Quởn qua quởn lại giữa vô vàn thế giới
Chương 38 : Bao nuôi
**1**.
Cậu nhìn người đàn ông ngồi trên giường, dùng một tay ôm mặt.
Đại minh tinh như cậu lúc này cũng lộ ra bộ dáng lo lắng. Cậu ngập ngừng đi đến bên giường, ngồi xuống, giọng điệu nửa phần dò xét nửa phần quan tâm, hỏi nhỏ.
"Chẳng lẽ...đau lắm sao?"
Gã vẫn úp mặt vào tay, lắc đầu hai cái.
Cái giọng bình thường chanh chua bây giờ càng lúc càng mềm xuống.
"Nếu đau thì đừng giấu...tôi có mang thuốc mỡ..."
Người đàn ông kia thở dài ra một hơi, vuốt mặt. Khuôn mặt khôi phục vẻ điềm đạm nhìn lên trần nhà, có chút dở khóc dở cười nhàn nhạt nói:
"Tôi không sao. Cũng không đau đến mức đó. Chỉ là...em khiến tôi quá...bất ngờ."
Đại minh tinh lúc này chợt hiểu ra ý gì, ánh mắt thoáng nét tự mãn, nhếch môi đắc y, bày đặt nói
"Bất ngờ? Uống rượu làm tình thôi mà, vậy mà anh cũng bất ngờ. À...Kim tổng, hay là anh nghĩ tôi thích anh?"
Người đàn ông có chút ngây người. Gã cảm nhận được đối phương vẫn chưa hiểu tình hình. Tình cảm không phải vấn đề chính ở đây.
Kim tổng thở dài, điềm tĩnh chậm rãi nói: "Không phải, ý tôi là..."
"Anh cũng đừng có mà vội mừng! Đừng có nghĩ tôi ngủ say rượu loạn tính với anh một đêm là tôi yêu anh hay cái gì."
"Không..thật ra điều khiến tôi bất ngờ chính là..."
"Nhưng dù sao tôi làm chuyện đó với anh thấy khá hợp. Sau này tùy hứng làm vài trận, tôi cũng không chê anh nữa."
"Tôi chỉ là bất ngờ em lại..."
"Tính ra thì hợp đồng của chúng ta, cũng sắp kết thúc rồi nhỉ? Nhân cơ hội chúng ta viết một hợp đồng mới đi."
"Thật ra cái mà tôi muốn nói..."
"Lần này ghi thêm vài điều khoản. Tôi cho phép anh xác định quan hệ của chúng ta với người thân bạn bè. Có ai hỏi, anh cũng phải nói tôi là bạn trai anh. Nhớ, dù bất kì ai hỏi cũng phải nói tôi là bạn trai anh. Không được nói tôi là bạn bè hay đối tác. Càng không được nói mình độc thân. Hiểu chưa?"
"Vấn đề thật ra là về vị trí..."
"Còn nữa, trong hợp đồng phải ghi rõ, anh chỉ được phép ngủ với tôi. Một mình tôi thôi! Không được kiếm người thứ ba để thỏa mãn. Muốn thì nói với tôi!"
"Chẳng lẽ... em không hiểu chuyện đêm qua ngược ngạo lắm sao...?"
"Ngược lại tôi cũng đảm bảo chỉ ngủ với mình anh. Nhưng tôi cũng không muốn ủy khuất chính mình. Hợp đồng phải ghi rõ, anh mỗi tuần phải cùng tôi ít nhất ba lần. Mỗi lần tối thiểu hai trận. Hiển nhiên, hai trận là tôi đề phòng bữa nào cơ thể anh không khỏe thôi, chứ thực tế phải nhiều hơn thế. Số trận tối đa chúng ta có thể thương lượng."
Kim tổng giống như bỏ cuộc, thở ra một hơi sầu não vô cùng dài.
**2**.
Đại minh tinh hất mặt nói: "Thế nào? Những điều khoản tôi nói với anh quá lời cho anh phải không? Dù sao anh cũng là kim chủ, mục đích cuối cùng cũng chỉ là cái danh bạn trai cùng cơ hội để được ngủ cùng tôi thôi. Nhưng nhớ kĩ, đừng có huyễn tưởng tôi có tình cảm với anh hay gì."
"Khải Minh, nếu em Không có tình cảm với tôi, thế sao lại bỏ thuốc tôi?"
Gã sau khi bỏ cuộc bàn luận sự ngược ngạo đêm qua liền dứt khoát đổi chủ đề. Ánh mắt điềm đạm chớt lóe lên một tia sắc bén.
Đại minh tinh bất thình lình bị nắm thóp, có chút ngớ người: "Gì...gì...chứ...ai bỏ thuốc anh. Tất cả...là do..say rượu!!
Kim tổng nhếch mày: "Say rượu? Uống đúng hai hớp mà say? Hơn nữa mặc dù đêm qua tôi mơ mơ màng màng, vẫn nhớ rõ em có dùng gel bôi trơn. Ban nãy em còn nói em có thuốc mỡ đó. Nếu không dự định quan hệ với tôi, em chuẩn bị mấy cái đó làm gì?"
Giọng nói của Kim tổng càng về sau, khí thế chèn ép cành rõ ràng. Đại minh tinh chống đỡ không nổi, có chút cứng họng.
"Tôi...tôi..."
Bất thình lình cậu bị gã kéo tay, ngã xuống giường. Vừa mở mắt ra, đã thấy gã ta đè trên người mình.
**3**.
Kim tổng áp trên người cậu, khóe môi nhếch lên, khuôn mặt bình thường lạnh lùng điềm đạm bây giờ lại tỏa ra khí chất tà mị áp bức đến kinh người.
Mặt cậu nóng hổi, tim cứ đập thình thịch.
Gã mỉm cười, dụ hoặc thều thào bên tai cậu: "Khải Minh, em nghĩ tôi không biết em động lòng sao? Em đóng nhiều phim, diễn xuất giỏi lắm mà? Tại sao ra ngoài đời bao nhiêu xúc cảm đều viết hết lên mặt vậy? Đọc vị em quá dễ, nếu không có tôi, em không biết đã bị bao nhiêu người ăn sống rồi!"
Nói rồi, gã siết chặt cổ tay cậu đè xuống giường. Dù cậu vùng vẫy thế nào cũng không thoát được.
Gã nhếch môi đầy nham hiểm: "May cho em, hôm qua là tôi uống rượu của em trước. Giả như em ăn thịt bít tết của tôi trước, sáng nay sợ rằng em không có khí lực để nói nhiều như vậy đâu!"
"Buông ra, Kim Triều Vũ, anh buông tôi ra!"
"Xem ra tôi cưng chiều em quá nên em được nước lấn tới. Thôi được, chuyện đêm qua tôi coi là tai nạn. Nhưng tôi vẫn có vài điều phải dạy cho em.
Vừa nói, gã vừa lấy đầu gối chen vào giữa hai chân cậu.
Mặt đại minh tinh đổi sắc, vùng vẫy càng dữ dội.
"Trên đời này, có thứ gọi là trật tự tôn ti. Người nào vi thượng, người nào vi hạ, đều phải minh bạch rõ ràng. Giống như tôi và em. Bỏ qua chuyện tôi bao nuôi em, thì vẫn có vô vàn lý do để em ở dưới tôi. Xét gia thế, tôi giàu hơn em. Xét chiều cao, tôi cao hơn em...."
Nói tới đây, đầu gối gã càng chà xát nơi nào đó.
Đại minh tinh liền hét toáng lên:
"Không được! Kim Triều Vũ, anh dừng lại! Đừng làm như vậy! Anh đừng làm như vậy..."
Gã vẫn nói: "Xét kinh nghiệm tôi dày dặn hơn em. Xét tuổi tác, tôi lớn..."
Khuôn mặt đại minh tinh đỏ như gấc. Cậu bất ngờ hét toáng lên: "Dừng lại đi! Anh cứ câu dẫn tôi thế này, tôi hưng phấn mất!!"
Cùng lúc đó, ở bên dưới mặt đất, có một chú chim đại bàng tung cánh phạch phạch hai tiếng, thẳng đứng phóng lên trời xanh.
Kim tổng chết lặng nhìn xuống.
Bốn tiếng "tôi lớn hơn em" còn kẹt trong cổ họng, mãi không nói ra được.
4.
Tiếng dội nước trong nhà vệ sinh vang lên. Đại minh tinh từ trong bước ra, dùng khăn mùi soa lau tay.
Kim tổng ngồi bên giường, hai tay đan lại với nhau, sắc mặt u ám như du hồn.
"Khải Minh..."
"Hở?" Đại minh tinh quay sang.
Kim tổng nghiêm túc hỏi: "Của em...bao nhiêu vậy?"
Đại minh tinh vuốt tóc, kênh kiệu: "Bao nhiêu là thế nào? Cũng đâu có làm anh bị thương!"
Kim tổng: "Cứ trả lời đi."
"Ừ thì cỡ hai mươi, hai mươi mốt gì đấy."
Kim tổng hít một hơi lạnh.
Hỏi làm sao...
Trong lòng Kim tổng dâng lên một áp lực nặng nề.
Khoảng cách năm, sáu đơn vị, cũng khá xa.
Lòng tự tôn của gã có chút lung lay.
Đại minh tinh xoa cằm, vừa nghĩ vừa nói: "Còn trong trạng thái kia thì chắc tầm hai mươi lăm."
Kim tổng: "..."
**5**.
Kim tổng vã một trận mồ hôi lạnh.
Xem ra cậu ta thật sự đã rất nhẹ nhàng với gã.
___________________
**Lời tác giả**: Kim tổng thật là, tuổi tác lớn hơn thì nói lớn hơn, làm gì kẹt trong cổ họng nói không được?
Truyện khác cùng thể loại
9 chương
8 chương
100 chương
48 chương