Lịch sử luôn sẽ có tính tương tự nhất định, chẳng sợ hai người trong lúc đó cách thời gian ngàn năm. Tựa như Snape và Lily mới vừa lên tàu tốc hành Hogwarts đã gặp phải James Potter – một loại nghiệt duyên, Carey và Bert cũng chẳng qua là tại tòa thành Hogwarts lượn vài vòng liền gặp phải cậu bé Buck Potter. Lúc ấy Carey và Bert đi lung tung trong tòa thành, vốn bọn họ muốn mau chóng làm quen hoàn cảnh, như vậy về sau việc ngáng chân cái tên mơ ước ba nhà bọn họ sẽ tiện hơn một ít. Thời điểm hai người đang ở đài phun nước, một người không biết từ đâu chạy đến, không thân không quen chủ động bắt chuyện cùng hai người, sau đó mãnh liệt xông tới tự cho là thâm tình chân thành cầm lấy tay Bert, “Cô nàng mỹ lệ, vẻ đẹp của em khiến cả thiên địa đều cảm thấy lu mờ, ta vì em mà khuynh đảo, xin em nhất định hãy để cho ta trở thành kỵ sĩ bảo vệ em, phục vụ bên cạnh em.” Carey và Bert lập tức ngây ngẩn cả người, nhất là Bert, cậu thật không ngờ mình đã không chọc phá người thì thôi giờ lại bị người đùa giỡn. Bởi vì cha mẹ có gien tốt đẹp, gương mặt Bert luôn vô cùng xuất chúng, hơn nữa tuổi của cậu có thể nói là không rõ trai gái, thường xuyên sẽ bị người khác nhìn sai giới tính. Trước kia tại thung lũng Godric, tuy rằng cũng có không ít đứa nhỏ nhận sai giới tính cậu, nhưng những đứa nhỏ này có thể là từ nhỏ vì thân phận phù thủy mà bị xa lánh, nên thích cậu cũng chỉ là ngầm thích. Hơn nữa sau đó ở chung lâu, thêm hiểu biết cá tính ác liệt của cậu, đều áp dụng thái độ ở xa mà xem chứ không dám đùa giỡn cậu. Mà trước kia cậu cùng Snape du lịch bên ngoài thung lũng, cũng sẽ cố ý che lấp đi gương mặt của mình, cho nên còn chưa có người nào dám nói những lời như thế này trước măt cậu. Vì vậy trường hợp này thật quá buồn cười, khó có được lúc Bert kinh ngạc như vậy. Carey có cá tính càng giống Snape lập tức bật cười không đình chỉ được, điều này đưa tới cái nhìn chằm chằm hết sức bất mãn của Bert. Tuy nhiên Bert không có thời gian tính sổ Carey, cậu trừng mắt muốn trước tiên xử lý cái tên dám can đảm đùa giỡn ngay trước mặt cậu. Mặt Carey tuy rằng thiên hướng nữ tính hóa một chút, nhưng cơ thể cậu phát dục tuyệt không kém những đứa nhỏ cùng lứa. Nhất là cậu còn có một người ba là bậc thầy độc dược. Snape khắc sâu giáo huấn của chính mình khi còn bé bởi vì dinh dưỡng không đầy đủ mà tố chất thân thể kém hơn so với bạn cùng lứa tuổi, nên trong quá trình nuôi dưỡng hai đứa nhỏ rất cẩn thận. Trừ cho cậu ăn các loại thức ăn dinh dưỡng, còn luôn chế một số độc dược cho bọn cậu uống. Tuy rằng hương vị độc dược hợi tệ, nhưng hiệu quả đúng là rõ rệt. Hai cậu phát triển không chỉ không kém so bạn bè cùng lứa, ngược lại còn tốt hơn vài phần. Bởi vậy biểu hiện có chút không nhịn được, Bert trực tiếp một cước đá bay cái tên đầu tóc bù xù giống tổ chim kia thật xa. Buck Potter hôm nay vừa mới được Godric mang vào thành, là cậu chủ nhỏ của gia tộc phù thủy Potter máu trong nổi tiếng, cậu vừa tiến vào tòa thành liền làm quen được với rất nhiều bạn, sau đó bọn họ liền cùng nhau đi dạo trong tòa thành. Nhà Potter cũng có tòa thành của chính mình, nhưng so sánh với Hogwarts vẫn kém hơn. Buck vừa đi dạo, vừa âm thầm sợ hãi than, cậu khẩn cấp hy vọng có thể nhanh chóng khai giảng, phù thủy có thể có tòa thành lớn như vậy nhất định rất giỏi, giống như ngài Gryffindor đã đưa cậu đến đây hôm nay vậy. Trong lúc này Buck chợt thấy một người đẹp mái tóc màu bạc lấp lánh đang lẳng lặng đứng ở trước đài phun nước thưởng thức cảnh sắc. Đứng ở bên người em ấy, một cậu bé tóc đen mặc áo choàng đen bị Buck tự động xem nhẹ. Buck đột nhiên cảm thấy tim của mình đập dồn dập loạn nhịp, trái tim kia giống như muốn lập tức bay ra khỏi lồng ngực. Cậu cảm thấy khi cậu vừa nhìn thấy vị người đẹp kia trong nháy mắt đã bị mũi tên thần tình ái bắn trúng trái tim. Cậu đã nhất kiến chung tình với người đẹp mất rồi. (NN: cười vật vã…hahaha) Nhà Potter luôn thực thi trực giác dã thú, đối với đối tượng vừa gặp đã yêu thì dũng mãnh truy đuổi, không, là đuổi bám không tha. Mà gia chủ nhà Potter để con trai nhà mình tới trường với một mục đích chính là để con trai lừa gạt một bạn đời trở về. Dù sao hiện tại phù thủy đều trốn trốn tránh tránh, cả ngày quản gia đưa đến dọn đi, đã không thể như trước kia dễ dàng tìm được bạn đời như vậy. Người nhà Potter đều là phái hành động, nhìn trúng ai sẽ giống da trâu đeo dính dai dẳng. Lúc này Buck bỏ rơi đám bạn đang cùng cậu đi dạo thẳng hướng vị mỹ nhân kia phóng tới, sau đó liền xảy ra một màn phía trên. Buck đang đắm chìm trước gương mặt của người đẹp, thình lình bị người ta đá bay. Chờ cậu đứng lên, cậu chỉ nhìn thấy vẻ mặt mỹ nhân giận dữ trừng mắt nhìn một tên toàn thân một màu đen. Vì thế cậu liền cho rằng chính tên này hạ độc thủ, mà người đẹp đang lo lắng và thấy bất công vì cậu. (NN: =)) mặt dày, ảo tưởng…không biết giống ai ah~) Buck vui vẻ dâng trào, nhưng công việc hàng đầu trước mắt là dạy dỗ cái tên hại mình mất mặt trước người đẹp, sau đó lại mời người đẹp cùng nhau dạo chơi trong tòa thành xinh đẹp này. Sau khi đem tên không có đầu óc kia đá bay Bert liền quay đầu trừng mắt nhìn Carey, chuẩn bị tính sổ việc cười nhạo cậu. Kết quả không đợi cậu bắt đầu tính sổ, cái tên không não chán sống kia đã trở lại. “Ê, ngươi cái tên đầu đầy dầu mỡ cả người như sinh vật âm u nên đứng ở trong bóng tối kia, đừng có mà đi ra dọa người, nhất là dọa tới người đẹp như vậy.” Buck câu trước chỉ trích Carey, câu sau liền bày bộ dáng ẩn tình nhìn Bert. Bert bị cậu ta nhìn mà cả người nổi da gà, cậu còn chưa từng thấy qua tên nào mặt dày như da trâu như vậy. Chẳng qua tên kia ngược lại nói có chút đúng, cậu như có như không nhìn người vẫn đang sóng vai bên cạnh, đầu tóc dường như trở nên bóng loáng đầy dầu. Bởi vì thường xuyên điều chế độc dược, tóc Carey cũng có trạng thái phát triển giống Snape. (Thập Nhị: hỡi Giáo sư ah, thói quen sinh hoạt không tốt của cha mẹ sẽ mang đến ảnh hưởng không tốt cho đứa nhỏ, bất quá cũng may ngươi không dưỡng ra một Malfoy đầu đầy dầu đi ra a.) Tuy nhiên Bert lập tức lại liên tưởng đến một người cũng giống sinh vật bóng đêm với một đầu tóc đen đầy dầu bóng nhà cậu. Chết tiệt, cái tên chết tiệt này dám nói bậy ba của ta như vậy!!! Bert ở trong lòng ra quyết định, cậu sẽ ghét cay ghét đắng cái tên khốn kiếp đầu tổ quạ trước mặt, nếu muốn biết hơn về thời hạn bị ghét thì chính là một vạn năm! Làm người bị chỉ trích giống sinh vật hắc ám đầy dầu mỡ Carey mở miệng, cậu kế tục khả năng độc mồm độc miệng của Snape, (Thập Nhị: lần thứ hai nhắc lại thói quen sinh hoạt không tốt thật sự sẽ mang đến rất nhiều ảnh hưởng không tốt.)  “Ta giả thiết quý ngài trước mặt của ta, ngài là bị con sên bám trên con mắt, hay là bởi vì tóc của ngài quá giống tổ chim đến nỗi đầu của ngài từ trong ra ngoài đều bị một ít sinh vật không rõ chiếm giữ. Nếu là như vậy, ta xin khuyên ngài đến từ đâu thì trở lại đấy đi thôi, ở đây là trường học của phù thủy, cũng không phải đại bản doanh của loại sinh vật không rõ như ngài đây.” Buck nghe mà sửng sốt, cậu đem lời nói của Carey ở trong đầu vòng vo ba vòng mới kịp phản ứng đối phương là đang mắng mình! Buck lập tức thẹn quá hóa giận, là đại thiếu gia nhà Potter, trong nhà, cậu là tiểu bá vương, chưa từng có người dám mắng cậu như vậy, còn mắng ngay cả một chữ thô tục đều không có! Đặc điểm nhà Potter trừ bỏ mái tóc làm như thế nào cũng không chỉnh tề, còn có hành động lúc nào cũng phản ứng nhanh hơn đầu óc. Lúc này Buck đã hét lên lấy ra đũa phép của bản thân phóng thần chú về phía Carey. Nhưng Carey cũng không phải Snape năm đó khi bị tấn công không chống lại được. Cậu từng theo Snape cùng nhau lưu lạc khắp nơi, mà khi Snape phát hiện cậu có khả năng trời cho đối với pháp thuật hắc ám liền rất để bụng đối với việc huấn luyện pháp thuật cho cậu. Bởi vậy thực lực Carey đặt ở ngàn năm sau đã có thể tốt nghiệp Hogwarts, cho nên thời điểm chống lại đại thiếu gia từ nhỏ đã tiếp nhận giáo dục của gia tộc Potter một chút cũng không rơi xuống thế yếu. Hai người ngươi tới ta đi giao đấu với nhau. Luận về thực lực, Carey mạnh hơn một chút so với Buck, nhưng xuất phát từ việc không muốn làm cha Snape thêm phiền toái lo lắng, cuối cùng Carey là dùng một bùa tước vũ khí đánh bay đũa phép của Buck. Buck ngồi dưới đất mà thấy ảo não. Trước kia tại thời điểm huấn luyện của gia tộc, cậu được mọi người tán thưởng rằng bản thân thông minh cùng có tài, điều này làm cho cậu đắc ý dào dạt, cho tới bây giờ cậu còn chưa bao giờ gặp qua đối thủ mạnh như vậy. Lúc này những người cùng cậu đi dạo tòa thành cũng chạy lại đây, bọn họ người này một lời người kia một câu líu ríu nói. Buck đã không nghe rõ bọn họ đang nói cái gì, chỉ luôn cảm thấy bọn họ đang cười nhạo mình. Sau đó cậu lại nhìn về phía cái tên tóc đen đầy dầu kia đang cười với người đẹp tóc bạc. Lúc ấy một đám lửa giận bùng lên, Buck phóng dậy từ mặt đất quơ nắm tay đánh về phía Carey. Carey vốn đang cùng Bert đấu võ mồm, vừa vặn bị Buck đánh bất thình lình. Carey dù thành thục thế nào thì hiện tại còn là một đứa bé, nhóc con luôn có thời điểm bốc đồng, lúc này cậu cũng đánh trở lại một quyền về phía Buck, hai người liền ngươi một quyền ta một cước đánh tới tấp vào nhau loạn thành một đoàn. Một màn này lọt vào mắt một tên tóc đỏ ở phía xa, cũng bị người đẹp tóc bạc hấp dẫn, sau đó thấy được toàn bộ quá trình người đẹp tức giận, lại bị tư thế oai hùng của người đẹp mê hoặc, tuy rằng cậu cảm thấy để cái tên đầu tổ quạ kia chịu dạy dỗ là đúng, nhưng lý trí lại nói cho cậu biết như vậy rất không tốt, vì thế liền đi tìm Godric tiến đến can ngăn. Đây là toàn bộ quá trình sự việc diễn ra, Snape nghe xong một lúc vẫn không nói gì, chính là nhìn mặt mũi Carey bầm dập cảm thấy đồng tình. Snape đã có thể đoán được tương lai cậu sẽ bị một con quỷ con tên là Potter dây dưa không rõ, tựa như anh năm đó bị James Potter thường  khiêu khích vậy. “Potter gì đó là đáng ghét nhất.” Sau khi kể lại đầy đủ chuyện Bert lại căm giận tăng thêm một câu, đương nhiên cậu cũng không quên mách ba mình, “Ba ơi, Carey cười nhạo con, con rất tổn thương, đau lòng đến muốn khóc.” Vừa nghe thấy nhóc con nhà mình lại muốn khóc, hai phù thủy họ Prince đều có chút đau đầu, lại tới nữa. Carey do dự từ trong ngực lấy ra một chai độc dược, đây là bình độc dược màu bạc, giống hệt màu tóc của Bert, “Cho cậu, quà nhập học, có thể giảm bớt thời gian cậu múa may với tóc để điền vào trong não một số thứ hữu dụng.” Carey không được tự nhiên tặng độc dược cho Bert, cậu không biết mình như thế nào sẽ tâm huyết dâng trào chuẩn bị quà nhập học cho đối thủ một mất một còn, còn cố ý điều chế dược chăm sóc tóc nữa chứ. Bert trừng lớn mắt, sau đó vui rạo rực nhận độc dược, không ngừng lấy tay vuốt ve cái chai, có chút khẩn cấp muốn trở về dùng thử một chút. Snape lần thứ hai đem ánh mắt đồng tình nhìn Carey. Lấy hiểu biết của anh đối với Malfoy ngàn năm sau, Carey đáng thương nhất định sẽ bị Malfoy trước mắt áp bức cung cấp vô hạn lượng độc dược làm đẹp cao cấp. Phải biết rằng chuyện anh – Severus Snape hối hận nhất chính là lễ Giáng Sinh năm nào đó đã tặng Lucius Malfoy một chai độc dược làm đẹp, thật sự! (NN: =))) máu tự sướng nhà Malfoy di truyền bất diệt ah~) – Hết chương 56 – Tác giả: thân thiết đồng tình với Carey, bị một Potter coi là tình địch từ nay về sau dây dưa không ngớt, bị một Malfoy coi là ngự dụng độc dược sư, từ nay về sau cũng dây dưa không ngớt.