Lời tác giả: oneshot viết tặng bạn Nguyễn Chi Chi Như một số tiền lệ trước đây, để cho đỡ dài thì mình sẽ chia nhỏ ra làm hai, ba phần nhé! __________________ 1. Chúng là bọn người chuyên cướp bóc tàu thuyền trên biển. Lướt trên đầu những cơn sóng. Ca vang khúc ca huy hoàng. Nhởn nhơ bên lề luật pháp. Người đời gọi bọn chúng với cái tên đầy triều mến... Hải tặc. 2. Thời gian gần đây, có một đám hải tặc hoành hành ở khu vực tàu thuyền qua lại. Con thuyền của bọn chúng được ví như Kình Ngư, mỗi khi xuất hiện là làm chao đảo cả mặt biển. Bọn hải tặc này rất tinh ranh, thoắt ẩn thoắt hiện như bóng ma, hải quân hoàng gia đến tận bây giờ vẫn chưa chạm được gót chân bọn chúng, những người đi biển lúc đi ngang qua khu vực này đều thấp thỏm lo sợ. Hans là một hành khách bình thường, trên một con thuyền chở khách cũng rất bình thường. Lúc đi ngang qua khu vực có cướp biển hoành hành, Hans đã cẩn thận hỏi thuyền trưởng, liệu đám hải tặc có tấn công bọn họ không. Thuyền trưởng liền lập tức vỗ ngực tự tin, nói ông ấy đã làm việc trong ngành vận chuyển này nhiều năm rồi, đủ kinh nghiệm khôn khéo để tránh né bọn hải tặc. Ông ấy còn bảo Hans hãy yên tâm đi, thuyền của bọn họ sẽ không bị hải tặc bắt được đâu. 3. Thuyền của bọn họ bị hải tặc bắt được. Tất cả hành khách đều bị trói lại, mặt ai cũng đầy vẻ sợ hãi. "Chào mừng các chiến hữu đến với con thuyền Kình ngư!" Bất thình lình, một tiếng hô vang lên lấy hết sự chú ý trên boong tàu. Quỳ trên sàn, Hans ngước mắt nhìn nam nhân cao lớn trước mặt. Tóc và mắt người kia đều có màu bạc. Hắn bịt một bên mắt, đeo súng bên hông. Chiếc mũ thuyền trưởng bị hắn xoay xoay chơi đùa trên ngón tay. "Ta xin được giới thiệu, ta tên là William, là người đứng đầu con thuyền này, các người có thể gọi ta là thuyền trưởng Will cho ngắn gọn." Thuyền trưởng Will tỏ vẻ thân thiện: "Sau khi đánh cướp tiền bạc và của cải của tất cả các vị ở đây, ta nhận ra rằng bên phía ta đang cần thêm nhân lực. Bởi vậy nên ta sẽ rộng rãi, cho phép tất cả các người trở thành thuyền viên của ta!" Lập tức có người lớn tiếng chửi rủa tên thuyền trưởng Will. Thậm chí còn tuyên bố thà chết cũng không làm cướp biển. Thuyền trưởng Will liền sảng khoái nói: "Đừng lo đừng lo, hiển nhiên là ta sẽ không ép buộc ai cả! Ai thích ở lại, sẽ được tất cả thành viên của con thuyền Kình Ngư chào đón, còn nếu ko thích..." Hắn nhếch môi: "Thì vẫn có thể nhập hội cùng lũ cá mập dưới kia!" Và đó là cách Hans từ một công dân bình thường trở thành thuyền viên hải tặc. 4. Một hôm nọ, Hans đang lau boong thuyền. Thì thuyền trưởng Will tập hợp mọi người lại, nói rằng hắn vừa tìm được bản đồ dẫn đến một kho báu cổ xưa. Hắn tuyên bố bọn họ sẽ phiêu lưu một chuyến! Bảo tất cả mọi người chuẩn bị lên đường. Đặc biệt là đoàn thám hiểm của con tàu, hãy chuẩn bị tinh thần sống chết đi là vừa. 5. Hans đi gặp thuyền trưởng Will, xin được gia nhập đoàn thám hiểm. Cả con thuyền lập tức xúm lại cười trên đầu trên cổ cậu. Thuyền trưởng Will giải thích cho Hans, hải tặc cũng giống như quân đội vậy, không phải ai cũng biết chiến đấu, thực tế đa phần các thuyền viên chỉ biết làm việc hậu cần. Bởi vậy nên, duy nhất những người đủ khả năng mới được xuống tàu, trực tiếp đi thám hiểm tìm kho báu. Còn một đứa chỉ biết lau sàn như Hans thì còn lâu mới đư... "Pằng!" Viên đạn vừa bắn ra vừa vặn chuẩn xác bắn xuyên qua quả táo trên tay thuyền trưởng Will. Tất cả mọi người đều trố mắt nhìn Hans, đặc biệt là vị thuyền trưởng nào đó. Hans ngẩng mặt, nghiêm túc hỏi: "Thế có thể cho tôi đi theo được chưa?" 6. Trước khi lên đường, thuyền trưởng Will đã đến gặp riêng Hans. "Nhóc con, tên là gì." "Là Hans, thưa thuyền trưởng." Hans nghiêm chỉnh đáp. "Học bắn súng ở đâu?" "Học từ cha tôi, ông ấy là thợ săn, thưa thuyền trưởng." Thuyền trưởng Will nhếch mày: "Thế nhóc con tại sao không ở yên trong rừng làm thợ săn đi, xuống biển làm gì cho bị bắt?" "Tôi bị cha đuổi khỏi nhà, thưa thuyền trưởng!" "Tại sao?" "Vì ông ấy cảm thấy tôi không đủ tài giỏi, thưa thuyền trưởng." Im lặng một hồi, thuyền trưởng Will chợt nói: "Ta cũng từng bị cha mình đuổi ra khỏi nhà." Hắn bất ngờ đưa cho Hans quả táo bị cậu bắn thủng một lỗ ban nãy, lấy tay hơi kéo mũ xuống, thấp giọng nói: "Đừng có chết sớm quá đó, nhóc." 7. Kho báu kia, nằm sâu bên dưới lòng đất một hòn đảo hoang. Để đi được từ đó đến đây, bọn họ đã phải đương đầu với bao nhiêu cơ quan bẫy rập, có một số thuyền viên đã mãi mãi nằm xuống. Đó là chưa kể, cửa ải cuối cùng còn là một mê cung vô cùng phức tạp. Vừa bước vào được vài phút, từng người từng người trong đoàn lần lượt mất tích. Rồi cuối cùng, đến cả Hans cũng đi lạc. Lang thang một hồi lâu trong mê cùng, Hans may mắn thấy được một bóng người từ xa. Cậu vội vàng chạy đến thì phát hiện đó chính là thuyền trưởng Will. Hắn đang ngồi bệch dưới đất, con mắt duy nhất đang nhắm nghiền, dường như đã bất tỉnh, tay vịn chặt trên bụng, áo không hiểu sao toàn là máu. Không cần suy nghĩ, Hans lập tức nhặt lấy tấm bản đồ kho báu trong tay thuyền trưởng. Sau đó cậu khuỵu xuống, vác thuyền trưởng trên vai, vừa đi vừa tìm lối ra. Nhưng tấm bản đồ này hình như có vấn đề, cậu đi thế nào cũng gặp toàn ngõ cụt. "Nhóc cầm ngược bản đồ rồi." Bất tỉnh một hồi lâu, thuyền trưởng Will cũng tỉnh lại. Không chỉ tỉnh lại, hắn còn thản nhiên đứng dậy, uốn người vương vai, vết thương trên bụng giống như chưa hề tồn tại. Hắn giật lấy tấm bản đồ từ vai Hans, nói: "Đi theo ta." 8. "Nhóc, tại sao lại muốn cứu ta vậy?" Thuyền trưởng Will thích thú nói. "Bởi vì ngài là thuyền trưởng, thưa thuyền trưởng." Hans đáp. "Vậy sao? Nhóc mới gia nhập có mấy ngày mà đã trung thành với ta rồi à?" "Vâng, thưa thuyền trưởng." Hans nghiêm túc đáp. "Nhóc con cũng thú vị đó!" Thuyền trưởng Will cười nói. "Tôi đã 22 tuổi rồi, thưa thuyền trưởng." Liên tục bị gọi là nhóc, Hans cuối cùng cũng lên tiếng. Thuyền trưởng Will tỏ vẻ ngạc nhiên. Hắn nâng cằm Hans lên, trầm trồ quan sát: "Ầy da, bây giờ nói mới để ý, mặc dù hơi lùn, nhưng mặt mũi của nhóc cũng được phết!" Hắn nhìn Hans thêm một hồi rồi mới buông ra: "Đi nhanh đi, kho báu đã ở phía trước rồi!" 9. Khi cơ quan cuối cùng được kích hoạt, toàn bộ mê cung đều sụp xuống, những người bị lạc nãy giờ cũng tìm được thuyền trưởng Will và Hans. Cùng lúc này, kho báu bọn họ đang tìm kiếm hiện ra. Bên trong chiếc rương khổng lồ, có một mảnh giấy, một chiếc chìa khóa... ...cùng rất rất nhiều vàng! 10. Thuyền trưởng Will tấp vào đất liền, mở tiệc chiêu đãi thuyền viên. Trời đêm bên bờ biển, ăn uống đàn hát no nê, những lúc thế này là thời điểm thích hợp nhất để kể chuyện ma. Quả nhiên, lập tức có một kẻ xung phong kể chuyện, tất cả mọi người đều bao vây hắn. Câu chuyện của hắn thế này. Rất lâu về trước, khi các vị thần còn cai trị loài người. Thần biển cả là một trong các vị thần được tôn thờ nhất. Ngài có hai người con trai mà ngài yêu thương hết mực. Thế nhưng không may, hai người bọn họ lại không hòa thuận với nhau. Và rồi một ngày, người con thứ ra tay giết chết anh trai mình. Bi kịch không dừng lại ở đó. Thần biển cả sau khi biết chuyện đã vô cùng phẫn nộ. Ngài đã móc tim đứa con tội đồ của mình và đày linh hồn hắn lên trên mặt biển. Kể từ đó, các thủy thủ vẫn thi thoảng nhìn thấy bóng ma của người con trai thứ vẫn lang thang khắp đại dương, đi tìm trái tim đã mất của chính mình. Nếu ngươi không cẩn thận bị gã nhìn trúng. Gã sẽ tiến lại và hỏi ngươi một câu. "Có thấy tim của ta ở đâu không?" Và dù câu trả lời của ngươi là gì, thì gã vẫn sẽ xé toạc lồng ngực, moi tim của ngươi ra... ...!và ăn sống. 11. Sau khi sởn gai óc đủ rồi, tất cả mọi người lại cùng nhau chè chén đến tận khuya. Lúc này, thuyền trưởng Will mới phát hiện, trong lúc mọi người đều uống đến say mèm, thì có mỗi Hans là vẫn chưa uống giọt nào. "Tôi không biết uống rượu, thưa thuyền trưởng." Cậu nghiêm túc giải thích. Lúc này, thuyền trưởng Will cũng đã say không biết trời đất. "A ha ha! Nhóc này ở đây chưa biết uống rượu này!! Thế thì phải có ai đó dạy cậu bé của chúng ta uống chứ hả???" Nói xong, hắn liền nốc hết cả chai rượu rum. Rồi cậy miệng Hans. Đút cậu uống. 12. Hans cảm thấy toàn thân đều ê ẩm. Tối hôm qua là lần đầu tiên cậu uống rượu, chỉ cần vài hớp là đầu óc đã quay cuồng mờ mịt, chẳng nhớ rõ chuyện gì xảy ra kế tiếp. Hiện tại cậu chỉ cảm thấy uể oải, có chút muốn ngủ nướng. Hans nằm trên giường kéo chăn che đầu định ngủ tiếp. Thì bất chợt có bàn tay nào đó từ phía sau choàng lên người cậu. "Nhóc Hans tỉnh rồi sao?" Chỉ một câu như vậy đã đủ khiến Hans giật bắn mình ngồi thẳng dậy. Cậu đưa mắt nhìn sang cái người đang nằm bên cạnh. Con mắt màu bạc kia dường như biết cười. Và đó là cách Hans từ một thuyền viên lau sàn bình thường trở thành thuyền trưởng phu nhân..