủ nhân... cảm giác thành tựu trong lòng càng mạnh mẽ hơn so với bình thường.
**13**.
*Hiện tại*
Ngài công tước lại bảo quản gia đến phòng của ngài.
Cửa vừa đóng, ngài liền bảo y quỳ xuống, bò lại giường.
Y đơn giản là làm theo.
Vừa bò đến giường liền được chủ nhân đút chocolate cho ăn.
"Ngoan lắm."
Sau đó, ngài ấy liền lấy kiện hàng hôm bữa vừa được gửi đến ra.
Mẫu đồ chơi mới nhất của tháng này.
Lấy cảm hứng từ gai.
**14**.
*Quá Khứ*
Mấy ngày sau, thiếu gia càng lúc càng bắt y làm nhiều hành động kì lạ.
Y trong lòng có thắc mắc, nhưng tuyệt đối giữ kín miệng, không dám hỏi, chỉ biết làm theo.
Ban đầu chỉ là những hành vi đơn giản như cởi nút áo.
Nhưng càng về sau, những yêu cầu kia lại càng khiến y xấu hổ.
Nhưng mỗi lần làm tốt lại được đút chocolate tận miệng.
Cảm giác thành tựu trong lòng mãnh liệt đến độ lấn át mọi sự xấu hổ.
Dần dần cũng không còn cảm thấy thẹn thùng nữa.
**15**.
*Quá Khứ*
Một đêm nọ, tiểu quản gia đang ngủ trong phòng mình, thì bị một người hầu khác đánh thức.
Thiếu gia chọ gọi y vào phòng.
Đây là lần đầu tiên hắn cho gọi y vào giữa đêm khuya khoắt thế này.
Thiếu gia bắt y quỳ trên nệm, đặt hai tay trên thành giường.
Và thời điểm này, y không mặc quần áo trước mặt thiếu gia đã thành quen.
Sau đó hắn liền dùng vải đen bịt mắt y lại.
Hắn bảo dù cho bất kì chuyện gì xảy ra, y cũng không được bỏ tay xuống, càng không được tháo băng bịt mắt.
Nhưng nếu cảm thấy muốn kêu khóc thì cứ việc.
**16**.
*Hiện Tại*
Ngài công tước tháng này lại đi đến buổi họp mặt kín hằng tháng.
Trước đây, quản gia đi theo chỉ được phép đứng chờ bên ngoài.
Nhưng những năm gần đây đã được cùng theo vào.
Y cùng chủ nhân bước vào trong cánh cửa đó, đeo mặt nạ lên.
Sau đó cởi xuống áo choàng bên ngoài, quỳ xuống đất.
____________________
**Lời tác giả**: trong trường hợp bạn còn chưa hiểu, thì chương này ẩn dụ chuyên đề BDSM.
Tại top fan lấy chủ đề là pet và chủ nhân của nó.
Ban đầu tui định làm motif nhặt chó mèo ngoài đường về nuôi, sau đó nó biến thành người.
Nhưng thôi, đổi ý.
Tui rất mong tui đã cho top fan một bất ngờ.
Mà tính ra ba chương liên tiếp rồi không tấu hề (Sư Tôn, Zombie, Quản Gia), tinh thần nghiêm túc làm căng của tui hơi bị mỏi rồi.
Truyện khác cùng thể loại
24 chương
25 chương
70 chương
78 chương
154 chương
16 chương
5 chương
43 chương