Snape đang ở trong văn phòng lên kế hoạch dạy học, bỗng một gia tinh xuất hiện, dùng giọng nói mang theo sự kính trọng, run run nói: “Thưa giáo sư Prince, các học trò đã đến đầy đủ rồi.” Nó vẫn luôn ở trạng thái hưng phấn bởi vị giáo sư mà nó vô cùng tôn kính đã trở lại trường, mà vị ấy lại còn ra lệnh, phân phó nó làm này làm kia khiến nó cứ trong tình trạng máu dồn lên não, rất có thể liền ầm một tiếng nổ tung. Snape gật gật đầu, buổi tối hôm nay là ngày khai giảng mỗi năm một lần của Hogwarts, tất cả giáo sư đều phải tham dự, nhất là giáo sư mới như anh cần phải giới thiệu cho các học trò. Mà anh thì không muốn lãng phí thời gian đến lễ đường sớm để nói chuyện tào lao với nhóm giáo sư nhàm chán khác nên đã dặn gia tinh chuyên trách mà trường giao cho thay anh để ý thời điểm các học trò sẽ đến trường. Snape rời hầm nhanh chóng tới lễ đường, anh đến dãy ghế của giáo sư, gật đầu chào với vài vị chủ nhiệm tương đối quen thuộc, sau đó ngồi vào ghế còn trống. Gia tinh làm việc rất chuyên nghiệp, anh vừa ngồi xuống thì các phù thủy nhỏ đã tốp năm tốp ba tiến vào lễ đường. Lúc này nhiều bạn nhỏ nhìn thấy Snape ngồi ở dãy bàn giáo sư mà kinh ngạc không thôi, thậm chí ngơ ngác há hốc mồm bất động tại chỗ. Điều này dẫn đến cái trừng không vui của Snape, ánh mắt xà vương quả nhiên có hiệu quả chết chóc, một số phù thủy nhỏ vào Hogwarts sau khi Snape tốt nghiệp vốn trưởng thành giả vờ như đã trưởng thành cũng sững sờ rồi mới như tiểu động vật bị sợ hãi rất nhanh vọt tới bàn dài của nhà mình ngồi yên lặng ngay ngắn. Phó hiệu trưởng – giáo sư McGonagall có nhiệm vụ dẫn các phù thủy nhỏ mới nhập học đến lễ đường, bà nhanh chóng dẫn theo những  đuôi nhỏ tiến vào. Các bạn nhỏ vừa vào đều ấn tượng bởi lễ đường đầy điều kỳ diệu nên hưng phấn líu ríu, các đàn anh đàn chị ngồi ở dãy bàn cạnh đó đều thân thiết nhìn bọn họ. Tuy nhiên sự hưng phấn của các phù thủy nhỏ nhanh chóng bị vị phù thủy đang tỏa ra khí đen ngồi ở dãy bàn giáo sư đè nén, anh chỉ mới liếc đám tân sinh một cái đã khiến tất cả câm nín. Tâm trạng Snape rất tệ, tuy rằng anh rất vui được trở thành giáo sư Hogwarts nhưng mà anh cũng không muốn trở thành khỉ cho mọi người vây xem. Đương nhiên đây còn không phải việc khiến anh tức giận nhất, mà chính là trạng thái tinh thần của Slytherin. Snape nhớ rõ thời điểm anh còn học ở Hogwarts, cái thời điểm Chúa tể Hắc ám vô cùng càn rỡ, khi đó Slytherin đều ưỡn ngực nhìn người. Thời điểm đó cho dù Gryffindor vẫn luôn tìm Slytherin gây phiền toái cũng phải thốt lên “Đám Slytherin chết tiệt đó thật ngông cuồng.” Nhưng mà Snape không hề thấy cái khí thế đó từ trên người những Slytherin tiến vào lễ đường, bọn chúng nhợt nhạt thậm chí tiều tụy, ngồi trên ghế lưng cũng thoáng khom, nghe tiếng khiêu khích truyền đến từ bên Gryffindor đầu càng cúi thấp. Trong số chúng không ít đứa đã từng vô cùng càn rỡ, kiêu ngạo. Tình huống hiện tại của Slytherin tệ hơn cả dự đoán, Snape chẳng còn chút hưng phấn nàovì được về trường nhận chức nữa, bởi vậy cũng không có gì phải ngạc nhiên khi các bạn nhỏ nhìn thấy một anh phù thủy đang đen mặt ngồi ở bàn giáo sư, cho dù là giáo sư ngồi cùng bàn cũng chịu không nổi phải loay hoay nhích ghế ra cách xa vị đồng nghiệp đang biểu hiện ra mặt rằng “Tôi đang khó chịu lắm đấy” một chút, ví dụ như giáo sư Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám mới tới năm nay chẳng hạn. Ngồi gần Snape, Dumbledore chắc là số ít người không chịu ảnh hưởng bởi áp suất thấp của anh, cụ gõ cái chén, sau đó nói mấy câu tuyên bố nghi thức phân loại bắt đầu. Nhìn mũ phân loại đặt trên ghế, Snape nhẹ ếm cho bản thân một cái bịt tai, cũng khiến cho anh bỏ lỡ khúc ca hoàn toàn khác những năm trước của  nó: Ngày xửa ngày xưa, có một người trẻ tuổi tên là Merlin, Anh rời khỏi rừng rậm, đi vào thế tục phụ tá vị vương vĩ đại, Khi vị vương vĩ đại vĩnh viễn chìm vào giấc ngủ, Merlin buồn bã rời đi, Thời đại pháp thuật chìm vào yên lặng. Cho đến một ngày, vài người trẻ tuổi tới đây, Bọn họ muốn thành lập một trường học pháp thuật, Thời đại pháp thuật lần thứ hai mở ra, phù thủy nghênh đón phồn vinh, Phù thủy tương lai từ nơi này mang đi vinh quang vô hạn, thành tựu vĩ đại. Nhưng rồi một bữa tiệc mang đến chia ly, Slytherin vĩ đại không chút do dự rời đi, Gryffindor cũng truy tìm bước chân bạn tốt, Những nhà sáng lập cao quý cứ như vậy mỗi người một ngả. Haizzz, tận mắt ta thấy chuyện cũ bi ai này, Cho nên ta mới có thể kể lại cho mọi người tại đây. Rồi ngàn năm thời gian qua đi, Hogwarts lần thứ hai nghênh đón phồn vinh, Nhà sáng lập cùng người thừa kế của bọn họ lần thứ hai tạo nên kỳ tích này! Tiếng ca của mũ phân loại luôn luôn kinh khủng, rất nhiều giáo sư cùng học trò có năng lực đã sớm chuẩn bị ngay khi nó bắt đầu mở miệng, bởi vậy có thể nghe được ca khúc khác thường chỉ nhóm tân sinh cùng lão hiệu trưởng cứ cười tủm tỉm. Dumbledore tuy trên mặt vẫn luôn lộ vẻ cười, nhưng trong lòng cụ lại không bình tĩnh. Mũ phân loại năm nay đột ngột sửa lại ca từ, chẳng lẽ đây là điềm dự báo nào đó? “Người thừa kế nhà sáng lập lần thứ hai tạo nên kỳ tích này” con cháu của bốn nhà sáng lập mà cụ biết chỉ có mỗi Voldemort không biết đang ở nơi nào, chẳng lẽ ý của mũ phân loại là Voldemort chắc chắn sẽ ngóc đầu trở lại trong tương lai không xa. Như vậy Kẻ được chọn là Harry bé nhỏ cùng kỵ sĩ mà ông chuẩn bị cho Harry ắt không thể thiếu. Dumbledore nhìn thoáng qua Snape vẫn luôn lạnh lùng, kỵ sĩ trung thành sẽ vì hoàng hậu mà bảo vệ hoàng tử, cuối cùng sẽ hiến tế bản thân để đánh bại Chúa tể Hắc ám. Đại khái là vẫn luôn đối đầu cùng Chúa tể Hắc ám, tự trang bị rađa phản Chúa tể Hắc ám, Dumbledore đã xem nhẹ mũ phân loại ca là “Nhà sáng lập cùng người thừa kế” mà không phải “Người thừa kế nhà sáng lập”, sai một ly đi một dăm, điều này làm cho Dumbledore luôn chuyên chú vào chủ hồn Chúa tể Hắc ám không biết đang phiêu du nơi nào xem nhẹ những thứ khác, chờ cụ phát hiện sự tình đã ngoài tầm kiểm soát của cụ. Một đám bị tiếng ca dọa sợ run run tiến lên, giống như rất nhiều người đã dự đoán, năm nay rất ít học trò được phân đến Slytherin, chỉ có năm người. Bill con trai đầu của nhà Weasley nay đã lên năm hai cùng đồng bạn mình châu đầu ghé tai, “Thế mà còn có đứa tìm Slytherin tà ác làm nơi nương tựa, phải dạy bảo tốt đàn em chúng ta giống chúng ta hồi đó vậy.” Là con trai của Arthur và Molly thành viên trung kiên của Hội Phượng Hoàng, đặc biệt là đứa lớn tuổi nhất trong nhà, từ lúc còn rất nhỏ Bill chỉ biết mỗi lần cha mẹ võ trang đầy đủ ra khỏi nhà chính là để đánh nhau với Slytherin tà ác, hơn nữa mỗi lần đều có thể một đi không trở lại. Mà cậu cũng không thể giống đứa nhỏ khác được ra ngoài chơi, chỉ có thể ở trong căn phòng được thiết trí rất nhiều thần chú bảo hộ mà đầu sỏ gây nên cũng là Slytherin. Bởi vậy từ khi còn rất nhỏ Bill liền lập chí nguyện to lớn muốn tiêu diệt tất cả Slytherin. Bill đã qua cái tuổi dễ nhận thức, lúc cậu bắt đầu đến trường cũng là lúc Chúa tể Hắc ám rơi đài, học trò Slytherin hoặc là người lớn trong nhà toàn bộ vào Azkaban, hoặc là đã bị đánh bại, cho nên nhóm rắn nhỏ đều cong đuối cúi đầu, cậu cùng đồng bạn đã khiêu khích không ít Slytherin, điều này trở thành một thú vui của cậu. Chẳng qua Bill đã quên rắn lúc co đầu cũng có thể là để bắt đầu tấn công, nhất là khi bọn họ có một vị xà vương dẫn dắt. “Các cậu vẫn nên cẩn thận một chút đi, phải biết rằng chủ nhiệm mới của Slytherin rất có thể là tên Sni…” Một đàn anh nghe được bọn Bill khe khẽ nói nhỏ, tốt bụng khuyên bảo. Anh năm đó đã từng vô số lần thấy Snape lấy sức một người đối địch với nhóm Đạo tặc, thủ đoạn của Slytherin này đã khắc sâu ấn tượng trong tâm linh nhỏ bé của anh, hơn nữa xác lập ký ức Snape không dễ chọc. Chẳng qua vị đàn anh này còn chưa nói xong thì bị một đàn anh khác gọi tên cắt ngang, lấy ánh mắt ám chỉ anh không chỉ nói ra cái danh hiệu cực kỳ nhục nhã năm đó của Snape, sau đó thở dài khuyên bảo nhóm đàn em đang nóng lòng muốn thử khiêu khích học trò Slytherin: “Từ hôm nay hãy ngoan ngoãn một chút, sợ rằng năm nay Slytherin sẽ có thay đổi lớn.” Anh cũng là năm bảy, hiểu chút ít về Snape, một máu lai có thể trải qua bảy năm học bình bình thản thản tại Slytherin không phải dễ đối phó. Snape có thể vừa ứng phó với các loại chèn ép trong nhà, vừa giải quyết khiêu khích tới tấp của nhóm Đạo tặc, là người am hiểu các thể loại chiến đấu Bọn Bill không mấy để tâm lời khuyên của đàn anh, thậm chí còn không cho là đúng, sau nhiều lần chịu khổ mới biết lời dặn của đàn anh tuyệt đối là lời lẽ chí lý. Là con cả nên mỗi lần trong nhà có thành viên mới tiến vào Hogwarts Bill đều ân cần khuyên bảo bọn họ tuyệt đối đừng có chọc giáo sư Prince khủng bố. Sau khi nhóm tân sinh đã được phân nhà Dumbledore bắt đầu giới thiệu cho mọi người các giáo sư mới gia nhập năm nay. Khi giới thiệu Snape từ năm nay bắt đầu đảm nhiệm giáo sư độc dược đồng thời tiếp nhận nhà Slytherin, toàn trường vang lên tiếng hô. Một vài người lớn tuổi biết Snape thì kinh ngạc khi Dumbledore tìm một người được công nhận là Tử thần Thực tử làm chủ nhiệm nhà Slytherin, mà Slytherin còn ngạc nhiên vì Snape kế thừa họ Prince, có người thậm chí cảm thán tại thời điểm đại đa số Slytherin không được như ý, Snape lại gặp vận cứt chó chiếm được quyền kế thừa Nhà Prince. Mà học trò không biết Snape thì nghĩ đến sau này lãnh đạo Slytherin từ cá trạch béo đã đổi thành hạt đậu đen rồi, hạt đậu đen này chắc dễ đối phó đây. Snape lạnh lùng đảo qua toàn trường đã có thể kiểm soát được toàn bộ tiếng hô, xà vương bệ hạ mới ra một chiêu, biểu hiện một chút lực uy hiếp của mình. Kết thúc buổi tiệc, Snape áo choàng cuồn cuộn đi đến phòng sinh hoạt chung của Slytherin. “Đàn rắn nhỏ, cho ta xem xem chúng bay có mọc răng không?” Xà vương bệ hạ chuẩn bị đi dò xét lãnh địa của mình. Xà vương bệ hạ đi tuần, xin yên lặng tránh qua