Quang minh kỷ nguyên
Chương 28 : Tội càng nặng thêm
Phù chuộc tội, đồ vật thần kì này sau khi chiến tranh giữa các đảo bởi thuế thu nhập của giáo hội giảm, do một vị học sĩ trong giáo hội đã phát minh ra. Một tờ giấy có một bàn tay, phía trên có in mấy câu răn dạy của thần linh, lại thêm một hình vẽ bùa không rõ hàm ý gì, đã trở thành lá phù là công cụ kiếm tiền đắc lực nhất của giáo hội gần ba chục năm nay.
Giá thành của phù chuộc tội rất rẻ, chỉ cần một đồng đã in được mười mấy tờ rồi, nhưng giá bán của một tờ phù chuộc tội rẻ nhất cũng đã mười đồng bạc, lợi nhuận gấp trăm lần như thế đã khiến giáo hội gần như phát điên, người phát minh ra phù chuộc tội hiện nay đã là một trong những vị giáo chủ có tiếng tăm và quyền lực trong giáo hội, hơn nữa còn có quyền lớn trong việc quản lí tài chính của giáo hội, đúng là quyền cao chức trọng ngạo mạn không ai bì nổi.
Một tấm phù chuộc tội có thể giúp ngươi giải trừ được tội lỗi nhất định, nếu có khả năng mua được đủ số phù chuộc tội, có thể rửa sạch được tất cả tội lỗi mắc phải, sẽ khiến cho ngươi sau khi chết sẽ không phải xuống địa ngục mà là lên thần quốc, dưới sự bảo hộ vĩ đại của các vị thần, sẽ được hạnh phúc suốt đời.
Mà nhân loại ngày ngày đều nảy sinh tội lỗi, vì thế theo lời tuyên truyền của hội giáo, tốt nhất mỗi người dân hàng ngày nên mua một hoặc ba tới năm lá phù chuộc tội để gột sạch tất cả tội lỗi đã mắc trong ngày---cũng như Lâm Tề hôm đó sau khi đã bán sáu thanh kiếm, thì hai mươi đồng cuối cùng trên người hắn đều đem cả đi tới chỗ Ballin thần phụ mua hai tấm phù chuộc tội.
Lâm Tề cũng chẳng hề tin vào hiệu lực của tấm phù chuộc tội ấy, hắn chẳng qua cũng chỉ muốn trong lòng được thanh thản mà thôi.
Nhưng đám phàm phu tục tử bình thường nào có đâu biết điều này? Bọn họ dáng vẻ cung kính đem số tiền vất vả kiếm được trong ngày đi mua các loại phù chuộc tội nhiều màu sắc, tiền không ngừng rót vào túi của giáo hội, sau chiến tranh giáo hội đã nhanh chóng trở thành thế lực giàu có nhất trên đất liền.
Ballin thần phụ rút ra một bọc phù chuộc tội rất dày trước mặt đám Long Kỵ binh và đám mũ đồng, còn đám binh Long Kỵ và mũ đồng trước sự uy hiếp liên minh quyền lực của trần thế và quyền lực tối cao của thánh thần, đầu óc trống rỗng, về cơ bản đã mất đi khả năng tư duy thông thường, bọn họ cũng ngoan ngoãn rút tiền từ trên người ra, mỗi người đều mua một bọc lớn phù chuộc tội.
Ballin thần phụ mãn nguyện gật gật đầu, ngài vỗ vỗ mấy chiếc phù chuộc tội còn lại trên tay, đắc ý nói:
- Vậy là, tội của các ngươi hôm nay đã được gột sạch. Nhưng hãy nhớ, lần sau không được phạm tội giống như thế này nữa. Các ngươi đã làm gián đoạn việc sao chép kinh thánh của ta, lãng phí nước thánh rửa tội, ta sẽ gửi cho phòng cảnh sát và bộ quân Long Kỵ binh một tờ giấy thanh toán.
Gland tiên sinh ưỡn ưỡn ngực, ngài liếc liếc nhìn chiếc cửa gỗ bị phá hỏng của Lâm Tề, lại nhìn sang đám Long Kỵ binh và mũ đồng mặt mày xám xịt kia, cũng không muốn nóng giận quá mức. Dù sao đại diện quyền thần của ngài với Ballin thần phụ không giống nhau, bệ đỡ phía sau của Ballin thần phụ cự kì chắc chắn, có thể không màng tới cái bóng quyền lực phía sau đám Long Kỵ binh và mũ đồng. Nhưng Gland tiên sinh cũng không muốn làm quá rùm beng, bởi dẫu sao ngài cũng chỉ là người trần thế.
Ho nhẹ một tiếng, Gland tiên sinh đang định nói mấy câu giảng hòa, Lâm Tề không biểu lộ sắc mặt gì đứng bên cạnh ngài, cánh tay chạm nhẹ vào áo ngoài của Gland tiên sinh một cái. Gland tiên sinh bất chợt phát giác, túi mép bên trái áo khoác của ngài hơi nặng một chút, cảm giác này, giống như thuộc hạ lén lút đút tiền vào trong túi của ngài, như để cầu cứu ngài làm một việc gì đó.
Lại ho nhẹ thêm một tiếng, Gland tiên sinh đút tay vào túi, ngài sờ thấy một bình thuốc thủy tinh vừa lạ mà vừa quen, tim của Gland tiên sinh bỗng đập mạnh lên, là loại dược liệu thần kì đó sao, là loại thần dược có thể khiến cho các loại cây già cỗi đâm chồi sao, Gland tiên sinh ho hai tiếng, bình thản rút ra một chiếc khăn mùi soa lau lau mũi, sau đó lại bỏ chiếc khăn vào trong túi, chậm rãi nói:
- Vậy là hiện tại chỉ còn có một vấn đề!
Uy nghiêm nhìn đám Long Kỵ binh và đám mũ đồng mặt mày đang biến sắc, Gland tiên sinh lạnh lùng nói:
- Các ngươi đã làm hỏng cánh cửa phòng, bắt buộc phải đổi một chiếc cửa khác, hơn nữa phải nộp phạt gấp ba lần số tiền ấy. Các ngươi xông vào vườn trường, phá hoại trật tự dạy học bình thường, mỗi người bị phạt một đồng tiền vàng, coi như bị khiển trách. Các ngươi khiến các sinh viên sợ hãi, bắt buộc phải bồi thường cho mỗi sinh viên trong tòa kí túc này mười đồng bạc làm tiền bồi thường.
Gập các đầu ngón tay tính toán một hồi, Gland tiên sinh tỏ vẻ như đã suy nghĩ nói:
- Hiện tại dẫu sao các ngươi cũng đang phụng mệnh làm việc của mình, các ngươi hãy đưa ra năm mươi đồng tiền vàng, chuyện này coi như đã được giải quyết xong.
Gland tiên sinh cảm thấy, sáng sớm tinh mơ hôm qua ngài đã bỏ ra ba mươi đồng tiền vàng để mua dược phẩm thần kì, số tiền ấy cần được bù đắp một chút. Trong năm mươi đồng vàng kia có ba mươi đồng sẽ quy về ngài, hai muơi đồng còn lại sẽ dùng một chút không đáng là bao sửa lại cánh cửa phòng cho Lâm Tề, các khoản khác coi như thù lao lần này ngài thay mặt Lâm Tề đứng ra giải quyết.
Đường đường là huân tước của đệ quốc, trưởng phòng giáo vụ của đại học Đệ nhất, trong tương lại có khả năng sẽ nhậm chức hiệu trưởng, ngài lại vì một sinh viên mà ra mặt ngăn chặn đám Long Kỵ binh và đám mũ đồng, điều này đương nhiên cũng phải có chút thù lao, nếu không thì quả thực đã bôi nhọ thân phận của ngài quá.
Lâm Tề cười nhũn nhặn, ngoan ngoãn đứng bên cạnh Gland tiên sinh, cứ như đây là điều mà một sinh viên trong sạch biết quy củ nên làm vậy. Hắn mở to hai mắt như kẻ vô tội, kèm theo vài phần sợ hãi, vài phần đang chăm chú nhìn đám Long Kỵ binh và đám mũ đồng. Như cỏ vẻ đang tự hỏi tại sao những người đại diện cho quyền lực của đất nước kia lại tới tìm mình.
Sắc mặt của đám Long Kỵ binh và đám mũ đồng trông không khác gì người chết, năm mươi đồng vàng tiền phạt??
Bọn họ sáng sớm tinh mơ vất vất vả vả chạy tới đây để bắt Lâm Tề, cũng chỉ có nhận được mười đồng vàng từ sở, lúc nãy bọn họ cũng đã moi hết số tiền trên người ra để mua một đống giấy vụn chỉ vì bị coi là không tôn trọng thánh thần, bây giờ không ngờ lại còn phạt thêm năm mươi đồng tiền vàng?
Bị ép tới mức tên mũ đồng gày gò tức đến mức hai mắt mở to, cố lấy hết sức bình sinh quát lớn:
- Các hạ, bọn ta chỉ phục mệnh làm việc!
Gland tiên sinh cũng giận tím mặt, những tên này đã phạm vào điều cuối cùng trong luật giáo dục của đệ quốc, còn dám không tôn trọng thần linh làm gián đoạn việc sao chép kinh cầu nguyện đã thế lại còn dám lớn tiếng? ngài tức giận đùng đùng giơ cây gậy lên định phóng ra chút uy phong của chính mình, Lâm Tề đứng bên cạnh nói nhỏ:
- Nếu đã phụng mệnh hành sự, vậy thì bọn họ không có trách nhiệm phải chịu tội .
Mang theo chút từ bi từ ngày tận thế, man g theo một nụ cười thánh thiện như thần thánh, Lâm Tề ôn tồn nói với tên mặt gày:
- Vậy thì, thưa ngài cảnh quan kính mến, xin hãy nói cho ta, ai là người lệnh cho các ngươi tới đây bắt ta? Ai đã nói cho các ngài biết chứng cứ đầy đủ để bắt ta?
Lâm Tề lạnh lùng nói:
- Các ngài chỉ là phụng mệnh hành sự, cho du có phạm vào tội của quốc gia thì vẫn được gột sạch tội. Nhưng người đã ra chỉ thị cho các ngài tới bắt ta, mới là người phải chịu tội! tội càng nặng, mới là hắn, hắn đáng phải chịu sự trừng phạt!
Đám Long Kỵ binh và đám mũ đồng nhất loạt im lặng, ánh mắt bọn họ lóe lên, nhưng dường như lại do dự điều gì đó.
Một giọng nói hồn hậu bỗng cất lên-
- Đúng vậy, ta thừa nhận đó là sai lầm của ta
Truyện khác cùng thể loại
599 chương
501 chương
31 chương
243 chương
971 chương
186 chương
12 chương
96 chương
36 chương